Thiên băng lúc này mới nhìn kĩ hai người này, vì lúc nãy do quá quan tâm với Ngọc tỷ, với lại dung nhan hai người này lại bị khối bụi lu mờ, mà sau khi trải qua quá trình biến hóa, đập vào mắt Thiên băng là hai nam tử này có dung mạo tuyệt sắc, so vs phụ thân nàg thì không một chút thua kém, thật không ngờ sự tò mò lúc nãy không làm cho nàg thất vọng, thật rất Tuấn Mỹ
chỉ thấy nam tử mặc y phuc trắng đẹp như Ngọc sáng, thanh nhã như hoa cúc, quanh người tỏa ra khí tức thuần khiết,thân hình thon cao,cường tráng nhìn vô cùng đẹp mắt
Mà nam tử aó đỏ đứng kế bên nhan sắc cũng k kém, chỉ thấy người nọ một thân trường bao đỏ, mang một vẻ đẹp phong tình, một cặp mắt phượng hẹp dài, khóe mắt châu lên, mũi cao thẳng, đôi môi hoa đào, da trắng như tuyết, chỉ có thể diễn tả bằng hai từ, câu hồn..., nhưng cơ bắp rắn chắc lắp lo dưới lớp aó kia cho thấy người này cũng có một cơ thể rất cường tráng...
Tuy là đẹp mắt nhưg trong lòng Thiên Băng cũng không một chúc dao động, đối với nàg chẳng qua là thưởng thức, vì trên thần giới nàg không phải nhìn phát chán rồi sao, sau khi gật gật đầu,,,, nói "không tệ "
"Được rồi,từ nay đều là người nhà cả, không cần khách sáo, từ nay hai người cứ gọi ta Thiên Băng đi, ak mà tên của hai quynh là j " hai người nào đó đang mếu máo nhìn Thiên Băng nói
"AK Thiên Băng mụi làm chúng ta hảo đâu lòng, phải biết chúng ta là hai người có dung mạo tuấn mỹ nhất trong ngủ đại thần thú thượng cổ rồi đó, mụi còn nói Không tệ " xong rồi nàg gặp hai người có tính tự kỉ vô cùng cao, nhưg Vẫn lạnh nhạt nhìn bọn họ cất tiếng
"Hảo hai đại soái ca, từ nay hai người tên Ngân Bạch, Ngân Dạ, đây là mệnh lệnh "
Hai người đều nhếch miệng cười, tựa hồ rất thik cái tên này,...... (ngân Bạch là tên chàng mặc đồ màu trắng, Anh màu đỏ Ngân dạ)
"Hảo, được rồi chúng ta ra ngoài thôi, "người ra tới bên ngoài thì nghe được tiếng khóc, tiếng sói tru, cảnh tượng bao nhiêu thảm thì sẽ có bấy nhiêu, một con sói nằm ủ rũ,không có một sức sống, còn một con người nhỏ bé kia thì nước mắt nước mũi một đoàn, Thiên Băng đầu đầy quạ đen, ,liền nhanh chóng lên tiếng
"Tiểu linh mụi đây là đang làm gì, làm sao khóc, có ai ăn hiếp mụi sao, " Thiên Băng nhìn nó nghi vấn hỏi?????
Người nào đó nghe tiếng Thiên Băng thì nhanh chóng quay người lại, đôi mắt to đang ngập nước nhìn chằm chằm Thiên băng, hai cánh vỗ bạch Bạch bay vào ngực Thiên Băng, miệng nhỏ chu lên ra vẻ rất đáng thương không ngừng kiêu to
"Chủ Nhân, là người sao, người đừng bỏ tiểu Linh lạị một mình được không, huuuuu hiccvc tiểu Linh rất sợ hu.... Uu"
Nàng ôm chặt tiểu Linh nhỏ giọng an ủi, "ngoan tiểu linh, đừng khóc, chủ nhân k bỏ tiểu linh, Được rồi tiểu linh ta đền bù cho mụi hai soai ca nèk, mụi nhìn xem "
Nghe tới soái ca, thi mắt người nào đó lập tức sáng lên, còn đâu cái vẻ thương tâm lúc nãy, lúc này Thiên Lang thấy Thiên Băng thì hai mắt bừng sáng chạy nhanh về hướng Thiên Băng đầu dụi dụi vào tay Thiên Băng, thầm nghĩ, hảo hảo, chủ nhân đã trở lại thật tốt,..... Thiên Băng rờ rờ đầu nó coi như an ủi, "hảo không ở đây Lâu, chúng ta liền xuất phát thui, "
thế là người một thú liền lập tức phi hành về phía trên Huyền Nhai đi tới,
bay qua khu rừng bên trong, tới thắng bìa rừng bên ngoài hướng tới tiểu viện rách nát của Thiên Băng, vừa vào phòng Thiên Băng liền thu Ngân Bạch và Ngân Dạ vào Ngọc Giới để cũng cố thực lực, còn tiểu linh và tiểu lang cũng vào luôn không gian để cũng cố lại Huyền khí và thực lực của mình, lúc nãy Thiên Băng đã cho tiểu lang một cánh hoa Cửu Tuyết Liên để tu luyện thành hình người, còn time bao lâu cái này phải xem sự nổ lực và Cố gắng của tiểu lang thôi,....
Thật là đáng thương cho kí chủ, đi ra ngoài gần ngày mà k người nào phát hiện, nhưng nàng cũng k wan tâm, thầm nghĩ, bây giờ không biết ba ba mụ mụ nàng đang làm gì, còn gia gia nữa, bọn họ có nhớ nàng không, nàng thì rất nhớ bọn họ, muốn được nhào vào lòng nương làm nũng, muốn được om cổ baba để được ba ba thể hiện sự ôn nhu, muốn được thấy khuôn mặt kích động của gia gia khi nhìn thấy cháo gái mình lớn lên từng ngày,..... Nhưg nàng biết, phụ thân làm mất Ngọc tỷ chỉ là cái cớ, Yêu tộc đang sinh sự, muốn thống nhất Bát Hoang,tuy sự tình k cụ thể nhưng là phong phanh chắc là vậy rồi,..... Phụ thân Đợi con gái Hoàng thàh nhiệm vụ, để về đoàn tụ vs gia đình, nàng vừa năm trên nhuyễn tháp vừa suy nghĩ, cuộc sống tạm thời của Thiên băng rất nhàn hạ, nhưng ông trời luôn triêu người,
Sáng sớm,trời một mảng trong xanh, mây trắng lượng lờ, thời tiết thật sự rất đẹp,cũng như thường ngay Thiên băng từ trong Ngọc giới đi ra, định ra ngoài hít thở không khí, híc một hơi, mở cửa bước ra thì nghe tới đằng trước tiếng bước chân.... Thiên băng ra ngồi ở ghế đá ở trước sân nhà mình, vừa thương trà vừa ngắm hoa, động tác hết sức thư thái nhàn nhã,