Nothing Gonna Change My Love For You

chương 73

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kì thi cam go cũng trôi qua đi, cũng đã lâu nó và Pj chưa đi riêng với nhau như thế! Cả ngồi trò chuyện cùng nhau trên băng ghế đá trong công viên, dẫu sao thì ko khí trong lành ở đây cũng tốt hơn cái ko khí ở những quán nước nhạc cứ vang ầm ầm.

Ở Pj, nó nhìn thấy sự trở lại, trở lại là con người trước khi gặp Ken, ánh mắt lúc nào cũng thoáng lên vẻ bất cần, nhỏ lại đeo lên mặt mình chiếc mặt nạ xấc xược, cả niềm đau luôn ẩn chứa trong đôi mắt đó cũng được che đi cách kín đáo bởi ánh nhìn kiên định và có chút hờ hững với xung quanh, mái tóc cũng được Pj cắt gọn lại, chỉ dài ở mức nửa lưng, người ta thường nói, sau khi tình yêu tan vỡ, người con gái sẽ trưởng thành và đẹp hơn, lưng chừng nỗi đau, Pj như trở thành con người khác, đẹp hơn và có nét ngỗ ngược!

Đối với sự ‘quay về’ này, nó cũng chẳng biết nên vui hay buồn, thực ra thì nó thích Pj mang vẻ ngông cuồng như thế, nhưng có phải trở lại bản chất như thế đã trải qua nỗi đau quá lớn hay ko? Pj kể nó nghe mọi chuyện, kể từ khi mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, khi bánh xe số phận chỉ vừa mới lăn bánh... nhưng những dự định kế tiếp hay những gì thuộc về kế hoạch thì Pj ko hề đề cập đến, có lẽ nỗi đau của Pj quá lớn, thấm vào từng tế bào... mọi chuyện được nhỏ kể lại với vẻ mặt vô cùng bình thản, cứ như nhân vật chính trong câu chuyện là người khác vậy! Nhỏ vẫn thân thiện, cười nói vô tư với mọi người, cứ thiết nghĩ là nhỏ vẫn ổn nhưng sau khi nghe xong những điều Pj kể nó chợt nhận ra, lòng Pj ko yên ả như những gì nhỏ thể hiện bên ngoài, nó ko yên bình mà là dậy sóng, những cơn sóng mạnh, vỗ thẳng vào tim, đó còn là những ngụm nước muối xát vào vết thương lòng, tạo nên những cơn đau âm ỷ và kéo dài! Nó trách Ken vì đã chơi đùa tình cảm với người khác để rồi chính bản thân cũng vô tình bước hụt chân vào đó rồi giờ đây ko thể nào thoát ra được, lỗi lầm lớn nhất chính là mang người bạn thân của nó ra làm trò đùa, giờ đây mọi chuyện dở khóc, dở cười, nhưng nó ko trách Ken cho những chuyện vừa xảy ra, vì thực sự nếu là Ken trong trường hợp đó, bạn sẽ biết Ken đã phải khó xử và đau đớn như thế nào, muốn tin đó, luôn tự bảo rằng mọi thứ ko là thật nhưng cơ bản là ko có điểm tực để niềm tin tồn tại! Chắc hẳn lcu đó Ken đã mất một phần bình tĩnh để suy xét mọi chuyện và ko thể nhận ra vài điểm đáng ngờ trong vở kịch mà Khánh Hạ đã dựng nên, con người ta thường hay nói với nhau câu yêu, bảo là tin tưởng nhau nhưng khi có bất trắc xảy ra thì liệu còn bao nhiêu phần trăm cho thứ niềm tin đó? Nói thì rất dễ nhưng mấy ai làm được, chung quy là sự ích kỉ và chiếm hữu của mỗi người là quá lớn, thứ tình yêu cao cả chỉ còn lắng đọng trong những câu chuyện ‘xưa’ và những bài hát; vì thế, với những chuyện như vậy, nó chẳng trách Ken, chỉ có thể cười nhạt ~

