Nỗi phiền muộn của Amy

chương 01

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Tama07

Lại một PJ mới của mị. Mị muốn báo trước là bộ này không có Romance.

_________________________

Reslie thiên tài đã đạt điểm A+ trong tất cả bài thi tại Viện Học Thuật

Cảm ơn vì đã lo cho tớ. Giờ tớ khỏi hẳn rồi. Mặc dù đã trải qua 4 ngày sống dở chết dở nhưng mà tớ vốn có thể chất khỏe mạnh, ăn cơm và uống thuốc vào thì giờ đã khỏe khoắn lại rồi.

Cậu thì sao rồi? Sống tốt chứ? Mà cũng phải, chắc hẳn là sống tốt rồi. Nghe có vẻ cậu sống tốt lắm ấy nhỉ?

Tớ không biết A+ là gì, nhưng người ta bàn tán như thế thì chắc là thứ gì đó tốt đẹp ha. Chúc mừng nha. Nhưng mà nói cho tớ biết vì sao tớ lại phải nghe thành tích của bạn thuở bé thông qua Viola vậy hả? Trong khi một tháng tớ với cậu trao đổi mấy bức thư lận!

A, dĩ nhiên khi tớ gặp Viola thì cô ta đang dí mặt vào quyển sách và đọc lưu loát mấy cái chữ loằng ngoằng gọi là thuật ngữ cổ đại ấy. Giả sử Boris mà không phản đối thì cô ta đã dễ dàng vào Viện Học Thuật rồi.

Có vẻ bây giờ cô ta vẫn quan tâm tới Viện Học Thuật dù đã từ bỏ mong muốn nhập học. Nghe nói dì của Viola là giáo sư ở Viện Học Thuật nên chắc cô ta có thể nghe ngóng được tin tức sớm hơn.

Nhưng mà không phải cậu hơi quá đáng sao? Ả ta đã nhìn tớ theo cái kiểu ‘cả chuyện ấy mà không biết nữa sao’! Cô ta còn bảo: “Không phải cô là bạn của thiếu gia Reslie à?”!

Tớ nghẹn lời luôn khi nghe cô ta nói thế. Đang ngồi ăn sáng mà thấy nghẹt thở quá, tớ ăn vội ăn vàng cho xong, rồi chạy thẳng lên phòng nằm sấp lên giường luôn. Khóc ròng ròng nên giờ mắt tớ thành con cá chép rồi này.

Chữ xấu loằng ngoằng cũng tại thế đó. Nếu cậu định cằn nhằn thì không cần trả lời cũng được.

‘Cá Chép’ Amy Ellis thân gửi

***

Gửi Amy bóc phét rằng mắt đã thành cá chép.

Nói phét vừa vừa thôi. Làm gì có chuyện cậu khóc vì cái chuyện như thế.

Có điều cái miệng của cậu thì nhọn như mỏ chim rồi đấy. Ngậm mỏ lại, cái con ngốc này. Cậu không nghĩ gì tới thái độ của cậu khi tớ báo điểm lần trước hả?

“Ừ, giỏi thật đấy. Cậu ăn cơm hay ăn gì đấy?”

Theo kí ức của tớ thì cậu chỉ viết cho tớ đúng hai câu như thế thôi đấy.

Có vẻ với cậu thì chuyện ăn uống của tớ quan trọng hơn thành tích, nên về sau thì tớ chỉ tập trung kể chuyện đó thôi. Chẳng hiểu sao mà cậu đột nhiên bất mãn như vậy nữa.

Với lại, thực ra thì cậu có tức tớ đâu? Cậu thấy khó chịu vì Công nương Viola nói về bạn của cậu như thể cô ta biết lắm đấy chứ.

Đã bảo là ngừng để bụng tới cô ta và sống cuộc sống của cậu ấy.

Suy nghĩ của Công nương Viola dành cho cậu chỉ bằng một nửa của một nửa của một nửa...(rút gọn)...của suy nghĩ mà cậu dành cho cô ta. Cậu đi để ý nhất cử nhất động của cô ta như thế để làm gì? Lúc này ấy, Công nương Viola chắc chẳng còn nhớ cô ta đã nói gì với cậu nữa đâu.

À, dẫu sao thì cảm ơn đã chúc mừng nha.

Để tớ khai sáng tầm nhìn cho cậu, được điểm A+ toàn bộ các bài thi ở Viện Học Thuật là thành tích tương tự như một tiểu thư độc chiếm những lời mời khiêu vũ của các chàng trai trẻ được coi là chồng tương lai số một ở vũ hội năm mới tại hoàng cung.

‘Thiên tài’ Reslie Fox thân gửi

***

Reslie ngốc

Xin lỗi. Quên bức thư đợt trước của tớ đi nhé. Khi đó tớ hơi quá khích một chút.

Nghĩ lại thì dù cậu có nói điểm, thì chắc tớ cũng không nhớ được. Nếu mà tớ nhớ được thì tớ đã học thuộc làu về quy tắc ăn mặc năm nay rồi. Hãy coi lỗi là ở Viola đã làm tổn thương tớ đi.

Với lại cảm ơn cậu vì cách so sánh dễ hiểu nha. Thế tức là được điểm A+ toàn bộ cũng giống như Viola ấy nhỉ. Cô ta mới 20 tuổi mà đã độc chiếm hết lời mời khiêu vũ của các chàng rể số một đấy thôi.

