Đang suy nghĩ làm sao để kiếm tiền,vấn đề này thật chất là vấn đề trọng yếu, không thể nói không tiền cái j cũng không thực hiện được, Thiên băng ngẫm nghĩ nếu không phải phụ thân kêu nàg phải thu liễm một chúc, thì bây giờ nàg không cần phải ngèo như vậy, nói ra không phải làm người ta chê cười sao..... Hay là mình đến rừng rậm Sâm Lâm săn thú, kiếm ít thảo dược quý hiếm để bán, chắc chắn sẽ kiếm được tiền.... Nghĩ xong nàg quay sang xách luôn người nào đó đang ngồi ngủ gà ngủ gật ở trên bàng.tư thế ngủ thập phần khiếm nhã.....
Nàg mở ra chân thân thật của mình, đằng vân bay về phía Mê Vụ Sâm Lâm, vì nàg là chân Thần người nói nghiệp Đế Cơ Thanh Khâu nên có thể đằng vân, đây cũng là phương tiện di chuyển thập phần nhah và tịên lợi.... Từ trên cao nhìn xuống thập phần sảng khoái,gió bật phập phòng làm tung bay tà aó và mái tóc dài của Thiên Băng không khác gì một thiên sứ trong thập phần chối mắt, new như giờ phúc này có người nào đó trong thấy nàg chắc bị đình chỉ hô hấp không thể nghi ngờ,...
Nhìn nàg lúc này một đầu tóc bạch kim xõa dài tùy í ngang eo phập phồng theo gió, một vẻ đẹp câu hồn đoạt phách, diễm mỹ tuyệt luân,vẻ đẹp làm như hoa như trăng cũng phải lu mờ.... Lúc này trên người nàg là khí chất vươn giả, một cổ khí thế bễ nghễ thiên hạ làm người khác phải thuần phục........đang lúc đắm chìm trong sự vui sướng thì nghe một giọng ngái ngủ vang lên...
"Akkkkkkk chủ nhân ta làm sao sao tự nhiên lại ngủ trên không thế này..... Ak...... "
Một tiếng hét thất thanh của người nào đó vang lên, giờ phúc này thiên băng ngẩm nghĩ nàng làm thần tiên có phải thất bại quá không cư nhiên có một thuộc hạ tham ăn tham ngủ như thế này..... Lúc này người nào đó đã nhận ra mình hơi thất thố....
Liền nhỏ giọng xin tha thứ.....
"Chủ nhân ta ta..... Ngủ wên ngài đừng giận nhak, ta xin hứa từ nay sẽ không dám ngủ bậy nửa "nói xong một bộ dáng như rất biết tội đầu cuối xuống không dám nhìn Thiên Băng...... Lúc này Thiên Băng mới lên tiếng, nhìn điệu bộ này Thiên Băng nở lòng mắng nó sao....
"Được rồi ta đáng sợ như vậy sao, lần sao đừng kích động lỡ như rớt xuống dưới làm sao "một trận nước ấm lan tỏa ở cõi lòng của Tiểu Linh, nó biết chủ nhân nó là tốt nhất.... Thương nó nhất, nó cũng không ồn ào nữa mà tập trung lại vấn đề lúc này. Nó hỏi????
"Chủ nhân người hiện ra chân thân rùi sao,,, nhìn người hảo mĩ hảo mĩ...."
Nghe Nó khen Thiên Băng cũng thập phần cảm giác rất bình thường vì mỗi lần thấy mình nó đều khen như vậy...... Mà mỗi lần thấy mình là đôi mắt của nó mở thật to, bộ dạng chảy nước miếng.... Rất háo sắc bất kể nam nữ..... Hết cách....
"Được rồi, ta biết mụi thích ngắm nhưg về nhà hãy ngắm, giờ thì tập trung kiếm tiền mua đùi gà thế nào.... "
"Ak được, chủ nhân, nhưng.... Về nhà ngài phải cho ta ngắm đó..... "
"Được "lúc này nó mới nghiêm túc ngắm nhìn phong cảnh xung quanh...... Nói
"Chủ nhân,ngài là đi đâu ak, "
"Chúng ta đi kiếm tiền ",nhìn nhìn phía dưới lấp ló thấy cánh rừng rậm, đây chắc là Mê Vụ Sâm Lâm rồi.... Nàg đáp xuống ngoài bìa rừng thu liễm khí tức của mình khôi phục lại bộ dáng bang đầu để tránh phiền phức không đáng có...
