Nỗi phiền muộn của công chúa Ma Cà Rồng hikikomori

chương 7: thế giới kim sắc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quê nhà của cậu đã bị vị vua bạo chúa bán lại cho quốc gia khác.

Bên mua lại chính là Liên bang Bạch Cực. Chúng Thương Ngọc đột ngột trở thành những kẻ thống trị, tên nào tên nấy cũng đều lạnh lẽo ảm đạm như bầu trời mùa đông. Bị bọn chúng quan sát với thái độ khinh miệt đã trở thành chuyện thường ngày đối với những Tiễn Lưu sinh sống tại nơi này. Bọn sắt gỉ, lũ đao kiếm mọi rợ––– Chẳng rõ đã bao nhiêu lần bọn chúng dè bỉu cậu bằng những ngôn từ như vậy rồi nữa.

Bị đàm tiếu sau lưng, đang yên đang lành tự nhiên bị đẩy ngã, chưa kể nhà ở còn bị ném đủ thứ rác rưởi vào.

Cậu vừa phải chịu đựng những hành vi phân biệt chủng tộc công khai như vậy, vừa bảo vệ cô em gái bé nhỏ của mình.

Mặc cho thân thể chỉ biết chịu đựng, ngọn lửa phục thù trong tim cậu vẫn chưa bao giờ vụt tắt. Ngọn lửa phẫn nộ trước những chủng loài khác luôn đày đọa mình. Ngọn lửa phẫn nộ trước Vương quốc đã bán đứng quê hương mình cho nước địch để né tránh xung đột. Cuối cùng, là ngọn lửa phẫn nộ trước thế giới đã áp đặt định mệnh bất công này lên cậu.

Mình phải mạnh mẽ hơn. Đủ mạnh để giành lại tất cả.

Thế là vào sinh nhật thứ 15, cậu dẫn theo em gái đến Vương Đô tọa lạc tại Arca. Cậu cần gia nhập Quân đội Vương quốc để mài giũa kỹ năng của bản thân. Phải hạ mình phụng sự gã Quốc vương mình hằng căm hận quả thực là một nỗi ô nhục, nhưng nếu như muốn đạt được vinh quang tại quốc gia trọng quân sự này thì cậu buộc phải phục vụ chính quyền mà thôi.

“Gì? Thằng oắt con như chú mày mà cũng đòi nhập ngũ ấy hả?”

Cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị từ chối ngay trước cửa vào từ lâu. Thời bấy giờ, do thánh chỉ của Quốc vương mà quy mô quân đội đã bị thu hẹp lại rõ rệt, vậy nên chẳng có lý do gì để nhận thêm binh sĩ mới, huống gì là một thằng oắt con lai lịch bất minh. Dẫu vậy thì cậu vẫn cúi đầu, khẩn khoản cầu xin không biết bao nhiêu lần. Dù có là ngày mưa hay ngày bão, dù có phải dập đầu xuống đất bao nhiêu lần cậu vẫn không hề bỏ cuộc.

“Đúng là dai như đỉa. Còn tới nữa là tao dần cho nhừ tử đấy tin không?”

“Cứ để anh ta vào đi, có sao đâu.”

Trước cổng Bát Anh Phủ, bất ngờ một thiếu nữ với mái tóc màu đào xuất hiện.

Thấy thế, tay vệ binh trông hoang mang ra mặt.

“Nelia Điện hạ! Người tới đây là có chuyện gì vậy ạ?”

“Có gì đâu, tản bộ tí thôi mà. Này, cái anh kia.”

Cậu ngước nhìn khuôn mặt cô gái. Trên đó là một nụ cười tỏa nắng tràn trề tự tin.

“Ngày nào ta cũng đi qua đây nên đã thấy hết rồi, anh cũng có chí khí lắm. Nếu là anh thì nhất định sẽ trở thành một quân cờ tốt trong kế hoạch chinh phục thế giới của ta cho coi. Để ta đi kêu Madhart cho anh gia nhập Quân đội Vương quốc.”

Bất chợt, cô ấy vươn tay ra cho cậu. Đây không phải ẩn dụ hay đùa giỡn gì cả: Đối với thiếu niên Pascal Rainsworth khi ấy, sau khi quê nhà bị bán đi, bị bè lũ Thương Ngọc dè bỉu và đã phải lao tâm khổ tứ lên đường tới Vương Đô, thiếu nữ với mái tóc màu đào này đích thực là một vị thần.

Phải chiếm lấy thế giới vì cô gái này, cậu đã quyết tâm như vậy đấy.

Có thể nói, cảm xúc trong cậu khá tương đồng với tình yêu.

Thế nhưng, cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian để cảm xúc này rẽ sang một chiều hướng lệch lạc đến khó coi.

Đương lúc Rainsworth còn đang cố gắng hết mình dưới cương vị là một binh nhì, thì Nelia đã bị một ả giáo viên Ma Cà Rồng nào đó tiêm nhiễm tư tưởng lệch lạc. Từ trước tới giờ, cô vẫn luôn nối gót tư tưởng của Madhart và dè bỉu các chủng tộc khác, ấy thế mà giờ đây lại luôn miệng nói về hòa bình và vị tha gì đó. Đối với một kẻ từng bị chủng Thương Ngọc áp bức như Rainsworth, những khái niệm này nghe sao mà thật đáng cười, ấy thế mà cô gái ấy lại tuân theo tư tưởng ấy vô cùng nghiêm túc.

Rainsworth đã không ngớt lời góp ý. Cậu nhấn mạnh không biết bao nhiêu lần, rằng chủng Tiễn Lưu ưu việt đến nhường nào, rằng các chủng tộc khác hạ đẳng ra sao, đặc biệt là Thương Ngọc và Ma Cà Rồng, rằng chủ nghĩa hòa bình của Quốc vương đương nhiệm quá đỗi vô nghĩa, và rằng… Vương quốc Arca thượng đẳng phải có trong tay cả thế giới. Ấy vậy mà Nelia lại chẳng thèm để những lời đó vào tai.

“Anh cứng đầu quá đó, hệt như Madhart vậy.”

“Ta vẫn có thể làm bạn được với các chủng tộc khác mà.”

“Anh phải học cách chia đôi pudding đi.”

Lồng ngực Rainsworth chợt dậy lên cảm giác bực bội khó nói thành lời. Cậu gia nhập Quân đội Vương quốc cốt là để phục thù và nắm trong tay mọi thứ trên thế giới. Cậu đã phải kinh qua bao cuộc khổ luyện và đã đạt được sức mạnh để thực hiện điều đó. Cậu đã sẵn sàng chinh phục thế giới vì Nelia rồi kia mà… Cậu đã nỗ lực hết mình để mang lại hạnh phúc cho Nelia rồi kia mà…

Rainsworth cũng chẳng phải người duy nhất quan ngại điều này. Chỉ huy đơn vị mà cậu trực thuộc, tức Madhart cũng đã đưa ra một quyết định tàn nhẫn sau khi xem xét toàn cục sự việc.

“Nelia Điện hạ đang ngày một bại hoại. Con nhỏ đó mà trở thành Quốc vương kế nhiệm thì Arca chỉ có nước trở thành con rối trong tay Mulnite và Liên bang Bạch Cực mà thôi.”

Và thế là cuộc đảo chính nổ ra. Toàn bộ thành viên Vương tộc đều bị bắt giữ và tống vào Mộng Tưởng Lạc Viên. Nền quân chủ sụp đổ và nền cộng hòa lên ngôi, thời đại của nước Cộng hòa Guerra-Arca mở ra. Cậu không làm sao mà quên được vẻ mặt của Nelia khi ấy. Một vẻ mặt tuyệt vọng đến cùng cực của người đã đánh mất mọi thứ.

Vốn dĩ Nelia cũng phải bị tống giam trong Mộng Tưởng Lạc Viên, thế nhưng làm vậy thì có ý nghĩa gì? Cô cần phải tận mục sở thị thời khắc Guerra-Arca chinh phục thế giới. Phải khi ấy cô mới có thể thay tâm đổi tính.

“Thưa Tổng thống, xin hãy để tôi quản lý Nelia Cunningham. Cô ta vẫn còn rất nhiều giá trị để lợi dụng.”

