"Ý bà là tui với bà một đứa phe thiện một đứa phe ác á ".
Giang Hạ Vân choáng váng không ngờ tới mình và cô bạn thân cũng có ngày chia bè chia phái .
"Nhưng yên tâm chúng ta sẽ thay đổi một số nhân vật trong cốt truyện này , khônc cho nhân vật Cố Linh Thư theo phe ác nữa đổi thành phe thiện".
Cô nói với Giang Hạ Vân.
"À mà nè nếu chúng ta xuyên được tới đây chắc chắn sẽ có người khác nữa xuyên tới nên chúng ta không thể lơ là được ".
Cô dùng vẻ mặt nghiêm trọng để nói về vấn đề này cho Giang Hạ Vân hiểu.
"Ý của cậu là có khả năng đám người xấu từng bị chúng ta giết cũng có thể đến được đây ư " .
Linh Thư trả lời "uk, khả nắng rất cao".Cố Linh Thư bắt đầu kể rành mạch bộ truyện hai người xuyên vào cho Giang Hạ Vân nghe.
Vừa kể xong câu chuyện thì Hạ Vân đưa tay ra bảo cô "lúc về nhà chúng ta lập một cái tài khoản trên weibo đi".
"Lập xong nhớ kết bạn đó ".
Nói xong hai người chào nhau rồi về lớp để học nốt tiết cuối .
Cô vừa đi vào lớp với vẻ mặt hớn hở nhưng niềm vui chợt biến mất trong chốc lát vì sự xuất hiện của tên bỉ ổi đó Hoắc Hàn Lâm .
Cô bước vào đầy sự tức giận và lạnh lùng đi ngang qua hắn và ngồi xuống bàn của cô.
Một giọng nói trần bỗng, khá êm tai vang lên " hôm nay tớ tới lớp để nói bạn học Cố cùng tôi tới lớp ôn thi olimpic để chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới, bạn học Cố nhanh chân lên nào !".
"Uk được rồi, tôi tới đây".
Cô dùng khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của cô lườm hắn nhưng hắn chỉ cười nhẹ trong thoáng chốc chỉ mỗi mình cô thấy hắn cười.
Tên này còn cười được nữa hả thật sự muốn đấm chết tên này quá mà không lẽ tên này mắc chứng dở hơi à .
Bình tĩnh không được đánh hăn, nhưng mà dạo này sao mà gặp tên này hoài vậy.
Giống như là càng tránh xa nó lại lại gần cô hơn vậy, ây daz khổ tôi quá mà.
Vừa nghĩ cô vừa đứng dậy đi theo hắn.
Khi đến cô thấy lớp chỉ vỏn vẹn 5 người trong đó có cả cô, nữ chủ và nam chủ nữa!.
"Chào mọi người, tôi là Cố Linh Thư, mong mọi người chỉ giáo !".
Cô cười tươi và chào họ.
"Chào cậu, cậu cũng tham gia thi olimpic à?".
Nhóm người cùng tham gia thi olimpic hỏi.
"Uk đúng vậy mong các cậu giúp đỡ! ".
Cô dần dần làm quen được với những người bạn này, tất nhiên trong đó có cả Lục Tử Yên nữa, tuy cô ta chỉ giả tạo thân thiết nhưng ngoài mặt cũng xem như là bạn rồi .
Học xong cô tính chuồn lẹ nhưng chưa đi được mấy bước thì một cánh tay nắm lấy bàn tay thon dài trắng nõn của cô.
"Linh Thư, sao hôm qua một nhãn dán icon chúc ngủ ngon cũng không thèm gửi cho tôi vậy?, tôi hơi buồn đó ! ".
Hoắc Hàn Lâm hỏi cô
Điệu bộ sến sủa gì đây nữa, nam chính lạnh lùng trong sách của tôi đâu, hình tượng nam chính trong lòng tôi đâu rồi, á ôi mẹ ơi nam chính đi sai hướng rồi.
Phải đi theo nữ chính Lục Tử Yên tiếp cận cô ta chứ theo cô làm gì cha nội.
Không lẽ tên này không phải nam chính, không được rồi phải thử mới được ".Cô vừa nghĩ vừa dùng chân quật ngã anh nhưng Oh My God chân cô đã bị giữ lấy bởi bàn tay to lớn của anh.
Ờm, anh thả tôi ra đi, tôi ph...phải về rồi.
Cô ấp úng nói.
Tại sao em lại đá tôi, không lẽ tôi không hôn em khiến em bực mình cáu gắt ư.
Cậu cao giọng châm chọc cô.
G..gì chứ, ai thèm hôn anh chứ, đồ tự luyến .Không biết vì ngại hay lý do gì làm mặt cô đỏ bừng như quả cà chua chín.
Không phải ngại gì hết em không hôn thì tôi hôn nói rồi anh cúi mặt xuống hôn cô, cô vùng vẫy thoát ra nhưng không thành công".
M* kiếp tên này được tác giả cho ăn gì mà khỏe vậy chứ, đùa có giới hạn thôi chứ, cái này là đùa hơi lố rồi đó cha nội.
Um...Um, anh...
Sau một hồi vùng vẫy cô cũng thoát ra khỏi anh ta, cô dùng sức đẩy anh vào tường rồi nói "anh dám hôn tôi" vừa nói cô vừa dùng tay đấm mạnh lên người anh, rồi tiếp tục đấm một cú vào tường làm nó nứt ra.
Bây giờ cô không muốn dấu sức lực của bản thân nữa.
Nhìn sơ qua cũng biết Hoắc Hàn Lâm đang khá là đau vì cú đấm này có thể phá vỡ cả bức tường chứ không phải đùa.
Cô nói " anh bị bệnh à, hôn tôi làm gì hả, chẳng lẽ anh thích tôi à ".
Nói xong cô quay mặt bỏ đi, nhưng mặt cô vẫn chưa hết đỏ, tim đập ngày một nhanh, phải chăng cô ngại vì câu nói của bản thân.
Không ngờ có ngày cô lại nghĩ tên Hoắc Hàn Lâm đó thích cô, đúng là mơ mộng hảo huyền mà, Linh Thư ơi Linh Thư mày nên biết sự thật ở đây là nam chính người ta chỉ dành cho nữ chính, đứa làm nữ phụ như mày đây sẽ không bao giờ có được tình yêu của ai đâu, bớt mơ mộng đi.
Vừa đi cô vừa dùng tay vỗ nhẹ lên mặt như muốn tỉnh giờ tốt nhất nên tránh xa tên đó càng xa càng tốt, không nên dây dưa với hắn nữa.
Nếu còn dây dưa nữa có lẽ cô sẽ...!.
Nói đến đây cô dường như biết cô đang nghĩ cái gì trong đầu .
Phía sau : Hoắc Hàn Lâm vẫn đang ngỡ ngàng trước câu nói của cô anh thích tôi à , anh chạm vào bờ môi nơi cô từng chạm vào rồi xoa xoa nó như đang vuốt ve bờ môi của cô.
Anh nói nhỏ Chứ sao nữa, bé mèo của anh Nói xong câu đó anh cũng quay người về nhà để lại bức tường nứt rạn ở đó ..