[Nữ Hoàng Ai Cập] Nữ Hoàng Quần Chúng

Chương 20

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Asisu cầm trong tay bao tiền vừa nhận được từ việc bán đồ, bước lên xe thì thấy đôi nam nữ lúc nảy giúp mình đang ngồi trong xe ngựa...

Thấy Asisu vào, người nam lên tiếng hỏi

"Được nhiêu?"

Asisu vừa đưa bao tiền qua cho hai người vừa trả lời

"Tốt hơn dự tính"

Người nữ và Anna đang hì hụt đếm lại số tiền trong bao.. vừa luôn miệng khen

"mấy đứa giỏi đó.. tốt..tốt.."

Asisu cao hứng hưởng ứng

"tụi em là ai cơ chứ...chuyệnh này dễ ợt "

Người nam cũng nói "chế cưng mà.."

Người nữ cũng không chịu thua

"nhờ tao đó, tao không năn nỉ ỉ ê thì sao có được hiệu quả như vậy!"

Ôi, cả ba được nước làm tới, tự khen bản thân càng lúc càng hăng.. vâng! Và ba người này chính là bộ ba dở hơi nổi tiếng kinh thành: Asisu, chế Max và Chriski

.. đoàn xe cứ thế tiếp tục lên đường trong tiếng khen của ba người, và tiếng các đồng tiền vàng va chạm nhau của Anna, cùng tiếng giục ngựa của Goshu

... thoáng cái đoàn xe đã đi được 2/3 chặn đường, mọi việc bình an, mọi thứ suôn sẻ. Có thể nói nó như một chuyến du lịch

Buổi chiều, đoàn xe vào được một vùng trấn nhỏ, sau khi ổn định nơi nghỉ ngơi và sắp xếp các thứ thì không thể nào cái đám ham hố này chịu ngồi yên ngoan ngoãn trong phòng đợi tới bửa tối..

Và để đảm bảo an toàn cho mọi người, Goshu chỉ cử lại một binh lính giữ đồ, và chuẩn bị hoàn tất mọi việc lặt vặt, còn lại kéo nhau xuống phố

Nơi nhóm chợ ở trấn nhỏ bỗng xuất hiện một nhóm khách 5 nữ 2 nam, mọi người ăn mặc hết sức đơn giản nhưng chất liệu thì không phải loại rẻ tiền, nhìn thì thấy giống con nhà có tiền nhưng hành động thì lại làm người khác liên tưởng đến hai từ "lưu manh"

Asisu nhảy lên choàng cổ Max, lôi sang một hướng, tay vừa chỉ về một gian nhỏ bên đường..

"Qua đó đi"

Đây là một sạp nhỏ bán khăn trùm đầu và mạng che mặt.. cả nhóm kéo nhau lựa và thử, Asisu chọn một mạng che mặt đeo lên cho chế Max, chế Max cũng đùa theo

"Sao? Thấy chế thế nào?"

Asisu làm bộ cười nữa miệng, đưa một tay ôm ngang eo chế Max, vừa đưa tay nắm cằm của chế, giọng điệu chuẩn mười phần trêu hoa ghẹo nguyệt..

"Ây, mĩ nhân, ngước mặt lên cho gia xem nào..."

Chế Max làm bộ dáng thẹn thùng, còn làm lố bằng cách lấy tay ôm mặt, nói thẹn

"Đáng ghét ~ Đại gia, người ghẹo người ta~..."

Còn chưa nói dứt lời, thì bị câu nói tiếp theo của Asisu đánh gãy

"Cũng có chút tư sắc, nhưng không đẹp bằng ta...hahaha" rồi sáng khoái cười to.

Mặc kệ cái bốp lên đầu của chế Max, ánh mắt kinh bỉ của Chriski và Anna, cộng thêm thái độ ái ngại

"xin lỗi, gia đình quản giáo chưa nghiêm" của Ari,

cả cái thở dài lắc đầu của Goshu, và ánh mắt không thể tin được của những người bán hàng xung quanh..

.. sau buổi dạo chơi là thành tích được mấy món đặc sản, cùng vài đồ thủ công, mỹ nghệ tào lao...

Cũng đã thấm mệt, mọi người quyết định quay về nghỉ ngơi. Chriski đi sau cùng, tay đang bận ôm một bọc nhỏ đặc sản mới mua được, nàng lấy tay bóc ăn ngon lành, còn nút "chụt" ngón tay sau mỗi lần ăn..

Đang say sưa thưởng thức món ăn, thì vô tình một người va vào nàng làm bọc đồ ăn trong tay nàng rơi "bộp" xuống đất.

Chriski nổi điên lên, kéo tên vừa đụng nàng lại, nổi giận nói

"Này, đụng người khác rồi tính bỏ đi luôn sao?"

Tên vừa đụng nàng tuy hắn trùm kín đầu, chỉ chừa ra đôi mắt, nhưng cũng nhìn ra được hắn bực mình vì bị Chriski kéo lại..