Có thể nói lời đề nghị này hoàn toàn xuất phát từ tình cảm cá nhân. Như vậy, Rainsworth đã cứu được Nelia, và còn gửi cô em gái Gertrude đi chăm sóc cô, đồng thời cũng là để theo dõi cô suốt ngày suốt đêm. Chỉ hiềm, thiếu nữ Nguyệt Đào Cơ ấy lại chẳng một lần lung lay.

“Nguyền rủa ngươi, Rainsworth. Đừng hòng ta làm theo lời ngươi nói.”

Ánh nhìn đầy địch ý ấy như muốn xuyên thủng tâm can Rainsworth. Như muốn khẳng định những lời ấy không phải mạnh miệng, nàng công chúa vong quốc ấy bắt tay vào luyện kiếm, và đã leo được đến chức vị Bát Anh Tướng chỉ bằng thực lực của bản thân. Chưa kể, bên trong cơ thể nhỏ nhắn ấy còn bừng bừng dã tâm muốn “lật đổ chính quyền Madhart”.

Trông đúng thực là khó coi. Chính vì vậy mà Rainsworth mới quyết định gài bẫy cô.

Cậu sẽ một lần nữa đẩy cô gái xuống vực thẳm tuyệt vọng, để rồi sau khi đã thống trị thế giới rồi, cậu sẽ cho Nguyệt Đào Cơ xấc xược ấy thấy. Rằng lối suy nghĩ của cô sai lầm đến nhường nào, và rằng với sức mạnh của Guerra-Arca bọn họ sẽ có được mọi thứ. Đến nước này nhất định cậu sẽ có được trong tay trái tim của Nelia Cunningham mà thôi.

Để đạt được điều đó, cậu cần phải tận diệt toàn bộ những chủng tộc hạ đẳng khác.

Một phần lãnh thổ của Mulnite, thành phố tường lũy Gredt hiện đang lâm vào tình trạng khủng hoảng.

Bởi vì những Tiễn Lưu thuộc Đơn vị Lạc Viên đang từ từ tiếp cận bọn họ. Người đảm trách nhiệm vụ trực gác trên đài quan sát tường thành sau khi sử dụng ma pháp viễn thị đã phải nín thở. Quân địch đương tiếp cận trông thật quá đỗi bất thường.

Quân số là năm ngàn binh. Khuôn mặt kẻ nào cũng chẳng vương lấy một chút cảm xúc, trông thật chẳng khác nào máy móc, ấy thế mà chỉ đứng nhìn từ xa thôi cũng có thể cảm thấy sát ý mạnh mẽ đến nổi cả da gà. Một quân đoàn sinh ra thuần vì mục đích chém giết, được dựng nên bởi những kẻ bị Madhart và Rainsworth tẩy não tại Mộng Tưởng Lạc Viên, đó chính là bản chất của Đơn vị Lạc Viên.

“Bổn quốc có gửi viện binh tới không?!”

“Chưa… vẫn chưa liên lạc được.”

Binh sĩ liên tục chạy đôn chạy đáo trên đỉnh tường thành. Nghe nói thành phố lân cận đã bị bọn Tiễn Lưu này chiếm phá đến tàn tạ, chứng tỏ những kẻ này chẳng hề biết đến bốn chữ “hạ thủ lưu tình”, sẽ chẳng bao giờ ngừng tay cho tới khi phá hủy được mọi thứ.

Đúng lúc này, bọn họ cảm nhận được ma lực nồng độ cao phát ra từ phía Đơn vị Lạc Viên.

Chúng Tiễn Lưu vừa khai hỏa ma pháp hỏa viêm. Một loại những viên hỏa đạn phóng tới cổng thành với tốc độ cao, gây ra những tiếng nổ đinh tai. Ma pháp liên tiếp phóng tới. Những viên hỏa đạn tràn trề sát ý liên tục đụng trúng tường thành của Gredt, cứ mỗi lần như vậy là tường thành lại rung lên một cái, khiến người người phải thét lên vì kinh sợ.

“Dừng lại đi mà.” – Có ai đó lẩm bẩm.

Những binh sĩ đứng trên tường thành mới rồi còn thị sát quân địch thì giờ đây cũng ngồi bó gối với vẻ tuyệt vọng hiện rõ trên khuôn mặt. Một thành phố bình thường tại Lãnh Thổ Hạt Nhân không hề sở hữu một hệ thống phòng thủ đàng hoàng, bởi có nằm mơ họ cũng chẳng bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị ngoại địch tấn công. Chẳng một ai có thể tưởng tượng nổi ra một “cuộc chiến phi giải trí” cả.

Chẳng lẽ thành phố tường lũy này cũng sẽ phải chịu chung số phận với các thành phố khác hay sao––– vừa lúc có ai đó nghĩ như vậy.

Thì chợt, thật nhẹ nhàng, có một con người đáp xuống đỉnh tường thành.

“Hơ?”

Đó là một thiếu nữ sắc xanh, một Ma Cà Rồng tạo cho người ta cảm giác tựa hồ một con dao sắc lẹm. Trong đôi mắt cô ánh lên một ý chí mạnh mẽ. Đến đây nhóm binh lính chợt tự hỏi: “Cô gái này xuất hiện từ đâu vậy?”

Thiếu nữ ấy cười khúc khích, đoạn giơ tay phải lên.

Đầu ngón tay mảnh khảnh kia chỉ về phía đám Tiễn Lưu vô tắc vô phép đến giờ dồn sức phá hủy tường thành.

“Thật đáng thương làm sao. Để ta cho các ngươi thăng thiên một lượt nhé.”

Một tia sáng sắc xanh phóng ra từ đầu ngón tay cô gái ấy.

Ma pháp quang kích sơ cấp【Ma Đạn】.

Bất kỳ ai chứng kiến cũng nhầm tưởng rằng đòn này chỉ tổ xôi hỏng bỏng không, ấy vậy mà kết quả lại thật bất ngờ.

Viên đạn đáp xuống hàng tiên phong của Đơn vị Lạc Viên, tạo nên một vụ nổ ma lực kinh thiên. Những Tiễn Lưu không chịu được chấn động liền bị thổi bay đi như một tờ giấy. Cát bụi bùng lên, máu tươi phun trào, rồi thốt nhiên, một tiếng gầm xung trận xuyên thủng màng nhĩ vang lên.

Để rồi, tất cả đều đã chứng kiến. Tại khoảng không giữa cổng thành và chúng Tiễn Lưu là một quân đoàn hiện đang liên tiếp【Chuyển Di】từng người một.

Một lá quân kỳ in hình máu tươi rỉ xuống cùng một con dơi phấp phới tung bay trong gió. Không thể sai được, đó chính là một Đơn vị Ma Cà Rồng trực thuộc Quân đội Đế quốc Mulnite.

Những người vừa lâm vào thế thập tử nhất sinh điếng người, thậm chí còn chẳng thèm đóng miệng lại.

Trên đỉnh tường thành, thiếu nữ nọ liền ban mệnh lệnh cho những Ma Cà Rồng vừa mới xuất hiện. Về sau, người ta mới kháo nhau rằng hình tượng của cô gái ấy vô cùng uy nghiêm, tạo cảm giác vô cùng phù hợp với một Thất Hồng Thiên Đại tướng quân chỉ huy binh đoàn sát phạt.

“Xông lên đi Đơn vị 5. Hóa kiếp cho tất cả bọn chúng đi nào.”

Khi Rainsworth đến nơi, Đơn vị Lạc Viên vẫn đang dừng chân trước cổng thành thành phố tường lũy Gredt.

Bọn chúng đang tự động hướng tới Faure theo mệnh lệnh từ Madhart. Tuy nhiên, vì huấn luyện không tốt, đôi khi sẽ điên lên mà làm loạn, vậy nên bọn chúng cần phải được giám sát chặt chẽ. Thực tế, trên đường hành quân bọn chúng đã tấn công không biết bao nhiêu thành phố không liên quan rồi.

Chừng như bọn chúng cũng định xâm chiếm cả thành phố tường lũy trước mắt luôn.

