“ Anh lừa em ? Hửm ? ”
Hắn thực chất không có mệt , nhưng ... thôi kệ vậy , nếu đã trốn rồi thì tốt nhất vẫn là nghỉ luôn hôm nay đi.
“ Anh không có . Em không tin anh sao ? “
Chẹp.
Nếu hắn đã muốn lừa cô tới cùng thì thối cứ chơi với hắn vậy.
“ Được rồi , vậy anh nói đi , anh mệt và đau chỗ nào ? ”
Cô mệt mỏi ngồi xuống ghế , hai chân khoanh lại , khoác một tay lên thành ghế , lười biếng cầm lọn tóc khẽ xoay xoay.
Ánh mắt hờ hững cùng chút biếng nhác , khẽ nhấc lên nhìn hắn.
Cổ áo lỏng lẻo làm lộ ra một phần da thịt . Áo sơ mi có chút rộng , trên người cô rộng thùng thình , khi cửi áo ngoài ra , mọi hành động , cho dù chỉ là một cái nhấc tay cũng đủ khiến cho hắn phải hít thở không thông.
Tư thế này của cô , như vô tình , khiến hắn khẽ nuốt nước bọt.
Cụp mắt xuống , hắn nhìn như một chú cún nhỏ đang nhận lỗi khi làm sai vậy.
Hắn không nói , tất nhiên cô cũng chẳng nói gì , chỉ lười biếng ngả lưng vào ghế.
Sự im lặng bao chùm lấy cả căn phòng rộng lớn , cùng một không gian , nhưng mỗi người lại có suy nghĩ của riêng mình , hoàn toàn riêng biệt.
“ Cạch ”
Tiếng bút rơi vang trên nền đất , trong không gian tĩnh lặng , phá lệ rõ ràng.
Cuối cùng , hắn nâng mắt lên , khẽ đảo sang bên cạnh , cô ... thế mà đã ngủ rồi.
Tư thế kia , khiến hắn bất giác nhăn mày.
Ở bên hắn mà cô lại có tư thế phòng bị vậy sao ?
Thói quen này của cô , cũng đến lúc phải bỏ đi rồi.
Im lặng đứng dậy , nhẹ nhàng bế cả người cô lên , chậm rãi đi vào phòng nghỉ.
Cả một quá trình , hắn dường như không cần phải tốn bất kì sức lực nào , đến bế cô lên cũng chẳng thở ra một hơi.
Gầy quá !
Rũ mắt xuống nhìn người con gái nhỏ nhắn đang nằm gọn trong lòng mình , hắn nhìn cô thật lâu , trong đó ánh lên toàn bộ sự mềm mại cùng một chút âm u.
Bàn tay vòng bên eo bắt đầu dịch chuyển đặt lên trên đầu cô khẽ xoa. Cuối cùng , hắn đặt lên trên đó một nụ hôn thật sâu.
Thật ra ... hắn không có nói dối.
Hắn thật sự rất mệt , nhưng đâu phải có mỗi một mình hắn , cô cũng mệt .
Đúng vậy. Nếu chỉ là một mình hắn, còn tốt hơn nhiều.
Nên nếu đã như vậy , hắn làm gì đủ tư cách để nói ra điều đó với cô.
Chậc.
Thật nhục nhã.
Nghĩ đến đây , lực tay đặt trên eo cô , hắn càng lúc siết chặt lại , lồng ngực to lớn càng lúc càng bao trọn lấy dáng người nhỏ bé kia. Mặt chôn sâu vào cần cổ cô , quanh quẩn là những mùi hương mà hắn vẫn luôn khao khát.
Hắn , xem ra là vẫn không ngủ được.
“ Bạch Trà , thế mày định khi nào thì về ?
Mày đi cũng hơi lâu rồi đấy nhỉ ?
Mày còn coi cái gia đình này ra cái gì nữa không vậy ?
Tối nay mày mà không về thì ... anh mày đoạn tuyệt với mày !
Tút —- ”
“ Cmn , làm nhanh lên ! Tối nay con bé nhà tôi về ! Nhớ dọn cho sạch !
Không thì trừ lương ! “
Thế là trong một căn biệt thự rộng lớn , tiếng chửi vang lên như một giai điệu hoà tấu kinh dị , hứa hẹn một ngày nào đó sẽ có ngày bùng nổ. Bây giờ vẫn chữa tới lúc ... ít nhất , có lẽ là vậy.
Hình ảnh bận rộn của người anh trai đó tần tảo khó nhọc đó , khác hoàn toàn với dáng vẻ lười biếng của cô em gái hiện tại.
Khuân mặt bình thản lười nhác liếc nhìn gương mặt gần trong ganh tấc của hắn.
Bàn tay không yên phận , đặt lên đầu hắn khẽ vò khiến cho những ngọn tóc bồng bềnh bỗng chốc bị rối tung lên dưới sự tác động khá mạnh từ cô.
Cúi đầu xuống khẽ cắn nhẹ vào má hắn , rồi lâu sau đó lại hơi lúng túng đưa tay lên lau đi vệt nước bọt của mình.
Má của hắn nhìn như vậy , hoá ra lại mềm.
![]( )