Suy đi xét lại, Ken đáng trách nhưng cũng đáng thương, Ken là tuyp người ít chia sẻ chuyện riêng của mình cho người khác nghe, hầu như những gì đã xảy ra Ken đều để trong lòng, tự mình gánh vát, Ken thường để dồn nỗi đau lại thật nhiều... thật nhiều... nhiều đến mức tâm tư như một thùng thư đầy kín những bức thư, chỉ có khi đó, Ken mới tìm đến hắn tâm sự, mỗi lần tâm sự đều say khướt, thật rất hiếm trường hợp Ken chia sẻ cảm xúc bản thân trong trường hợp tên đó tỉnh táo, thế nên những nỗi đau đó, ai có thể thấu cho Ken? Những bức hình + của Pj mà Ken từng chụp, thật sự thì bản gốc của nó đã được xóa đi ngay sau đó, những thứ mà Pj thấy được sau này là bản sao duy nhất còn tồn tại! Rỗi những lần vờn nhỏ quá trớn hay đã đưa ra những ‘lời cảnh cáo’ thì cả đêm đó Ken sẽ ko ngủ được, Ken thức để suy nghĩ về những gì bản thân đã làm! Cả lần Pj bị những kẻ khốn kia giở trò đồi trụy, trong lòng Ken lúc đó như có một ngọn lửa bùng cháy, chỉ trách bản thân ko thể đánh bọn chúng đến chết cũng như ko thể chặt đứt những bàn tay dơ bẩn đó, Ken đã phải kiềm chế cơn thịnh nộ của mình. Cả lần tại bữa tiệc tại nhà, đúng là ban đầu Ken có ý định khiến nhỏ bị bẽ mặt trước mọi người nhưng khi thấy mẹ con đó buông những lời mỉa mai, châm biếm, thấy cả sự tổn thương sâu sắc và niềm hoang mang hiện diện trong đôi mắt người con gái đang đứng kế bên thì bản thân lại cảm thấy mình có chút quá đáng! Cả bản thân tiếp nhận sự ồn ào kia cũng như là thói quen rồi, đến khi xung quanh ko còn vang vọng những âm thanh cười đùa la hét kia thì lại thấy trống vắng lạ thường... Vốn dĩ chỉ nghĩ những biểu hiện đơn thuần của bản thân khi quan tâm tới ‘con rối’ của mình chỉ là do lòng tốt còn xót lại chút ít từ con người cũ thôi, ban đầu đúng là như vậy, với những hành động và cách cư xử của Pj vào lúc đó, Ken cũng đã có những lúc trăn trở rồi tiếp sau đó sẽ là loạt câu hỏi tự bản thân đặt ra nhằm tìm lấy câu trả lời xác thực, nhưng lần nào cũng thế, vẫn là chút lí trí ít ỏi ko thể đánh bại được những toan tính, những kế hoạch mà Ken của ‘hiện tại’ đã vạch ra, chỉ vì Ken đã quá đau nên mới trở nên như thế, là hoàn cảnh khiến người ta thay đổi, ngày xưa tên đó ko tồi tệ như thế! Ken hiền hòa, hay cười, thích lắng nghe và quan sát mọi người xung quanh, vả lại tên đó hay giúp đỡ người khác, trước khi bị phản bội, Ken là một người mẫu mực như thế, đến mức người khác nhìn vào và tự phải thốt lên kinh ngạc rằng là bạn thân nhưng sao Ken và hắn lại tương phản nhau như thế? Jun lạnh, hầu như chẳng ai chạm vào được,ko thay bạn gái như bao người, tính tình cực kì khó chịu, vẻ ngoài luôn là vẻ mặt điềm tĩnh, đánh nhau rất cừ và ra tay lúc nào cũng thẳng thừng! Có lúc họ còn nghĩ có phải là Jun đã ép buộc Ken vào EVIL hay ko vì khi đó trông Ken chẳng có tí gì mang vẻ ‘đàn anh’ cả! Nhưng sau khi mọi chuyện xảy ra, mọi người đã rất ngạc nhiên, tự hiểu rằng mọi thứ ko sai khi Ken gia nhập vào EVIL, tất cả đều rất rõ ràng! Những sự quan tâm dành cho Pj dần dần đối với Ken như thế đó là việc hiển nhiên mà tên đó phải làm!

- Har, quả là đáng thương, nghe đồn nội bộ lục đục, hóa ra là thật!

đám người bước ra từ phiá bụi cây sau lưng, hẳn là bọn chúng đã nghe được hết câu chuyện mà Pj kể. Thái độ của nó và Pj vẫn bình thản, Pj liếc mắt nhìn đám người vừa xuất hiện rồi cùng nó đứng dậy!

