"Yến Trà, lương tâm của mày bị cẩu ăn rồi sao? Chị của mày đối với mày tốt như vậy, mày nhìn xem mày đã làm cái gì?"
"Sớm biết rằng mày sẽ hại chị của mình, còn không bằng lúc trước khi mày vừa sinh ra liền bóp chết!"
Trà Trà mới vừa xuyên qua tới, liền nghe được ngữ khí lạnh lẽo quát lớn.
Trong giọng nói tràn đầy chán ghét.
Cô ngước mắt, kinh ngạc nhìn về phía giọng nói vừa phát ra.
Một đôi nam nữ trung niên nôn nóng đứng ở bên ngoài phòng cấp cứu chờ đợi.
Hai người thường xuyên dành ra một chút thời gian mắng chửi cô.
"Thất Thất, cho ta cốt truyện.
"
Tiểu cô nương rũ mắt.
Nhìn thoáng qua lòng bàn tay cô chút đau.
Lòng bàn tay trắng nõn có một miệng vết thương, giống như mới vừa bị thương không lâu trước đây.
Cô nhíu mày, đáy mắt tràn đầy không vui.
Cảm xúc phiền muộn, không chịu khống chế vọt tới.
Nguyên chủ của thế giới nay tên là Yến Trà.
Người ở trong phòng cấp cứu là chị của Yến Trà Yến Thanh Mộng.
Hai người là song bào thai, Yến Trà so với Yến Thanh Mộng sinh ra sau một đoạn thời gian, nhưng mà hai người nhân sinh lại là khác nhau như trời với đất.
Yến Trà sau khi sinh ra liền có chút ngốc, phản ứng chậm chạm, làm việc gì cũng chậm rì rì.
Yến Thanh Mộng thì ngược rất thông minh, có thể nói, có thể nhìn mặt đoán y, càng khiến cha mẹ vui vẻ.
Cứ thế mãi về sau.
Yến Trà tính cách càng ngày càng đơn thuần, cha Yến mẹ Yến cũng càng ngày càng yêu thích Yến Thanh Mộng.
Mà Yến Trà, ở trong mắt bọn họ có thể có cũng được mà không có cũng không sao.
Yến Trà trừ bỏ gương mặt thanh tú ra, mọi thứ liền quá mức hiểu biết đối với cô ấy.
Tất nhiên, Yến Thanh Mộng cũng trở thành tiểu công chúa trong lòng cha Yến và mẹ Yến.
Lúc Yến Trà học năm thứ hai.
Ở trong trường học có kết giao một người bạn trai.
Bạn trai Hoắc Thu Đèn, các phương diện đều thập phần xuất chúng.
Mà Yến Trà, chỉ có gương mặt, hơi chút xuất chúng, không ít người đều ở trong tối ngầm nói Hoắc Thu Đèn mắt có phải bị mù hay không, mới có thể coi trọng Yến Trà.
Trường đại học của Yến Thanh Mộng nằm cách trường Yến Trà.
Sau khi biết được em gái kết giao bạn trai, thì thường xuyên đi tới trường học của Yến Trà chuyển vài vòng, mỹ kỳ danh rằng: Em gái tuổi còn nhỏ, đừng để bị người khác lừa.
Thường xuyên qua lại.
Yến Thanh Mộng và Hoắc Thu Đèn xem nhau vừa mắt.
Từ trước đến nay Yến Trà luôn phản ứng chạm, chạy đi tìm Yến Thanh Mộng lý luận.
Yến Thanh Mộng ở trước mặt mọi người, vẻ mặt vô tội nói cái gì tuy rằng bọn họ là chân ái, nhưng là vì tình chị em, không thể lại cùng Hoắc Thu Đèn ở bên nhau.
Vì thế, làm trò trước mặt mọi người mặt nói từ nay về sau sẽ cùng Hoắc Thu Đèn cắt đứt liên hệ, chỉ mong em gái tha thứ cho mình.
Nào nghĩ đến.
Vào ban đêm.
Yến Thanh Mộng trở về nhà, trực tiếp cắt cổ tay tự sát.
Dọa cho cha Yến và mẹ Yến sợ một trận! ! Cũng dọa tới Yến Trà.
Còn Hoắc Thu Đèn bởi vì cùng Yến Thanh Mộng tách ra mà cực kỳ bi thương.
Hoắc Thu Đèn đã chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ, tỏ vẻ cuộc đời này của mình trừ bỏ Yến Thanh Mộng ra, tuyệt không cưới nữ nhân khác.
Còn Yến Trà, phải chịu mọi người xa lánh, tất cả mọi người cảm thấy là cô ấy buộc Yến Thanh Mộng tự sát! !
Vừa đúng lúc này.
Cửa phòng cấp cứu bị mở ra.
Bác sĩ từ bên trong đi ra, nhỏ giọng an ủi vài câu.
Cô y tá đi theo phía sau nhìn tiểu cô nương trên mặt đất, lại nhìn bệnh nhân trong phòng cấp cứu.
Trước đó khi cha mẹ của người bệnh răn dạy, bọn họ cũng đều nghe được vài câu.
Vì thế, lúc này, cô y tá trẻ tinh thần trượng nghĩa bạo lều nhịn không được mở miệng mắng một câu.
"Thật là không hiểu nổi, hiện tại mấy cô gái trẻ tuổi, lại có xuống tay tàn nhẫn với chị mình như vậy? Có chuyện gì không thể ở ngồi xuống hảo hào nói? Một hai phải đem người ta bức tới tự sát! ! "
Trà Trà nghiêng đầu nhìn thoáng qua cô y tá, lại nhìn thoáng qua Hoắc Thu Đèn đang đi tới.
Cô khóe môi câu lên, từ trên mặt đất bò dậy, đầu nhỏ gục xuống, từng câu từng chữ nghiêm túc nói.
"Tôi sai rồi, liền tính chị gái đoạt bạn trai của tôi, tôi cũng không nên đi hỏi chị ấy tại sao.
Tôi hẳn là nên ngoan ngoãn đội lên nón xanh, sau đó cùng mọi người nói, tôi là cam tâm tình nguyện đem bạn trai của mình nhường cho chị ấy.
".