Nozomanu Fushi no Boukensha

chương 47: mạo hiểm giả tân thủ lento và giây phút trước điểm đến

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"... Không ngờ cuối cùng lại đến thẳng được đây. "

Tiếp tục tiến bước sau lần tập kích đó, chúng tôi cố gắng tránh né những đợt tấn công của Ma vật và đã thuận lợi đến được trước nơi chỉ định.

Dù chỉ là tầng một của Mê cung nhưng [Mê cung Tân nguyệt] lại là nơi rất rộng cả theo chiều ngang.

Lặn lội đến được đây cũng thấy tự hào không ít.

Nhưng trước mặt chúng tôi hiện giờ không phải vòng hoa hay dải băng "Chúc mừng bạn đã đến đích", mà là một cánh cửa đá dày cộm.

"Cánh cửa này, chắc là thế đúng không… "

Rola có chút sợ hãi, hỏi tôi.

"Ừ… chưa vào, lần nào sao? "

Tôi hỏi ngược lại và Rise đã trả lời.

"Vẫn chưa. Chúng tôi biết mình hiện tại không đủ sức thoát khỏi chỗ đó… "

Đây là thận trọng và là lựa chọn khôn ngoan đấy.

Kinh nghiệm được nhắc đến ở đây chính là thử thách của Mê cung, cánh cửa to lớn đóng chặt chặn đường tiến bước này.

Nói cách khác.

"Phòng Boss. Tôi đã nghe, ở tầng một, có rất nhiều. Đây, hẳn là, một trong số đó. "

Phòng Boss.

Hình thức tồn tại của Phòng Boss trong Mê cung phân hóa tùy thuộc vào Mê cung nên thường có nhiều khác biệt. Ví dụ như, loại duy nhất ở mỗi tầng hoặc nhiều cái ở chúng một tầng, Phòng Boss dẫn xuống tầng tiếp theo hay loại Phòng boss phải vượt qua nếu muốn đi tiếp, ngược lại cũng có Phòng Boss có thể bỏ qua nếu muốn.

Phòng Boss trước mặt chúng tôi hiện giờ không phải loại dẫn xuống tầng tiếp theo, mà hình như thuộc loại có rất nhiều ở Tầng một.

Và, địa điểm chỉ định của chúng tôi là phía sau căn phòng này và theo như bản đồ, e rằng không có đường vòng.

Có nghĩa là, muốn đậu bài thì chỉ còn cách chứng tỏ thực lực bằng cách đánh bại Boss mà thôi.

Những thử thách đã gặp từ đầu đến giờ không thể so sánh với cánh cửa đáng gờm này được.

Mà, nói đi nói lại, tôi vẫn cảm thấy rất cay cái định lý 'Không đủ sức là không làm Mạo hiểm giả được', nhưng điều đó đơn giản lại là sự thật, muốn cũng không thể chối từ.

"Thế còn anh thì sao, Lento. Vô Phòng Boss lần nào chưa…? "

Có lẽ Rise tò mò không biết thí sinh dự thi cùng cấp với mình có bao nhiêu kinh nghiệm.

Tôi trả lời câu hỏi của cậu ta:

"Vài, lần rồi. "

Nếu đúng thì lần gần nhất sẽ là phòng Skeleton Cự nhân.

Đã thế còn là loại không thể thoát ra, đúng ngay loại tôi muốn né nhất.

Với lại, tôi đã làm Mạo hiểm giả hơn mười năm nay rồi.

Mấy Phòng Boss thông thường thì đã vô vài lần.

Thế nên Rise à, cậu hỏi nhầm người rồi, nhưng hẳn là do không biết quá khứ của tôi.

Rise xuống sắc sau khi nghe câu trả lời, chắc đang tự cảm thấy bản thân thiếu kinh nghiệm.

Tôi thấy vậy liền hỏi:

"... Lo lắng, à? Thế thì, dừng nhé? "

Lựa chọn này không phải vô lý.

Mặc dù tôi muốn nhanh chóng thăng bậc nên không khuyến khích chọn cách đó, nhưng đồng thời cũng không muốn đốt cháy giai đoạn để rồi làm hại đến tương lai của lứa trẻ có tiềm năng.

Với lại tôi mới hai lăm thôi, đời còn dài…

… Nhắc mới nhớ, giới hạn tuổi tác của tôi ra sao nhỉ, nhưng để sau đi.

Rise ngẩng mặt lên nhìn tôi.

"Không thể được. Tôi có cảm giác nếu chạy khỏi đây thì từ giờ sẽ không quay lại được nữa…"

Rồi nói bằng giọng bức xúc.

Đúng thật đôi khi có chuyện đó.

Mạo hiểm giả đã bị mất tinh thần một lần sẽ trở nên nhát gan.

Những người có thể vượt qua sẽ dần mạnh mẽ hơn nhưng cũng có những người không thể gượng dậy thêm lần nữa.

Lời của Rise, chắc dựa vào bản năng nên hiểu rõ điều đó.

