Editor: trang bubble ^^
Từ lúc nhận được điện thoại của Charles, thì Lý Ngọc Lam cũng không còn lòng dạ xử lý chuyện trên tay, nhìn thời gian biểu hiện trên đồng hồ đeo tay một chút mới đến giờ trưa, thời gian cách sáu giờ tối còn hơn nửa ngày, hôm nay cha hẹn gặp luật sư, đoán chừng tất cả mọi người nhận được tin tức chuyện này, vào thời điểm này bản thân bà càng phải cẩn thận không để cho người ta nhìn ra sơ sót gì, rước lấy một số phiền phức không cần thiết.
Vào lúc bốn giờ, Lý Ngọc Lam cũng không nhịn được nữa cầm công văn trên tay kêu to, dặn dò thư ký bên cạnh một □, nói muốn rời đi trước thời gian. Chỉ một mình lái xe rời khỏi công ty, bởi vì thời gian vẫn còn sớm lại không hy vọng có người chú ý đến hành tung của mình, con đường vốn chỉ có nửa giờ, toàn bộ đi vòng thêm nửa giờ mới từ phòng làm việc chạy tới nơi muốn đến.
Trước khi xuống xe, Lý Ngọc Lam cố ý gọi điện thoại, xác định đối phương đã đến nhà trọ, mới đi xuống từ trên xe. "Charles, có phải chờ lâu hay không? Không biết di chúc chỗ cha có phải đã xảy ra biến cố gì hay không?"
"Chủ tịch thật sự là một con cáo già. Bà hiểu biết Lý Bách Niên bao nhiêu?" Charles đứng lên từ trên ghế salon, không trả lời vấn đề của Lý Ngọc Lam, ngược lại nhắc tới Lý Bách Niên trước.
"Lý Bách Niên, ông ấy là trợ lý rất nhiều năm của cha tôi, tình cảm với cha tôi rất tốt. Có điều tôi cảm giác giữa ông ấy và cha có bí mật gì đó, lần đó khi cha tỉnh táo lại, đầu tiên muốn tìm chính là Lý Bách Niên. Tôi từng nghĩ tới phải hỏi thăm quan hệ trong này, chẳng qua Lý Bách Niên là một con cáo già, vẫn luôn không tìm được chỗ đột phá." Khi nghe Charles nhắc tới Lý Bách Niên, lại nhìn sắc mặt đối phương, bà đã xác định chuyện còn bết bát hơn so với trong tưởng tượng của mình.
"Dĩ nhiên sẽ không nói cho các người biết, cô cháu gái Lý Như Tuyết đột nhiên nhô ra kia của Lý Bách Niên, cô ta mới là cháu gái thật sự của cha bà, lần này mười phần trăm cổ phần của nhà họ Lý các người tất cả đều được hời cho Lý Như Tuyết này, còn chưa bao gồm những thứ tiền mặt và bất động sản kia." Charles cũng không ngờ Lý Vạn Sơn lại có cảm tình đối với đứa cháu gái nuôi dưỡng ở bên ngoài như vậy. Phải biết, mặc dù Lý Vạn Sơn có tám mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Lý, nhưng có một phần thuộc về tài sản chung của vợ chồng, là thứ phải thuộc về Lý phu nhân thừa kế.
Dĩ nhiên theo gia đình như nhà họ Lý như vậy, thời gian rất lâu trước đó Lý Vạn Sơn cũng đã sớm tính toán rõ ràng một phần di sản thuộc về Lý phu nhân kia rồi, tất cả những thứ này cũng vào thời gian trước đây thông qua ông để cho Lý phu nhân ký kết tài liệu, vào sau khi Lý Vạn Sơn không còn, để lại cho Lý phu nhân hai mươi phần trăm cổ phần và biệt thự nhà họ Lý bây giờ, Lý phu nhân tự nguyện từ bỏ những thứ khác.
Ban đầu, Lý phu nhân cũng không muốn ký kết phần tài liệu này, nhưng nhìn Lý Ngọc Lam bên cạnh, khi đó mọi người nhà họ Lý lại đều đứng ở bên Lý Vạn Sơn, Lý phu nhân bốn bề thọ địch chỉ có thể bị buộc đồng ý nội dung phần tài liệu này. Nhưng ai biết sau khi tài liệu mới ký kết vài tháng, Lý Vạn Sơn đã nhận Lý Mạn Dao trở về.
