Tư Kỳ trợn mắt nhìn Đào Nhiên, Đào Nhiên nói: "Không phải là không làm chứ, ngày hôm qua tôi không phải đã nói nhiều lần, nhất định phải làm bài sao."
Tư ba ba hai mắt trừng một cái, "Ngươi không làm?"
Tư Kỳ hoảng sợ nói: "Ban ngày ở trường học làm sao có thời gian làm a, con lập tức đi làm."
Nói xong Tư Kỳ giống như bị quỷ rượt, thật nhanh chạy lên lầu, Đào Nhiên nói: "Tôi cũng đi lên, mọi người... có muốn đi xem một chút hay không?"
Tư ba ba nói: "Các ngươi học tập, chúng ta đi làm gì."
Đào Nhiên có chút oan ức nói: "Dẫu sao ngày hôm qua Tư Kỳ đã nói tôi đánh cậu ấy, vì để tránh hiểu lầm không cần thiết, tôi cảm thấy không nên để tôi và Tư Kỳ đơn độc cùng một chỗ thì tốt hơn."
Tư ba ba lập tức bày tỏ đây đều là Tư Kỳ nói bậy bạ, nhà bọn họ ai cũng sẽ không tin tưởng Tư Kỳ. Đừng nói là Tư Kỳ ở trong thư phòng kêu loạn, dù hắn có quỳ dưới đất khóc lóc bọn họ cũng sẽ tuyệt không tin tưởng Tư Kỳ.
Đào Nhiên mỉm cười gật đầu, bày tỏ vì để không phụ lòng bọn họ tín nhiệm, bản thân nhất định sẽ cố gắng giúp Tư Kỳ nâng cao thành tích.
Cho nên khi Đào Nhiên đẩy cửa vào thư phòng, nhìn thấy ánh mắt cừu hận của Tư Kỳ, Đào Nhiên cười nói: "Không nên dùng loại ánh mắt này nhìn tôi yo, tôi sẽ đánh cậu yo."
Tư Kỳ run một cái, ánh mắt nhìn về phía Đào Nhiên vừa sợ vừa hận, Đào Nhiên tự nhiên thoải mái ngồi xuống, nói: "Aiz, đều đã lớp mười một, ngay cả đề thi lớp mười đều làm kém như vậy, cậu nói xem cậu còn lý do gì không cố gắng."
Tư Kỳ trợn mắt nhìn Đào Nhiên nói: "Nói đi, ngươi tới nhà chúng ta có mục đích gì?"
Đào Nhiên: "Dạy kèm cho cậu."
Tư Kỳ: "Không phải, ngươi rõ ràng chính là tới hành hạ ta."
Đào Nhiên mặt vô tội nói: "Làm sao vậy được, tôi và cậu không thù không oán, tôi hành hạ cậu làm gì?"
"Cái đó cũng chỉ có mình ngươi biết thôi." Tư Kỳ cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng ta sẽ để cho âm mưu của ngươi được như ý sao?"
Sau đó hắn mãnh liệt nhào qua Đào Nhiên, nguyên tưởng rằng có thể đẩy Đào Nhiên ngã nhào, ai ngờ hạ bàn đối phương ổn định hơn. Không chỉ không bị ngã nhào, ngược lại vững vàng tiếp đòn của bản thân.
Đào Nhiên nói: "Cậu đây là muốn đánh lại?"
Tư Kỳ nói: "Ta sẽ không để cho ngươi được như ý!"
Nói xong hắn liền bắt đầu hô to: "Ba! Ba! Cứu mạng a! Hắn sắp đánh chết con rồi!"
Đào Nhiên biết hắn muốn làm gì, vì vậy hắn thong dong điềm tĩnh thuận thế ngã một cái, ngã lăn ra đất.
Tư Kỳ đều bối rối rồi, vừa rồi dùng sức đẩy hắn hắn đều không ngã, sao bây giờ không chiêu không chọc hắn, hắn tự rớt xuống? Đương lúc hắn nghĩ mãi không ra, Tư ba ba bỗng nhiên phá cửa mà vào. Liền thấy hai tay Tư Kỳ nhéo y phục Đào Nhiên, cưỡi trên người Đào Nhiên đã té xuống đất. Mà Đào Nhiên, biểu tình ủy khuất hoảng hốt, để cho người nhìn vào liền không nhịn được muốn thương tiếc.
