Nozomanu Fushi no Boukensha

chương 45: mạo hiểm giả tân thủ lento và tên bán bản đồ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"... Ủa? Các ngài đây có việc gì? "

Người đàn ông gầy gò khoác áo choàng đen nhận ra chúng tôi đến gần, liền nhìn thẳng thừng bằng ánh mắt sắc bén và hỏi.

Tâm trạng hiếu kỳ hòa lẫn trong giọng điệu khả ố đó, chắc không phải do tôi tưởng tượng.

Xung quanh có những thí sinh dự thi giống chúng tôi, trong số đó đã có vài người đã nhận ra bản đồ là bẫy nên đang tìm cách mua bản đồ mới.

Thế nhưng không ai đến bắt chuyện với người đàn ông này cả, chỉ có chúng tôi thôi. Chắc chắn do bầu không khí mờ ám.

Người bán bản đồ thường tụ tập nhiều gần lối vào Mê cung và quảng cáo cho bản đồ của mình, ví dụ như "Bản đồ nhà làm, chính xác như nhà làm, ngoài ra còn có những thông tin có ích khác", nhưng người đàn ông trước mặt tôi lại không như vậy.

Chỉ đứng chơi vơi một chỗ.

Thường sẽ không ai nghĩ ông ta bán bản đồ cả.

"... Bán tôi, bản đồ. "

Tôi bảo.

"Hè. Nhìn ta giống người bán bản đồ à? Chẳng ai thèm đến chỗ này cả đấy. "

"Không, quan tâm. Bản, đồ. "

Tôi hiểu rõ tính cách của những tên như thế này.

Bắt chuyện với người không quen và tám chuyện trên trời dưới đất, xong cuối cùng lại biến mất như làn khói.

Thật khó hiểu vì đáng ra họ muốn bán bản đồ mà lại làm như vậy, nhưng đôi khi có những kẻ lựa chọn người mua và chỉ bán cho đối tượng đáng tin cậy.

Cơ mà, trong giới Mạo hiểm giả cũng hơi nhiều thành phần bặm trợn không kém, không mua được là cướp.

"... Hehe, bản đồ à. Đây. Hai bạc, chốt giá. "

Người đàn ông nói thế và đưa ra cuộn giấy thô nhám khá lớn. Nhưng,

"... Bản đồ tầng một là được. Với lại đắt quá. Cao lắm là năm đồng là cùng. "

Tôi từ chối và trả giá. Nụ cười trên môi hắn vụt tắt trong thoáng chốc.

"... Có lẽ ngươi sẽ đỗ đấy… còn hai nhóc đằng kia, ta khuyên nên đi theo người này. Hè hè, được, năm đồng thì năm đồng. "

Trao tiền và nhận bản đồ.

Sau đó, người đàn ông nhanh chóng biến mất.

Rise và Rola quan sát từ đầu đến cuối, song liền tỏ vẻ nghi hoặc.

"Thật sự bản đồ có chính xác không đó…? "

"Lần đầu em thấy có người đáng ngờ như vậy… "

Nhưng tôi chỉ mở rộng tấm bản đồ ra và nói:

"... So sánh, với tấm được, phát đi. "

Cô cậu nghe theo, lấy ra tấm bản đồ được Hội phát và so sánh với tấm tôi vừa mua.

Và rồi,

"... Chỗ này đã bị sập à. Còn chỗ này… khác hẳn luôn? Thiệt hả…? "

"Ừm… Bản đồ của người mờ ám đó có đánh dấu rất nhiều bẫy… A, có cả đường tắt nữa này… "

Hai đứa liên tục lầm bầm và cuối cùng nói:

"Lento, anh tuyệt thật đấy. Không có anh chắc giờ tụi này lạc trong Mê cung do cái bản đồ giẻ rách kia rồi. "

"Đúng thế! Có tấm bản đồ này thì chắc chắn phần thi sẽ dễ dàng hơn nhiều! "

Xem ra hai đứa đã hiểu rõ.

Nhưng chỉ lấy được bản đồ chưa có nghĩa là đậu.

Ít nhất phải đột phá được tầng một thì mới nghĩ thế được.

"... Hội xấu tính, hơn hai đứa, nghĩ nhiều. Ta không biết được, cái gì sẽ xuất hiện, trong Mê cung đâu. Vậy nên, hãy cẩn thận, hết mức có thể. "

Nghe tôi nói vậy, cô cậu liền gật đầu.

Xem ra Rise và Rola có tính cách khá ngoan hiền.

Giờ thì không sao nhưng tôi có chút lo lắng vì hai đứa có thể bị lừa trong tương lai.