Nàg cùng tiểu linh đi theo bìa rừng đi thẳng vào bên trong.... Bốn bề xung quanh cây cối rậm rạp, có tiếng chim hú tiếng côn trùng kiểu thực vật sinh trưởng rất phong phú, lúc này tiểu Linh mới lên tiếng
"Chủ nhân ngài đang kiếm dược thảo xao,ta cảm ứng được phía trước có dược quý, chủ nhân ngài đi sâu vào chúc nữa, "
thiên Băng gật đầu,đi tiếp vào bên trong bên trong thập phần iên tỉnh không gặp được con Ma thú nào, làm thiên Băng một trận nghi hoặc
"Ak chủ nhân đây là Bạch Đằng Xà, thật sự nơi ẩm ướt này lại có Bạch Đằng Xà "
tiểu linh mở to mắt thập phần kích động, nó liền nhah chống bay tới gần gốc cây Bạch Đằng Xa nhổ lên cẩn thận đưa cho Thiên Băng, thiên băng cầm lấy gật đầu quả nhiên là Bạch Đằng Xà, thảo dược này quý ở chỗ nó là nguyên liệu duy nhất có thể luyện chế dược thập cấp (cấp )trên đại lục này tìm được nó chỉ có thể dựa vào may mắn chứ không thể cầu, quả thật vận khí Thiên Băng rất tốt.....
"An, tiểu linh giỏi lắm "
được khen người nào đó cười te toét....thiên Băng tiếp tục đi sâu vào bên trong, lúc này Thiên Băng cảm nhận được một trận sát khí đánh úp lại phía bên trong khu rừng..... Vì thiên băng thu liễm khí tức nên bọn thú không cảm nhận được sự nguy hiểm mà chỉ tưởng nàg là một nhân loại bình thường.... Lúc này Thiên Băng đứng im một chỗ, tiểu linh thì đứng trên vai Thiên băng một bộ dán rất nhàn nhã, bỗng trong rừng sâu xuất hiện một con Lang Vương thân to cao khoảng hai mét, trên đầu một mao sừng như sừng trâu nhìn rất cứng cỏi, một Bộ răng nah nhọn hoắc nhìn có phần dữ tợn, một đôi mắt màu lửa đỏ nhìn rất thị huyết toàn thân trên dưới một màu máu nhìn đến ghê người đủ để biết lúc nãy nó chiến đấu kinh hoàng như thế nào, nhưng trời sinh vươn giả không chịu khuất phục, tuy bị thương nặng nhưng nhìn thấy Thiên Băng nó cũng không lùi bước, nó ngẩn mặt lên cao ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm thiên băng cất giọng nói
"Nhân loại ngươi tới đây làm gì "
nó nói bằng giọng khách sáo vì nó cảm nhận được người này không có át í, với lại theo nhận thức thân phận nhân loại đang đứng trước mặt nó không bình thường,có lẻ trực giác đi
"AK, Ta cũng không có át í chỉ là muốn tìm ít thảo dược bán kiếm tiền thui, nhưng ta thấy ngươi một bộ dáng bị thương không nhẹ, new ngươi tin tưởng có thể kể cho ta nge một chút sao "
í là tại sao lại bị thương như vậy
Nghe được thiên Băng ngử khí nói chuyện thập phần bình tĩnh, không một chúc gọi là sợ nó, nó vô cùng ngạc nhiên, không biết tại sao nó lại thập phần tin tưởng.. Thiên băng thấy nó ngã xuống liền chạy lại xem xét, thì ra là mất máu quá nhiều nên hôn mê thui, lúc này thiên Băng xuất ra một viên thuốc màu đỏ, đưa vào miệng của lang Vương, thuốc này tác dụng phải nữa canh giờ nên nàg ngồi đây đợi nó tỉnh, còn tiểu Linh được cấp nhiệm Vụ là đi tìm thảo dược.....