Tư Thiều lập tức vọt tới, "Cảnh... tiên sinh, anh không sao chứ?"
Tư Kỳ lúc này mới cảm giác được không đúng, đang muốn giải thích, liền thấy Tư ba ba biến thân thành tang thi bạo thú ba ba, lỗ mũi phun lửa vọt tới hắn.
Tư Kỳ kinh hoảng nói: "Ba, ba nghe con giải thích."
Tư ba ba cười lạnh một tiếng: "Ngươi còn giải thích cái gì?!"
Tư Kỳ mắt thấy ba ba đã bị kẻ gian đầu độc đánh mất lý trí, vì vậy lập tức hướng Tư ma ma cầu cứu, "Mẹ! Mẹ mau cứu con a, ba muốn đánh chết con rồi!"
Tư ma ma đi tới, khổ sở nói: "Lão Tư a, Kỳ Kỳ dẫu sao còn nhỏ mà."
"Nó còn nhỏ? Vóc dáng cũng sắp bằng tôi rồi." Tư ba ba nói: "Nó nói láo thành tánh, còn đánh lão sư, đây cũng không phải là vấn đề nhỏ a, bà đừng cản tôi."
"Con không có a ba, con không có đánh hắn..."
"Còn dám cãi, ta đều chính mắt nhìn thấy!"
Lúc này Đào Nhiên đứng lên, hắn yếu ớt để cho Tư Thiều đỡ lên, hốc mắt hồng hồng, trương mặt non nớt viết đầy đáng thương, tựa như một đóa bạch liên hoa từ từ nở rộ. Đào Nhiên nói: "Đừng đánh đứa nhỏ, tôi không sao, hắn không có đánh tôi."
Trời ơi, đối phương thật là thông tình đạt lý nha, rõ ràng chỉ so với Tư Kỳ lớn hơn vài tuổi mà thôi...
Tư ba ba xấu hổ hận không thể đào cái lỗ chui vào trong, hắn nói: "Cậu đừng cản ta, ta hôm nay nhất định phải dạy dỗ nó, còn không tử tế dạy dỗ một trận, nó liền muốn chạy lên trời!"
Tư ma ma cũng cảm thấy Tư Kỳ cần phải bị giáo huấn, nhưng mà nàng cũng quả thực không đành lòng nhìn con trai ruột bị đánh, vì vậy nàng nói với Đào Nhiên: "Trước xuống lầu đi, uống ly trà thả lỏng một chút, tôi giúp cậu nhìn xem có chỗ nào bị thương không."
Đào Nhiên được Tư Thiều đỡ đi xuống lầu, Tư ma ma bưng ra nước trà trái cây bánh điểm tâm, sau đó lấy hòm thuốc ra nói: "Có bị thương chỗ nào không?"
Đào Nhiên nói: "Không có."
"Mặt nơi này làm sao vậy?" Tư Thiều nhìn má trái chỗ tóc mai của Đào Nhiên, nói: "Sao có dấu hồng hồng?"
Đây là hắn buổi trưa chen chúc ở phòng ăn chật chội bị dây kéo của Trương há to mồm quất đến, Đào Nhiên mở đôi mắt to vô tội nói: "Không, đây không phải do Kỳ Kỳ đánh."
Tư ma ma lộ ra biểu tình ta đều hiểu nói: "Đừng nói nữa, tôi thật là... xấu hổ quá."
Đào Nhiên: "Cái này thật không phải Kỳ Kỳ đánh."
"Hảo hài tử." Tư ma ma nói: "Cậu đứa nhỏ này thật tốt, nếu không phải tôi không có con gái, tôi liền..."
Nói xong câu này ba người có mặt ở đây sắc mặt đều không được bình thường, Tư ma ma xùy một cái nói: "Nếu không phải tôi không có con gái tuổi xấp xỉ cậu, tôi đều muốn để cho cậu làm con rể tôi rồi."
