"Tôi đến, tham dự, bài thi thăng hạng. "
Tôi đã đến Hội đúng thời gian đã định và đến gặp Sheila để báo cáo.
Sheila lập tức hiểu tôi muốn đề cập đến chuyện gì.
"A, anh Lento. Anh đúng giờ thật đấy. Thành thật cảm ơn. "
Cô nói vậy và cười.
Ý của câu nói đó là, trong số Mạo hiểm giả có rất nhiều người ý thức kém về thời gian.
Người theo nghề Mạo hiểm giả phần đông là các thành phần du đãng, họ thường có suy nghĩ "trễ chút cũng chẳng lớn chuyện".
Nhưng những Mạo hiểm giả kiểu đó sớm muộn gì cũng bị Hội cho ăn án phạt.
Bậc Mạo hiểm giả càng cao càng khó làm, không chỉ đối phó với Ma vật thôi mà còn phải làm ăn buôn bán với con người nữa.
Những người không biết bảo vệ thời gian sẽ mất dần uy tín.
Thế không tốt chút nào nên Hội sẽ dạy Mạo hiểm giả bảo vệ thời gian ở một mức độ nhất định từ sớm.
Bài kiểm tra thăng hạng cũng đánh giá phần đó.
Mặc dù không kỹ lưỡng đến từng phút từng giây.
Sở dĩ những dụng cụ đếm thời gian tinh vi như thế chỉ có nhà giàu hay quý tộc máu mủ, tệ nhất cũng phải là Mạo hiểm giả Rank cực cao mới có để xài.
Nhưng nếu đến quá trễ sẽ bị trừ điểm.
Tôi biết thế nên đến đúng giờ.
Bởi vì tôi đã dùng máy đếm giờ tự chế của Lauren nên không sai được đâu, mặc dù cô ấy rất hậu đậu về thời gian.
Trong quảng trường của mỗi thành phố đều có thiết đặt một cái cho người dân sử dụng, bình thường phải dùng nó để xác nhận giờ giấc nhưng nhờ Lauren nên chuyện đó dễ dàng hơn nhiều.
"Không có, chi. Đầu tiên… là thi viết nhỉ? "
"Vâng. Đúng thế. Nhưng anh thấy ổn thật sao? Ngày khác thi cũng được mà, thời gian này nên chăm chỉ ôn luyện… "
Sheila đã nói điều này vào hôm trước, lúc tôi nhận được tư cách tham gia bài thi thăng hạng lên Rank đồng.
Thường không ai tham dự bài kiểm tra ngay sau ngày nhận được tư cách tham gia dự thi, phải chờ một khoảng thời gian.
Khoan nói đến phần sức mạnh, về phần thi viết, tôi đoán phải trên một nửa số câu hỏi có thể ra thuộc phạm vi Rank sắt mù tịt.
Chờ một khoảng thời gian là để cho họ nhận ra những điều đó và dùng vài tuần để học tập rồi mới tham dự.
Còn trường hợp của tôi là đã mang về thành quả đủ để được phép tham gia bài kiểm tra ngay trong ngày đăng ký, do Sheila không biết chuyện trước đây của tôi nên đã khuyên nhủ hãy đầu tư thời gian học tập.
Nhưng tôi đã làm bài kiểm tra một lần rồi, mà dù không thì tôi cũng đã nắm bắt được chi tiết phạm vi ra đề.
Về Nội quy của Hội, chủng loài Ma vật, nguyên liệu và Rank đồng, tôi thừa biết tất cả.
Ngoài ra còn một lý do khác, đó là không phải ngày nào cũng có kiểm tra.
Thông thường mỗi tháng một lần.
Tôi không muốn ngồi cả tháng ở Rank sắt đâu.
Thế nên sẽ tham dự sớm nhất có thể.
Do đó, tôi bảo:
"Không, vấn đề. Tôi, nên đi đến đâu…? "
Hồi xưa tôi đã được đưa vô phòng họp ở tầng hai nhưng hỏi cho chắc. Và đúng như đã định.
"Mời ngài đến phòng họp mặt ở tầng hai. Xin đi theo tôi… "
Sheila nói vậy và dẫn đường.
Khi bước vào bên trong, tôi đã bị vài người trông giống Mạo hiểm giả Rank sắt liếc nhìn nhưng họ nhanh chóng quay trở lại đọc lầm bầm mấy tờ giấy thô nhám cầm trên này.
Chắc là nội dung bài kiểm tra chứ đi nữa.
Hình như Hội sẽ cho Mạo hiểm giả mượn vào ngày gần kiểm tra.
Bài kiểm tra Rank đồng có phạm vi không lớn, chỉ một tờ giấy là đủ tóm gọn.
Còn những Rank cao hơn thì phạm vi lần lượt từ quyển tập mỏng, quyển sách cho đến quyển từ điển.
Tất cả đều có thể mượn nhưng mất là phải đền. Một tờ giấy chỉ tốn khoảng xu bạc, vẫn trong tầm Rank sắt xoay sở trả được nên có thể mượn mà không cần sợ sệt nhiều.
Nếu học thì tốn trung bình khoảng một đến hai tuần là đủ kiến thức đậu kỳ thi.
Thê nên không cần lo lắng.
Nhưng phần lớn Mạo hiểm giả chưa từng động tay vào kiểm tra từ khi mới sinh ra đến giờ và đây sẽ là bài thi viết đầu tiên trong đời họ.
Tôi từng như vậy.
Hồi đó lo đến mức vùi đầu vào học luôn.
