Nơi Ngã Rẽ Thời Gian

chương 31

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit by:Kimin

Harry đang mặc áo choàng tàng hình, cẩn thận tránh những nhóm học sinh.

—Mặc dù không lo lắng về ánh nhìn của người khác, nhưng Harry cười khổ, cậu không muốn thân thiết với Draco trước mặt nhiều người.

[Ngại đồ đó mn]

Ai đó bên cạnh cậu đang nói nhỏ, nhưng người đàn ông đó đã hạ thấp giọng, và chỉ có vài từ bóng gió bay vào tai Harry.

"Tờ báo nói rằng... đang phát..."

"Cái gì?... Không thể nào... vài ngày trước... đồ ăn nhẹ..."

............

chuyện gì đã xảy ra? Harry có một dấu hỏi lớn trong lòng. Quên nó đi, nó hẳn không liên quan gì đến chính mình, Harry nghĩ thầm.

Qua những tán cây rậm rạp, chỉ có thể nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng người yêu, Harry lặng lẽ bước tới. Cỏ được phủ một tấm chăn lông cừu màu xanh bạc, và Draco đang ngồi trên đó, chăm chú nhìn tờ "Nhật báo tiên tri" đang nằm trên đầu gối của mình. Những mảnh ánh sáng mặt trời chiếu vào hắn, và vẻ ngoài của Draco đẹp trai đến khó hiểu. Harry đột nhiên không chịu nổi mà bước tới, và cảnh vật lúc này thật sự rất đẹp.

"Harry? Em đến rồi" Draco cầm tờ báo trên đầu gối đi về phía Harry, rõ ràng là hắn đang cười, nhưng Harry dường như nhìn ra trong mắt hắn ẩn sâu một chút bất mãn. "Có chuyện gì vậy?" Harry nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh xám sâu thẳm của người yêu.

"Em tự mình nhìn đi! Draco ném tờ báo vào tay Harry và quay trở lại chỗ cậu ấy đang ngồi, tỏ vẻ hờn dỗi.

Harry cầm tờ báo một cách đầy thắc mắc......

"Draco, nhìn đây," Tiểu malfoy đã công khai thách thức giới hạn độ tuổi do cụ Dumbledore đặt ra và trở thành người trẻ nhất tham gia Giải đấu Tam pháp thuật từ trước đến nay. Khi nói về việc phá bỏ giới hạn tuổi tác, tiểu Malfoy tiên sinh tự hào nâng cằm lên, giống y như quý tộc bạch kim lớn. "... Hahaha, Draco, thậm chí cả Rita Skeeter cũng biết truyền thống của gia đình anh, và viết nó một cách tuyệt vời... Puff hahaha... "Harry nhìn người yêu bạch kim của mình một cách trêu chọc. Không thể giấu được sự hài hước trong mình.

"Thật không? Draco cười nguy hiểm. "Đó là bởi vì em không nhìn thấy cái này." "Ngón tay trắng nõn mảnh khảnh chỉ vào mấy dòng chữ tiếp theo," Harry Potter là một đối thủ đáng gờm. Hào quang của nhà Malfoy đều bị cậu bé sống sót cướp mất, và "sự kiến đánh bại kẻ ai cũng biết là ai,cậu bé đại nạn không chết". Thành tích của cậu bé sống sót chắc chắn sẽ tô điểm thêm một nét sáng mới cho gia đình Malfoy... Giờ đây, cứu thế chủ và vương tử bạch kim đã trở thành một cặp, dù là âm mưu hay tình yêu, hãy cùng chờ đón nhé,hãy chờ đợi phần báo tiếp theo của Rita cho các bạn. "

" Rita Skeet chết tiệt! "Trán Draco nổi lên đường gân xanh.

Harry sau đó đã hiểu. Thảo nào bây giờ những người trong trường đều nhìn họ với ánh mắt kỳ quái, hóa ra họ đang xem trò đùa của cậu và Draco! Được rồi, hãy đợi cho đến khi kết thúc. Harry ranh mãnh suy nghĩ.

Nhưng, "Draco," cậu ghé sát tai vương tử bạch kim, và hơi thở nóng hổi phả vào cổ Draco, "Kiếp trước anh nên biết rằng Rita Skeeter là một—" Đột nhiên đồng tử anh co rút lại, nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ. con bọ đen không biết từ đâu đã bay đến.

"Đừng cử động–" Harry sử dụng Lời Nguyền Biến Hình để đổi thành một chiếc lọ trong suốt, và đặt con bọ đen nhỏ muốn trốn vào trong lọ, với một nụ cười khó chịu trên khóe môi, " Draco, trên người anh như vậy mà có một con bọ! "

Draco cong môi kinh tởm," Nó bẩn rồi, vứt nó đi. "

Harry lắc cái lọ trong tay. Draco xem qua, trong lòng khinh bỉ điên cuồng— hình ảnh của gia đình Malfoy đã bị hủy hoại bởi một con bọ!!! Cố gắng chuyển hướng sự chú ý của mình, Draco nở một nụ cười nhếch mép khô khốc, "Rita Skeeter thực sự rất giỏi trong việc khuấy động thần kinh của phù thủy..."

Harry lắc chai thủy tinh, để lộ một nụ cười đầy ẩn ý.

