"Em đi đây, Nee-san."
Cậu ta nói lời tạm biệt với chị gái cua mình, người đang tham gia vào thế giới ảo, và rời khỏi nhà.
Cánh cửa căn nhà đóng lại tự động như nó thiết kế.
"Chào buổi sáng, Haru-kun."
Vừa lúc bước ra khỏi nhà, một cô gái chào cậu với một nụ cười.
Tên cô ấy là Miyako.
Cô ấy là bạn thuở nhỏ của cậu ta, và đồng thời sinh cùng năm với cậu. "Haru-kun" - Obi Haruka.
Đã một thời gian kể từ khi họ quen biết nhau. nhưng cậu vẫn không chán được với việc ngắm nhìn cô ấy. Khuôn mặt cô ấy xinh đẹp và tròn trịa đến mức Haruka nghi ngờ rằng liệu cô ấy được sinh ra bằng phương pháp thao túng gen di truyền trái phép.
Gương mặt của Miyako cân đối một cách vô cớ. Sống mũi thẳng đẹp. Lông mày cong tinh tế. Mài tóc nâu bóng mượt ngang vai. Da không tì vết. Dáng hình hoàn hảo níu kéo mọi ánh nhìn nhỡ hướng về cô.
Trên hết. cô ấy tài năng ở mọi thứ cô để tâm vào. Dù có là học hành, thể thao hay game đi, nên nếu nói "Thiên đường không cho ai mọi thứ" thì không đúng với cô ấy.
Haruka đã luôn yêu sâu đậm Miyako, người mà cậu đã dành cả tuổi thơ cùng.
Khi họ còn bé, Haruka và Miyako thường nắm tay. Họ trao nhau những cái ôm và nụ hôn trong thầm lặng Cả hai đã thể hiện tình cảm của minh với đối phương như họ là tình nhân. Nếu Haruka trải qua những điều như vậy với một cô gái xinh đẹp tựa thiên thần trước cả khi tâm trí cậu kịp trưởng thành thì chẳng lạ gì khi tình cảm cậu dành cho cô sâu đậm đến mức không còn đường lui cho cậu nữa.
Haruka mong ước được trở thành người yêu đích thực với cô. Nhưng có vẻ với Miyako, tất cả quãng thời gian họ dành cho nhau chỉ đơn thuần là trò chơi dành trẻ con không hơn không kém. Cậu bắt đầu bị khước từ động chạm nhẹ nhàng ở độ tuổi 13 khi họ học những năm cuối tiểu học.
Haruka bị sốc năng nhưng vẫn có thể giữ lại những tâm tư cho riêng mình bởi cậu không muốn phá huỷ mối quan hệ bạn thuở nhỏ của họ. Cuối cùng, cậu không thể bày tỏ được nỗi niềm của mình cho cô ấy và đã sống với những cảm xúc không nguôi từ ấy.
Cậu cũng biết lí do tại sao mình bị từ chối.
So với người bạn thuở nhỏ khác của họ, Haruka yếu kém hơn về mọi mặt.
"Nhìn này, Haru-kun. Đây là đồng phục đặc biệt của tớ."
"Nhìn nó đáng yêu lắm"
Miyako vui vẻ quay một vòng với tà váy trên không. Cách cô ấy quay mượt mà và tinh tế như một vũ công ballet.
Cô ấy đang mặc bộ đồng phục đặc biệt, thứ cuối cùng cũng được chuyển đến sau hai tháng kể từ lúc học kì bắt đầu.
Chiếc áo sơ mi không tì vết, trên ngược là chiếc ruy băng màu xanh lục và đen với thiết kế đặc biệt. Áo cardigam màu hồng mềm mại, nữ tính. Khoác bên ngoài là chiếc áo blazer màu be. Chiếc váy ngắn màu trắng với viền xanh lục. Đối nghịch lại là chiếc quần tất màu đen trải dài dưới váy khiến đường nét đôi chân Miyako nổi bật quyến rũ.