Rainsworth vừa hội quân với Đơn vị Lạc Viên liền cố gắng thay đổi lộ trình của bọn chúng. Phải nhanh chóng phát động【Chuyển Di Hàng Loạt】rồi hướng tới Faure thôi––– gã định sẽ làm như vậy nhưng hỡi ôi, trận chiến đã bắt đầu mất rồi.

Trước mắt gã, những Ma Cà Rồng khoác lên mình đồng phục Quân đội Đế quốc Mulnite đang tấn công các Tiễn Lưu để bảo vệ thành phố. Rainsworth tặc lưỡi. Quân số phe địch rơi vào đâu đó tầm năm trăm binh, nhưng phí hoài thời gian vô ích cũng chẳng phải thượng sách. Gã phải nhanh chóng dẹp tan những kẻ này rồi tiếp tục hướng tới mục tiêu–––

“Guerra-Arca đúng thực là ngu ngốc khó tả.”

Có kẻ nào đó chợt hạ cánh xuống bên cạnh Rainsworth mà chẳng hề gây ra một tiếng động.

Gã rút kiếm ra theo bản năng. Bỗng một tiếng cười nhạo khe khẽ lọt vào tai gã.

“Toàn những thanh âm ai oán nhỉ. Xem ra những Tiễn Lưu đằng kia căm hận nhà cầm quyền của bọn chúng lắm.”

“Nhà ngươi là ai?!”

Trước mặt gã là một thiếu nữ khoác lên mình bộ váy xanh lam, nhìn qua là biết cô ả thuộc chủng Hấp Huyết. Đồng thời gã cũng lập tức hiểu ra, rằng đứa con gái này nhất định chính là kẻ đang chỉ huy đơn vị phòng thủ thành phố tường lũy kia. Đế quốc Mulnite làm gì có Thất Hồng Thiên nào như thế này––– mặc cho Rainsworth hẵng còn đang lặng im bối rối, cô ả chỉ khẽ cười.

“Binh sĩ mà bị cưỡng ép ra trận phải nói là mỏng manh vô cùng. Nếu vẫn muốn ép bọn chúng ra trận, các người phải chiếm được cảm tình của bọn chúng trước chứ.”

“Nhà ngươi là tướng quân của Đế quốc Mulnite sao? Đến đây làm gì?”

“Mụ Hoàng đế bảo rằng ta có thể chuộc tội bằng cách lập công, vậy nên đầu tiên ta phải cầm chân quân địch tại đây đã. Có điều, chỉ cần nhỏ đó xuất hiện là bao công trạng của ta cũng hóa thành tro bụi mất thôi.”

“Ngươi lầm bà lầm bầm cái gì thế hả…?”

Rainsworth giương kiếm lên. Thế nhưng vẻ ung dung tự tại của cô ả vẫn chẳng hề phai nhạt.

“Này, các người có nghiên cứu về cách phát triển Giải Phóng Liệt Hạch ở Mộng Tưởng Lạc Viên phải không? Chắc cũng có chút xíu ‘gợi ý’ từ Nghịch Nguyệt phải chứ?”

“Câm miệng.”

“Đúng là ngu hết thuốc chữa. Giải Phóng Liệt Hạch là sức mạnh đến từ trái tim, tổn thương thể xác chẳng hề có ý nghĩa gì cả. Đau đớn thể xác chỉ tổ khuếch đại nỗi sợ hãi và lòng căm thù mà thôi, chẳng hề rèn giũa con tim một chút nào. Amatsu-sensei đã sai rồi. Tin tưởng lời người ấy nói rồi nhập khẩu Thần Cụ, thật chẳng còn từ nào khác để miêu tả các người ngoài hai chữ ‘đần độn’.”

“… Câm miệng!”

Rainsworth vung kiếm. Gã chẳng hề có lý do gì để giữ ả phụ nữ lai lịch bất minh này được sống. Ấy vậy mà ả Ma Cà Rồng lại chỉ nhẹ nhàng nhảy lên, rồi từ đó lơ lửng trên không trung. Ả đã phát động ma pháp phi hành.

“Guerra-Arca rồi sẽ sớm diệt vong mà thôi. Thật đáng buồn làm sao.”

“Ăn nói hàm hồ! Kẻ sắp diệt vong là các ngươi mới phải!”

Không việc gì phải lo lắng. Ta sẽ tập tức phanh thây ả phụ nữ trước mặt, chinh phục Lục Quốc, chiếm lấy trái tim Nelia, sau đó kế thừa chiếc ghế Tổng thống từ tay Madhart và trở thành kẻ thống trị thế giới. Đánh chiếm Faure chỉ là bước đầu tiên trong tiến trình đó mà thôi.

Dẫu vậy, mọi chuyện lại chẳng hề diễn ra như Rainsworth dự kiến.

“Trông kìa. Đang phát sáng đấy.”

“Hả?!”

Cô ả trỏ về bầu trời đằng Đông, khiến gã cũng đánh mắt qua đó.

Một cột trụ ma lực vàng kim vươn lên sừng sững như muốn xuyên thủng cả bầu trời. Khung cảnh ấy quá đỗi tráng lệ, thế nhưng Rainsworth lại chỉ cảm thấy một điềm chẳng lành khó lòng nói thành lời.

“Cái quái gì vậy…?”

“Là con nhỏ ta ghét nhất trần đời. Ta có thể hóa kiếp cho ngươi ngay tại đây, nhưng có lẽ để nhỏ làm sẽ hiệu quả hơn nhiều. Ngày hôm nay tao sẽ nhượng bộ cho mày, Terakomari ạ.”

“N-Này! Nhà ngươi đứng lại…”

Thiếu nữ xanh lam vụt biến mất. Ngay khi gã hốt hoảng truy ra xem ả vừa【Chuyển Di】tới đâu,

Thì chợt, một luồng ma lực kim sắc bất ngờ chạy xuyên qua đồng cỏ.

Các Tiễn Lưu khi cảm nhận được luồng ma lực ấy liền thét lên vì sợ hãi. Một sự hiện diện quá đỗi áp đảo, một sát khí như muốn xuyên thủng làn da, cảm giác hệt như thần thánh giáng trần.

Vầng thái dương dần mờ tối.

Bản năng của Rainsworth cảnh báo gã rằng nguy hiểm đang tới gần, khiến gã vô thức rút kiếm. Để rồi ngay khi đỡ được một đòn phủ đầu từ phía trên giáng xuống, gã cứ ngỡ như mình sắp chết tới nơi. Pháo hoa kim sắc bắn tung tóe. Sức nặng này khiến gã cảm tưởng toàn bộ xương cốt trong mình vừa bị nghiền ra thành từng mảnh vụn vậy.

Thế rồi, Rainsworth đã thấy.

Đòn phủ đầu từ trên trời khi nãy, đến từ một công chúa Ma Cà Rồng vàng kim.

Đôi mắt đỏ hồng. Biểu cảm giận dữ thầm lặng. Huy hiệu trăng rằm đeo trên quân phục là minh chứng cho thấy cô là một Đại tướng quân thuộc Đế quốc Mulnite.

Cơn giận trong gã sục sôi.

“TERAKOMARI GANDESBLOOOOOOD!!!!”

Gã vận sức, định đẩy lui đòn tấn công ấy lại nhưng vô ích. Rainsworth nhanh chóng chọn cách xoay người rồi lùi ra khỏi tầm tấn công của kẻ địch. Thanh kiếm vàng kim nọ đâm sầm xuống mặt đất, tạo nên một vụ nổ ma lực kinh thiên động địa, khiến những Tiễn Lưu xung quanh đó bị thổi bay hệt như cát bụi.

Không thể nào. Tại sao con nhỏ Ma Cà Rồng đó lại ở đây–––

“Đến lúc nhận quả báo rồi đấy, Rainsworth ạ.”

Gã không thể tin vào đôi tai mình. Chất giọng vừa rồi đích thị là thuộc về thiếu nữ gã hằng mong mỏi.

Bụi mù bùng lên dày đặc, liền bị một đường kiếm thổi bay đi.

Ma lực màu đào xen lẫn ma lực kim sắc tạo thành một khung cảnh quá đỗi xa rời trần thế.