"Cái gì? Ông lặp lại lần nữa, mười phần trăm, con đê tiện kia lại là cháu gái của cha, vậy đứa trong nhà chúng tôi đó là cái gì? Không phải nó cũng có mười phần trăm, phải biết tất cả vốn kia đều phải là của mẹ tôi, tại sao muốn lấy toàn bộ tiền của mẹ tôi làm lợi cho hai kẻ đê tiện này. Cha tôi nhất định đã tính toán tất cả rõ ràng rồi, vào thời điểm đó mới lừa tất cả mọi người chúng tôi, lừa hai mươi phần trăm cổ phần này từ chỗ mẹ. Đúng rồi, cha để lại cho tôi bao nhiêu?" Lý Ngọc Lam hoàn toàn không thể tiếp nhận sự thật này, bộp một cái rớt bể cái ly trên tay.
"Nguyên văn của chủ tịch, chị em bà được năm phần trăm cổ phần, về phần những thứ khác cũng không có."
"Vậy hai đứa con của tôi, bọn nhỏ đều là cháu trai cháu gái của cha? Cha vẫn luôn rất thương bọn nhỏ?" Năm phần trăm, mình là con gái nhỏ của cha, vì nhà họ Lý tận tụy cẩn thận làm nhiều năm như vậy, lại cũng chỉ có năm phần trăm, mà con đê tiện kia lại có được mười phần trăm, không công bằng, quá không công bằng rồi. Phản ứng đầu tiên của Lý Ngọc Lam chính là xông ra, hỏi cha cho ra nhẽ, bà muốn hỏi người cha thiên vị này một câu thật rõ, tại sao lại đối với bà như vậy?
"Bà muốn làm gì, đã nhiều năm như vậy, sao bà vẫn còn quá xúc động như vậy, lại không thể tiến bộ một chút." Người đàn ông hiểu rất rõ cá tính của người phụ nữ này, ngay khi thấy người phụ nữ này đứng dậy bèn muốn đi ra ngoài, chợt kéo cánh tay người phụ nữ lại.
Người phụ nữ bị quán tính như vậy dựa vào trong ngực người đàn ông, cố gắng giãy giụa mặc kệ người đàn ông ngăn lại. Sao người đàn ông có thể để người phụ nữ di chuyển, trực tiếp khống chế thân thể người phụ nữ, ôm người phụ nữ vào trong ngực thật chặt. Người phụ nữ tỉnh táo lại từ kích động lúc đầu, cảm thấy hơi thở của đàn ông trong lòng, vùi đầu ở trước ngực người đàn ông, nước mắt không tiếng động cứ thấm ướt quần áo của người đàn ông như vậy.
"Được rồi, tất cả cũng không đến tình trạng bết bát nhất, cho dù cái gì cũng không có, không phải chúng ta còn có năm phần trăm cổ phần, công ty nhà họ Lý lớn như vậy, năm phần trăm cũng có thể khiến người một nhà áo cơm không lo." Tay của đàn ông vỗ về mái tóc người phụ nữ, cho dù trải qua nhiều năm như vậy, người phụ nữ yếu đuối khóc thút thít vẫn có thể làm cho trong lòng ông trở nên mềm mại.
"Năm phần trăm, chỉ có một chút cổ phần như vậy, đến lúc một khi cha không còn nữa, tôi nhất định sẽ bị bọn họ đuổi khỏi tập đoàn, không thể làm việc ở tập đoàn, trở thành những cổ đông không có quyền phát biểu kia. Tôi thật sự không chịu nổi, còn có đứa con của chúng ta làm thế nào đây? Mất đi sự che chở của Lý thị, nó phải thực hiện lý tưởng của mình như thế nào?"
"Tất cả cũng không đến chỗ đường cùng, đứa con của tôi đúng lúc không có những thứ đó, cũng sẽ xông ra một khoảng trời của mình. Tới lau nước mắt đi, người lớn thế này rồi còn giống như một đứa bé, mọi chuyện đều sẽ có kết quả." Người đàn ông buông người phụ nữ trong lòng ra, "Charles, nếu như không có ông, tôi phải làm thế nào?" Người phụ nữ đi ra từ trong lòng người đàn ông, kiễng gót chân, hôn một cái ở trên trán người đàn ông, tiếp đó có chút ngượng ngùng ngồi vào trên ghế sa lon lúc đầu.