Không nơi nào trên thế giới này có bộ trang phục với thiết kế tương tự chứ đừng nói là trong trường. Đây đúng theo nghĩa đen là một bộ trang phục dành riêng cho Miyako
Miyako là học sinh năm nhất duy nhất được mặc bộ trang phục như vậy. Lí do là vì cô ấy đã đạt được thứ hạng cao nhất trong kì thi đầu vào của trường A10, ngôi trường mà họ đang theo học.
Thực chất, sở hữu một bộ trang phục đặc biệt là đặc quyền của năm học sinh đạt được điểm số cao nhất của khối họ năm trước.
Tuy nhiên. học sinh đạt điểm cao nhất trong kì thi đầu vào cũng có quyền được mặc bộ trang phục đặc biệt vào lúc bắt đầu năm học đầu tiên của họ ở trường.
Những học sinh năm hai và trên nữa có thể được nhìn thấy với bộ trang phục đặc biệt của họ, nhưng Miyako là một ngoại lệ duy nhất vì cô là học sinh năm nhất.
Học sinh bình thường sẽ mặc áo sơ mi trắng với cà vạt đỏ, khoác áo xanh nước biển và váy ca rô. Đồng phục của họ trong rất giản dị so với đồng phục của Miyako nên cô ấy trở nên nổi bật. Cô ấy thu hút sự chu ý kể cả khi không có chủ đích.
Trong xã hội cạnh tranh này, có không ít người khao khát những bộ đồng phục đặc biệt mà chỉ có học sinh top đầu được mặc, từ đó tạo động lực cho họ cố gắng.
"Chào buổi sáng, Shun-kun!"
Trong lúc Haruka mê mẩn bộ đồng phục mới của Miyako, giọng nói vui vẻ của Miyaka đánh thức cậu dậy. Giọng cô hưng phấn hơn khi chào Haruka. Khi cậu nhận ra điều đó, trái tim cậu trở nên nặng nề, chưa phải kể đến tâm trí.
Một chàng trai vừa bước ra khỏi nhà đang đi về phía họ.
"Chào buổi sáng, hai người"
"Nhìn này, Shun-kun. Đây là đồng phục mới của tớ!"
"Wow, nó trông thật tuyệt!"
Miyako chạy đến chàng trai, hành động một cách ngây thơ và hào hứng. Nhìn thấy vậy, trái tim nặng nề của Haruka càng trở nên đen tối và nhây nhớt.
Người đến muộn là người bạn thuở nhở còn lại của họ, Kureha Shun. Cậu ta sống ở ngôi nhà bên cạnh Miyako. Tên Kanji của cậu ta đều thời thượng theo hai cách nên có thể gọi cậu là "Toshi" hay "Shun" cũng được.
Shun là vật cản lớn nhất trên con đường tình yêu của Haruka.
Cậu ta điển trai và tài năng đến mức khiến một tia hi vọng nhỏ nhoi nhất về tình yêu của Haruka cũng ngang bằng với con số 0.
Cậu ta là một kẻ đẹp trai với một tiềm năng khổng lồ. Chẳng cần bỏ nhiều công sức cũng giúp cậu đứng đầu mọi thứ cậu tham gia. Khuôn mặt cậu ta nghiêm trang, quyến rũ, vừa vặn và mát mẻ khiến không biết bao phụ nữ phải thở dài đắm đuối bất chấp gu của họ. Nhờ các đặc điểm như vậy, cậu ta được biết đến rộng rãi những năm trôi qua. Năm trước cậu ta xuất hiện trên truyền hình. Đồng thời cậu cũng là người mẫu cho tạp chí thời trang.
Cậu ta hướng ngoại và luôn vui vẻ tiếp chuyện với mọi người.
Sở hữu của sự tự tin cũng như là sự thu hút, xung quanh cậu ta bốn bề là người và luôn được ngưỡng mộ.
Cậu ta là một chàng trai toả nắng như mặt trời.