Cầm theo một thanh kiếm vàng kim bên tay phải, sử dụng ma pháp trọng lực hay gì đó để khiến vô vàn đao kiếm luân chuyển quanh mình, đó chính là công chúa Ma Cà Rồng gã hằng oán hận, Terakomari Gandesblood.

Và bên cạnh cô gái ấy, hai tay nắm chặt lấy cặp song kiếm, mái tóc màu đào tung bay trong gió, chính là một trong những Bát Anh Tướng được ca tụng là người mạnh nhất nước Cộng hòa, Nguyệt Đào Cơ Nelia Cunningham. Thiếu nữ ấy rõ là mới khi nãy còn bị nghiền nát trái tim, giờ đây lại xuất hiện trước mặt gã với đôi mắt ánh lên một màu đỏ hồng cùng tinh thần chiến đấu bất khuất sục sôi.

“Công nhận là đông thật đấy. Phải giết hết tất cả, không được chừa lại một tên nào.”

“Ăn nói hàm hồ! Tất cả những gì cô cần làm chỉ là nghe theo lời tôi thôi! Khi ấy tôi thề sẽ đem đến cho cô hạnh phúc vĩnh cửu! Giờ chưa muộn đâu, mau vứt vũ khí đi rồi quỳ xuống ngay cho tôi!”

“Nằm mơ đi! Chỉ cần được chiến đấu bên cạnh Komari là tôi đủ hạnh phúc rồi. Nhỉ Komari, cậu cũng thấy thế đúng không?”

Nói đoạn, Nelia liền mỉm cười với Ma Cà Rồng bên cạnh mình.

Thấy vậy, Rainsworth điên tiết tới độ không nói nên lời.

Ánh mắt cô gái ấy tràn trề hy vọng.

Hy vọng đó đáng ra phải do một tay Rainsworth ban xuống cho cô. Đáng ra sau khi đã đẩy cô xuống tận cùng tuyệt vọng, gã sẽ vươn tay ra cứu rỗi cô ấy, để cô gái ấy chỉ nhìn một mình gã mà thôi. Ấy vậy mà…

“Ánh mắt đó… Ánh mắt đó, ĐỪNG CÓ NHÌN AI KHÁC!!!”

Rainsworth đạp đất phóng tới.

Tuyệt đối không tha! Ta phải dùng vũ lực để ép cô quy phục. Nelia Cunningham thuộc về Pascal Rainsworth. Đời nào ta lại để cho một đứa Ma Cà Rồng rạch giời rớt xuống như vậy cướp cô đi được chứ!

Gã tạt ngang thanh kiếm, và bị Nelia dùng cặp song kiếp đỡ lại. Một tia sáng màu đào bùng lên. Ngay lập tức, Rainsworth vung chân lên đá, thế nhưng nửa thân trên cô gái ngửa ra đằng sau tạo thành một vòng cung tuyệt mỹ để né tránh. Khắc sau, cặp song kiếm tiếp tục công kích ở một góc độ dị thường. Đao kiếm va chạm nhau vô số lần, liên tục rít lên những thanh âm chói tai.

Thanh kiếm của Rainsworth bị cắt thành hai nửa bằng nhau.

Nửa bị cắt của thanh kiếm quay mòng mòng trên không rồi bay ra sau lưng gã.

Gã không thể tin vào vào mắt mình, nhưng rồi cũng nhanh chóng nhận ra: đó chính là Giải Phóng Liệt Hạch. Trong lúc gã không để ý thì Nelia đã có trong tay một thứ sức mạnh nằm ngoài sức tưởng tượng của gã.

Đôi mắt đỏ hồng, đôi mắt tràn trề tự tin ấy như muốn xuyên thủng tâm can Rainsworth.

“Không thể nào… Không thể nào!”

“Cái gì?! Nelia Cunningham phát động Giải Phóng Liệt Hạch ư?!”

Lần đầu tiên Madhart tỏ ra hoảng loạn. Trên bề mặt quả cầu thủy tinh đang chiếu lên hình ảnh trận chiến tại Lãnh Thổ Hạt Nhân theo thời gian thực.

“Không thể nào. Con bé đó đâu có được huấn luyện bằng Thần Cụ! Vậy thì tại sao…”

“Hình như nhà ngươi đang nhầm lẫn gì đó thì phải.”

Hoàng đế Đế quốc Mulntie an tọa trên lan can đá của đài quan sát nói:

“Rèn giũa tâm hồn bằng cách dùng Thần Cụ gây tổn thương lên thân thể, ừ thì hình như cũng có cách đó thật đấy. Thế nhưng ấy lại chẳng phải bản chất của Giải Phóng Liệt Hạch. Đó không phải thứ có thể đạt được chỉ bằng nỗ lực hay tài năng đâu.”

“Ta không hiểu. Nếu như không phải nỗ lực hay tài năng thì rốt cuộc là yếu tố gì quyết định?”

“Vận mệnh.”

Madhart tặc lưỡi.

Nhưng rồi vẻ ung dung nhanh chóng trở lại khuôn mặt gã.

“Chỉ một năng lực Giải Phóng Liệt Hạch cỏn con như vậy thì làm sao thay đổi được tình hình chiến sự. Rainsworth đã trải qua kỳ huấn luyện địa ngục tại Mộng Tưởng Lạc Viên, và sau biết bao nỗ lực, cuối cùng nó cũng đạt được năng lực Giải Phóng Liệt Hạch tối thượng. Dù có là Nelia Cunningham hay Terakomari Gandesblood thì cũng đừng hòng làm đối thủ của nó.”

“Hiểu luôn, vậy ra thằng oắt kia là con át chủ bài của người đấy nhỉ. Mà thôi, không quan trọng, xem ra viện quân của bọn này đã tới rồi kìa. Ngươi nhất định sẽ oán hận những kẻ này lắm cho xem.”

Sau khi sử dụng ma pháp không gian【Triệu Hoán】để thay kiếm, Rainsworth hét lên.

“Bọn mày đang làm cái gì thế hả?! Mau hỗ trợ tao!”

“Rainsworth-sama! Nhưng mà, còn quân địch khác…”

“HẢ?!”

Đúng lúc này, một vụ nổ lớn bùng lên ngay tâm Đơn vị Lạc Viên. Những binh sĩ chẳng bao giờ chịu bảo vệ bản thân liền bị thổi bay đi tứ phương tám hướng. “Quân địch tấn công!” “Địch đang tiếp cận!” Đám thuộc hạ mà Rainsworth dẫn theo liền chạy ngang chạy dọc vì hoảng loạn. Cái thứ ma pháp bạo phát khó lòng ngửi nổi này, nhất định chỉ có thể là Petrose Calamaria mà thôi.

Ấy thế mà mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.

Một tiếng gầm xung trận làm rung chuyển cả bầu không khí vang lên từ phía đằng xa. Nhìn ra mới thấy, vô số quân địch đang tiến công từ mọi nẻo chiến trường hệt như sóng thần. Đơn vị tinh tinh từ Vương quốc Lapelico. Đơn vị Ma Cà Rồng từ Đế quốc Mulnite. Còn có cả quân Yêu Tiên Hương, quân Liên bang Bạch Cực, quân Thiên Chiếu Lạc Địa và cả quân phản loạn từ Guerra-Arca nữa.

Có ai đó đã dựng cổng để【Chuyển Di】tất cả những kẻ này.

“Nào các chiến sĩ thân mến! Ta cùng biến quân địch trở thành tổ ong thôi! Kẻ nào không bắn nổi 100 đứa trở lên sẽ bị giáng chức xuống nông trang tập thể làm thanh niên trồng khoai đấy nhé!”

Vị tướng quân thuộc Liên bang Bạch Cực hét lên đầy giận dữ.

Không chỉ có mình cô ấy, mà tướng quân từ mọi nơi trên thế giới đều gầm lên xung trận tiến quân chiến đấu.

Sĩ khí quân địch cao đến bất thường, ắt hẳn là nhờ thứ ma lực hoàng kim hiện đang bao trùm lấy toàn thế giới. Quân liên minh bắt đầu tận dụng triệt để mọi thứ vũ khí từ ma pháp, tiên thuật cho tới nắm đấm để công kích bên Tiễn Lưu.