"Chuyện không có hỏng bét như trong tưởng tượng của bà vậy. Hiện tại Lý Mạn Dao ở trong nhà các người hẳn là không có quan hệ gì với nhà họ Lý các người, di chúc lần này hoàn toàn không có phần mức của con bé. Anh cả bà chiếm hai mươi lăm phần trăm cổ phần, em trai bà mười lăm phần trăm cổ phần, hơn nữa hai chị em bà mười phần trăm và con bé kia mười phần trăm.
Nếu như bà có thể lấy được mười phần trăm của con bé kia thì cũng chênh lệch không lớn với anh cả bà, còn trong tay mẹ bà là hai mươi phần trăm, biết đâu chuyện sẽ có thể thay đổi." Người đàn ông đúng là không ngờ sau khi có hai đứa con, người phụ nữ này còn có loại ngượng ngùng đó, mặc kệ loại ngượng ngùng này là thật hay là giả vờ, nhưng vào lúc này cũng lấy lòng được người đàn ông này.
"Con bé kia được Lý Bách Niên nhận nuôi, làm sao chúng tôi có thể cướp được thịt béo này từ trong miệng Lý Bách Niên lợi hại kia, phải biết thịt béo của nhà họ Lý, có ai có thể cứ như vậy mà bỏ qua?" Lúc đầu nghe được lời người đàn ông nói, hai mắt người phụ nữ tỏa sáng, nhưng trong nháy mắt lại là tối xuống.
"Vậy thì chúng ta phải từ từ mưu tính, tôi thấy ý của cha bà cũng không tin tưởng Lý Bách Niên, phía trên di chúc của cha bà giữ lại chỗ xoay trở, mấu chốt chủ yếu của chúng ta chính là Lý Như Tuyết. Chỉ cần con bé đứng ở bên chúng ta, tất cả đều sẽ có biện pháp. Đã không còn sớm, bụng cũng ỉu xìu rồi, không bằng ở lại chỗ này ăn cơm tối?"
Người đàn ông đột nhiên chuyển đổi đề tài, khiến người phụ nữ sững sờ, nhưng cơ hội tiếp cận khó được như vậy, người phụ nữ gật đầu đồng ý.
"Để tôi làm đi, tôi nhớ khi đó ông thích nhất chính là thức ăn tôi làm, sườn xào chua ngọt, cá chua cay, đều là món ông thích." Lý Ngọc Lam mở cửa tủ lạnh ra, nhìn nguyên liệu nấu ăn tràn đầy bên trong, chọn lựa ra mấy loại từ bên trong.
"Qua nhiều năm như vậy còn nhớ rõ khẩu vị của tôi, vậy tôi cũng muốn nếm thử một chút tay nghề nhiều năm của bà có tiến bộ hay không!" Người đàn ông nhìn người phụ nữ hiền lành, ôm eo người phụ nữ từ phía sau, đầu thân mật dựa vào trên bả vai người phụ nữ.
"Ông nhất định sẽ thích. Những năm gần đây, tôi thường luyện tập hai món ăn này, chỉ hy vọng có một ngày ông có thể nếm thử hai món ăn này lần nữa. Không ngờ hơn hai mươi năm, rốt cuộc có cơ hội để cho ông lại nếm thử một chút mùi vị của hai món ăn này."
Lại nói qua nhiều năm như vậy, đúng là Lý Ngọc Lam thật sự đã từng ảo tưởng nối lại tiền duyên với người đàn ông trước mắt này. Mỗi người đều có lúc còn trẻ, đoạn tình yêu kia tuy rằng ở nhiều lúc không sánh được tiền bạc, nhưng theo năm tháng thấm thoát, nhìn con cả càng ngày càng lớn, lại nhìn một chút mối tình đầu bây giờ càng ngày càng chín chắn. Người phụ nữ càng ngày càng trở nên bất mãn về phía ông chồng bên cạnh.
Phải biết lúc đầu đồng ý sự giới thiệu của cha, cũng chỉ vì người này rất có trợ giúp đối với công ty của cha, mình đã thấy chị cả trả giá cao khi vi phạm ý của cha, bà không dám chịu đựng những thứ kia nữa, tuy học trưởng ưu tú, nhưng hoàn cảnh gia đình bần hàn, nhưng bằng sự phấn đấu của hai người thì đời này cũng không cách nào đạt tới cuộc sống bây giờ của bà. Đối với người đàn ông được cha giới thiệu trước mắt này cũng là nịnh nọt đủ kiểu về phía bà, dưới sự ỡm ờ thì người phụ nữ cũng đón nhận sự theo đuổi người đàn ông này.