Thấy người bọn nó vẫn im lặng, vậy là tên đại ca tiếp tục trêu ngươi, nếu là cả nhóm thì bọn chúng sẽ ko dám động vào nhưng huống hồ lúc này chỉ có đứa nó, chẳng phải là quá thuận lợi hay sao? Là cơ hội ngàn năm có một! Lợi dụng cơ hội này đánh dằn mặt cả đám tụi nó bằng cách ạh gục nó và Pj là xong, dù chẳng quan minh chính đại nhưng chỉ cần như thế thì các nhóm kia sẽ nhìn bọn chúng bằng cặp mắt khác, chỉ cần ráng hạ đứa nó rồi chụp lại cảnh huy hoàng sau đó!

- Tao thấy thương cho mày, Pj à! Mày yêu thằng Ken như vậy mà nó chẳng xem mày ra gì, vả lại mày xem – cố tình kéo dài giọng – có đứa con gái nào tự hạ nhân phẩm của mình như mày ko? Đến cả tình yêu và sự hy sinh mà mày dành cho nó, nó còn chẳng biết! Tao đang nghĩ có phải ‘tem’ của mày, nó cũng ‘bóc’ rồi ko? – cười phá lên.

- Chó hư! Ngưng sủa lại! – Pj trừng mắt nhìn.

- Hừ - tên đàn anh vờ như ko nghe thấy – Nghe nói có lần mày xém bị thằng nó... ko biết có phải vì nó đã chạm vào mày rồi nên Ken mới vứt thứ thừa thãi như mày đi hay ko?

Quả thật khi cơn giận vượt quá tầm kiểm soát, tốc độ phản ứng của bạn sẽ anhnh hơn bình thường, chẳng thấy được sự di chuyển của Pj, nhỏ đã naho đến và đấm vào mồm tên đó khiến tên đó ngã lăn quay xuống đất, môi rỉ máu.

- Tao đã bảo mày ngưng sủa nhưng mày đúng là con chó ko biết nghe lời!

Zu đứng đó quan sát, lâu lắm rồi mới thấy Pj với dáng vẻ như thế, vì bề ngoài nhỏ rặng rỡ, lại có tính hoà đồng và thích cười nên chẳng ai nghĩ đến Pj cũng có những lúc mang dáng vẻ đáng sợ như bây giờ, cả ngôn từ cũng là những lời miệt thị và xem thường nặng nề. Pj đã tự bảo vệ mình bằng chiếc vỏ bọc mà nhỏ tự tạo nên.

- con khốn tụi bây chết chắc rồi! Lên! – tên đại ca quắc tay.

Chẳng mấy chốc nó và Pj đã bị vây kín bởi vòng người.

- Zu à, thật xin lỗi vì kéo Zu vào vụ nảy!

- Ko có gì, lâu rồi chưa vận động!- nó nhếch môi, làm vài động tác khởi động.

Trong mắt đám người kia thì những hành động đó vô cùng xấc láo.

Nó và Pj nhắm chừng có khoảng thằng con trai, ko tính thằng cầm đầu, chắc hẳn là bọn chúng đang định đi đâu đó nhưng tình cờ gặp tụi nó ở đây nên tiến tới gây sự, trông đám đó ăn vận đàng hoàng và lịch sự nên bọn nó đoán như thế!

tên lao vào từ phiá sau giữ chặt lấy Pj, vào thế, một tên có ý định tấn công Pj từ phái trước vì nhỏ đã bị giữ chặt tay nhưng khi đó Pj đã nhanh chân đá mạnh vào kẻ đang tiến đến khiến tên đó bị dội ngược về phiá sau, điều đó làm ảnh hưởng đến tên đứng sau lưng, kết quả là tên nằm chồng lên nhau.

- Pj, cuối!

