Nữ Phụ Ác Độc Cười Với Ta

chương 183: phiên ngoại 2: trở về ②

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bạn trai cũ của Tô Như đối với nam nhân đột nhiên nhô ra xen vào việc người khác này quả thực hận hết sức, "Ngươi là ai a? Chuyện không liên quan ngươi, đi ra."

Nam nhân kia nói: "Ta chính là không nhìn nổi ngươi bắt nạt nữ nhân."

Đào Nhiên ở một bên nhìn, cảm thấy rất mới mẻ, thông thường người làm loại chuyện này và nói ra lời như vậy không phải là mình sao? Hiện tại trở thành bên bị bảo vệ, thật là mất tự nhiên không chịu nổi. Nàng nói: "Tô Như đã chia tay với ngươi, là nam nhân thì không cần dây dưa nàng nữa."

Tô Như vốn đã tâm tình không tốt đi uống rượu, kết quả bây giờ tâm tình càng không tốt, nàng hướng về bạn trai cũ liếc mắt khinh bỉ, nói: "Dây dưa ta nữa, ta tìm người đánh ngươi. Còn muốn đánh Đào Nhiên? Ngươi đi chết đi!" Nói xong một cước đá vào chỗ kín của bạn trai cũ.

Đào Nhiên co rúc con ngươi một cái, không tự chủ kẹp chặt hai chân. Tô Như cái gì cũng tốt, chính là thói quen này không tốt, nam nhân sao có thể bị đạp nơi này chứ? Đau lắm đó...

Tô Như đạp xong liền kéo Đào Nhiên đi, Đào Nhiên một đường kẹp chân đi ra ngoài. Ra khỏi quán rượu Tô Như kỳ quái nhìn Đào Nhiên nói: "Tư thế đi của cậu sao là lạ?"

"Ách..." Đào Nhiên nói: "Giày có chút không hợp chân."

"Cậu thật tốt." Tô Như cảm động nhìn Đào Nhiên nói: "Giày không hợp chân cũng đi ra bồi tôi." Nói xong liền ôm Đào Nhiên một cái.

Con gái ôm con gái khác với con gái ôm con trai, Tô Như ôm Đào Nhiên, hai người dán sít sao, Đào Nhiên cảm nhận được ngực Tô Như dán thật chặt lấy mình. Tâm tình nàng phức tạp đến không thể phức tạp hơn, có chút cứng ngắc nói: "À, buông tôi ra đi..."

Tô Như: "Không buông, không buông đâu."

Đào Nhiên: "Lúc nãy chúng ta còn chưa thanh toán tiền."

Tô Như: "..."

Vì vậy hai người lại ảo não trở về trả tiền, Đào Nhiên cảm thấy quán rượu này có thể sẽ lỗ vốn, bởi vì toàn bộ quá trình hai người chạy ra ngoài không có ai ngăn trở, tiếp tục như vậy sợ rằng mở không được bao lâu. Hai người bọn họ mới vừa trở về quán, liền nhìn thấy anh trai áo sơ mi kia vẫn còn ở chỗ cũ, thấy hai người trở lại rồi, hắn cười nói: "Tôi biết ngay các cô sẽ trở lại."

Tô Như: "Sao anh biết?"

"Bởi vì các cô chưa trả tiền a." Anh trai áo sơ mi nói: "Không cần lo, tôi đã trả rồi."

Tô Như có chút ngượng ngùng nói: "Thật là ngại quá, bao nhiêu tiền? Tôi đưa cho anh." Nói xong nàng liền chuẩn bị lấy tiền.

Anh trai áo sơ mi nhìn Đào Nhiên một cái, sau đó nói: "Không sao, nếu không thì mời tôi uống một ly nhé."

Tô Như thấy bạn trai cũ không biết đã đi nơi nào rồi, nàng cũng không bực bội như vậy nữa, vì vậy đáp ứng. Ánh mắt Đào Nhiên phức tạp nhìn anh trai áo sơ mi cùng Tô Như, chiêu thức của người anh em này nàng quá quen thuộc, tất cả đều là mấy thứ trước kia nàng xài. Nàng cảm thấy lúc này có thể có nam nhân khác đến an ủi Tô Như cũng không tệ, nếu đã vậy bản thân ở chỗ này liền có chút không thích hợp.