Hắn muốn giật lại tay áo đang bị Chriski nắm, nhưng do nàng nắm chặt quá nên không ra được

"Muốn chạy?" thấy hắn không thiện cảm muốn xin lỗi, Chriski càng nắm chặt hơn

Hắn bực bội, gằn lên "buông tay"

Khi gặp trường hợp như thế này, thì sẽ có hai loại người. Một loại là khi gặp điều khó hoặc điều làm họ sợ thì sẽ chọn cách tránh đi. Loại còn lại thì là loại tư duy ngược, càng có độ khó càng đâm đầu vào.. và theo sự đánh giá của cả đoàn quay phim thì Chriski thuộc loại hai.

Chriski bị hắn gằn, chẳng những không dọa được nàng, ngược lại nàng còn hăng máu hơn

"Này, ngươi đụng ta trước, còn làm rơi đồ ăn của ta.. còn không xin lỗi"

Nghe nàng tố cáo, tên kia tuy bực bội nhưng cũng nói nhanh một tiếng "xin lỗi" không hề có chút cảm xúc..

Còn toan muốn đi, trông bộ hắn đang vội lắm. Nhưng lại bị nàng nắm lại

"Còn đồ ăn của ta?"

Thấy hắn đưa tay vào trong áo, Chriski đoán hắn sẽ bồi thường lại bọc đồ ăn cho nàng..nhưng một lát lại thấy hắn lấy tay ra khỏi áo với tay không, rồi nói

"Hừm, hiện tại ta không đem theo tiền.."

Chriski bĩu môi

"Nhìn bộ dạng cũng không nghèo khó, vậy mà không có tiền.."

Đang tiếp, thì Asisu đứng phía trước thấy Chriski còn đang ở phía sau, nên gọi

"Ki ki.. làm gì vậy?"

Nghe mọi người gọi, nàng trả lời

"Lại ngay..."

Rồi quay sang nói với tên đang bị nàng nắm áo

"haiz, coi như hôm nay ta ra đường gặp xúi quẩy đi, tha cho ngươi đó..."

Nói xong, nàng liền xoay người chạy thẳng về phía trước

"Chồng, chế.. hai người đợi em với.."

...

Sống trên đời, đều không thể thoát khỏi quy luật "nhân- quả".

Nhân ở đây là ngày ăn nhiều, uống nhiều thì quả không thể tránh là buồn đi vệ sinh...

Và người đang trong tình trạng này chính là Asisu

Asisu buồn đi vệ sinh, nhưng nàng lại sợ trời tối một mình. Nên rủ thêm Chriski

"Vợ, vợ... đi vệ sinh với tao.."

Hai người đi vệ sinh xong, đang xoay người quay về phòng, thì nghe có tiếng động "xoạt xoạt" bên cạnh

Cả hai còn đang không biết chuyện gì, thì một cục trăng trắng bò ra giữa đêm khuya...

Asisu với Chriski hét toáng lên "Aaaa"

Nghe tiếng hét mọi người trong phòng đều chạy ra...

Chạy lại đầu tiên là Goshu "hoàng hậu, công chúa..."

Anna và chế Max đến kế " chuyện gì?"

Ari và hai tên lính cũng đến

Trước mắt họ là cảnh tượng Asisu và Chriski đang ngồi chồm hổm xuống đất, cạnh bên là một cục màu trắng, nhìn kĩ sẽ thấy là một người thân hình hơi nhỏ đang nằm bất tỉnh nhân sự...

Ari lên tiếng hỏi trước "nữ hoàng, đây là..?"

Được câu trả lời gần như cùng lúc của Asisu và Chriski

"hình như ta đá/đấm hơi mạnh"

(Ó...ó..ó... một con quạ bay qua)

Mọi người đều nghĩ "hình như mình lo hơi quá. Hai kẻ này quá mức cường hãn đi"

"À, quên xem coi đây là thần thánh phương nào" Chriski giờ mới nhớ đến cục trăng trắng nằm trên đất

Nghe vậy, Ari tiến lại gần kéo một góc áo choàng bên ngoài ra xem thì ngạc nhiên

"Nữ hoàng, là hoàng phi Carol.."

Mọi người đều ngạc nhiên, tại sao Carol lại xuất hiện ở đây? không phải nàng nên ở trong hoàng cung Ai Cập sao? lại còn bị đánh bất tỉnh như vậy..

Asisu và Chriski đưa mắt nhìn nhau, chắc không bị đánh đến chết hay mất trí gì chứ? Lúc nãy hai người có dùng hết sức để đánh không vậy? Lỡ có gì, có dẫn đến chiến tranh không???

Asisu phản ứng lại, nhanh chóng nói với mọi người "trước hết đem nàng ấy lên phòng, mau cứu người..."

...

Tầm nửa tiếng sau, Carol cũng tỉnh lại..