Nhân tiện, tôi đã tham gia bài thi viết, thế nhưng còn có thể lựa chọn bài thi hỏi đáp để xác nhận trình độ kiến thức có đủ để thăng hạng lên Rank đồng hay không.
Đúng hơn là, ở những nước có tỷ lệ mù chữ cao thì người tham dự phần thi đó sẽ đông hơn.
Thế nên số người dự thi không chỉ những người ở đây thôi.
Nếu chọn bài thi nói, ta sẽ được đưa đến phòng khác.
Và do nhiều người tham gia nên sẽ tốn kha khá thời gian nữa.
Tôi không thích thế nên đã chọn bài thi viết.
Ngồi xuống ghế và chờ đợi. Một lúc sau, Sheila đã quay lại dẫu cho tôi tưởng cô đã quay lại quầy tiếp tân.
Tay cô bưng một chồng giấy và cầm vài cây bút.
"Nào, bài kiểm tra sắp bắt đầu rồi. Tôi nghĩ mọi người ở đây đều biết viết nên xin phép không giải thích dài dòng… trên tờ giấy này là đề bài. Còn đây là giấy trả lời câu hỏi, mọi người hãy dùng bút để viết đáp án. Thời gian kiểm tra sẽ kết thúc khi đồng hồ cát này chạy hết. Có ai thắc mắc gì không? "
Quả nhiên phòng này chỉ có những người biết viết, họ chắc chắn đã từng sử dụng giấy và bút.
Không ai có câu hỏi gì.
"... Vậy thì, tôi sẽ phát đề, giấy trả lời và bút. Nhân tiện tôi sẽ thu đề cương tóm tắt nội dung kiểm tra đã phát từ trước. Đề bài và giấy trả lời sẽ được lật úp, khi nào có hiệu lệnh 'bắt đầu' hãy lật lên và bắt đầu làm bài nhé. "
Sheila nói vậy và đi phát giấy bút.
Căn phòng ngập tràn không khí căng thẳng.
Còn tôi lại thấy hoài niệm.
Sheila phát xong đồ dùng và quay lại chỗ cũ.
Sau đó cầm đồng hồ cát lên…
"... Bắt đầu. "
Bài kiểm tra bắt đầu.
◇◆◇◆◇
Bài kiểm tra lần này, thành thật mà nói quá dễ dàng.
Tất nhiên rồi.
Toàn nội dung đã làm một lần.
Những người cùng phòng với tôi trông rất căng nhưng chắc trước sau gì cũng ổn.
Tại vì biết chữ thôi là đủ chứng minh được trình độ giáo dục rồi.
Nội dung cỡ này làm phát là đỗ ngay ấy mà.
Ai thắc mắc tại sao tôi biết chữ thì hồi ở quê đã được bác Trưởng làng và thầy thuốc chỉ dạy.
Còn lý do, đương nhiên vì đó là kiến thức cần thiết cho Mạo hiểm giả.
Mục tiêu của tôi không thay đổi từ thời ấy đến giờ.
Một ngày nào đó chắc chắn sẽ lên Rank Thánh bạc.
À, do người tham gia bài thi viết không nhiều nên kết quả có nhanh chóng.
Ai được đọc tên là đỗ.
Tôi thì…
"Anh Lento. Anh Lento Vivie. "
… đứng ngay dậy rồi đi đến chỗ Sheila.
"... Anh đã đậu bài thi viết. Và còn điểm tối đa nữa. Mặc dù không quá khó nhưng vẫn hiếm lắm đấy? Tuyệt thật. "
Và đã được khen như vậy.
Mà, hiếm chứ đâu có nghĩa là không có, thế nên chẳng phải chuyện to tát gì.
Sở dĩ lần trước tôi thi có được điểm tối đa đâu.
Thời đó chưa đủ kinh nghiệm và nhiều phần chưa biết, cả những ký ức sai lầm nữa.
Mặc dù nghĩ vậy nhưng không thể nói thẳng ra với Sheila được.
"... Vậy à. May mà, đã đỗ… tiếp theo, tôi nên làm, gì? "
Tôi trả lời đơn giản và hỏi về bài kiểm tra không thể thiếu -- Kiểm tra thực hành.
----
P.S: Lần trước có bạn hỏi sao đọc thấy khác khác Raw. Đúng là có đôi chỗ sẽ khác nhưng không phải sai đâu, tác bộ này hay dùng "có lẽ, hình như, nếu - thì, nghĩ, nhưng,... " và các từ đặc trưng của ngôi kể thứ nhất, nếu để nguyên thì MỌI THỨ thì sẽ dẫn đến cứng sượng, lặp từ bla bla, nên Yomi sẽ dịch theo cách dễ hiểu nhất.
Còn một cái đáng ghét nữa là, ông này dùng phủ định hai lần cực kỳ nhiều cộng thêm diễn tả câu hội thoại nửa trên nửa dưới (ví dụ sẽ để ở dưới cho các bạn dễ hình dung) nên thấy được thì Yomi sẽ để nguyên còn nếu khó hiểu sẽ dồn lại hoặc bỏ luôn :))
Oke, nếu có vấn đề gì hay muốn góp ý xin cứ để bình luận phần comment hoặc trang thảo luận.
Wissssss!!
Ví dụ:
- Phủ định hai lần: "Nhưng không phải như thế là không ổn. " / "Không phải điều đó là sai lầm,... "
-- Diễn tả hội thoại nửa trên nửa dưới:
[Và đúng như đã định, Sheila
"Mời ngài lên tầng hai. "
nói. ]
[Ngẫm lại những lời của Lauren, tôi bảo:
"Có thể là vậy. "
rồi thở dài.]