Mà, theo những gì thấy được qua tính cách của thiếu niên này, giả dụ như hôm nay rút lui tại đây thì một ngày nào đó cũng sẽ quay lại được thôi, nhưng sao tôi nói ra được.

Tóm lại là, cậu ta có tinh thần không muốn bỏ chạy.

Tôi gật đầu.

"Vậy à… cứ làm theo, cậu muốn. Còn, nếu vẫn lo, thì có, lựa chọn, khác đấy. "

"Hả? "

Rise nghiêng đầu thắc mắc.

Tôi quay mặt về hướng con đường dẫn đến nơi này và hất cằm.

Không lâu sau, có bốn Mạo hiểm giả tiến đến gần.

"Họ là… "

"Có lẽ, là thí sinh khác. Cho họ, lên trước là được. "

Nghe lời tôi nói, Rise trợn tròn mắt.

◇◆◇◆◇

"... Giề đey? Hai đứa nhóc với thằng cha mặt nạ đáng ngờ, nhóm thú dzị đéy."

Người đàn ông trông giống trường nhóm bắt chuyện với chúng tôi.

Rise phản ứng lại với lời của hắn, định bước lên trước nhưng tôi đã cản lại và nói:

"Là, thí sinh dự thi, giống, các ông. Biết thế là, đủ rồi. "

"... Chậc. Nói năng kỳ cục… Gì cơ, thí sinh dự thi giống nhau? Có tao tham dự thì tụi mầy rớt chắc rồi. Đừng có mà đối xử ngang hàng… ồ, con nhỏ kia soi kỹ cũng thấy xinh phết. Sao, đi cùng bọn đây không? Đảm bảo đậu đấy. Nhé? "

Hắn nói thế và tiến lại gần Rola, nhưng cô bé đã nấp sau tôi và không thèm trả lời.

Như thấy bị xúc phạm, hắn định rút kiếm nhưng trước khi kịp động thủ, kiếm của tôi đã chĩa thẳng vào cổ hắn.

"...!? N, này… thôi nào, đùa chút thôi mà… "

"Xin lỗi, nhưng tôi không, giỏi hiểu mấy trò đùa, cho lắm.

"À, ừm, em sai… không làm thật đâu ạ. Xin anh thu kiếm hộ phát… "

"Hừm…"

Khi tôi từ từ thu kiếm lại, hắn ta thở phào và rũ rượi cả cơ thể.

Xem ra nhát gan hơn cái vẻ ngoài.

Sau đó.

"... Vậy? Các người tính đi trước à? Đó là Phòng Boss đấy. Tao đoán chắc mỗi lần vô được một nhóm thôi…"

Hắn thản nhiên hỏi nên tôi thành thật trả lời.

"Không, thích thì, đi trước đi. Chúng tôi, muốn nghỉ ngơi, một chút. "

"Hnn? Chẳng phải ai đến trước sẽ thắng sao? Nhường nhau à? "

"... Ừ. "

"Vậy luôn. Thế thì bọn này xin hốt… Này, đi thôi bay. "

"Ô! "

Ba người còn lại đồng thanh đáp lời người đàn ông và rồi cùng nhau tiến đến Phòng Boss.

Sau đó mở cửa và bước vào.

Thấy họ khuất mắt sau cánh cửa, Rise hỏi:

"... Thế có ổn không? "

"Chuyện gì? "

"Cho họ đi trước ấy… đây là cuộc đua mà…"

Đúng thật Hội đã nói vậy nhưng vẫn có một điều ẩn dấu.

Nhưng, tự mình phát hiện ra sẽ tốt hơn.

Bài kiểm tra là để nhắm đến điều đó mà.

Thế nên tôi nói:

"... Dùng đầu, chút đi. Nhớ kỹ lại, lời của Nhân viên. "

Không lâu sau, người đứng nghe nãy giờ, Rola đã lộ vẻ ngạc nhiên.

Xem ra cô bé đã hiểu.

Sau đó, cô định nói với Rise nhưng tôi lắc đầu và ra dấu im lặng.

Đầu óc Rise quá đơn giản.

Để tăng cường khả năng suy nghĩ, cần phải cho cậu ta trằn trọc thêm chút nữa.

Ý tôi là vậy.

Rola như hiểu được dấu hiện của tôi, gật đầu mỉm cười và không nói lời nào nữa.

Một lúc sau, chúng tôi đi đến gần Phòng Boss và rồi, tôi chỉ cô cậu nhìn vào phía trong

Đúng, dù bốn người kia bước vào nhưng cửa vẫn mở.

Phòng Boss này không phải loại nhốt kín nên cửa không bị khóa lại.

Thế nên từ ngoài có thể quan sát trận chiến ở bên trong.

Rise thấy thế liền ngộ ra.

"... Khiêu chiến sau khi quan sát từ chỗ này sẽ đỡ lo lắng hơn sao? "

Tôi gật đầu khẳng định câu hỏi của Rise.

Sau khi nhóm bốn người bước vào, một con Ma vật lớn đã xuất hiện.

Nào, trận chiến giữa nhóm bốn người mới nãy và Ma vật đã bắt đầu.

Truyện Chữ Hay