◇◆◇◆◇

“Hây ya!!”

Cùng lúc tiếng hét vang lên, lưỡi kiếm của Rise chém chuẩn xác vào con Skeleton.

Đòn đánh không quá mạnh nhưng nhắm trúng phần đầu của Skeleton nên gây khá nhiều sát thương.

Thế nhưng không đủ để kết liễu nên con Skeleton vẫn run rẩy cử động được.

Tôi nhảy ra từ phía sau Rise, áp sát con Skeleton đó và vung kiếm đập vỡ nó thành đống xương vụn.

“... Hộc, hộc.”

Chiến đấu với Skeleton xong, Rise đứng lại thở dốc.

Không phải chỉ đập mỗi con vừa nãy mà đã mệt, nãy giờ chúng tôi đã gặp kẻ địch vài lần rồi.

Đội hình của chúng tôi là, Rise đi trước, tôi yểm trợ cậu ta trong khi bảo vệ Rola ở phía sau đảm nhận nhiệm vụ hỗ trợ. Giữ nguyên đội hình từ nãy đến giờ nhưng có lẽ sắp đến giới hạn rồi.

Nếu mỗi mình tôi thì đơn giản, nhưng không phải bây giờ.

Ít nhất phải hỗ trợ nhau vượt qua bài kiểm tra này đã.

“... Rise, ổn chứ?”

“Khỏi lo… đùa chứ không ổn chút nào, vất thật đấy. Cơ mà khu vực này, nhiều Ma vật vậy sao?”

Tôi hiểu những gì Rise muốn nói.

Nãy đến giờ Ma vật xuất hiện nhiều hơn bình thường.

Chuyện đó không hiếm trong [Mê cung Tân nguyệt] này, nhưng dù thế vẫn quá nhiều.

E là có lý do gì đó… thực ra khalachackeo Hội mạo hiểm đã dẫn dụ Ma vật đến.

Tóm lại là, muốn lên Rank đồng thì phải thể hiện trình độ chiến đấu và vượt qua những trận chiến ở mức độ này.

“... Hội không, thể điều tiết, Ma vật, trong Mê cung nhưng, có thể, dùng người, hoặc hương để, dẫn dụ Ma vật… có lẽ họ, đã làm vậy.”

“Hương…? À, là mùi hương ấy ạ. Đúng thật có những loại hương dẫn dụ Ma vật.”

Nghe xong, Rola đã đáp lại vậy.

“Hội dùng gì, không rõ, nhưng chắc chắn, sẽ đặt bẫy, thí sinh… hai đứa, nên chú ý vào."

Rola ngây thơ, nghe tôi nói xong liền tối sầm mặt lại.

“Có người làm chuyện đó sao.”

Cô bé vừa ngạc nhiên vừa buồn.

Chắc không tin có những kẻ như thế chứ gì.

Giết người trong Mê cung tất nhiên là phạm pháp nhưng nếu không bị phát hiện thì coi như xong chuyện.

Ngoài ra có thể tự vấy bẩn tay mình hoặc nhờ Ma vật giết hộ.

Vì thế, đôi khi sẽ có kẻ lợi dụng mùi hương để dẫn dụ Ma vật.

Còn ở quy mô lớn hơn, trong lịch sử đất nước này đã ghi nhận những vụ việc làng mạc bị hủy diệt hoàn toàn do thứ đấy.

Thật ra, hương dụ Ma vật dùng để giúp các chuyến đi săn dễ dàng hơn nhưng luôn luôn có những tên xấu xa nghĩ ra mấy cách dùng hại người

Đúng, ở đâu sống được, ở đó có người xấu.

“... Dừng lại.”

Tôi ngăn Rise và Rola đang có ý định đi tiếp và chỉ vào một ngã rẽ.

Cô cậu nghiêng đầu nhìn tôi.

“Chỗ đó, có phục kích…”

Tôi bảo.

Hai người ngạc nhiên nhưng không nói to, chỉ nhỏ giọng thì thầm.

“... Nhưng mà có cảm thấy Ma vật ở đó đâu?”

“Đúng vậy… với lại ở khu vực này làm gì có Ma vật thông minh đến mức đó.”

Điều đó không sai.

Tầng đầu của [Mê cung Tân nguyệt] chỉ xuất hiện Skeleton, Slime hay Goblin, mà bọn chúng tuổi gì biết phục kích Mạo hiểm giả.

Đôi khi trùng hợp ngẫu nhiên xuất hiện ngay lúc ta đến thôi là cùng.

“Không phải, Ma vật phục kích, là con người.”

Truyện Chữ Hay