Ban đầu thấy sao nàng bất tỉnh lâu quá, Asisu và Chriski còn sợ bản thân sắp thành tội phạm quốc tế, hên là chế Max xác nhận lại nàng chỉ do kiệt sức nên mới ngất lâu như vậy.

Carol dần lấy lại ý thức, mí mắt nàng khẽ mở.. hình ảnh đầu tiên đập vào mắt nàng là một người phụ nữ trung niên, người này nàng cũng biết - đó là Ari

Nàng như thấy được ngọn cỏ cứu mạng

" Ari.. help me...help, please.... "

Ari thấy nàng tỉnh lại, liền quay qua bên bàn đang có 4 người đang gật gù ngủ

" nữ hoàng, hoàng phi tỉnh rồi.."

Asisu và mọi người nhanh chóng chạy lại, để chế Max xác nhận lại lần cuối là Carol không sao. Thì Asisu và Chriski thở phào nhẹ nhỏm khi được thoát tội "mưu sát hoàng phi Ai Cập"

Sau khi giúp Carol uống thuốc và ăn tí thức ăn thì Asisu mở lời đi vào vấn đề mọi người đều đang thắc mắc từ đầu hôm đến giờ

"Carol, em có thể cho ta biết sao em lại ở đây không?"

"Oh my god...Tên Izumin bị crazy, mọi người help ta với... đưa ta về Ai cập đi.. please"

Carol kể lại đầu đuôi câu chuyện cho mọi người nghe, số là sau khi Carol tham dự đám cưới của Asisu, nàng cùng đoàn tùy tùng trên đường về Ai Cập, thì bị Izumin bắt cóc may mà nhờ có tướng Nesu và binh lính Ai Cập nên đã giúp nàng trốn thoát, nhưng bọn họ thì không biết sống chết thế nào.. nàng lo chạy trốn truy binh nên đã chui vào lổ chó ở quán trọ này, may mắn thay gặp được mọi người ở đây.. sau khi kể xong mọi chuyện, nàng cầu xin Asisu giúp mình cứu các binh lính Ai Cập và có thể để nàng về nước...

Asisu có thể cho nàng đi ké về Ai Cập, nhưng còn binh lính kia thì nàng thật sự là "có lòng mà không có sức" vì nàng đi không dẫn theo binh lính hay tùy tùng gì nhiều, chỉ có lác đác mấy người bọn nàng thì thật "không làm nên cơm áo" gì..

Asisu ái nái nói

"ta chỉ có thể giúp đưa em về Ai Cập, còn về phần khác thì thú thật ta không có biện pháp...."

Carol cũng biết nàng không thể đòi hỏi gì hơn ở Asisu, nên cũng gật đầu ưng thuận.

Chriski thấy nàng buồn nên lên tiếng an ủi "dù sao thì cô cũng đã trốn thoát được. Cô an tâm, tên Izumin đó không thể nào đuổi tới..."

Lời còn chưa nói xong thì Goshu chạy vào thông báo

" hoàng hậu, có nhiều người đang sắp đến quán trọ này, sợ là quân của Hitaito.. quân ta ít, nên trốn thì hơn"

Asisu thầm chửi tên "đĩa" Izumin bám dai kia...

"Mau trốn, đem đồ cần thiết vào xe ngựa "

"Dạ"

Asisu vừa ban lệnh vừa chạy lại tủ đồ ôm đống tiền bạc, của cải của nàng cho vào tai nải.. mọi người cũng nhanh chóng thu dọn...

Ở trên xe ngựa, Chriski nhìn qua cửa xe thấy có người đang cưỡi ngựa đuổi theo..

"Thằng điên Izumin đuổi đến tận mông rồi.. cho xe chạy nhanh lên"

Nhưng dù sao ngựa chạy còn kéo theo một xe chở đầy người thì làm sao chạy nhanh bằng ngựa chạy một người cưỡi cơ chứ. Chẳng cần bao lâu, xe ngựa của Asisu đã bị quân Izumin vây chặt...

Chuyện gì đến cũng đến, Carol bị bắt lại, nhưng khi thấy trong xe còn có Asisu thì Izumin liền lườm nàng

"Nữ hoàng cũng ở đây?"

Asisu ý thức được sắp có chuyện không lành

"Ha ha... hoàng tử cũng ở đây sao??? Ha ha.. ta ra đây ngắm trăng... trăng đêm nay đẹp quá"

nói rồi nàng ngước lên trời vờ như ngắm trăng, nhưng đêm nay trời không thấy được ánh trăng.. số nhọ mà

Asisu liền biện hộ

"À, ta nhằm..ta ra đây ngắm màn đêm..ha ha.. vậy hoàng tử ở đây vui nha, ta về trước..bye"

Izumin không nói gì...

Và vui thay cả đám cùng bị bắt theo cùng..

--------------------------------

#chúc_mn_đọc_vui_vẻ

Truyện Chữ Hay