Nàng nhớ lại một câu chuyện ngắn, một đôi tình nhân nhỏ đang đếm hà đăng trôi trên sông, đột nhiên có một vị bằng hữu tới nói tổng cộng có cái đèn. Người nam trong đôi tình nhân liền nói không phải, tổng cộng cái. Bằng hữu kia liền hỏi còn một cái ở đâu, người nam nói không phải ngươi là một cái trong đó sao.

Đào Nhiên cảm thấy bản thân giờ phút này chính là một ngọn đèn lòi ra thêm, đang muốn mượn cớ rời khỏi, Tô Như nâng ly nói: "Tới, chúc mừng tôi khôi phục độc thân!"

Đào Nhiên chớp mắt, sau đó cùng anh trai áo sơ mi cùng nhau nâng ly, một hơi cạn hết.

Mới vừa uống xong, Tô Như lại nâng ly, "Chúc mừng tôi thoát khỏi tra nam!"

Lý do này thật là không uống không được, vì vậy ba người lại cùng nhau uống.

Lúc sau Tô Như lại nâng ly, "Chúc mừng tình hữu nghị của tôi và Nhiên Nhiên tồn tại thiên trường địa cửu!"

Được rồi, cái này cũng không uống không được...

Vừa uống xong thêm một vòng, ba người cũng không còn gì để nói, bầu không khí nhất thời có chút lúng túng. Anh trai áo sơ mi nâng ly nói: "Tôi kính hai vị tiểu thư xinh đẹp."

Được rồi, vậy thì lại uống một ly đi.

Cứ như vậy kính thật nhiều lần, Tô Như cùng anh trai áo sơ mi đã thần chí không rõ. Đào Nhiên nhìn anh trai áo sơ mi kia, không ngừng lắc đầu, tửu lượng không tốt thì đừng dùng uống rượu tới cua gái chứ, khoe mạnh tránh yếu cũng không biết. Bên cạnh người phục vụ nhìn về phía Đào Nhiên ánh mắt tràn đầy bội phục, không ngờ từ lúc hắn hành nghề đến nay vị tửu thần đầu tiên nhìn thấy lại chính là một cô gái. Hắn đưa cho Đào Nhiên một ly rượu nói: "Bội phục bội phục, tôi mời cô."

Đào Nhiên không từ chối, uống xong cảm thấy có chút khó xử, hai người này đều uống say rồi làm sao bây giờ?

Anh trai áo sơ mi hình như say rất lợi hại, hắn mơ mơ màng màng đưa tay bắt bả vai Đào Nhiên nói: "Tiểu thư... Cô tên gọi là gì? Tôi nghĩ tôi nhận biết cô..."

Đào Nhiên bình tĩnh đem tay anh trai sơ mi ca từ bả vai mình dời đến trên bả vai Tô Như, anh trai áo sơ mi còn đang kiên trì không ngừng nói: "Cô tên gọi là gì? Nói cho tôi đi mà."

Tô Như cũng là mồm miệng không rõ nói: "Ngay cả tên ta ngươi đều quên? Xem buổi tối ta làm sao lăn lộn ngươi."

Đào Nhiên: "..." Người trẻ tuổi bây giờ đều phát triển nhanh như vậy sao? Đào Nhiên tiếc nuối ra ngoài không mang chứng minh thư, bằng không liền mang hai người đi thuê phòng. May mà trong nhà vẫn còn phòng trống, vì vậy Đào Nhiên mỗi tay xách một tên, liền đi ra ngoài.

Phục vụ nhìn về phía bóng lưng Đào Nhiên ánh mắt đầy chấn kinh, trời ơi, không chỉ ngàn ly không say còn có sức mạnh nâng đỉnh, đây có phải là nội công không?

Kỳ thực Đào Nhiên hoàn toàn có thể dùng dị năng mang bọn họ đi, nhưng mà đây không phải là sợ gây ồn ào không cần thiết sao. Nàng dễ dàng mang hai người trở về nhà, mới vừa đem anh trai áo sơ mi ném lên giường, Tô Như liền bắt đầu muốn ói.

Đào Nhiên lại ngậm đắng nuốt cay mang Tô Như đi phòng vệ sinh ói, ói xong phát hiện y phục nàng dính vào một chút, Đào Nhiên nói: "Tỉnh lại, tắm đi."

