- Mọi người vào nhà đi - Nó mở công tắt đèn
- Woa! Nhà rộng nhỉ? Hơn kí túc xá của mình chứ chã ít - Ren thốt lên
- Đẹp nữa! Mà em ở một mình à? Ba mẹ em đâu? - MiYoung hỏi
- Họ vừa mất cách đây tháng rồi ạ - Nó mặt hơi buồn khi nhắc tới
- Chị xin lỗi
- Không sao đâu! Để em lên dọn phòng cho mấy anh còn chị MiYoung ngủ với em nhé!
- Ok
- Em ấy cũng dễ thương nhỉ? - Sau khi nó đi Ran mới lên tiếng
- Hay mày cua đi - Ren cười đểu
- Này này, chị cấm nhá! Em ấy là người giúp chúng ta và là em gái cưng của chị cấm mấy đứa đụng! - MiYoung nhéo hông Ren
- A!!! Đau em! Thả ra đi em biết rồi!
- Em liệu hồn đó!
Tối đến nó cũng xin nghĩ ở chỗ làm thêm để ở nhà.
- Hara ơi! Nhà em có gì ăn không? tụi chị đói quá à!
- Dạ không ạ! Hay chị đợi chút đi em chạy ra cửa hàng mua đồ về nấu cho mọi người! - Nó với lấy áo khoác
- Kent, hay em đi xách đồ với Băng đi! - DongHae
- Thôi được rồi ạ! Em đi một mình quen rùi với lại ảnh mà ra đường thì fan bu nữa! - Nó nhanh chóng từ chối
- Em biết rồi - Kent để lại câu xong đi lấy khẩu trang nón và áo khoác rồi kéo tay nó đi một mặc ra ngoài
- Ơ.... Anh ở nhà được rồi đi theo làm gì?
- Thích mà em gọi anh là Kent thôi được rồi dù gì chỉ kém nhau có tuồi
- Cũng được
Cả hai im lặng cho tới khi nó lựa đồ xong và về tới nhà. Nó quyết định chỉ nấu vài món đơn giản như canh chua, thịt kho hột vịt, đậu ve xào và đặc biệt không thể thiếu kimchi mà mẹ nó đã làm. Mọi người trầm trồ khen ngợi tài nấu nướng của nó. Xong bữa tối, nó và chị MiYoung dọn dẹp xong tất cả thì mọi người rủ nhau chơi trò sự thật và thách thức. Cặp đầu tiên là Ren và Ran
- Sự thật hay thách thức đây cậu bạn?
- Thách thức
- Vậy Ran cậu hảy nhảy và hát mình bài của nhóm đi - Ren cười đểu
- Đùa à hơn phút lận đó - Ran nhảy dựng lên
- Giờ làm hay uống giấm?
- Ok làm thì làm! - Ran đứng dậy và thực hiên. Sự thật Ran hát live rất hay làm nó mê mẩn một hồi. Qua hết bài thì Ran mệt ngồi phịch xuống quay chai và cặp tiếp theo là Ran và DongHae. Ran bắt DongHae vừa hít đất vừa có MiYoung ngồi trên lưng lần. Tiếp theo là DongHae và Kent
- Này nhóc, ngoài MiYoung nhóc hãy hôn môi người con gái ở đây đi - DongHae cười cười vì anh biết mỗi lần nói hôn ai là Kent sẽ đứng dậy bỏ đi. Còn nó suy nghĩ:" Ngoài chị MiYoung thì chỉ còn mình là con gái, nói vậy chã khác nào bắt Kent hôn mình" Đang mải mê suy nghĩ thì nó cảm nhận có một thứ gì rất mềm mại chạm ngay môi nó rồi lướt đi. Tất cả trong trạng thái đứng hình. Nó tỉnh lại thì xin phép đi trước, nó lên sân thượng bằng đường từ phòng mình. Sau khi nó đi thì Kent cũng bỏ lên sân thượng.
Trên sân thượng, gió se làm con người ta hơi rùng mình khi mới tiếp xúc. Kent bước lại chỗ nó.
- Nụ hôn đầu à?
- Ừm
- Xin lỗi
- Về điều gì?
- Đánh mất nụ hôn đầu
Nó chỉ cười nhẹ như đã chấp nhận rồi không khí im lặng lại bao trùm lên cà hai cho tới lúc nó phá tan đi
- Hát bài đi Kent coi như là quà xin lỗi
- Ok mà Hara có biết bài mói ra mắt không? Hát cùng nhé!
- Cũng được
Nó và Kent cùng song ca, giọng nó trong veo còn giọng Kent trầm lắng hòa vào không gian làm bớt đi cái se lạnh của gió. Cái ấm cái lạnh giao nhau đem nhịp điệu hòa vào trong không gian.
- Hát hay lắm - Kent nhìn nó cười
- Cám ơn
- Thôi xuống đi trên này hơi lạnh đó đúng nhiều cảm bây giờ
- Vậy ngủ ngon
- Ừ ngủ ngon