Đào Nhiên ý vị không rõ nhìn Tư Thiều, bỗng nhiên nói: "Tư tiểu thư tuổi cũng không lớn a."
Tư ma ma cười nói: "Nó so với cậu lớn hơn năm tuổi nha!"
Tư Thiều không vui nói: "Lớn hơn năm tuổi làm sao vậy? Con rất già sao?"
"Không già không già, con rất trẻ tuổi, nếu Tiểu Cảnh đồng ý, ta liền lập tức làm mối cho hai ngươi..." Đáng thương Tư ma ma chỉ là đùa một chút thôi, theo nàng dự đoán, ngay sau đó không phải Tư Thiều thì chính là Cảnh Dự, hai bọn họ ít nhất sẽ có một người xấu hổ nói sang chuyện khác.
Ai biết Đào Nhiên nguyên bản thẹn thùng nhút nhát bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói: "Được, cháu đồng ý."
"..." Tư ma ma mặt trống rỗng, "Đồng ý cái gì?"
"Cháu nguyện ý cùng Tư tiểu thư cùng một chỗ." Sau đó hắn lại tăng thêm một câu, "Cháu không ngại nàng lớn tuổi."
Tư ma ma: "..."
Trong phòng khách một mảnh an tĩnh, chỉ có tiếng kêu thảm thiết của Tư Kỳ từ trên lầu truyền tới.
Tư ma ma trầm mặc một lúc lâu, mới nói: "Ai zô, đứa nhỏ này... không ngờ còn thật hài hước."
"Không phải nói đùa." Tư Thiều ngồi đến bên cạnh Đào Nhiên, nắm chặt tay Đào Nhiên nói: "Con cũng nguyện ý cùng hắn cùng một chỗ."
Tư ma ma: "..."
Đào Nhiên xấu hổ nói: "Lời a di nói có tính không?"
Tư ma ma: "..."
Nhìn con gái cùng Đào Nhiên mười ngón tay đan xen cầm cùng một chỗ tách đều tách không ra, Tư ma ma lần đầu tiên trong đời có một loại cảm giác sắp ngã xuống trên đất bằng. Nàng lập cà lập cập chỉ hai người bọn họ, nói: "Đừng vọng động a..."
Tư Thiều nói: "Mẹ, con không có xung động, từ hôm qua lần đầu tiên nhìn thấy hắn con đã thích hắn rồi. Nguyên bản sau khi chia tay Cảnh Minh con dự định cả đời cô độc sống quãng đời còn lại, nhưng mà nhìn thấy hắn trái tim con cảm giác như đột nhiên sống lại."
Đào Nhiên trong lòng yên lặng cho Tư Thiều đánh cái like, nhìn bản lãnh mở mắt nói mò này, so với kẻ đã chuyển kiếp nhiều thế giới như ta còn trâu hơn. Đào Nhiên nắm chặt tay Tư Thiều nói: "Cháu cũng đối với Tư tiểu thư vừa gặp đã yêu, a di người thành toàn cho chúng con đi."
Tư ma ma trong nháy mắt dùng hết khí lực toàn thân, ngã về sau một cái, ngã xuống trên ghế sa lon.
"Lão Tư a..."
Tư ba ba Tư ma ma còn có Tư Kỳ làm thành một hàng, nhìn cặp đôi trẻ tuổi tay trong tay ở đối diện.
Tư Kỳ nói: "Con đã nói mà, tỷ tỷ chính là thèm muốn mỹ sắc của hắn, nàng vì nam nhân này lại mất trí nhìn em trai mình bị đánh."
Tư gia ba mẹ nhìn về phía khuôn mặt của Đào Nhiên, ai zô, nam nhân lớn lên thành bộ mặt như vậy là muốn làm gì yo?
Đào Nhiên ánh mắt ủy khuất ngậm kiên định nói: "Mặc dù không biết tại sao Kỳ Kỳ ghét cháu như vậy, nhưng mà cháu vẫn là muốn nói, cháu yêu Thiều Thiều, xin cho cháu một cơ hội được chăm sóc nàng."