Sau lời thông báo bất ngờ của nó, Pj khom người xuống, liền sau đó là thêm cú đá giáng thẳng vào mặt của tên đã giữ tay Pj từ phiá sau, mất thế thêm cả sự tấn công ko báo trước, tên đó buộc lòng phải buông Pj ra, nhưng sau đó lại có tên từ phái khác chạy bổ lại gạt ngang chân khiến Pj ngã xuống cái thật mạnh. Do nó bị phân tâm bởi chuyện của Pj nên tên đang tấn công nó lợi dụng điều đó đã giáng vào má nó cái tát trời giáng, vô tình nó cắn trúng vào môi, tạo thành vết rách nhỏ. Dù tụi nó có mang sức bền đến đâu thì đến lúc nào đó cũng sẽ bị mệt, huống hồ tỉ lệ chọi là :, đứa con gái với thằng con trai, cứ hạ được tên thì tên khác lại xông vào, đến lúc tưởng chừng như đã giải quyết xong hết thì lại có đứa ngoan cố đứng lên chống lại!, tình hình này cho thấy bọn chúng quyết tâm hạ đứa nó đến cùng, vẫn còn thằng cầm đầu đứng phái ngoài, đây là điều đáng lo ngại nhất, tên đó chỉ đứng yên quan sát, đây là nỗi lo lớn nhất của tụi nó, đám lâu la vây quanh cũng đã bòn rút hết sức đứa nó, cứ cho là nó và Pj sẽ đánh bại được đám này đi nhưng khi đó thì bọn nó đã thương tích đầy mình, chẳng phải có lợi cho thằng đang đứng phái ngoài quá sao? Tên đó có ra tay hay ko ai biết được! Dù thế nào thì bọn nó cũng chỉ là đứa con gái!

HOÉT... HOÉT...

Tiếng còi bảo vệ vang lên khiến cả bọn dừng đánh, thấp thoáng từ phía xa, bóng người mặc quần áo xanh đang vội vã chạy lại, dáng vẻ chậm chạp.

- Rút đi! Đừng để dính vào, phiền phức lắm!

Sau mệnh mệnh của tên đàn anh, những đứa đang danh cũng dừng tay, chạy lại đỡ những kẻ đang nằm lê lếch dưới đất chạy theo cùng.

- Mẹ kiếp, đứa tụi bây hên thôi!

Nói rồi bọn chúng rút cáh nhanh chóng, đến khi bác bảo vệ chạy đến thì chỉ còn đứa bọn nó đang ngồi dưới đất thở phì phò, người lấm lem.

- Các anh chị sung sức quá nhỉ? Chẳng có gì làm nên gây chuyện đánh nhau chơi thế hả?

- Là bọn họ gây sự với chúng tôi trước! – Pj cau mày nhìn người bảo vệ.

- Thế mấy cô ko biết tri hô sao? Chính những người xung quanh đã chạy đến báo cho tôi biết, mấy anh chị hay thật, dọa được họ chạy hết! người là con gái, đánh nhau trông ko hay ho chút nào hết! Đấu lại , thằng như thế ko càm thấy kì cục lắm sao?

- ...

Thấy đứa nó ko có ý trả lời, mắt hướng về xa xăm, cả người đều bị bẩn hết, chưa kể đến môi nó vẫn còn những vệt máu khô đọng lại, người bảo vệ khẽ thở dài.

- Vậy người có bị làm sao hay ko? Có cần đến bệnh viện kiểm tra ko?

Nghe lời hỏi thăm, nó có chút bất ngờ nên ngước mắt lên nhìn, nãy giờ nó ko nhìn nên ko biết, hóa ra bác bảo vệ cũng sắp già rồi, nghe những lời dạy dỗ kia cứ nghĩ đây là người khó tính nhưng gương mặt đó lại ẩn lên nét hiền từ và phúc hậu! Hóa ra cái xã hội này ko vô tình như nó nghĩ, thấp thoáng đâu đó trong dòng người hối hả vẫn còn đó những người rất đặc biệt, trong mắt người bảo vệ ẩn chứa sự quan tâm chân thành chứ ko phải là những lời lẽ mang tính chất xã giao mà nó hay gặp, nỏ cười mỉm, gật đầu cung kính:

- Dạ, ko sao! Cảm ơn về sự quan tâm!

Tình người hóa ra đôi khi chỉ là những lời quan tâm đơn giản như thế!

Tin tức có vẻ lan nhanh, bọn nó về đến nhà chưa bao lâu thì những cuộc gọi hay tin nhắn hỏi thăm của bọn đàn em đã đến ào ạt. Nếu bọn đàn em biết tin hắn là hắn cũng đã biết rổi nhỉ? Chẳng phải nó đòi hỏi nhưng vẫn chưa nhận được lỡi lẽ hỏi han nào của hắn! Hay là hắn bận đến mức chẳng thể có thời gain liên lạc với ai? Có lý lắm! Gia đình hắn đang có chuyện gì mà! Là người yêu của hắn chắc hẳn nó được phép biết về chuyện mà hắn đang gặp phải chứ!

.

Truyện Chữ Hay