Bởi vì Shun, Haruka thường có những khoảng thời gian khó khăn. Haruka đã bị quấy rầy bởi đủ thể loại phụ nữ, từ học sinh lớp dưới, cùng tuổi, lớp trên, từ trường khác, người lớn và vài thể loại nữa, để mai mối cho họ đến mức cậu đã phát ngán với nó. Cậu bị ép phải thực hiện một vai trò vô giá trị khi thứ cậu nhận lại chẳng nhiều. Và nếu cậu từ chối thì sẽ bị bêu xấu sau lưng.
Nếu không phải vì Shun, Haruka đã có được nhiều hơn sự tự tin. Cũng như là một cơ hội tốt hơn để trở thành người yêu với Miyako.
Không như Miyako, người đã sẵn nổi tiếng từ lúc bắt đầu học tiểu học, Shun chỉ trở nên nổi tiếng khi bắt đầu lên những năm giữa tiểu học. Từ thời điểm ấy, mọi người mới nhiện ra điểm thu hút vượt trội của cậu, và khi tròn 12 tuổi, một lượng lớn người đã đổ xô vì cậu ta.
Cứ như vậy, một lời đồn về việc Shin và Miyako đang hẹn hò đã xuất hiện. Việc hai người bằng lòng với lời đồn và không tranh cãi gì là khởi đầu địa ngục cho Haruka.
Nếu như Shun có vấn đề với phụ nữ thì nó còn có thể giúp cải thiện cho sự tự ti của Haruka. Nhưng không, mối quan hệ của Shun với phụ nũ thuận buồm xuôi gió, và Haruka chẳng thể làm gì ngoài thở dài.
Ngay từ đầu, những cô gái tìm đến Shun rất dễ dãi, vì họ chấp nhận gia nhập dàn harem của Shun dù phải chia sẻ cậu với cô gái khác.
Thứ duy nhất cứu rỗi Haruka là cả Shun và Miyako vẫn chưa thổ lộ lòng mình.
Mọi người xung quanh nghĩ rằng họ đang hẹn hò nhưng thực tế thì hai người chưa là gì của nhau.
Tuy nhiên, cũng có thể họ đã hẹn hò rồi và giữ bí mật với Haruka để cậu không bị ra rìa.
Mỗi lần ngắm nhìn đôi môi đỏ anh đào của Miyako, Haruka lại bất chọt nhớ lại về nụ hôn họ trao cho nhau thời tấm bé.
Họ thường nắm tay, ôm lấy nhau và hôn nhau. Những kỉ niệm thời ấy thật ấm áp và hạnh phúc với Haruka.
Và khi niềm hạnh phúc ấy không thể duy trì nữa, cuộc sống của Haruka đắm chìm trong tuyệt vọng đến mức cậu nghĩ nên kết thúc tất cả.
Bỗng chợt Haruka ngừng nhìn mặt đất và liếc nhìn hai người đang đi trước mặt cậu, và từ đây cậu nhìn thấy nụ cười rãng rỡ của Miyako.
"...Đồng phục mới của cậu trông khá sexy. Tớ mong cậu sẽ mặc nó đén khi tốt nghiệp"
"Cậu nói cái gì vậy! Geez..."
Shun trố mắt nhìn Miyako trong bộ đồng phục và nói lời quấy rối tình dục đến cô ấy. Đây là thái độ có thể tha thứ vì họ là bạn thuở nhỏ rất thân.
Miyako không thể hiện sự khó chịu nào từ lời nói kinh tởm của Shun. Ngược lại. cô ấy có vẻ thích điều ấy và đỏ mặt vì xấu hổ.[note54638] Đây là thái độ khiến trái tim của Haruka trở nên kích động. Tựa như hàng ngàn mũi gai nhọn lòi ra từ ngực cậu.
Cuộc sống hằng ngày mệt mỏi và đau đớn của Haruka đã diễn ra được nhiều năm.
Khi nghĩ rằng nó vẫn sẽ còn tiếp diễn, cậu không giữ mình lại mà
cứ cúi đầu xuống.
Cậu đang tràn ngập trong cảm giác tự ti, và cũng bất lực để vùng vẫy khỏi nó.