Sau cuộc nói chuyện thì cô suy nghĩ gì đó rồi quyết định không về nhà mà là đi đến công ty của Lục Bách Thần, thực sự cô không muốn đến đấy đâu.
Bước vào công ty cô gặp ngay nhân viên tiếp tân, tính hỏi là giám đốc đâu thì ánh mắt cô ta nhìn cô với vẻ khinh bỉ, ý gì đâu cô không phải mấy người phụ nữ khác đâu nhá.
- Lục Bách Thần tên đó có ở đây không?- cô vẫn không chú ý nhiều cô tiếp tân, nhưng có vẻ cô ta không thèm chú ý gì tới lời nói của cô hết, thấy cô ta không có hành động gì nên cô đi đến thang máy luôn.
- Nè cô kia biết nơi đây là đâu không mà tự ý đến, có tin tôi gọi bảo vệ vào mời cô ra không- nhân viên tiếp tân nhìn cô, mặt thì kênh lên, nè đừng tưởng cô hiền mà làm tới chứ.
- Tôi cần gặp cái tên Lục Bách Thần ngay bây giờ, một là hắn xuống đây hai là cô mất việc cho cô chọn, tôi không thích phải chờ đợi đâu- cô tỏa ra hàn khí khiến cô ta phải lạnh người, thân cô ta bất giác lùi lại phía sau.
- Cô không có quyền gì mà đuổi việc tôi được, dù sao cô cũng chỉ là tình nhân của tổng giám đốc cô lấy gì nà ra lệnh cho tôi- Tiếp tân có thể là vì tức giận nên kích động nói lớn, làm mọi người trong công ty nhìn cô với ánh mắt không mấy hảo cảm.
- Chuyện gì mà ồn ào như vậy, Lục Thị đâu phải cái chợ muốn đến là đến muốn đi là đi đâu, còn cô muốn bị đuổi việc?- Giọng này là của Lục Bách Thần, mọi người ai cũng đi làm việc của mình.
- Tổng giám đốc người phụ nữ này muốn gặp ngài, nhưng ngài nói là không muốn gặp ai nên tôi không cho cô ta vào, nhưng cô ta vẫn cứ làm loạn ở đây, tôi mém tí là bị cô ta đánh rồi- nói dối một cách trắng trợn, cô còn phải ngạc nhiên khi nghe cô ta đổi trắng thay đen đấy.
Bách Thần ánh mắt sắt lạnh nhìn cô tiếp tân làm cô ta sợ xanh mặt, rồi quay tới hướng chỗ cô đang đứng, thì bất ngờ mắt liền chuyển sang vẻ ôn nhu đi tới chỗ cô, người trong công ty còn tưởng anh ta sẽ kêu người đuổi cô ra khỏi công ty.
- Ngôn em tới công ty làm gì? không phải lúc kia anh nói muốn gặp anh thì lên thẳng công ty tìm anh, đâu cần phải đứng đây- Bách Thần thấy cô im lặng nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi cô tiếp tân, anh liền hiểu ra chuyện.
Thế là trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người trong công ty thì cô tiếp tân bị đuổi việc, còn cô vẫn thản nhiên đi theo anh ta lên phòng làm việc, chuyện không phải của cô thì quan tâm làm gì, một lúc sau tại văn phòng làm việc.
- Sao hôm nay em rãnh đến đây thăm anh vậy? hay là nhớ anh rồi- Bách Thần định gọi thư ký làm hay ly cà phê, nhưng đột nhiên anh nhớ ra là Lạc Hy đã xin nghỉ việc rồi nên đành phải tự thân vận động.
Cô ngồi im nhìn theo bóng lưng đang thất thần của Bách Thần, cô nhìn ra ánh mắt của anh ta có hơi mất mát, nếu cô đoán không lầm thì anh ta đang nhớ về Lạc Hy nhưng bản thân lại cố gắng phủ nhận điều đó.
Nó còn hiện rõ hơn là không có cô ấy, anh ta làm cái gì cũng lúng túng hết đổ nước sôi đến phỏng tay luôn rồi, cô nhìn tới bàn làm việc thì giấy tờ nằm tùm lum mà còn hai ba chồng giấy chờ anh ta giải quyết nữa.
- Để em đợi lâu rồi, hôm nay em đến gặp anh để làm gì vậy?- Bách Thần cắt đứt suy nghĩ của cô, nhìn lại thì thấy anh ta đã băng cái tay bị bỏng lại còn hai cái ly không phải là cà phê mà là nước lọc, cô mới nhìn thấy anh pha cà phê mà.
- Tôi muốn hỏi là cô thư ký tên Lạc Hy của anh hôm nay không đi làm hả?- cô hỏi xong liền quan sát khuôn mặt của anh ta, dù chỉ là thoáng qua nhưng cô phát hiện rằng Bách Thần có chút ngạc nhiên.
- Cô ấy nghỉ việc rồi, mà em hỏi chuyện này có việc gì- Bách Thần có vẻ hơi lo lắng, giống như là đang sợ cô phát hiện ra bí mật mà anh đã cố giấu, đó là cái đêm định mệnh ấy, nghĩ tới anh lại thất thần.
- Anh với cô ấy, hai người đã xảy ra chuyện gì mà cô ấy lại phải nghỉ việc?- mặc dù cô biết nhưng vẫn cố hỏi lại, một lời nói như phóng trúng tim đen của Bách Thần, mặt anh ta hiện rõ vẻ sợ hãi cùng với lúng túng.
- Chỉ là tai nạn anh với cô ta không liên quan gì với nhau hết, em phải tin anh người anh thích chỉ có mình em thôi Ngôn, nếu em muốn anh sẽ giải quyết cô ta- Bách Thần lạnh lùng khi nhắc đến chuyện đó.
- Anh đúng thật là người vô tình, anh không nghĩ là nếu anh giải quyết cô ấy thì anh sẽ cảm thấy như thế nào, anh còn chưa nhận ra tình cảm mình đối với cô ấy sao, cho tôi biết khi Lạc Hy đi anh thấy như thế nào? suy nghĩ trước khi nói- cô thản nhiên nhìn khuôn mặt thẩn thờ của anh ta.
- Anh.....
____Hết Chương ____