Bước chân lảo đảo bước vào phòng..
Hàn Yêu Hy bước xuống giường chạy đến đỡ lấy thân hình to lớn của anh dìu anh lại giường
Cô nhìn anh khuôn mặt ửng lên một chút tầng hồng do say rượu lại làm tăng vẻ đẹp của anh
Cô cởi giày cho anh hai bàn tay trắng nõn từ từ cởi nút áo sơ mi, cơ ngực cường tráng dần dần xuất hiện trước mặt cô
Cô bừng đỏ mặt vội đi lấy nước ấm lau người cho anh
Cô đụng vào anh mới phát hiện anh cực kỳ nóng như ngọn lửa
Cô nghĩ chắc anh sốt rồi nên lau người cho anh xong cô lại đi xuống lầu lấy thuốc lên
Cô nhẹ nhàng nâng đầu anh lên, đưa viên thuốc vào miệng anh nhưng đưa mãi vẫn không vào được
Cô không biết làm gì anh sốt rất cao nếu không uống thuốc liền thì rất nguy hiểm
Không biết cô suy nghĩ gì cô đưa viên thuốc vào miệng cô uống một tí nước
hành động như sợ anh tỉnh dậy đưa khuôn mặt trắng ngần không tì vết của cô đến gần màu mật ong của anh
Môi cô lành lạnh chạm vào môi nóng ấm của anh cô vụng về truyền viên thuốc vào miệng anh
Yết hầu anh di chuyển nhanh chóng nuốt viên thuốc vào
- Uyên Vân - Tề Ngạo Thần gầm nhẹ xé toạt không gian yên tĩnh trong phòng
Tất cả đều lọt vào tai cô di chuyển xuống trái tim đang co thắt đau từng đợt của cô
Nghe được chính miệng người mình thương nói tên người con gái khác thân mật như vậy ai mà không đau chứ
Cô nở nụ cười khinh miệt chính bản thân mình, mọi chuyện đều do cô chuốt lấy thôi cô trách ai chứ
Nếu như lúc đầu cô không có cảm tình với anh không yêu anh thì đâu có bị tổn thương như vậy chứ.
Cô đắp khăn lên trán anh rồi dọn dẹp xung quanh nhặt quần áo của anh chợt thấy dấu son môi đỏ thẫm trên cổ áo anh
Cô thất thần nhìn chằm chằm vào dấu son môi không ai khác là chị gái cô
Cô rũ bỏ tất cả suy nghĩ nhanh chóng đem áo vào máy giặt rồi bước lên lầu
Cô lên xem khăn trên trán anh đi nhúng một chút nước rồi đắp lên lại cho anh ngồi lên giường cạnh anh
Từ vị trí của cô ánh sáng nhạt nhoà của đèn ngủ chiếu vô khuôn mặt anh cô say mê nhìn từng chỗ trên mặt anh rồi ngủ thiếp đi kế bên anh lúc nào không hay
Màn đêm hạ màn nhanh chóng nhường chỗ cho ánh sáng mặt trời ấm áp, chiếu lên những giọt sương lạnh còn đọng lại sau màn đêm
Tề Ngạo Thần mở đôi mắt màu xanh lục ra anh nhớ hôm qua anh về nhà sau đó anh không nhớ nữa
Anh động đậy ngồi dậy làm chiếc khăn trên trán anh rớt xuống vươn trúng cô gái đang điềm tĩnh ngủ bên cạnh
Thì ra anh bị sốt, anh còn nhớ được là chính cô hôm qua đã dùng miệng đút thuốc cho anh. Anh không cảm giác chán ghét chút nào anh chỉ cảm thấy rất thoải mái không có cảm giác bài xích với cô
Anh ngắm nhìn cô đang ngủ, anh thấy cô cũng rất xinh đẹp mũi nhỏ nhắn đôi môi mọng đỏ hồng làn da trắng ngần mang vẻ đẹp thuần khiết
Nếu Hàn Uyên Vân mang vẻ đẹp sắc sảo thì Hàn Yêu Hy lại mang vẻ đẹp thuần khiết đẹp mà không tục
Anh nhìn xuống mắt cô, bọng mắt thâm quầng hằn lên tia máu chứng tỏ cô đã không ngủ được
Sâu trong anh có một chút xót xa cho cô ấy tại sao lại không thương bản thân mình chứ
Lông mi dày hơi chuyển động cô từ từ mở đôi mắt ra nhìn anh
- A anh dậy rồi à - Hàn Yêu Hy vội bật dậy hỏi anh
Tề Ngạo Thần trở về dáng vẻ lạnh lùng thường ngày gật nhẹ đầu với cô bước chân mạnh mẽ xuống giường
Hết chương