Tô Như ôm Đào Nhiên, "Cùng tắm."

Đào Nhiên: "Như vậy không tốt đâu..."

"Không chịu~" Tô Như ôm Đào Nhiên không buông tay, "Tôi rất thích cậu yo, cậu so với mấy xú nam nhân kia tốt hơn nhiều."

Đào Nhiên nghe vậy thật là lòng mệt mỏi, tuy rằng mình nhìn có vẻ là một manh muội tử, nhưng mà trên bản chất cũng là một xú nam nhân được không? Nàng nhẹ nhàng đẩy Tô Như nói: "Tự mình giặt, tôi chỉ tắm chung với bạn gái."

"Hu hu hu..." Tô Như bỗng nhiên khóc lên, "Ta quả nhiên là một nữ nhân không ai muốn, hu hu hu..."

"Khóc cái gì nha?" Đào Nhiên lòng nói thôi được rồi, cho dù bản thân hiện tại có tâm, cũng không có cái công năng kia, giúp nàng tắm một lần thì làm sao? Về sau còn phải tay trong tay cùng nhau đi nhà cầu, chút chuyện nhỏ này còn có thể làm khó bản thân sao?

Vì vậy cuối cùng sau khi cùng Tô Như nằm trên giường, trong lòng Đào Nhiên vẫn còn buồn bực, không phải là muốn kết hợp nàng với anh trai áo sơ mi sao? Sao mà vẫn lên giường của mình? Xem ra chỉ mình mình tửu lượng tốt là không được, còn phải uống rượu với người tửu lượng tốt giống vậy mới được.

Suy nghĩ một chút Đào Nhiên liền ngủ, bất tri bất giác trời đã sáng. Đào Nhiên mở mắt ra, đầu còn có chút mơ hồ, lòng bảo sáng sớm hôm nay thật kỳ quái, lại không có chào cờ. Nàng đưa tay đi xuống sờ một cái, mới nhớ bản thân đã không còn như ý kim cô bổng.

Nàng tiếc nuối từ trên giường ngồi dậy, Tô Như đẩy cửa phòng ra nói: "Tỉnh rồi à, dậy ăn điểm tâm đi."

Đào Nhiên nhìn Tô Như, y phục Tô Như mặc trên người chính là của mình. Đào Nhiên là A, Tô Như là C chính tông, y phục rộng rãi mặc trên người Đào Nhiên đem mặc ở trên người Tô Như thì chính là đồ bó sát người. Đào Nhiên ngây ngẩn nhìn cô lợn Peppa trước ngực Tô Như bị ép biến hình, từ sâu trong nội tâm thoáng qua một tia vô lực thật sâu, sáng sớm kích thích như vậy thật tốt sao?

Thấy Đào Nhiên ngẩn ra không nói lời nào, Tô Như đi tới niết mặt Đào Nhiên nói: "Ngủ ngu luôn rồi à? Có muốn tôi cho cậu cái hôn chào buổi sáng hay không a? Um moa!"

Đào Nhiên: "..."

Sau khi Tô Như rời phòng, Đào Nhiên lập tức lấy lấy điện thoại ra phát topic, "Tổn thọ a! Nữ đồng nghiệp cỡ C mặc áo quần của ta, còn lúc nào cũng canh me gian ta làm sao bây giờ?!"

Lầu một: Còn cần phải nói sao? Đương nhiên là bắt nàng sau đó hắc hắc hắc nha.

Lầu hai: Dùng gậy như ý của ngươi hung hăng trừng phạt tiểu yêu tinh kia...

Đào Nhiên khổ não nói: "Nhưng mà ta không có gậy như ý a."

Lầu bốn: Chòi má! Chủ thớt là nữ?

Lầu năm: Cũng có thể là nam nhân không có gậy như ý.

Lầu sáu: Lầu năm nói rất có lý.

...

Đào Nhiên để điện thoại di động xuống ảo não rửa mặt, thời điểm đến trên bàn ăn phát hiện anh trai áo sơ mi, mới nhớ tối hôm qua mang về nhiều thêm một người. Anh trai áo sơ mi cười nói: "Xin chào, tôi tên Giang Minh."

