Nữ chính thích chèo thuyền giới giải tríThời Chí gật đầu với đạo diễn Trần và phó đạo diễn rồi cũng nhanh chóng rời đi.
Tiếp theo phải quay cảnh của anh, anh phải đi chuẩn theo bóng dáng vội vàng rời đi của Tiết Lam, phó đạo diễn đứng cạnh cảm thấy mình cũng đã được mở mang tầm mắt.
Nhiều năm như vậy, ông từng gặp không ít người nịnh nọt đạo diễn Trần, nhưng trước giờ chưa từng thấy ai mở to mắt nói dối như Tiết Lam!Giới giải trí có ai không biết đạo diễn Trần nổi tiếng xấu tính hay nổi cọc, cô chạy tới bảo đạo diễn Trần tính tình tốt, cô chắc chắn đây không phải châm chọc chứ?!Aiz, cô nhóc này còn non lắm, đoán chừng nịnh không đúng chỗ rồi, phó đạo diễn tới việc Tiết Lam là do Thịnh Lâm đề cử, phó đạo diễn không muốn có thêm phiền phức, suy nghĩ rồi vẫn thử lên tiếng khuyên—“Đạo diễn Trần, thật ra Tiết Lam cũng không tệ.
Tôi nghe phía nhà sản xuất nói cô ấy còn chưa ký hợp đồng đã vào đoàn rồi, rất tích cực…”Ai biết ông còn chưa nói hết thì đạo diễn Trần đã vui vẻ tiếp lời: “Đúng thế, diễn viên trẻ bây giờ chẳng được mấy người biết khiêm tốn như vậy, diễn xuất không tốt có thể từ từ rèn luyện, nhân phẩm mới là điều khó được nhất.”Phó đạo diễn nhìn đạo diễn Trần mà khó tin vô cùng, ông ấy thế nhưng không giận? Đúng là gặp ma giữa ban ngày!“Có điều ấy mà, trước đó lúc Thịnh Lâm giới thiệu cô ấy tôi còn lo lắng, sợ cô ấy gây chuyện giống như trong lời đồn, tới lúc đó toàn bộ đoàn phim đều không yên rồi.
Nhưng thấy cô ấy hôm nay vào đoàn rất an phận, hơn nữa Thời Chí mới rồi cũng đặc biệt tới nói đỡ cho cô ấy, có thể thấy lời đồn thật sự không đúng nhỉ.”Phó đạo diễn cũng áp lực vô cùng.
Hôm qua quản lý của Thời Chí còn hỏi ông chuyện này.
Một bên là Thịnh Lâm, một bên là Thời Chí, hai diễn viên chính của phim, ông chẳng thể đắc tội với bên qua trông thấy phản ứng vừa rồi của Thời Chí, hẳn là tạm thời đối với nhân vật Lâm Mị Nhi này của Tiết Lam không có ý kiến gì, phó đạo diễn không khỏi thở diễn Trần tán đồng gật đầu.
Ông làm đạo diễn bao nhiêu năm, về mặt nhìn người cũng rất có kinh nghiệm.
Cô nhóc Tiết Lam này ánh mắt trong veo, còn to giọng như vậy, thoạt nhìn không giống người vòng vòng vo vo như thế.“Ở trong giới này của chúng ta căn bản không thể tin mấy lời đồn vô căn cứ, đoán chừng là do đối thủ tung ra, chơi xấu, bịa đặt sinh sự, nâng cao đạp thấp, mấy thủ đoạn này nhiều như cơm bữa.
Tôi thật không hiểu, thật sự rảnh rỗi như vậy sao không nghĩ tới việc rèn giũa khả năng diễn xuất cơ chứ.” Đạo diễn Trần đạo diễn biết đạo diễn Trần trước giờ không thích mấy việc này, chẳng qua cũng không có cách nào.
Có lưu lượng có quan hệ chính là được tư bản coi trọng, nhưng không gây sóng tạo gió thì sao có thể giành được chú ý và lưu vào lúc ông ấy tưởng đạo diễn Trần lại đau lòng một phen với hiện trạng giới giải trí bây giờ thì ai ngờ đạo diễn Trần lại đổi đề tài:“Có điều không ngờ ánh mắt cô nhóc này lại tinh tường đến thế.
Cậu nói xem sao con bé có thể nhìn ra được điểm tốt trong tính cách mà tôi che sâu giấu kỹ như vậy, đúng là hậu sinh khả úy mà.”Hôm qua đạo diễn Trần và vài người bạn tốt trong nhóm đạo diễn tụ tập, mấy ông bạn già vậy mà lại hợp tác đua nhau chê ỉ chê ôi vụ ông xấu tính, còn bảo ông đi hỏi khắp vòng giới giải trí thử coi, nếu có người bảo ông tốt tính thì coi như bọn họ thua, chọc ông tức tới độ tối qua quá nửa đêm vẫn chưa ngủ chưa, hôm nay không phải gặp được người khen ông tốt tính rồi à, không được, ông phải lấy lại thể đạo diễn Trần cười toe toét, bận rộn đi khắp nơi tìm di động, trên mặt của phó đạo diễn hiện đầy dấu chấm hỏi..