Sau đó, lúc bà lui tới cùng lúc với hai người đàn ông bị học trưởng biết, sau đó chính là thuận nước đẩy thuyền chia tay. Ai biết sau khi chia tay hai tháng, mới phát hiện bà lại có bầu, mà khi đó cùng lúc đều xảy ra quan hệ với hai người đàn ông này, [email protected]đlqđ@bubble editor bà cũng không thể xác định rốt cuộc cha của đứa bé là ai. Lúc đầu đã muốn bỏ đi đứa bé này, có lẽ thật sự là ông trời trêu đùa, lúc này bị chồng bây giờ phát hiện chuyện mang thai tiếp theo cả nhà đều biết chuyện này. Sau khi bé trai ra đời, sau khi bà biết nhóm máu của đứa bé, thì làm liên tiếp chuyện che giấu chân tướng.
Từ đầu đến cuối, chồng cũng chưa từng nghi ngờ chuyện đứa bé này, ông ấy vốn không biết gì về sự tồn tại của người đối diện. Đã nhiều năm như vậy, cha chồng của mình cũng đã sớm về hưu, người đi trà lạnh, cha đã leo lên mối quan hệ tốt hơn, không có núi dựa là cha chồng này, chồng cũng không phát triển được ở bên cạnh cha. Qua nhiều năm như vậy, nếu không phải là nhìn ở trên phần chồng lấy lòng nịnh nọt đối với bà trước sau như một, bọn họ còn có hai đứa con, có lẽ người phụ nữ này đã sớm làm ra lựa chọn nào khác.
Một hồi chuông điện thoại di động đánh thức hai người trên giường, cánh tay bóng loáng đưa ra ngoài từ trong chăn, cầm lên điện thoại di động đặt ở trên tủ ở đầu giường, người đang mơ mơ màng màng vừa thấy tên hiển thị trên cuộc gọi đến, lập tức phấn chấn lên, đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, chăn cũng cứ như vậy rơi xuống từ trên người bà, lộ ra từng mảnh vết hôn màu đỏ ở phía trên.
"Anh cả, cha có chuyện muốn nói với chúng ta, chỉ cần bốn anh em chúng ta. Được em sẽ qua ngay. Mẹ ở đâu?"
"Nếu anh đã đi đón mẹ, vậy thì em đến thẳng bệnh viện."
"Là điện thoại của anh cả bà, đoán chừng là sẽ nói chuyện Lý Như Tuyết, không ngờ chủ tịch làm việc lại nhanh như thế, mới cho tôi biết việc này liền đẩy chuyện này ra." Giọng nói người đàn ông vang lên trầm thấp ở bên cạnh người phụ nữ. Người phụ nữ quay đầu lại nhìn một chút người đàn ông bên cạnh, cúi đầu hôn môi mỏng của người đàn ông một cái, ngồi dậy từ trên giường, định mặc quần áo tử tế.
"Lúc trước, chúng tôi đều nói Trương Hạo Đình coi trọng Lý Mạn Dao là vì cổ phần của ông cụ sau khi chết, hiện tại Lý Mạn Dao đã không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Lý chúng tôi, có lẽ Tĩnh Quân nhà chúng tôi cũng có cơ hội." Biết kết quả di chúc phân chia, Lý Ngọc Lam càng thêm không muốn từ bỏ con rể rùa vàng như Trương Hạo Đình, tương lai lúc tranh quyền với anh cả mình, nếu như lấy được sự ủng hộ to lớn của Trương thị, phần thắng của mình sẽ tăng lên rất lớn.
"Trương Hạo Đình, chủ tịch của Trương thị? Đừng thấy cậu ta trẻ tuổi lại là một nhân vật đó, nếu bà có ý đồ với cậu ta, vẫn là phải cẩn thận một chút, tuyệt đối không được trộm gà không được còn mất nắm gạo."
Tuy là người đàn ông cũng không có quá nhiều tiếp xúc với Trương Hạo Đình, nhưng qua nhiều năm như vậy cũng có nghe ngóng nhất định với cá nhân Trương Hạo Đình này từ trong miệng rất nhiều người. Đối với chuyện của Trương Hạo Đình và Lý Mạn Dao, bên ngoại cũng có rất nhiều người cho là tượng trưng sự hợp tác của hai nhà, kể cả người đàn ông này cũng cho là như vậy. Nhưng sau khi Trương Hạo Đình bỏ Lý Mạn Dao, người đàn ông cũng không coi trọng chuyện Lý Tĩnh Quân và đối phương, chỉ ngoại trừ nhắc nhở mấy câu, người đàn ông cũng không muốn nói thêm cái gì. Lý Tĩnh Quân và ông không có bất kỳ quan hệ gì, còn là con gái của người kia, nếu như có thể lợi dụng con bé để giúp đỡ con trai của mình, đương nhiên bản thân sẽ không bỏ qua cơ hội này. Dù cho không thể nào, ông cũng sẽ không thiếu hụt cái gì.