"Đào Nhiên." Đào Nhiên cười một tiếng, sau đó ngồi xuống, nhìn Tô Như bận trước bận sau chuẩn bị bữa sáng.

Đào Nhiên nhìn thời gian một chút, nói với Tô Như: "Đi làm trễ rồi kìa?"

Tô Như nói: "Tôi cũng nghỉ việc rồi."

"Cũng?" Giang Minh nói: "Nói như vậy Đào tiểu thư cũng nghỉ việc rồi sao."

"Ừ." Đào Nhiên cầm đũa nói: "Muốn nghỉ ngơi, liền nghỉ việc rồi."

"Rất tốt." Giang Minh nói: "Đúng rồi, tối hôm qua tôi được đưa tới nơi này như thế nào?"

Bị ta một tay xách trở về...

May mà Đào Nhiên hiện tại cũng rất hiểu rõ thân phận manh muội tử của mình, nàng nói: "Để cho tài xế giúp đỡ đưa vào."

"Tôi đã nói mà." Giang Minh bỗng nhiên ha ha cười to nói: "Tối hôm qua tôi nằm mộng, mơ thấy tôi bị cô xách lên mang về, cô nói xem có buồn cười không?"

Đào Nhiên: "Ha hả ha hả... Buồn cười ghê yo..."

Đào Nhiên và Tô Như thì bỏ việc rồi, nhưng Giang Minh vẫn là người có công tác, hắn ăn cơm xong cùng hai người trao đổi số điện thoại liền đi.

Đào Nhiên nói với Tô Như: "Cậu nghỉ ngơi đi, tôi tới rửa chén."

Đào Nhiên ở phòng bếp rửa chén, Tô Như đột nhiên từ phía sau lưng ôm eo Đào Nhiên, nói: "Thật hiền huệ yo, nếu tôi là nam nhất định cưới cậu."

Thân thể Đào Nhiên thoáng cứng lên, sau đó nói: "Đó là không khả năng, buông tay đi."

"Tôi không thả." Tô Như nói: "Eo cậu thật nhỏ thật mềm nga, thật nghĩ sờ mãi."

Đào Nhiên bị mò tới ngứa ngáy da thịt, nàng run một cái, lòng nói bản thân nếu có gậy như ý hiện tại đoán chừng đã cứng rồi. Nàng nắm tay Tô Như không để cho đối phương động nữa, nói: "Đừng lãng trên người tôi, tự ra ngoài tìm nam nhân đi."

"Cậu bây giờ sao biến thành nghiêm chỉnh như vậy?" Tô Như nhìn lỗ tai Đào Nhiên, buồn cười nói: "Lỗ tai lại còn đỏ kìa, thật là đáng yêu yo." Sau đó nghĩ cũng không nghĩ, liền há mồm ra nhẹ nhàng cắn lỗ tai Đào Nhiên một cái.

Đào Nhiên toàn thân run bắn, nàng đẩy ra Tô Như, chén cơm cũng đánh nát một cái, "Cô làm gì?"

"Cậu làm gì vậy nha?" Tô Như ghét bỏ nói: "Rửa cái chén đều làm không tốt, về sau làm sao chăm sóc gia đình nha."

Đào Nhiên lòng nói đó là ta rửa không tốt sao? Rõ ràng chính là yêu tinh nhà ngươi đang hành hạ ta. Đào Nhiên có chút nghiêm túc nói: "Sau này không nên tùy tiện làm loại động tác này, con gái làm như vậy không tốt."

Tô Như ngồi chồm hổm dưới đất ha ha cười to: "Cậu như vậy thật khả ái yo, giống như một xử nam thuần khiết vậy."

Đào Nhiên lạnh lùng nhìn nàng, nếu không phải bởi vì không có gậy như ý, ta nhất định để cho ngươi thử một chút lợi hại của xử nam thuần khiết.

Nàng lạnh lùng nhìn Tô Như một cái, sau đó xoay người vào phòng, đóng cửa lại.

Tô Như rửa xong chén, đi tới cạnh cửa nói: "Còn tức giận sao? Tôi có thể đi vào không?" Đẩy cửa một cái, phát hiện cửa bị khóa lại.