Chợt, gã nghe thấy tiếng gì như tiếng cười phía đằng sau lưng.

“Những kẻ này là đơn vị bí mật của Madhart, nhưng cũng chính vì bí mật nên mới sinh ra bất lợi. Do không có kinh nghiệm thực chiến, thành ra bọn chúng chẳng biết phải đối phó với tình hình này như thế nào cả.”

“!! Nelia! Tôi biết là cô chỉ đang lầm lỡ mà thôi! Chuyện này chẳng được ích lợi gì cho cô đâu, vậy nên… trở về bên tôi đi!”

“Có ở bên anh bao giờ đâu mà về. Tôi tới đây cốt là để giết anh mà.”

Nelia đạp đất phóng lên. Rainsworth thủ sẵn thanh kiếm, chờ đợi đòn tấn công sắp tới. Cặp song kiếm vẽ lên một đường chém màu đào, ấy vậy mà Rainsworth lại chợt cảm nhận được sát ý phóng tới cả từ phía đằng sau, thế là ngay lập tức nhảy ra khỏi vị trí vừa đứng.

Ngay khắc sau, một thanh đao kim sắc chẳng biết từ đâu phóng tới, cắm phập xuống nền đất.

Đòn truy kích vẫn chưa kết thúc. Vô số những thanh đao kiếm được ma pháp trọng lực giải phóng khỏi thường thức liền bay về phía gã tựa như vũ bão. Rainsworth cố sống cố chết né tránh những thanh đao kiếm ấy trong khi nắm chắc thanh kiếm trong tay, để rồi––– gã chợt thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Những vị trí trên mặt đất vừa bị đao kiếm đâm phải, hiện đang dần chuyển sắc sang một màu vàng kim.

Mà không, không phải là “chuyển sắc”.

Đúng là mặt đất đang hóa vàng kim, nhưng là “kim” trong “kim loại”.

“Chờ đã Komari! Tên này phải để chính tay tớ xử lý!”

Gã vung kiếm chặn đòn tấn công của Nelia từ phía sau lưng, để rồi một lần nữa, thanh kiếm của Rainsworth liền bị xẻ đôi như củ cải trắng rồi rơi xuống mặt đất.

Lần này, lại đến những thanh đao kiếm vàng kim phóng tới từ phía sau lưng gã.

Rainsworth nghiến răng, di chuyển để duy trì khoảng cách.

Hai mươi mét trước mặt. Ma Cà Rồng tỏa ánh vàng kim ấy vẫn không vương chút biểu cảm nào trên khuôn mặt, hệt như các binh sĩ thuộc Đơn vị Lạc Viên. Thế nhưng, trong đôi mắt cô rõ ràng đang ánh lên “địch ý” và “sát ý” khi lườm Rainsworth.

Cảm xúc giận dữ dần khuấy đảo từ tận sâu trong con tim gã.

Bình tĩnh lại mà suy nghĩ nào. Tất cả chuyện này xảy ra đều là do con Ma Cà Rồng xấc xược này.

Một thứ vật cản đường tồi tệ nhất có thể. Ban cho Nelia hy vọng ngụy tạo, làm cả thế giới sục sôi vô nghĩa, chưa kể còn cản trở Guerra-Arca đạt được vinh quang nữa.

Phải loại bỏ nó ngay bây giờ.

“Các Tiễn Lưu đâu! Mau khống chế Nelia Cunningham!”

Đáp lại tiếng gầm của Rainsworth, các binh sĩ Tiễn Lưu liền dồn dập xông vào tấn công Nelia.

“Khỉ gió! Mau tránh ra!!”

Nelia cao giọng phẫn uất, phóng tới tấn công dồn dập. Một số tên đã bị cặp song kiếm kia chia làm hai nửa, thế nhưng do đám Tiễn Lưu cứ lũ lượt kéo tới từng tên một thành ra Nelia bị kẹt cứng, không làm sao tiến lên được. Thế này thì gã sẽ không cần phải bận tâm sau lưng một lúc.

“Chết đi đồ Ma Cà Rồng khốn nạn!”

Gã hạ thấp trọng tâm cơ thể mà phóng lên phía trước.

Trong thâm tâm, gã nhớ lại những đau đớn khổ sở mà bản thân đã phải nếm trải tại Mộng Tưởng Lạc Viên. Một ký ức đen tối bao phủ bởi giận dữ, thống khổ và dục vọng. Không thể đếm nổi đã bao nhiêu lần gã dậy nên ý muốn cong đuôi bỏ chạy để không bị Thần Cụ cứa vào cơ thể, thế nhưng gã vẫn phải chống chịu, vẫn phải chịu đựng, thầm mong một ngày có thể đạt được chiến công hiển hách.

Giải Phóng Liệt Hạch, 【Khoái Đao Kim Cương】.

Đôi mắt Rainsworth ánh lên một màu đỏ hồng. Cả cơ thể gã cứng lại, hệt như một bức tường kim cương không một đòn tấn công nào có thể xuyên thủng. Madhart từng bình phẩm về năng lực này: “Nhà ngươi là một cây mâu, nhưng đồng thời cũng là một tấm thuẫn tối thượng.”

【Khoái Đao Kim Cương】là một năng lực Giải Phóng Liệt Hạch dùng để phòng thủ, có thể đánh bật lại mọi đòn tấn công khác.

Chỉ cần sử dụng năng lực này là gã tuyệt đối sẽ không để thua bất kỳ ai. Thực tế, chưa một Bát Anh Tướng nào có thể gây ra được một vết xước lên cơ thể Rainsworth.

Bản chất của năng lực này đã biến đây trở thành Giải Phóng Liệt Hạch tối thượng không sai vào đâu được.

Bởi vốn dĩ, điểm yếu của Giải Phóng Liệt Hạch nằm ở đặc tính “vết thương không thể lành lại do kết nối với Ma Hạch bị cắt đứt”. Vậy nên, nếu như ngay từ đầu đã không phải nhận vết thương nào thì sao? Liệu có còn điểm yếu nào nữa hay chăng?

“Chết đi Terakomari Gandesblood!!”

Rainsworth vung kiếm mà gầm lên.

Đúng vào lúc này.

Một thanh đoản đao đương quay xung quanh Terakomari chợt phóng tới gã với tốc độ cao.

Không cần thiết phải phòng thủ. Ta đây sở hữu Giải Phóng Liệt Hạch tối thượng kia mà.

Trước cơ thể kim cương này thì tấn công cỡ nào cũng chỉ như mưa hoa giấy mà thô–––

Trong lòng tự tin là thế,

“Hự, hặc?!”

Một cơn đau sắc lẹm chạy dọc vai trái gã, khiến gã mất thăng bằng mà ngã sõng soài lên nền đất vàng kim.

Gã không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Nhìn lại mới thấy, cơ thể được【Khoái Đao Kim Cương】gia hộ nói chung, bả vai gã nói riêng vừa bị đục khoét giòn giã.

Đồng thời, chất lỏng mang tên huyết dịch đỏ thẫm bắt đầu phụt ra từ miệng vết thương ấy, để rồi dần dần hóa thành vàng ròng, rơi lóc tóc xuống đại địa vàng kim.

Nỗi sợ dần cuộn xoáy trong gã.

Đùa sao?

“Không đùa.”

“?!!”

Cảm nhận được sát ý điên cuồng, Rainsworth bật ra khỏi nơi vừa đứng.

Vô vàn những thanh đao kiếm Terakomari giải phóng liền lao về phía gã với tốc độ quá đỗi bất thường.

Những thanh đao tàn sát phóng xuống với tốc độ kinh hoàng tựa mưa sa, xới tung mặt đất, và cứ mỗi lần như vậy, một vụ nổ ma lực hoàng kim lại bùng lên.

Rainsworth điên cuồng bỏ chạy khỏi cái chết. Cho dù có phát động Giải Phóng Liệt Hạch đi chăng nữa thì ăn trúng một đòn trong đó gã cũng sẽ chết chắc. Chỉ riêng việc ấy là gã phải né tránh bằng mọi giá. Vậy nếu như gã ngừng phát động Giải Phóng Liệt Hạch thì sao? Thì sẽ chẳng còn cơ hội nào để gã chiến thắng nữa. Mà không, ngay cả trong tình thế này thì liệu gã có còn chiến thắng nổi hay chăng? Những thanh kiếm phóng tới cứ lũ lượt xuyên thủng đám Tiễn Lưu đồng minh của gã rồi biến bọn chúng thành pháo hoa trên mặt đất.