Sau nửa canh giờ Lang Vương liền mở mắt ra, trước mắt là người con gái lúc nảy đang nằm lên người nó nhắm mắt ngủ, nó lại lần nữa kinh hách, trời ak nhân loại lại k sợ nó sao, lại còn gối đầu lên người nó ngủ, nó thật sự rất ghét nhân loại, nhưg không biết tại sao nó lại có cảm giác không ghét người này, loại cảm giác này làm cho đầu óc nó loạn thành một đoàn, lúc này Thiên Băng mở mắt ra nhìn lên không trung, nói
"Tỉnh rồi sao, thân thể thế nào "
Nghe Thiên băng nói nó vô cùng ngạc nhiên, nhân loại này đang quan tâm mình sao, nhưg rất nhah nó liền bình phục tâm tình, trả lời
"Cảm ơn, ta thấy thân thể rất tốt, là cô nương chữa thương cho ta sao "nó nghi hoặc hỏi thiên băng?????
"An đúng là ta chữa, không í j chẳng qua thuận tay thui "
giọng nói rất nhẹ nhàg nhưng làm nó vô cùng chấn động.... Nó có bao nhiêu biết thân thể của mình bị thương không nhẹ vậy mà người này chỉ dùng nữa nén nhan đã chữa khỏi thương thế của nó thật là cường đại, trong lòng nó không khỏi một trận kính nể,
Thiên Băng nhìn lang Vương một hồi ngẫm nghỉ,,,, nói
"Ngươi còn chưa kể cho ta ngươi làm sao bị thương "
nó Lịch sự trả lời,kể hết đầu đuôi câu chuyện lại một lần cho Thiên Băng nghe,đại khái cũng hiểu được câu chuyện vì bảo vệ cho con dân của mình mà chiến đấu với Huyết Xà năm, sau một hồi kịch liệt thì Thiên Lang Vương thắng nhưg cũng không tốt hơn bao nhiêu, thương tích đầy mình..... Bỗng nó làm một quyết định, mà sau này nó ngẫm lại mới biết mình hôm nay có bao nhiêu may mắn, nó lên tiếng
"New như cái mạng này của ta là cô nương cứu về, vậy ta nguyện đi theo cô nương, nguyện cùng cô nương kí khế ước "
nói xong nó nằm gục đầu xuống trước mặt Thiên Băng, Thiên Băng một bộ dáng không thể tin được, phải biết rằng loài Lang là loài rất cao ngạo k thần phục bất cứ ai, cho dù là bỏ mạng, Thiên Băng rất cảm động trước tấm lòng của nó nhưg vẫn muốn thử một chúc.....
"Tại sao"
một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, nó không do dự liền trả lời
"Vì ta dùng tâm để cảm nhận, đi theo người nhất định không sai"
thiên Băng nghe nó trả lời liên mỉm cười, nói
"Hảo một cái dùng tâm, ta đồng í thu nhận ngươi, từ nay chúng ta đồng sinh cộng tử, sống chết không ly, ngươi nhưng đồng ý "
"Ta đồng ý "người trước mắt xem nó như ngang hàng, nó còn j không vừa í, vừa nói xong quy tắc buôn xuống, khế ước bằng hữu hoàn thành,hào quang xung quanh nó bay quanh, Huyền khí nồng đậm bay vào cơ thể nó, không thể nghi ngờ bay giờ nó còn chưa thể tin một màng trước mắt này, nó wả nhiên là thăng cấp, mà không chỉ thăng một cấp mà là trực tiếp từ Thánh thú trở thành siêu thần thú, quả nhiên nó cảm nhận không sai, chủ nhân mà nó vừa khế ước không phải người bình thường....
Nó quỳ rạp xuống dưới chân thiên Băng nói bằng giọng run run....
"Đa tạ chủ nhân thu nhận, xin chủ nhân bang tên "
Thiên Băng thấy vậy vội đỡ nó lên nói
"Ta thấy ngươi tính tình không tồi, hãy cố gắng tu luyện, ngày ngươi biến hình người sẽ không xa, ta liền kiểu ngươi là tiểu Lang thế nào"
"Tạ chủ nhân ban tên, ta sẻ cố gắng tu luyện, không cô phụ tấm lòng của chủ nhân,chủ nhân ta đi về nhà sắp xếp một chúc, xin chủ nhân liền đợi ta một tí"
"An tot đi đi"
Thiên Băng mỉm cười gật đầu,nói xong thiên Lang liền li khai,lúc này ở chỗ xa có một thân hình béo ú đang bay chậm rì rì vì đang cố hết sức lôi một cái bao to tướng, khỏi cần đến gần thiên Băng liền nhận ra đó là người nào, chẳng phải tiểu Linh nhà ta sao, lúc này Thiên Băng nghĩ không biết bao thảo dược kia có đủ nuôi sống ai kia k????
