"Không biết."
Giản Nhất Lăng căn bản là không muốn Tần Xuyên tặng lễ vật, cho nên anh ta đưa lễ vật cô ấy đều không có mở ra xem.
Hóa ra là không có mở ra xem.
Vu Hi thầm nghĩ nếu đổi lại là anh, sớm liền mở ra xem.
Địch Quân Thịnh đã nhắm chặt đôi mắt, đại khái là tính toán ở trên đường ngủ một giấc.
Mấy chiếc xe tới cửa viện nghiên cứu Tuệ Linh y học liền dừng lại, mọi người được an ninh của viện nghiên cứu kiểm tra sau đó mới có thể đi vào trong.
Chờ lúc kiểm tra đến Giản Nhất Lăng, nhân viên công tác trực tiếp bỏ qua.
Vu Hi nhìn thấy thực kinh ngạc, nhân viên công tác của viện nghiên cứu là làm chuyện gì vậy? Địch lão gia tử cùng Thịnh gia cũng không thể tránh khỏi kiểm tra như lệ thường, Lăng thần như thế nào đã được qua?
Chẳng lẽ là bởi vì cô ấy tuổi còn nhỏ?
Lại hoặc là bởi vì cô là nữ hài tử?
Không có đạo lý a!
Mọi người đi vào viện nghiên cứu, Hứa giáo sư ra tới nghênh đón đoàn người Địch gia.
"Địch lão tiên sinh, Địch thiếu gia, bởi vì nhiệm vụ này là do cục cảnh sát giao cho bên viện, cho nên các người cũng chỉ có thể ở bên ngoài phòng giải phẫu xem, không thể đi vào phòng giải phẫu, càng không thể trực tiếp tham dự đến quá trình giải phẫu."
Hứa giáo sư lúc đối mặt với Địch lão gia tử, nội tâm vẫn là có chút khẩn trương.
Nhưng quy cũ vẫn nên được nói rõ ràng minh bạch.
Bọn họ là cơ sở y tế chính quy, lần này nhận được nhiệm vụ do cục cảnh sát giao, việc công phải xử theo phép công, mặc kệ là ai tới.
"Ta minh bạch." Địch lão gia tử gật đầu.
Sau đó mấy người cùng nhau tiến vào viện nghiên cứu.
Vu Hi phát hiện Giản Nhất Lăng còn theo sau bọn họ.
Ngay cả Địch lão gia tử cũng tò mò.
Tiểu cô nương này như thế nào vẫn luôn đi theo bọn họ?
Mọi người đi tới bên ngoài phòng giải phẫu của viện nghiên cứu.
Phòng giải phẫu này tạm thời được sử dụng.
Ở trước mặt bọn họ có một cửa kính lớn, xuyên qua cửa kính, bọn họ có thể nhìn thấy tình huống bên trong.
Mà lúc này, hai nhân viên công tác đi tới, các nàng thuần thục mà mặc cho Giản Nhất Lăng áo ngoại khoa giải phẫu, giúp Giản Nhất Lăng khử khuẩn tay, mang bao tay cùng khẩu trang, làm tốt hết thảy công tác phòng hộ.
Vu Hi nhìn đến ngơ ngác, nhịn không được anh trực tiếp tiến lên dò hỏi nhân viên công tác.
"Các cô đang làm gì vậy? Vì cái gì phải cho Nhất Lăng muội muội mặc vào loại quần áo này?"
Bọn họ đều không cần khử khuẩn, duy độc nhất Giản Nhất Lăng lại được đặc thù đối đãi.
Một nhân viên công tác trong đó trả lời, "Đương nhiên không giống nhau, các người là tới quan sát, bác sĩ chúng ta là tới làm việc."
"Bác sĩ? Cái gì bác sĩ? Cô nói ai là bác sĩ?"
Vu Hi càng thêm hồ đồ.
Ngay lúc Vu Hi vẻ mặt mờ mịt không hiểu ra sao, thì Giản Nhất Lăng tiến vào phòng giải phẫu.
Vu Hi chất phác mà quay đầu lại nhìn phía Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, cậu thấy không? Nhất Lăng muội tử đi vào! Là tôi nhìn lầm rồi sao? Là tôi xuất hiện ảo giác sao?"
Vu Hi không có xuất hiện ảo giác, bởi vì bọn họ đều thấy được.
Giản Nhất Lăng thay trang phục ngoại khoa giải phẫu, đi vào phòng giải phẫu.
Sau đó cách cửa kính, bọn họ nhìn thấy Giản Nhất Lăng đi tới trước đống xương cốt kia.
Cô bình tĩnh mà cầm lấy hộp sọ, đặt ở trước mặt lật qua lật lại xem xét..
Vu Hi cảm giác mình hơi choáng váng.
Đó thật sự là hộp sọ a, không phải giả, không phải mô hình!
Lăng thần thế nhưng cứ như vậy cầm ở trong tay!
Địch Quân Thịnh cũng đang nhìn bên trong cửa kính.
Giản Nhất Lăng động tác thuần thục, bộ dáng nghiêm túc.
Nhìn một lúc khóe miệng không ngăn được mà cong lên.
Đợi một giờ, Giản Nhất Lăng từ phòng giải phẫu ra tới, cùng người bên ngoài báo cáo tình huống.
"Báo cáo tôi sẽ gửi vào máy tính, dịch răng được rút ra sẽ đưa đi xét nghiệm DNA, còn hộp sọ sẽ được đưa đi để mô phỏng lại khuôn mặt.."