Tề Ngạo Thần càng điên cuồng hơn dường như muốn kéo đứt dây xích, nhưng đáng tiếc nó quá cứng. Viên đạn không chút lưu tình xỏ xuyên qua mắt cá chân của cô tạo nên hai lỗ máu nổi bật trên nền da trắng.
Giây phút ấy đầu anh nổ tung tất cả đều trống rỗng, lòng quặn thắt thật chặt như có vạn tiễn xuyên tim..
Hàn Yêu Hy cảm nhận được viên đạn xé rách từng tế bào trong cô, cỗ đau đớn cực điểm kéo đến, đau thấu xương đến mức cô không thở được nữa..
Nhưng đều là thói quen, cơn đau mà cô đã chịu đã không biết bao nhiêu nên cô chỉ cắn răng mà chịu đựng. Trên trán đã đầy mồ hôi nhưng một tiếng rên đau đớn cũng không có.
"Hy, Tiểu Hy.." Anh cúi đầu, cổ tay đã hằn lên một vết sâu do anh dùng lực kéo đứt dây xích nhưng hoàn toàn thất bại..Tề Ngạo Thần vô lực thả lỏng cả người, không dám nhìn, anh không dám nhìn cô quằn quại vì đau đớn.
Nếu có thể anh ngàn vạn lần nguyện ý chịu thay nỗi đau đó giúp cô. Siêu Hùng cười thoã mãn " Sao hả, có lẽ chưa đủ cho cô yên tâm đi tôi còn rất nhiều trò hay!"
Hàn Yêu Hy nhịn đau thở gấp nhìn ông ta, má đã sưng vù lên nhưng lòng vẫn bất khuất "Vậy sao tôi rất mong đợi đó, đến đây cùng nhau sống chết một lần"
" Ha~ đúng là mẹ nào con nấy khi đó ả ta giết em gái của tôi cũng một mực mạnh miệng chối cãi"
Cô lắc đầu nguầy nguậy, cô không tin rằng mẹ mình có thể làm điều đó.!
" Không tin à, hôm đó người đàn bà ác độc đó hẹn em gái của tao ra, cũng chẳng biết nói cái gì mà em gái tao đột ngột chạy lên tầng thượng. Hai người tranh chấp sau đó em gái tao bị đẩy ngã xuống tầng, mày có biết lúc tao đến em gái tao ra sao không?" Siêu Hùng bước đến trên tay là roi da cứng rắn.
Ông ta bình tĩnh vòng roi da vào cổ cô, Hàn Yêu Hy tránh né liên tục nhưng không được ông ta hung ác nắm tóc cô tay còn lại mạnh bạo quấn roi da vào. Hàn Yêu Hy có thể nghe được tiếng thở phì phò do tức giận của Siêu Hùng.
Tề Ngạo Thần nhìn cảnh trước mặt trán đã nổi gân xanh, hai mắt cũng có cả tia máu dày đặc. Anh càng dùng sức kéo thật mạnh dây xích, không được cũng phải được anh càng cố gắng cả người đã đỏ lên. Đến khi Siêu Hùng chuẩn bị cầm roi da siết vào cổ cô, Tề Ngạo Thần thành công làm cho dây xích bị đứt ra khỏi bức tường bằng xi măng.
Hàn Yêu Hy hốt hoảng muốn đi ra chặn anh nhưng vết thương trên chân lại nhói lên cô như muốn gục xuống.
Anh lập tức lao đến cạnh Siêu Hùng đấm thật mạnh vào mặt ông ta, cả hai cũng ngã xuống nền nhà. Ông ta trợn mắt như không thể tin được, không ngờ Tề Ngạo Thần lại có thể làm như vậy.
Các cơ bắp của anh nổi lên cuồn cuộn, Tề Ngạo Thần hung hăng đấm đá vào người ông ta. Lâm Triệu My hốt hoảng không suy nghĩ gì lại kéo anh ra, nhưng lại thất bại bà ta bị hắt ra thật xa cả người chà xát trên nền xi măng đều rướm máu.
Các thủ hạ của ông ta bây giờ mới kịp đi vào cứu thoát, một đoàn người áo đen khó khăn lắm mới ngự trị được anh.
Tề Ngạo Thần bị kéo sang một bên trong hơi thở tràn đầy sự nguy hiểm, Siêu Hùng từ trên nền ngồi dậy mặt mũi đã lấm lem máu sưng vù lên.