"Ak..... Chủ nhân, tiểu linh đang yêu của người đã hoàn thành nhiệm vụ, tìm được hơn gốc thảo dược quý,,,, vậy chúc nửa kiếm được tiền ngài thưởng cho ta năm cái đùi được không "nó chớp chớp mắt hỏi thiên Băng?????
"Quỷ ham ăn, được ta sẽ thưởng cho mụi"
nói xong Thiên Băng liền bật cười,bỗng từ xa nó thấy một con Lang Vương to lớn đi tới, nó giật mình hét......
"Ak chủ nhân cẩn thận, có nguy hiểm",
lúc này thiên Băng nhìn lại thì thấy tiểu Lang, buồn cười nói,
"K sao tiểu Linh, có người làm hại được chủ nhân nhà ngươi sao, đó là ta đồng bọn, tiểu Lang,ak tiểu lang,đây là tiểu linh hai người tự làm quen đi"
"Ak chủ nhân thật sao, vậy từ nay tiểu linh có bạn rồi, xin chào ta là tiểu linh, từ nay chúng ta là bạn, cùng nhau trợ giúp chủ nhân "
nó giơ tay ra rờ rờ đầu tiểu lang, tiểu lang gật gật đầu côi như đồng í, bỗng tiểu lang nhớ ra chuyện gì đó liền nhìn Thiên băng nói,
"Chủ nhân đây là ma hạch nam của Huyết Xà ngài cầm lấy có thể dùng để kiếm tiền,vì để chỗ của ta cũng k có tác dụng"
"An được, dù sao cái này có tác dụng vs ngươi chứ không có tác dụng với siêu thần thú, vậy ta nhận "
nói xong thiên Băng thu hết vật phẩm vào Ngọc giới, nhìn xung quanh nghĩ new đã tới đây rồi thì cứ lịch lãm một lần luôn vậy, ở đây chắc là giữa rừng, đi sâu vào chút nữa là cuối rừng xem có gặp được thứ j nữa không..... Thiên Băng cất bước đi sâu vào khu rừng phía trước lúc này Thiên Lang Vương làm tọa kị, còn tiểu Linh thì bay theo phía sau...... Đi thêm một đoạn thì Thiên lang đột nhiên lên tiếng
"Chủ nhân phía trước là đoạn Huyền nhai, ở dưới là vực sâu vạn trượng,sương mù quanh năm, chưa từng có người nào xuống dưới mà sống sót cả, nge nói dưới đó có thần thú Thượng cổ năm, nhưg không biết là có thật không, "
Lúc này Thiên Băng đang định thần thì nghe Thiên Lang miêu tả, nàng mở nhẹ hai mắt, cảm thấy có hứng thú với lời Thiên Lang vừa nói, thần thú thượng cổ năm sao há chả phải đã tu thành hình người rồi sao, rất thú vị, nàg lạnh nhạt lên tiếng nói
"Đi,đi xuống huyền Nhai,ta rất muốn biết thần thú biến thành người sẽ như thế nào"
"Nhưg chủ nhân ở dưới đó uy áp rất cường đại, ta k cách nào áp chế được "
"Trời ak!!! Cái tên lang thối kia ngươi xem thường chủ nhân của ta quá rồi đó, có chủ nhân ta ở đây ngươi còn sợ k đi Xuốnđược sao "
nó phòng mang trợn má chỉ vào Thiên lang quát... hư...uu Chủ nhân nó là ai chứ, một uy áp nho nhỏ làm khó được chủ nhân nó sao, thật là tên đầu heo mà...người nào đó đã wên thiên lang làm sao biết Thiên Băng là ai chứ...... Thật hết cách......
"Ta k phải...... Ta....... "Thiênlang sợ hãi lắp bắp trả lời,
"Được rồi, iên tâm có ta ngươi cứ việc iên tam, đi thui"
thiên Băng lên tiếng an ủi nó
"Da, chủ nhân ",....