Đào Nhiên có chút tức giận, không biết làm sao với Tô Như. Con gái với nhau đùa giỡn như vậy không phải rất bình thường sao, trước kia nàng còn cùng khuê mật chơi hôn hôn. Đào Nhiên ở trong phòng cũng không phải tức giận bao nhiêu, nàng chỉ là muốn yên tĩnh một chút. Bản thân đã không còn là nam nhân, không thể chung sống với nữ nhân giống như nam nhân nữa.

Chính đang khổ não, Giang Minh phát tới tin nhắn, mời Đào Nhiên buổi tối ra ăn cơm, Đào Nhiên nghĩ Giang Minh dáng dấp không tệ, qua cách nói năng có thể thấy gia thế chắc hẳn cũng rất tốt. Vừa vặn kết hợp hắn với Tô Như, Tô Như có nam nhân, mình cũng không cần bị hành hạ nữa.

Vì vậy nàng không nói hai lời đáp ứng, sau đó thông báo Tô Như buổi tối đi ăn cơm.

Tô Như dựa cạnh cửa nói: "Làm gì ra ngoài ăn, ghét bỏ tôi nấu cơm ăn không ngon sao?"

"Cậu cũng có thể không đi." Đào Nhiên nói: "Tự tôi đi được rồi."

"Hừ!" Tô Như nói: "Tôi phải đi, tôi còn lâu mới cho cậu có cơ hội đơn độc gặp mặt dã nam nhân!"

Đào Nhiên: "..."

Buổi tối Giang Minh ăn mặc bảnh bao một phen nhìn thấy hai cô gái tiến tới, biểu tình cứng lên một chút, cười khan nói: "Ha ha ha... Tô tiểu thư cũng tới a."

Tô Như rất kỳ quái nói: "Anh không hy vọng tôi tới sao?"

Giang Minh: "Không có, tôi rất hoan nghênh." Mới là lạ.

Tô Như đảo tròng mắt một vòng, phát hiện ánh mắt Giang Minh nhìn Đào Nhiên không đúng lắm, trực giác nữ nhân nói cho nàng, Giang Minh có ý đồ với Đào Nhiên.

Đào Nhiên nói: "Cậu bị gì vậy? Mắt rút gân? Vòng tới vòng lui."

Tô Như ủy khuất nhìn Đào Nhiên một cái, lòng nói ta đây là đang giúp ngươi ngăn cản xú nam nhân, ngươi lại nói ta như vậy. Thật đau lòng, hức hức hức...

Giang Minh nhìn Đào Nhiên, mỉm cười nói: "Bò bít tết quán này rất tốt, cô nếm thử xem."

Đào Nhiên nếm thử một miếng, gật đầu nói: "Quả thật không tệ."

Tô Như che giấu ánh mắt khinh bỉ nhìn Giang Minh một cái, sau đó nói: "Aiz, sợ nhất ra ngoài ăn bò bít tết."

Đào Nhiên: "Làm sao vậy?"

"Thịt bò bít tết đều không ăn chín, ngộ nhỡ bên trong bò có mang theo giun sán làm sao bây giờ?" Tô Như mặt ghét bỏ nói: "Giun sán ấp trứng sinh trưởng bên trong đường ruột cơ thể người, dài nhất có thể đến năm sáu mét, lôi ra ngoài so với người còn dài hơn."

Đào Nhiên: "..."

Giang Minh: "..."

Đào Nhiên thì còn ổn, năng lực chịu đựng tâm lý tương đối mạnh, Giang Minh thì không được. Hắn xanh cả mặt đặt dao xuống, uống một hớp rượu chát, cười khan nói: "Ngại quá, là tôi sơ sót, nếu không thì chúng ta đi ăn cái khác đi."

Đào Nhiên cau mày nhìn Tô Như, nữ nhân này là chuyện gì xảy ra? Nàng ngày thường ở trước mặt nam nhân chính là bộ dáng như vậy sao? Vậy thì khó trách bạn trai nàng muốn đi ăn phở. Loại bạn gái này, nam nhân nào chịu được a.

Tô Như cùng Đào Nhiên yên lặng đối mặt, lòng nói nhìn ta làm chi? Sớm phát hiện nam nhân này không an hảo tâm rồi chứ gì, chỉ có ta mới thật sự đối tốt với ngươi.

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴

Truyện Chữ Hay