Để ý mới thấy, xung quanh gã đương xảy cuộc loạn chiến khiến máu tươi cứ liên tục chất chồng.

Thế nhưng đám Tiễn Lưu thuộc Đơn vị Lạc Viên thì đã gần như bị tiêu diệt toàn bộ. Bọn chúng chỉ là những con rối bị ép buộc trở thành binh lính nhờ tra tấn và áp bức, ngay từ đầu đã chẳng hề trung kiên với tổ quốc rồi. Cái đám còn đang cầm kiếm chiến đấu thì còn đỡ, chứ một phần đơn vị đã được giải tẩy não, giờ thì đang bỏ chạy tán loạn như đám nhện con.

Nhược điểm của Mộng Tưởng Lạc Viên đã bị phơi bày.

Thống trị bằng bạo lực chưa bao giờ là thượng sách, nhất định một ngày nào đó sẽ sụp đổ. Madhart đã hiểu lầm mọi chuyện.

“Chó đẻ… Chó đẻ chó đẻ chó đẻ! Tấn công tiếp đi chứ bọn kia!”

Rainsworth gầm lên, nhưng ngay đến tiếng gầm đó cũng bị tiếng gầm xung trận phía địch át hết đi cả. Đám chủng tộc hạ đẳng không có gì để làm thì vừa xem diễn biến cuộc chiến vừa vỗ tay cổ vũ.

–––Komarin!! Komarin!! Komarin!! Komarin!!

–––Tiến lên!

–––Đập tan bọn Guerra-Arca đi!!

“Đã là chủng tộc hạ đẳng… THÌ ĐỪNG CÓ VỘI LÊN MẶẶẶẶẶT!!!”

Xua tan chút yếu lòng trong thâm tâm, Rainsworth phóng tới.

Komarin là cái thá gì? Cũng chỉ là thứ Ma Cà Rồng, thứ súc sinh chịu khuất phục trước Tiễn Lưu mà thôi. Tất thảy mọi thứ chỉ đơn thuần là bàn đạp để Cộng hòa Guerra-Arca nắm trong tay bá quyền làm chủ thế giới này.

Con nhỏ xấc xược này chẳng hiểu một điều gì hết.

Nếu như đã không hiểu, thì để đó ta khắc ghi cho mà hiểu–––

Gã suýt soát né tránh vô số những thanh đao kiếm phóng tới với tốc độ thần sầu. Một số thanh kiếm đâm trúng cơ thể gã khiến máu bắn tung tóe. Thế nhưng đôi chân gã vẫn không ngừng lại. Gã không thể để chính quyền Madhart kết thúc dưới tay con nhỏ này được. Tuyệt đối không.

“AAAAAAAAAA!!!!”

Gã xoay cả thân người để tạt ngang thanh kiếm.

Thanh kiếm vàng kim của Terakomari vung đi với tốc độ mắt thường không làm sao bắt kịp được.

Ma lực vàng kim bùng lên. Thanh âm kim loại va chạm lẫn nhau vang lên inh tai.

Thanh kiếm của Rainsworth một lần nữa bị cắt ra thành hai nửa.

“Cái––– Con mẹ nó!!”

Rainsworth bất chấp thể diện mà liên tục khai hỏa ma pháp quang kích sơ cấp【Ma Đạn】. Ma pháp không phải thế mạnh của chủng Tiễn Lưu. Chưa kể một đòn tấn công bằng ma pháp do vị tướng quân trước giờ vẫn luôn dựa dẫm vào đao kiếm đời nào có tác dụng lên thứ quái vật này cơ chứ.

Một thanh kiếm quay xung quanh Terakomari đánh bật đi từng viên【Ma Đạn】một, khiến đó đây bùng nên những vụ nổ kinh thiên. Thiếu nữ kim sắc đứng ngay tâm những vụ nổ ấy liền buông một tiếng thở dài, khiến những phân tử vàng kim nhảy múa thật diễm lệ.

“Bỏ cuộc đi.”

“Cái thứ, Ma Cà Rồng nhà mày!!”

Đôi tay gã run lên vì giận dữ. Gã tập trung toàn bộ dây thần kinh để【Triệu Hoán】thêm một thanh kiếm khác.

Tuy vậy, còn chưa kịp vung thì thanh kiếm ấy đã vỡ ra thành từ mảnh vụn. Chừng như trong khi gã còn chưa hiểu mô tê chuyện gì thì đã có một thanh kiếm vàng kim đã đâm nó thành từng mảnh vụn. Không thể nào. Làm sao lại có chuyện như vậy được.

“Ngươi.”

Ý thức của gã hóa thành một màu trắng xóa.

Nhân sơ hở đó, vô số đòn trảm kích thần tốc liền phóng về phía gã.

Gã ném đi một con dao dự phòng trong túi áo. Tuy vậy, số đao kiếm luân chuyển trên không trung lập tức đánh bật con dao đi như không. Bản năng trong gã gióng lên hồi chuông cảnh báo, nói rằng: “Cứ thế này thì chết mất.”

Ma Hạch và cơ thể gã liền tái kết nối thông qua ma lực. Rainsworth đã lập tức giải trừ Giải Phóng Liệt Hạch. Đến nước này rồi thì cũng chẳng làm sao có thể né tránh được nữa.

“Ngươi, đã sai.”

“Sai… SAI SÓT CÁI QUÁI GÌ Ở ĐÂY HẢẢẢẢẢẢẢ!!!”

Khoảnh khắc Rainsworth thét lên.

Ánh sáng vàng kim liền phóng thẳng tới với tốc độ như muốn hủy hoại cả không gian.

Đòn trảm kích Terakomari vừa giải phóng đã cắt cơ thể Rainsworth theo một đường chéo.

Dòng máu tươi liền phun trào như một con đập vỡ.

Khoảnh khắc gã hứng chịu một cơn đau đớn quá đỗi vô lý, cùng khung cảnh dòng máu tươi trong người mình tung tóe trên trời rồi dần đông lại thành vàng ròng, ý chí chiến đấu trong Rainsworth liền tan biến như làn sương hư ảnh.

Bộp, đầu gối gã chạm đất.

Cách biệt thực lực giữa gã và kẻ địch quá đỗi xa vời.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Guerra-Arca là quốc gia mạnh nhất, sau này sẽ thống trị cả thế giới cơ mà. Làm gì có chuyện chúng ta lại để thua một con nhóc Ma Cà Rồng như thế này––– Ôm trong mình những suy nghĩ tiêu cực như vậy, gã mở miệng buông ra đủ thứ lời nguyền rủa:

“T-Tao giết mày!! Nhất định sẽ giết mày!! Ma Cà Rồng chỉ là một thứ chủng tộc hạ đẳng, chỉ là bọn nô lệ phục tùng bọn tao mà thôi! Đứa nhãi con như mày… Guerra-Arca sẽ…!”

“Guerra-Arca sẽ diệt vong thôi.”

Chẳng biết tự lúc nào, một luồng ma lực màu đào luân chuyển xung quanh gã.

Nelia Cunningham.

Người con gái mà Rainsworth hằng mong mỏi, Nguyệt Đào Cơ nhìn gã bằng ánh mắt lạnh tanh, hoàn toàn khác xa với nụ cười từ bi mà cô từng dành cho gã ngày xưa.

Bất giác, những lời cô gái ấy từng nói dậy lên từ tận sâu trong ký ức mà gã tưởng chừng đã quên đi. Trải nghiệm này đúng thực chẳng khác nào cái người đời vẫn thường gọi là “trông thấy đèn kéo quân”.

“Nelia, tôi… đối với cô…”

“Rainsworth, tôi ghét cách suy nghĩ của anh.”

–––Đỉnh ghê. Anh sau này có thể lên làm tướng quân được luôn đó.

“Tôi không thể để một kẻ dám cam tâm gây tổn thương cho người khác như anh được tự do được nữa.”

