Sáng sớm
"Chủ nhân dậy dậy....người dậy mau " Thiên Băng đang mộng mị thì bị giọng nói non nớt của Tiểu Linh vang lên, nàng chớp chớp đôi mắt còn lặp lè ngái ngủ, ngồi bật dậy xuống giường, làm vệ sinh sơ sơ rồi lắt mình ra khỏi không gian, nhìn xung quanh căn phòng mình đang ở tạm thời không khỏi cảm thán, chậc chậc đại tiểu thư sao chỗ ở không bằng một nha hoàng, trong nhà không có một cái ghế nào cả ngay cả cái bàn uống nước cũng cũ mèm, được cái giường gỗ nhưg rèm và màn ngủ cũng không có, nàng lục lọi trong tủ thì ngay cả một bộ đồ lành lặn cũng không, thôi thì biết sao được nhập gia tùy tục vậy kiếm đại bộ đồ nào đó lành lặn nhất mặt vào, đang thay đồ thì nghe tiếng tiểu Linh thổn thức thốt lên,
"Chủ nhân, giờ ta cảm thấy người thật là nghèo nha, xem xem căn phòng này không có một vật giá trị gì cả, ngay cả một nha hoàng cũng không, chủ nhân ta đói quá"vừa nói xong thì cái bụng nhỏ của tiểu Linh cũng biểu tình Kiêu lên ot.... Ot...
Thiên Băng không khỏi cảm thấy buồn cười nói
"Được rồi ta đưa mụi ra ngoài ăn đùi gà,nhưg mà mụi phải ẩn mình để tránh phiền phức "
"AK, được hoan hô chủ nhân, ngài là số "nó lập tức bay tới ôm khuôn mặt Thiên Băng hung một cái bẹp... Rồi bay tơi trên vai Thiên Băng ngồi lên đó,
lập tưk mặt niệm khẩu quyết để tàn hình, Thiên Băng nhìn nó hài lòng gật đầu, bắt đầu xuất phát, vì tiểu viện này cách xa sảnh chính nữa ngày đường nên rất ít người tới đây, cho nên giờ Thiên Băng ra ngoài cũng không ai phát hiện,
tất nhiên nàng không đi cổng chính mà phải leo tường đi ra ngoài, vì trong người nàng có sẵn lực lượng Pháp thuật nên việt nhảy ra ngoài rất là dễ dàng, này một đường đi ra ngoài không gặp chút trở ngại gì, nàng nhah chống bước ra ngoài thành, khu chợ khu bán đồ ăn tấp nập người,
"Chủ nhân đằng trước, đằng trước có bán đùi gà",bàn tay nhỏ xíu mập mạp chỉ chỉ khách điếm đăng trước,chưa kịp nói xong thì cái miệng nhỏ của ai kia đã Tràng đầy nước miếng, Thiên Băng lắc đầu thở dài
"Được vậy vào khách điếm này ăn sáng thui,ta cũng thấy đối bụng rồi," nàng truyền âm cho tiểu Linh nói, vừa vào khách điếm thì tiểu nhị đã nhìn chằm chằm vào Thiên Băng, không khỏi lộ ra vẻ mặt khinh thường nhưng vẫn kiên nhẫn bước tới tiếp đón, cô nương xin hỏi ngài dùng gì,
"cái đùi gà, một chén cơm chiên và một món canh là được "
"Oh được xin cô nương chờ chút "nói xong tiểu nhị củng nhanh chóng li khai
Nàng vào góc vắng vẻ nhất, ngồi xuống, thì nghe tiểu linh chỉ chỉ ra ngoài nói
"Chủ nhân, hình như mọi người đang nhìn chủ nhân kìa,nàng ngẩn đầu lên nhìn xung quanh thì thấy mọi người đang nhìn mình, nàng ngạc nhiên nhìn nhìn lại mình chẳng lẻ nhìn ta khác người lắm sao,sao mọi người cứ nhìn ta chầm chầm vậy, nhìn một hồi mọi người cũng không thèm quang tâm nửa mà rôm rả trò chuyện của mình,
Một tên lên tiếng nói
"Nghe j chưa, hôm qua ta thấy nhị tiểu thư của gia tộc Hồng Thiên đi chung với đại hoàng tử đó "
"Thật sao, sao ta nghe nói đại hoàng tử có hôn ước với đại tiểu thư Hồng Thiên Băng mà, chẳng lẻ là giả....
"Không phải giả đau, ta nghe nói đại tiểu thư của gia tộc Hồng Thiên la xấu nhan, ngay cả tu luyện cơ bản cũng không làm được, là một phế vật đó "
"Đúng đúng ta cũng nghe nói, người Như vậy làm sao xứng với đại hoàng tử chứ, "
"Sớm muộn j cũng bị đại hoàng tử hưu rớt thui.... "
"...."...."......"những tiếng bình luận rôm rả của máy ông tám bà tám Liên tục tiếp diễn
Nhưng từng câu từng chữ không câu nào không loạt vào tai của Thiên Băng, nhưng nàng mặt kệ vì họ nói có phải mình đau, luk này tiểu linh nhảy xuống ngồi trên bàng, hai chân đốc chéo, tay cầm gương trang điểm sửa sang lai mái tóc bồng bềnh của mình, nói
"Chủ nhân người không tức giận sao, bọn họ nói xấu người kià,chủ nhân của ta thật thiện lương,nếu như họ dám nói xấu ta tá sẽ cho họ biết tay, "nói xông cất đi cái gương rồi bật dậy hai tay chống nạnh,lỗ mũi hừ hừ...... Một bộ dạng như rất muốn đánh người, ta nhìn tiểu linh không khỏi buồn cười, lúc này tiểu nhị Bưng thức ăn lên,đặt lên bàn rồi nói
"Chúc quý khách ngon miệng " ta gật đầu coi như trả lời,,ta nhìn thức ăn rồi dùng thần thức nói với Tiểu linh,tiểu Linh mụi vào không gian đi ta đêm thức ăn đưa vào,
"AK được chủ nhân "tiểu Linh thoắt cái đã chạy vào trong không gian, nàng đêm Cái đùi gà nhìn nhìn xung quanh thấy không ai để í tới mình liền dùng í niệm đưa vào trong không gian cho Tiểu Linh ăn, nàng không cần nhìn cũng biết người nào đó trái một cái đùi, phải một cái đùi đang chóp chép trong đó thử tưởng tượng xem,
Thiên Băng không khỏi buồn cười, nàg chống cầm nhìn ra ngoài cửa sổ ngẫm nghĩ, một hồi chắc phải đi bán đồ kiếm tiền quá chứ bây giờ nàg thật sự quá nghèo, không có tiền để mua nhữg thứ cần thiết, nào là quần aó, giầy dép, vật dụng lung tung, nhưg bán gì đây, hay là một hồi mình vào Mê vụ sâm Lâm để săn thú lấy ma hạch để bán, hay là tìm thảo dược quý hiếm...... Ay da khó nghĩ quá.... Hay là chút nữa hãy tính... Bây giờ suy nghĩ xem tiền đâu mà trả tiền đồ ăn đây..... Nghĩ nghĩ rồi lại nghĩ nghĩ...... Nàg có thể dùng phép thuật nhak, nhưg k tốt lắm, vậy thì tự kiếm tiền sẵn tiện du lịch một phen cũng k tệ....