" Được lắm, nếu mày không chịu đứng im thì tao sẽ có cách "
Nói rồi ông ta rút cây súng quen thuộc khi nãy, nhắm ngay bắp đùi anh rồi bóp cò. Tề Ngạo Thần theo bản năng muốn né nhưng tứ chi đều bị cả đoàn người giữ chặt. Lỗ thũng ở trên quần lập tức ứa máu ra, anh có chút tê dại trán cũng đổ mồ hôi.
"Thần, đừng mà" Con tim lúc này đau đớn hơn hai lỗ đạn ở chân.
"Không sao..anh không sao"
Lâm Triệu My được thuộc hạ kề sát tai báo cáo thứ gì đó, trên mặt liền không giấu được vẻ hốt hoảng. Bà ta đi lại Siêu Hùng nói nhỏ vào tai ông "Hùng, chúng ta có trục trặc lớn rồi, tín hiệu bị nhiễu cả bang đều bị rắc rối."
Hàn Yêu Hy cũng nghe thấp thoáng được câu chuyện trong lòng mừng rỡ, hiệu suất làm việc của Lục Thượng Phong không kém gì cô đã sắp tìm được cô rồi.
Ông ta cùng Lâm Triệu My đi ra khỏi đó chỉ kịp trói tay và chân Tề Ngạo Thần bằng dây thừng.
Thoáng chốc cả nhà kho đều trống rỗng chỉ còn hai người, Tề Ngạo Thần cố gắng bò lại chỗ Hàn Yêu Hy vết thương bị các chỗ gai góc của xi măng đâm vào anh càng cắn răng hơn "Umm Hy!"
Giọng anh nghẹn ngào truyền vào lỗ tai cô, Hàn Yêu Hy muốn lại chỗ anh đỡ anh lên nhưng hoàn toàn bất khả kháng "Thần, không cần đến đây"
Anh vẫn cố chấp bò đến, tay nhẹ nhàng chạm vào lỗ thủng trên chân cô "Yêu Hy gắng một chút chúng ta sẽ được cứu"
Bàn tay của anh thô to nhưng một chút lực cũng không có, anh sợ cô bị đau. Khắc này, cô không biết có nên hận anh hay yêu anh. Cô rất cảm động, cô đau lòng, cô lo lắng vì anh, nếu cô tha thứ cô sẽ có lỗi với
đứa con của mình..
Tề Ngạo Thần khó khăn ngồi thẳng dậy, đặt chân cô lên đùi không bị bắn của mình. Cô đã rất đau nếu còn đứng sẽ không chịu nổi "Hy em để chân lên đây đừng đứng nữa!"
Vẻ mặt kiên quyết của anh vốn không cho cô từ chối, Hàn Yêu Hy đành đặt chân lên cả chân vô lực có thể thoải mái hơn đôi chút..
Toà thành
Cả hai bang Xích Ưng và Hắc Thần đang họp lực cùng nhau làm nhiễu và thả con chip đi tìm vị trí hai người được giấu, Lục Thượng Phong đứng trước lãnh đạo.
Bang của Siêu Hùng gồm các bang phái nhỏ gộp lại, nên thế lực cũng không ít ông ta rất có tâm huyết hai bang khó khăn lắm mới nhiễu được tín hiệu của ông ta. Nhưng các vị trí tìm được đều là giả, xem ra ông ta đang hết sức che giấu.
Một thuộc hạ trong giọng nói có thể nghe rõ được sự mừng vui, qua bao nhiêu thời gian tranh đấu cuối cùng cũng tìm ra được "Lão nhị, là ở gần Biển Lớn"
Lục Thượng Phong nhíu mày "Cụ thể"
"Xin Lão nhị tha tội thuộc hạ năng lực chỉ tới đây" Siêu Hùng lầm một bước làm vị trí bị lộ ra chút ít nhưng cụ thể lại không biết ở đâu.
"Thôi được rồi chuẩn bị vũ khí tất cả các anh em trong hai bang đều toả ra đi kiếm những chỗ gần Biển Lớn" Lục Thượng Phong nhanh chóng phân phó nhiệm vụ, thời gian không thể trễ nải.
Yêu Hy, đợi anh..!
Hết chương
Mất tích gần tuần mong các tỉ muội đừng quên nội dung nha!!
Hãy vote đi vote đi đừng ngùng ngại