–––Không thể trở thành Bát Anh Tướng được sao? À, là bởi cha đã giảm xuống còn Nhị Anh Tướng rồi nhỉ.

“Có thể anh đã luôn cố gắng theo cách của riêng mình vì lợi ích của Tiễn Lưu.”

–––Nhưng mà không sao đâu, có công mài sắt thì rồi cũng sẽ đến ngày nên kim thôi.

“… Thế nhưng, mục tiêu để nỗ lực của anh đã quá đỗi lệch lạc rồi.”

–––Ta sẽ ủng hộ anh. Sau này hãy biến Arca trở thành một quốc gia hùng mạnh nha, thưa vị tướng quân tương lai.

“Đối với Arca, anh… đã không còn cần thiết nữa rồi, Rainsworth.”

“Nelia, tránh ra.”

Ma lực như một khối sát ý tỏa sáng lấp lánh mà sa xuống mặt đất.

Ma Cà Rồng vàng kim xuất hiện phía sau lưng Nelia.

Tứ phía xung quanh đầy những hạt phân tử vàng kim, tỏa sáng lấp lánh tới độ gã chẳng làm sao có thể mở mắt được.

Vô vàn những thanh đao kiếm trôi nổi trên không trung hướng mũi nhọn về phía gã.

Cùng với đó là một nhãn quang đỏ hồng có thể khiến bất kỳ kẻ nào bắt gặp cũng phải run lên vì kinh hãi.

Terakomari Gandesblood vung kiếm.

Trong mắt Rainsworth, hình ảnh cô gái ấy hiện lên như một vị tử thần kim sắc sà xuống từ trên bầu trời.

“D-Dừng lạ–––”

“Sám hối đi.”

Mưa đao bão kiếm trút xuống với tốc độ như ngôi sao băng.

Và rồi cuối cùng, tứ phương tám hướng lập tức bị bao phủ trong một ánh sáng vàng kim.

Tiếng tung hô nghe sao mà như vạn sấm.

Người dân trên mọi đất nước, mọi thành phố, từ Ma Cà Rồng, Hòa Linh, Thương Ngọc, Thú Nhân, Thần Tiên và cả Tiễn Lưu đều cuồng dại hét lên.

Năm ngàn binh lính thuộc Đơn vị Lạc Viên đều đã bị thanh kiếm vàng kim quét sạch, chỉ còn lại cái xác nằm chỏng chơ.

Giờ đây Madhart đã chẳng còn con bài nào nữa, chỉ còn nước chờ đến thời khắc diệt vong mà thôi.

Nhìn qua thì ai cũng lầm tưởng rằng đây là vĩ nghiệp do một tay Terakomari Gandesblood đạt được, thế nhưng tuyệt đối không có chuyện đó. Tất cả những con người được cô gái ấy truyền cảm hứng đã đồng lòng đứng lên chống lại những kẻ thủ ác rắp tâm phá hoại nền hòa bình Lục Quốc, từ đó mới có thể đạt tới kết quả này.

“Hừm, làm hơi quá rồi đấy Komari ạ.”

Khu vực thảo nguyên đã hóa thành một vùng đất vàng kim do ma lực của Komari.

Hết vùng đất băng giá lại đến vùng đất vàng kim. Rốt cuộc năng lực này còn lệch chuẩn tới độ nào nữa đây? Rốt cuộc con tim phải mạnh mẽ đến nhường nào mới có thể làm được những điều này đây? Nelia chợt cảm thấy kinh hãi, nhưng đồng thời cũng thấy đáng tin vô bờ.

–––Komarin!! Komarin!! Komarin!! Komarin!!

Vùng đất vàng kim đong đầy trong tiếng tung hô ồn ã. Ấy chính là lời ngợi khen dành cho thiếu nữ đã thay đổi cả lịch sử Lục Quốc.

Nelia trông qua thiếu nữ Ma Cà Rồng vàng kim bên cạnh mình.

Lượng ma lực đáng kinh hãi vẫn không ngừng tỏa ra. Không gian xung quanh toàn những tiếng tung hô cổ vũ dành cho cô gái ấy. Trông cảnh tượng này mà cô không cảm thấy một chút ganh tị nào mới là chuyện lạ.

Đúng lúc này, Komari chợt nắm lấy vạt áo quân phục Nelia.

Nelia lại nhìn sang, cố gắng chống chịu lượng ma lực áp đảo tỏa ra từ cô gái.

“Sao thế?”

“Tiếp.”

“Tiếp gì…?”

Cô không hiểu cô gái ấy đang muốn nói gì. Để rồi ngay sau đó, cô lập tức ngộ ra.

Vẫn còn chuyện này cô phải giải quyết.

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc. Giờ đây hai người bọn họ sẽ xử lý nguồn cơn của mọi tội ác lần này.

Vị trí của gã đã bị bại lộ.

Dân chúng sau khi tìm ra tung tích của kẻ đã đẩy thế giới vào vòng hỗn loạn là Madhart liền đổ xô về phía cựu Vương cung.

Tình hình chiến sự tại Lãnh Thổ Hạt Nhân vẫn đang được trình chiếu trên màn hình tại bầu trời Thủ Đô. “Trời ơi nhìn mà xem, quả là núi thây sông máu, xác chết nằm la liệt! Nhờ có công lao của Đại tướng quân Terakomari Gandesblood mà quân Guerra-Arca đã tuyệt diệt! Trước mắt chúng ta giờ đây chính là thời khắc lịch sử chuyển mình!” – Vị ký giả thân chinh bước ra chiến trường đã chụp lại được vô số hình ảnh kỳ khôi. Thảo nguyên khi trước hẵng còn xanh mướt giờ đây đã bị ma lực kim loại chuyển hóa thành một màu hoàng kim đến chói mắt, chẳng còn cách nào có thể phục hồi lại nguyên trạng được nữa.

Toàn bộ Bát Anh Tướng đều đã bị đánh bại. Đơn vị Lạc Viên mà Madhart coi như báu vật cũng đã chìm cả trong cơn mưa kiếm đao vàng kim mà biến mất không chút dấu vết. Mọi bí mật tại Mộng Tưởng Lạc Viên đều đã bị vạch trần, tất thảy tù nhân cũng đều đã đào tẩu. Người dân tại Thủ Đô thì tổ chức bạo động, lên tiếng phản đối Tổng thống đương nhiệm.

Chẳng còn cách nào để giải quyết tình hình hiện tại nữa rồi.

“Thắng bại đã rõ rồi nhỉ, Tổng thống.”

Ma Cà Rồng tóc vàng lẩm bẩm.

Madhart sốc đến không nói thành lời, chỉ biết nhìn chăm chăm vào người đối diện. Trông bà ta chẳng có vẻ gì là tự hào dù bản thân là kẻ thắng cuộc. Một thái độ điềm tĩnh như thể kết quả này vốn dĩ đã nằm trong dự đoán của bà ta.

“Giờ đây Guerra-Arca không còn tương lai nữa đâu. Mau chóng về hưu đi thôi.”

“Đ-Đồ bỉ ổi!”

Madhart siết chặt nắm đấm mà đứng bật dậy.

“Làm gì có kẻ nào đối phó được với cái thứ Giải Phóng Liệt Hạch đó được chứ hả! Có bày mưu tính kế thế nào hay giở trò hèn hạ ra sao cũng chỉ tổ hoài công! Có khi nào ngay từ đầu nhà ngươi đã cười nhạo Guerra-Arca?! Bởi nhà ngươi thừa biết, rằng chẳng hề có một Tiễn Lưu nào xứng đáng làm đối thủ của Terakomari Gandesblood cả?!”

“Cười là cười thế nào được. Trẫm lo lắng cho Komari còn chưa để đâu cho hết kìa. Con bé nào có nhận thức được năng lực của bản thân. Dùng không khéo, có khi con bé thăng thiên trước trẫm không chừng.”