Về phần người phụ nữ trước mắt sẽ nghĩ như thế nào, việc này cũng không ở trong phạm vi suy tính của người đàn ông. Ông đã có gia đình của mình, sẽ không vì người phụ nữ này từ bỏ tất cả nữa, giữa ông và bà ấy chỉ có thể là quan hệ thương yêu bên dưới, ông sẽ cố gắng mưu tính cho bà ấy cũng vì đứa con trai có huyết thống của ông. Nhưng ông không chỉ có một đứa con này, mà ông và vợ bây giờ còn có hai đứa con một trai một gái.
"Anh cả, mọi người đã tới rồi, không biết cha tìm chúng ta là chuyện gì? Ồ chú Lý, sao chú cũng tới? Đây chính là cháu gái chú à! Cô bé thật là xinh đẹp." Bởi vì nguyên nhân đường xá, lúc Lý Ngọc Lam đến thì những người khác của nhà họ Lý đã đến, ngoại trừ mấy anh em thì thấy hai ông cháu, Lý Ngọc Lam gắng gượng cảm xúc, không để cho mình lộ ra sơ hở.
Hôm qua, Lý Bách Niên đã nói chuyện điện thoại với Lý Vạn Sơn nên biết mục đích hôm nay, nhìn mấy anh em nhà họ Lý hoàn toàn không biết chuyện, biểu hiện trên mặt có chút không được tự nhiên lắm.
"Nếu tất cả mọi người đã đến đông đủ, chúng ta hãy vào đi thôi." Lão phu nhân thấy Lý Ngọc Lam đi vào, để con cả đỡ. Hôm nay nhận được điện thoại của con cả, lão phu nhân có chút ý thức chuyện có chút nghiêm trọng. Nhất là thấy được hai ông cháu Lý Bách Niên đột nhiên xuất hiện, bà càng thêm cảm giác tốc độ tim đập tăng nhanh, loại cảm giác này lại rất là tương tự với thời gian nhiều năm trước Lý Vạn Sơn dùng thủ đoạn ép bà ký kết văn kiện kia.
Vừa nghĩ tới tài liệu năm đó, lão phu nhân chỉ cảm thấy lạnh cả tim, những đứa con kia đều là mình mười tháng hoài thai ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn, lại là vì những thứ cổ phần tài sản kia đứng ở bên cha bọn họ, ép mẹ ruột của bọn họ, lại sợ mình sẽ để những thứ này làm lợi nhà mẹ của mình.
Thời điểm đó mình vì bất hòa đứng ở phía đối lập với tất cả người nhà, chỉ có thể uất ức ký kết bản tuyên bố đó. Vốn cho là những thứ này quanh đi quẩn lại vẫn sẽ trở lại trên tay con gái của mình, nhưng đâu ngờ có được bản tuyên bố kia ký kết thời gian mới bao lâu, lại phát hiện Lý Vạn Sơn vậy mà đã tìm được đứa con của vợ trước.
Mình uất ức từ bỏ hết thảy lại đều được hời đến trên người thân không hề có huyết thống với mình. Trong lòng lão phu nhân vô cùng uất ức tức giận, mấy năm này đã sử dụng đủ loại thủ đoạn đi đối phó tai hoạ ở trên người Mạn Dao, nhưng không biết là đối phương may mắn, hay là Lý Vạn Sơn đang âm thầm giúp đỡ, tất cả đều bị đối phương đối phó qua từng cái một.
Thậm chí mình cũng bị Lý Vạn Sơn nói xa nói gần cảnh cáo, hôm nay bị con trai dẫn tới bệnh viện, lão phu nhân biết nhất định có chút quan hệ với di chúc, bà thật sự muốn xem Lý Vạn Sơn định làm những gì. Chỉ là trước mắt không có Lý Mạn Dao, lại có thêm hai người không có quan hệ, lão phu nhân cũng có chút hồ đồ.