Rất nhanh , việc Lam Khiết được ‘ đích thân ’ thiếu gia nhạc họ Tần nói muốn cưới về làm vợ đã truyền ra khắp giới.
Nhưng nội tình thật sự bên trong cũng không phải người nào cũng có thể biết , xong tất cả mọi người cũng chỉ xem lễ cưới này như một trò cười , không hơn không kém.
Tần gia không biết đã đắc tội với ai mà trong thời gian gần đây cổ phiếu bắt đầu rớt giá , tuy không đáng kể nhưng với tình hình mà còn kéo dài , không sớm thì muộn cũng bước vào thời kì cam go.
Một số nhà hợp tác tất nhiên là cũng nhận thấy được điều đó , dẫn tới việc rất nhiều hợp đồng bị hủy , ngưng hoạt động do không có tiền tài trợ. Mà một công ty lớn có dấu hiệu lật lọng là tất cả những chi nhánh nhỏ còn lại cũng đua nhau mà hủy hợp đồng vì họ sợ vạ lây.
Điều này cũng ảnh hưởng không nhỏ đến uy tín cũng như kinh tế của Tần gia.
Càng ngày không khí ở Tề gia càng trở nên u ám nặng nề. Sự ấm áp cũng từ đây mà bắt đầu tan vỡ.
Không có sự đi kèm về vật chất , từng người từng người bắt đầu lộ ra bản chất nguyên thủy của chính mình.
“ Sao !? Mày định thái độ gì đấy , hả !?
Bao nhiêu việc còn không làm đi vậy mà bây giờ bà sai mày rửa chân cho tao mà cũng thái độ cái gì !?
Mày nên biết mày đang ăn nhờ ở đậu ở cái Tần gia này đấy !
Biết điều một chút cho bà ! ”
Chất giọng chua lét vang lên trong một căn nhà rộng lớn khiến nó trở nên có chút kinh dị.
“ Híc ... híc ... anh Tần , mẹ anh ... híc ”
Lam Khiết cúi gằm mặt xuống che giấu đi khuân mặt đang bị sự giận dữ làm cho vặn vẹo , bàn tay kín đáo nấu chặt vào đùi mình nhằm tạo ra cảm giác đau đớn.
“ Cái gì ? Mẹ tôi nói không đúng sao ? Phận cô dù sao cũng là một đứa con dâu , mẹ chồng mới sai làm một chút việc như thế thì khóc lóc cái gì ?
Phiền thật ! ”
Tần Tịch nhăn mày khó chịu nhưng tầm mắt lại không hề liếc về phía Lam Khiết , vẫn tập trung vào tập tài liệu trước mặt.
Truyện công ty đã đủ làm hắn đau đầu rồi , không có thời gian lằng nhằng với mâu thuẫn của đám phụ nữ đâu.
“ Anh ... híc ... ”
Lam Khiết càng lúc càng khóc thương tâm hơn nhưng âm thanh lại luôn dồn vào trong cổ họng càng khiến người khác trở nên đau lòng.
Ai , thật là biết chơi mà.
“ Mẹ kiếp ! Câm miệng ! Tôi nói cô có bị điên không ? Tuyến lệ của cô thừa đến mức đấy cơ à !? Hay là nhịn tiểu nhiều quá rồi bây giờ nó dồn hết lên đấy à, hả ?! ”
Tần Tịch khẽ gầm lên , chất trọng trầm trầm càng khiến nó trở nên có sức ép , vang vọng khắp cả căn nhà. Tạo lên một loại áp lực vô hình.
Nói đi cũng phải nói lại , dù gì thì Tần Tịch cũng là nam chính đó.
“ Mẹ tôi bảo gì thì làm đi ! Cô nghĩ cô thực sự có quyền trong căn nhà này à ? Biết thân biết phận một chút , tôi không cho cô xuống làm người hầu là nể tình lắm rồi đấy. Sức chịu đựng của tôi không là vô hạn đâu. ”
Chạm rãi đứng lên , nhìn thẳng vào Lam Khiết khiến cho người cô ta khẽ run , lạnh giọng lên tiếng rồi nhanh chóng bước lên lầu.
“ Hừ , nghe thấy gì chưa ? Còn không mau đến đây làm việc của cô à ? ”
Vẫn là giọng điệu chanh chua có điều bây giờ là có kèm thêm sự đắc ý , ra lệnh cho Lam Khiết.
Lam Khiết không ngờ , sau khi về Tần gia , cô ta vốn tưởng mình sẽ được nâng như nâng trứng , hứng như hứng hoa , được nhiều người ca tụng hâm mộ , có nhiều tiền để tiêu sài , vậy mà ...
Khốn kiếp !
Vốn dĩ cô ta sẽ được hưởng cảm giác ngậm thìa vàng trong miệng vậy mà bây giờ cô ta đang phải làm cái gì !?
Rửa chân cho một bà già chảnh chọe ? Việc này vốn nên là của bọn người hầu thấp hèn kia . Cô ta sao phải làm máy việc sỉ nhục như này chứ !
Tất cả điều này , là do ... đúng rồi là ả Bạch Trà.
Đúng vậy , nếu không có ả thì có lẽ Tần Tịch vẫn còn chết mê chết mệt cô ta.
Cũng vì ả mà cô ta mới thành ra như thế này.
Tất cả mọi thứ là do ả. Cô ta không thể nào có liên quan.
![]( )