“Nhà ngươi lại nói nhăng nói cuội…”

“Này, Madhart.” – Hoàng đế nói, mắt trông theo bầu trời tỏa ánh hoàng kim trên đầu mình – “Mục đích của trẫm là chinh phục thế giới, nhưng không phải bằng cách dùng bạo lực để thống trị như nhà ngươi đang làm. Trẫm không muốn một ai độc chiếm thế giới, mà là một thế giới lý tưởng, một thế giới mà con người có thể giúp đỡ lẫn nhau. Đó chính là mục tiêu của Đế quốc Mulnite.”

“Hàm hồ. Chỉ cần sử dụng sức mạnh của Terakomari Gandesblood là nhà ngươi có thể dễ dàng sử dụng vũ lực để khiến thế giới phải quy phục. Là ta thì nhất định ta sẽ làm như thế.”

“Sức mạnh của Komari không phải là để giết người, mà là để giết những kẻ như ngươi.”

“Cuối cùng vẫn là để giết còn gì!!”

“Ngươi nói phải, trẫm nói nhầm. Nhiệm vụ của con bé chính là xử tội kẻ ác như nhà ngươi, thắp lên ánh sáng hy vọng cho thế giới, và soi đường chỉ lối trái tim con người phát triển theo chiều hướng tích cực hơn.”

“Chỉ lối trái tim? Ăn nói khó hiểu.”

“Chẳng nói đâu xa, chính Nelia Cunningham cũng đã được Komari cứu rỗi đó thôi. Cô bé Nguyệt Đào Cơ đó đã không còn là nô lệ của nhà ngươi nữa rồi. Cô bé ấy rồi sẽ dẫn dắt những người dân bị người áp bức, để rồi những người được Nelia cảm hóa sẽ dần quên đi lối suy nghĩ ‘chinh phục kẻ khác bằng sức mạnh’ ngay cho xem.”

“…………”

“Khi thế giới ngày một có nhiều người như vậy thì lý tưởng của quốc gia trẫm sẽ trở thành hiện thực mà thôi. Khả năng cao là thế.”

“Cao đâu không thấy, chỉ thấy vô vọng. Con người là giống sinh vật chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Chính vì thế mà ta đây đã luôn hành động vì Guerra-Arca. Lật đổ tên Quốc vương ngu độn chuộng hòa bình, xây dựng Mộng Tưởng Lạc Viên, tập hợp Bát Anh Tướng mạnh nhất, để rồi tạo nên một chốn thiên đường dành riêng cho Tiễn Lưu––– Ta đã luôn hành động dựa trên mục tiêu là lý tưởng ấy. Ấy vậy mà, thật không ngờ, chỉ vì một con nhóc mà…”

“Xem ra có nói thêm cũng chỉ như nước đổ đầu vịt nhỉ. Thôi cũng sắp tới lúc hạ màn rồi đấy.”

Sau này, người đời sẽ miêu tả khung cảnh ấy với những mỹ từ như “Thiên sứ giáng trần”.

Ma lực hoàng kim tỏa sáng lấp lánh như muốn xua tan bóng tối mãi luôn bao phủ lấy nước Cộng hòa Guerra-Arca. Thiếu nữ vàng kim, Terakomari Gandesblood đột ngột xuất hiện trên bầu trời, ôm bên mình là hậu duệ của cựu Vương quốc Arca, Nelia Cunningham.

Dân chúng hướng mắt lên bầu trời, miệng hô hào những tiếng cổ vũ nồng nhiệt.

Hai cô gái từ từ hạ cánh xuống tháp đồng hồ tại cựu Vương cung.

Khung cảnh ấy đúng thực là hệt như thiên sứ giáng trần để tiêu diệt cái ác hoành hành nơi mặt đất.

“C-Chuyện thế này…”

“Có thể xảy ra đấy. Bỏ cuộc đi thôi, Madhart ạ.”

“…………”

Madhart buông một tiếng thở dài. Xem ra mọi chuyện đã hạ màn thật rồi.

Những gì đã diễn ra trong vòng năm năm qua chợt vụt qua tâm tưởng gã tựa hồ sao băng.

Gã đã dâng hiến tất cả vì Arca. Do không muốn đất nước sụp đổ vì mong muốn hòa bình vị kỷ như Quốc vương tiền nhiệm, Madhart đã lập nên nền cộng hòa và luôn lắng nghe ý kiến của người dân. Arca có truyền thống “nếu muốn thứ gì thì phải dùng vũ lực để đoạt lấy”, và gã muốn tạo nên một chính sách để duy trì truyền thống đó. Gã muốn sử dụng sức mạnh để đoạt lấy mọi thứ, vì người dân, vì đất nước.

Dẫu vậy, nếu như bản thân thần dân không mong muốn điều đó thì cũng chẳng còn cách nào khác.

Nếu như đây là lựa chọn của chúng Tiễn Lưu, thì thân là Tổng thống, Madhart cũng chẳng thể làm được điều gì.

Terakomari Gandesblood và Nelia Cunningham nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Madhart trong niềm hân hoan nồng nhiệt của người dân.

Một nhà cầm quyền bị thần dân vứt bỏ thì chỉ có nước lùi lại sau cánh gà.

Thế nhưng.

Kẻ ác thì phải ác cho tới phút cuối cùng. Như vậy mới là tốt nhất.

Chính vì vậy mà Madhart liền dang rộng đôi tay, lớn giọng tuyên bố.

“Khá khen cho các ngươi vì đã tới được đây, hỡi các người hùng trẻ tuổi! Ta không cho phép các ngươi cản trở dã tâm của mình, vậy nên giờ đây ta chỉ còn cách thân chinh đối đầu với các ngươi mà thôi. Tuy vậy, giả như ta mà phô diễn sức mạnh tướng quân ngày trước của mình tại nơi này thì thương vong sẽ không sao đong đếm nổi. Chi bằng, chúng ta bắt tay với nhau thì sao? Với ma lực của các ngươi và quyền lực chính trị của ta, chúng ta sẽ có thể chinh phục cả thế giới đấy.”

Một thanh kiếm vàng kim và một cặp song kiếm màu đào chĩa vào gã.

Hai cô gái ấy đồng thanh.

“Từ chối.”

“Ta từ chối.”

Một ánh sáng quá đỗi chói chang bùng lên.

Và như vậy, mặc dù ngắn ngủi, nhưng lịch sử nước Cộng hòa Guerra-Arca đến đây đã khép lại.

Thời báo Lục Quốc, ngày 27 tháng 7, số buổi sáng

LỤC QUỐC ĐẠI CHIẾN KẾT THÚC – TỔNG THỐNG MADHART ĐÃ BỊ ĐÁNH BẠI?

【Đế Đô – Melka Tiano】Vào ngày 26 vừa qua, chính quyền Đế quốc Mulnite đã đưa ra tuyên bố chính thức, khẳng định rằng Tổng thống nước Cộng hòa Guerra-Arca, Madhart đã bị đánh bại. Như vậy, cuộc “chiến tranh phi giải trí” do nước Cộng hòa Guerra-Arca khơi mào vào ngày 25 – thường được biết đến với tên gọi “Lục Quốc Đại Chiến” – đã đi đến hồi kết… (lược)… Thủ lĩnh liên minh Mul-Thiên, đồng thời cũng là một trong các Thất Hồng Thiên Đại tướng quân Terakomari Gandesblood lại một lần nữa thể hiện được thực lực của bản thân, đem lại ánh sáng vàng kim chói lọi cho toàn thế giới. Chưa hết, nhờ những nỗ lực của Bát Anh Tướng Nelia Cunningham và Ngũ Kiếm Đế Amatsu Karla mà những bí mật về thí nghiệm trên cơ thể người tại cơ sở nghỉ dưỡng “Mộng Tưởng Lạc Viên” mới được phơi bày, ngày một nhấn mạnh thêm sự tàn độc và vô nhân đạo của chính quyền Madhart… (lược)… Hiện thời tại nước Cộng hòa Guerra-Arca, do Tổng thống đương nhiệm đã bị đánh bại, cuộc bầu cử Tổng thống kế nhiệm dự kiến sẽ được tổ chức vào tháng 9. Vô số Tiễn Lưu đã tuyên bố tự ứng cử, tuy vậy, gần như có thể đảm bảo rằng tướng quân Cunningham sẽ trúng cử sau những gì cô ấy thể hiện tại Lục Quốc Đại Chiến.

Truyện Chữ Hay