‘ Lạch cạch ’
Cô mở cửa bước vào , đá văng đôi giày cao gót đế đỏ sang một bên , dép cũng chẳng thèm mang , tuỳ tiện đi chân trần vào.
Mặc dù đã mắc hệ thống máy sưởi nhưng độ lạnh ngắt của mặt đất vẫn không hề giảm , cảm giác lạnh buốt thấm dần vào lòng bàn chân non mịn của cô khiến tinh thần trở nên minh mẫn không ít.
“ Em về rồi sao ? Tắm rửa trước đi rồi ra ăn cơm. ” Giọng trầm thấp khàn khàn gợi cảm , có lẽ là lâu chưa mở miệng.
Hắn khẽ nhấc mắt , lười biếng tựa vào ghế , tầm mắt tươi cười nhìn vào cô không hiểu sao lại có mang theo chút nóng rực.
Mọi hôm , nếu hắn không về muộn thì sau khi nghe thấy cô mở cửa , hắn sẽ ngay lập tức lao ra ôm cô một cái , không thì sẽ quấn lấy không buông. Giống như một con chó khi đợi chủ về. Nhưng hôm nay lại khác , hắn không biểu hiện như vậy , chỉ lười biếng ngồi trên sofa.
Trong lòng giấy lên một chút nghi hoặc nhưng cũng chỉ đơn giản là một chút.
“ Ừ. ” Bình thản phun ra vài chữ rồi lướt qua hắn.
Dõi tầm mắt theo ẩn giấu sự nóng rực , hắn khẽ mím môi , ngả đầu ra phía sau , cánh tay to màu mạch nha đặt lên che khuất đi tầm mắt , đôi môi mỏng khẽ nhếch sau đó là cười rộ lên. Tất cả mọi thứ đều được hắn làm trong im lặng.
Cơm nước xong xuôi , Nam Trạch liền dứt khoát kéo cô vào phòng ngủ , thấy cô không chịu hắn lập tức bế phắt cô lên , bình ổn đặt cô xuống giường.
“ Em uống rượu không ? ” Đặt cô xuống , lưới qua mặt cô , hơi thở mạnh mẽ ấm nóng phả lên mặt , hắn chậm chạp phun ra vài chữ.
Cũng chẳng đợi cô trả lời , hắn xoay người , lấy một chai rượu vang từ trong tủ kính âm tường ra , kèm theo hai ly thủy tinh đế bằng , nhẹ nhàng bật nắp , rót ra một thứ chất lỏng màu đỏ sóng sánh , bình tĩnh rót đầy ly , hắn dơ tới trước mặt cô.
Nhìn ly rượu vang đang phát ra mùi hương quyến rũ trước mặt nhưng cô thật sự là vẫn không dám cầm lên.
Bình thường có chết hắn cũng không cho cô uống , hại cô mỗi lần đều phải trốn đi thì mới có thể nhấm nháp được vài ly vậy mà hôm nay lại tốt như vậy , thật sự là chỉ đơn thuần cho cô uống ?
Ngước đôi mắt to tròn long lanh ngập nước lên nhìn hắn , vẻ mặt khó tin : “ Anh đang nghiêm túc ? ”
“ Em có thể thử. ” Hắn không nhanh không chậm nói , vẫn giữ nguyên ly rượu đó ở trước mặt cô.
Do dự một lúc , cô mới đưa tay lên cầm lấy ly rượu , bàn tay lạnh khẽ xượt qua các ngón tay của hắn , hai thế cực đối lập hoàn toàn , ánh mắt của hắn chợt hiện lên vẻ mất khống chế nhưng rất nhanh đều bị hắn áp xuống.
Nuốt xuống một ngụm lớn , hơi mạnh đột ngột bốc lên , mặt cô cũng thoáng chốc đỏ bừng , tầm mắt cũng dần trở nên mông lung.
Tửu lượng của cô không tốt , một hai ly cũng đã đủ say rồi , loại rượu bình thường là thế nhưng nếu gặp phải loại mạnh thì một ngụm cũng đủ làm cô chết mệt.
“ Sao rượu này mạnh vậy ? ... Anh làm vậy cũng không khiến em thôi lén anh uống rượu được đâu. Đừng tốn công vô ích nữa. ”
Cô như đoán ra được ý đồ của hắn , tưởng là hắn đang muốn lấy độc trị độc , cô khẽ mỉm cười như đấy là điều bất dĩ vãn xong định đứng dậy ra ngoài.
Hắn thấy vậy , một tay ấn vai cô xuống , một tay cướp lấy ly rượu từ trên tay cô , một hơi nốc cạn , chất lỏng từ từ trượt xuống yết hầu rồi cuối cùng là biến mất không dấu vết , đôi môi mỏng bị rượu nhuốm thành màu đỏ hồng mịn , hắn trở nên càng yêu nghiệt.
“ Anh uống hết của em ? ”
Rượu mạnh cũng là rượu , rượu mạnh cô cũng uống được , chính miệng hắn bảo là cho cô uống vậy thế này là thế nào ?
Không đạt được mục đích nên muôn cô đau khổ à ?
“ Anh làm như vậy em vẫn sẽ trốn anh đi uống rượu thêm nhiều lần nữa đấy nhé , anh sẽ không ... ưm ... ”
Hắn một tay nâng cằm cô lên , bóp nhẹ cằm cô , khóe môi mỏng lạnh lẽo phủ lên đôi môi mỏng mềm mại mùi hương rượu vang từ từ tràn vào khoang miệng , ép cô phải nuốt xuống.
Một vài dòng nước bị lọt ra chảy từ từ xuống cần cổ trắng nõn , biến mất ở sâu bên trong vạt áo.
“ Thấy thế nào ? ”
![]( )