Trước đây tớ đã kể chưa nhỉ? Hoàng Tử Elze cũng đeo đuổi Viola ghê luôn ấy. Ngoài mặt thì Hoàng Tử làm bộ như là tới nói chuyện với Boris nhưng mà tâm địa thì rành rành ra. Hoàng Tử chỉ tới chỗ Boris khi có Viola ở cạnh thôi.

A, tớ nói trước đề phòng cậu hiểu lầm. Cậu đừng có mà hiểu nhầm tớ ghét Viola vì tớ đã phải lòng Hoàng Tử Elze hay là mơ mộng trở thành Hoàng Tử Phi. Tớ chỉ là ghét Viola một cách tự nhiên thôi. Từ khi gặp cô ta lần đầu vào 12 năm trước là đã thế rồi.

Chuyện Hoàng Tử Elze với Viola là do Cathie đã rỉ tai cho tớ đấy. Vì Hoàng Tử Elze mà Cathie ngày càng ghét Viola. Thế nên tớ và Cathie ngày càng thân thiết với nhau đấy. Tại có hiếm có người ghét Viola lắm. Lật tung cả giới thượng lưu lên thì chắc cũng tìm được thêm đấy, nhưng mà người lập dị muốn thân với tớ thì không có nhiều đâu.

Cathie đã nói: “Tin được không, Amy? Anh tớ lại bỏ mặc tớ mà đi mời Viola nhảy điệu đầu nữa đấy! Sau này dù có việc gì đi nữa thì tớ cũng không tới vũ hội cùng với anh tớ đâu!”, nhưng mà Cathie còn chưa có hôn phu thì làm cách nào mà kiếm được bạn nhảy khác ngoài Hoàng Tử Elze chứ?[note22214]

Cathie cũng có các anh trai cùng cha khác mẹ nhưng mà nếu nhảy cùng với họ thì Cathie sẽ bị làm khổ bởi mấy ông già suốt ngày lải nhải thế lực thế này, cán cân thế nọ mất thôi. Nhưng mà Hoàng Tử Elze phản đối hết hôn sự của Cathie. Tội nghiệp Cathie.

Hôm nay tớ đã đi mua sắm cùng với mẹ. Sắp tới mùa xuân rồi nên có nhiều vũ hội, dạ hội lắm. Quần áo với đồ trang sức không phải cứ đặt hàng là xong được ngay nên phải chuẩn bị từ giờ.

Mẹ tớ đã đề nghị Viola đi cùng. Mẹ tớ cũng thật là tốt bụng. Nhưng mà Viola đã từ chối lời đề nghị lâu lắm mới có của mẹ tớ cơ đấy. Cô ta bảo không khỏe nên lần này sẽ gọi thợ may và thợ làm đồ trang sức tới dinh thự để mua đồ.

Hầu gái của Viola đã nói thế này này: “Vì cô chủ giống với bà chủ nên cơ thể rất yếu ớt. Mong ‘bà chủ mới’ đừng để bụng”. Thế là mẹ tớ bảo: “Ôi chao, đã 12 năm rồi mà vẫn xem ta là người mới sao, đâu cần phải thưa hỏi như vậy. Lần sau cứ gọi ta là ‘bà chủ’ thôi là được rồi.”

Hầu gái của Viola xị mặt ra. Cả hầu gái gọi ‘bà chủ mới’ suốt 12 năm lẫn mẹ tớ luôn đáp lại y xì trong 12 năm đều thật tài giỏi.

Đi mua sắm vui lắm ý. Nhìn những thứ xinh xắn và lấp lánh bao giờ cũng khiến tâm trạng tớ vui lên. Mẹ tớ cũng có vẻ vui, bà ấy ríu rít suốt à.

Cơ mà đâu thể mua đồ thỏa sức được đúng không. Tớ định tự chủ mua vừa phải rồi đấy, nhưng mà cuối cùng lại nhìn thấy hoa tai sapphire có ma thuật phòng thủ vật lý và nhẫn đính đá Obsidian có chứa Tinh Linh bóng tối.

Khi tớ hỏi về số lần phòng ngự của cái hoa tai thì thương nhân bảo là còn tùy theo cường độ, nhưng ở mức độ một gã đàn ông trưởng thành dùng gậy đập vào thì có thể cản lại không giới hạn. Nghe giống lừa đảo đúng không? Món đồ như vậy thì dễ gì mà Ma Tháp lại tuồn ra ngoài. Dù thế nhưng tớ rất thích thiết kế của nó nên đã mua cả hai rồi. Lần tới mà gặp thì tớ sẽ cho cậu xem.

Cậu bảo tớ đừng để ý tới Viola, nhưng nếu là tớ thì chắc cậu sẽ chẳng nói thế được đâu. Cậu đâu biết ở cùng nhà với cô ta có cảm giác như thế nào.

Dẫu sao thì cậu là con trai nên cả đời sẽ chẳng biết được đâu. Tất cả đàn ông tớ biết đều thích cô ta mà lại. Biết đâu khi cậu tốt nghiệp thì cậu cũng sẽ trở thành giẻ lau chân cho Viola. Nghĩ tới chuyện đó thì tớ lại thấy cậu ở trong Viện Học Thuật cả đời cũng được đấy.

Amy vẫn còn mỏ nhọn thân gửi

Truyện Chữ Hay