Con bọ hơi kinh hãi khi nó rơi vào mắt Draco, "Có lẽ nào—" Hắn hít một hơi thật sâu, "Ý em là—" Hắn liếc nhìn con bọ nhỏ bất động trông giống như hoa văn trên kính., kéo ra ngoài một nụ cười mỉa mai, "Không có gì lạ -"

Cậu lắc mạnh cái chai, và nhanh chóng thấy đốm đen nhỏ đó sụp xuống dưới đáy chai – con bọ đáng ghét đã ngất đi. Khuôn mặt có một chút gì đó muốn trả thù.

Harry nhìn Draco đầy thắc mắc, cậu nên làm gì tiếp theo? Không thể giữ nó trong chai mãi mãi. Draco bỏ bùa Im lặng lên cái chai, "Chúng ta nắm giữ bí mật của cô ta, nó sẽ hữu ích trong những tình huống nguy cấp. Tuy nhiên, anh nghĩ rằng nó sẽ hữu ích hơn nếu đưa nó cho cha."

Harry cười rất tươi.

Dư luận là một điều tốt,hãy hướng lòng người đi, đừng xoay chuyển tình thế khó quá!

"Em hơi biết ơn vì nó giờ là một Animagus bất hợp pháp." Miệng Harry nở một nụ cười xấu xa giống như Draco.

Harry vui vẻ trở về phòng ngủ sau khi giải quyết xong một việc.

Trong kí túc xá chỉ có Ron, cậu ấy vẫn đang ngồi thất thần trên giường, trong trạng thái mộng du.

"Ron!" Harry hét lên.

Ron run lên, như thể vừa hồi phục sau cơn lang thang, cậu ngẩng đầu lên và liếc nhìn Harry, "Ồ!" Cậu tiếp tục đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình.

"Nói rõ đi?"

"Sao."

"Hermione đã nói gì?"

"Cô ấy đã hứa..."

"Nó thực sự rất dễ dàng với cậu...... "Harry thì thầm.

"Harry, cậu đang nói cái gì vậy?" Ron vẫn còn đang ngây ngất, toàn thân toát ra bọt hồng. "Harry, mình chưa bao giờ phát hiện ra Hermione xinh đẹp như vậy. Mũi tên của thần Cupid hẳn đã bắn trúng mình. Ôi, Merlin, mình đã nói là mình thích cậu ấy. Mặt Hermione lúc đó đỏ bừng, giống như... như một quả táo chín đỏ vậy, cậu ấy thật dễ thương, thật xinh đẹp... "Ron đỏ mặt xoa chiếc gối trên tay, chỉ có đôi mắt là đỏ hoe.

Harry nâng trán, trời ạ, Ron yêu chết người quá, muốn đi tìm Draco trấn an tấm lòng đang tổn thương.

Tuy nhiên, vào lúc này, giọng nói của Sirius phát ra từ chiếc gương hai mặt trên đầu giường của cậu.

—Siris Black đã gửi cho Harry một chiếc gương hai mặt một ngày sau khi cậu chuyển đến Trang viên Potter. Lúc này, Sirius bạo phát ở cái gương hai mặt kia.

"Harry, con có ở đó không?" Giọng nói khẩn trương và hơi kích động. "Vâng." Không đúng, Knox và Lina rất nhiệt tình, hẳn là rất thích Sirius?! Harry không thể nghĩ ra lý do tại sao cha đỡ đầu lại tức giận như vậy.

"Harry, thú nhận đi, bí mật con giấu cha là gì? Con công bạch kim kia biết điều đó và con chỉ giữ bí mật đó với người cha đỡ đầu tội nghiệp của mình?!" Sirius vẻ mặt đau khổ và cố gắng kìm nén cơn tức giận của mình, thực sự khiến Harry có chút đau khổ.

"Cha đỡ đầu, con không cố ý muốn giấu cha." Harry nhàn nhạt lo lắng, "Chỉ là chuyện này rất phức tạp, con không biết phải nói thế nào với cha. Đây, con, con... Hãy hỏi Nokerth, ông ấy biết tất cả. "

" Nokerth? "Sirius tự nghĩ. lờ mờ. Khi được hỏi, "Thế còn con và tên nhóc nhà Malfoy thật sự đang..?"

"Con—"

"Đừng giấu giếm chuyện đó với cha, cha đã xem số báo mới của Nhật báo tiên tri. Mặc dù Rita Skeeter đầy dối trá... "Sirius trông như bị bắt cóc," Giờ con muốn thành thật đưa tên nhóc đó tới, hay cha nên bay đến đánh bẹp dí nó?! "

" Sirius— – "

" Harry, đó là Tất cả là lỗi của cha. Nếu không phải vì cha về muộn, cha nhất định sẽ ngăn cản con. Nếu James biết con công bạch kim đỏng đảnh kia đã bắt cóc con, hắn nhất định sẽ nhảy ra khỏi nấm mồ và bóp chết cha. Harry thân mến, con không được muốn cha đỡ đầu của mình có chuyện, đúng không, Harry— "

" Cha đỡ đầu, cha tỏ vẻ tội nghiệp cũng vô dụng! "Harry hung hăng nhìn chằm chằm vào cha đỡ đầu của mình. "Ngoài ra, Draco cũng yêu con, và con cũng yêu anh ấy. Chúng con là tri kỷ. Không có chuyện ai bắt cóc ai!"

Chỉ với một câu nói, Sirius đã chết lặng, "Linh hồn bạn lữ?"

"Vâng." Lúc này Harry đang rất bình tĩnh. Đó là phước lành của Merlin.

Truyện Chữ Hay