Tư Thiều cũng nói: "Ba mẹ, con đời này chỉ thích một mình hắn."
"Nói càn, ngươi trước kia rõ ràng thích..." Nói tới chỗ này, Tư ba ba mới phát giác ra điểm không đúng, hắn nói: "Cậu tên Cảnh Dự, cậu và Cảnh Minh là quan hệ như thế nào?"
Đào Nhiên giả ngu nói: "Cảnh Minh? Hắn là anh cháu nha."
"Cái gì?!" Tư Kỳ nhảy lên, "Ngươi chính là em trai của kẻ bạc tình kia?"
Đào Nhiên tiếp tục giả ngu, mặt vô tội nói: "Cậu nói gì vậy, anh tôi sao lại là kẻ bạc tình?"
Tư ba ba nói: "Cậu lại còn thích chị dâu mình? Chị dâu cũ."
Đào Nhiên nói: "Chị dâu cháu không phải là Mạnh Bách Trân sao, có quan hệ gì với Thiều Thiều?"
Tư ba ba nhìn về phía Tư Thiều: "Chuyện gì xảy ra?"
Tư Thiều lúng túng nói: "À... Cảnh Dự bởi vì nguyên nhân thân thể từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, luôn luôn không ở nhà. Khả năng là... Cảnh a di không có nói với hắn, Cảnh Minh trước đó còn có một vị hôn thê."
Tư Thiều vừa nói vừa vụng trộm nhìn Đào Nhiên, ánh mắt kia tựa như nói, xinh đẹp boy không ngừng cố gắng đi!
Người Tư gia bị tình tiết khúc chiết này làm cho bối rối, Tư ma ma nói: "Cậu thật không biết Thiều Thiều suýt chút nữa làm chị dâu cậu?"
Đào Nhiên mở to đôi mắt đầy vô tội, "Không biết a, Thiều Thiều trước đó từng kết giao với ca ca sao? Tại sao lại chia tay?"
Tư Kỳ: "Bởi vì anh ngươi là kẻ bạc tình!"
Đào Nhiên: "Tôi không biết, tôi mới trở về không lâu, anh tôi nói Mạnh Bách Trân mới là chị dâu tôi."
"Xem ra hắn là thật không biết." Tư ma ma bị bộ dáng của Đào Nhiên làm cho mê hoặc, nói: "Cậu thật thích Thiều Thiều? Cậu có biết ngộ nhỡ cha mẹ cậu phản đối thì làm sao bây giờ?"
Đào Nhiên dắt tay Tư Thiều nói: "Phản đối cháu cũng muốn cùng Thiều Thiều cùng một chỗ, đời này cháu chỉ thích Thiều Thiều."
Phim truyền hình xem nhiều rồi Tư Kỳ nói: "Cho dù cha mẹ ca ca ngươi cùng ngươi đoạn tuyệt quan hệ, ngươi cũng muốn cùng tỷ tỷ ta ở bên nhau sao?"
"Ừ." Đào Nhiên nói: "Cho dù đoạn tuyệt quan hệ, tôi cũng muốn cùng Thiều Thiều cùng một chỗ."
Tư Thiều vốn là đang cùng Đào Nhiên biên lời ba xạo lừa gạt ba mẹ, nghe đến chỗ này không nhịn được lỗ mũi đau xót, nước mắt rớt xuống. Nàng nắm thật chặt tay Đào Nhiên, nói: "Bất luận như thế nào con cũng muốn cùng Cảnh Dự cùng một chỗ."
Tư Kỳ nhìn Đào Nhiên và Tư Thiều, bỗng nhiên có chút đồng tình thương hại Đào Nhiên. Trong mắt hắn Đào Nhiên chỉ là một sinh viên không hiểu chuyện, bị tỷ tỷ đã là nhân sĩ xã hội của mình lừa gạt, coi hắn như thế thân của ca ca Cảnh Minh bồi ở bên người. Nhưng mà bản thân cũng không có ý định nói cho Đào Nhiên biết chân tướng, ai bảo hắn đánh mình còn ép mình làm bài thi, nhìn thấy hắn xui xẻo mới hả dạ.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