Katey tìm thấy Boyd.Anh vẫn còn sống.Nàng không chắc liệu rằng những tên cướp biển nằm ở dưới chân anh vẫn còn thở không, nhưng Boyd trông ổn.Tiếng những người đàn ông đánh nhau đã dẫn nàng đi đúng hướng, nếu quang cảnh phía trên bãi biển không đủ rõ ràng để cho phép nàng nhìn từ khoảng cách này.
Những tên cướp biển có vũ khí.Nàng có thể thấy những khẩu súng lục và những con dao dài cài ở thắt lưng chúng.Một trong những tên đó thậm chí vẫn nằm dưới chân anh có một khẩu súng lục trong tay hắn, nhưng hắn giữ nó như thể hắn sẽ sử dụng nó như là một cây gậy hơn là bắn nó.
Chúng đang cố khuất phục Boyd mà không làm anh đau, nàng nhận ra điều đó! Anh hẳn đại diện cho hàng hóa mà chúng có thể bán sau đó, đó chắc chắn là lí do chúng đi lên bờ.Ngoài ra, chúng không quan tâm nếu chúng có bị thương trong quá trình đó.
Hổn hển, hoàn toàn choáng váng, Katey không thể dời mắt khỏi Boyd.Anh đang giáng đòn một cách dữ dội vào một trong những tên vẫn còn đứng, không bằng chiếc gậy ứng biến của anh, ngoại trừ những nắm đấm của anh.Anh giữ tên cướp biển bằng một tay và đấm vào mặt hắn bằng tay kia.Tên thứ hai đến quá gần và Boyd chỉ là đánh hắn ra xa.Điều đó không giống như thể là anh đổ mồ hôi, mặc dù nàng không thực sự ở đủ gần để nói.Nhưng anh thậm chí nhìn không cả thở hổn hển từ sự cố gắng của anh!
Tên thứ ba kéo một trong những tên cướp biển bị hạ gục ra khỏi đường.Tất cả ba tên cướp biển không thể ở đủ gần Boyd với thân hình những người bạn của chúng đang bừa bộn trên mặt đất dưới chân anh.Và anh không di chuyển khỏi vị trí đó, điều đó mang cho anh lợi thế của mình.
Tên cướp biển thứ tư ngã xuống.Tên tên cuối cùng hẳn là đã nhận ra rằng chúng không thể sử dụng điều gì trong kế hoạch cẩn thận của chúng.Chúng vẫn không hướng những khẩu súng lục của chúng vào Boyd, nhưng một tên đang ra lệnh, cả hai đều cùng nhắm vào anh.Điều đó làm hắn ngã xuống, và cả ba người tên giờ đang nằm dài trên mặt đất.
Katey bắt đầu di chuyển đến gần hơn.Nhưng sự hoạt động mới trên bãi biển thay vào đó lấy được sự chú ý của nàng.Một chiếc xuồng khác đã cập bờ!Nhiều hơn sáu gã đàn ông đang nhảy khỏi chiếc xuồng.Ngay khi chúng đến một nơi xa hơn bờ biển một chút, chúng sẽ thấy điều đang diễn ra ở phía bên kia của bờ biển – và tham gia vào cuộc ẩu đả.Boyd sẽ có đủ khả năng để kiểm soát được nhiều hơn tên.Anh đang mệt lử.Nhưng ngay cả khi anh không mệt, lũ cướp biển mới này sẽ làm anh ngạc nhiên trong khi anh vẫn bị vật xuống đất bởi hai tên khác.
Nàng không chịu được ý nghĩ đó.Bước ra ngoài bãi biển để lôi kéo sự chú ý của những tên mới đến về hướng của nàng, nàng giả vờ bị chúng làm cho ngạc nhiên.Một trong số chúng nhìn nàng và thúc khủy tay vào tên bên cạnh.Hắn cũng nói điều gì đó khiến tất cả bọn chúng quay lại để nhìn nàng.Trong một chốc, tất cả tên đều đang hướng về phía nàng.Chúng thậm chí không gửi một trong số bọn chúng để đi tìm những tên đến đầu tiên.Hình như, nàng là một điều thú vị hơn.
Nàng hét lên một tiếng, một tiếng hét lớn, điều đó ít nhất không giả dối.Nàng hi vọng Boyd nghe thấy tiếng nàng, hoặc khả năng nàng tự để lộ mình sẽ thực sự ngu ngốc.Nàng không tưởng tưởng được là nàng có thể ngăn việc bị bắt giữ trong bao lâu, nhưng nàng cũng không muốn bị sử dụng như một món đồ trao đổi để chúng bắt được anh.Nên nàng không thể chạy quá xa hoặc là Boyd sẽ không có đủ khả năng bắt kịp để giúp đỡ nàng.Vậy nên nàng không thể để những tên cướp biển có nàng trong tầm với, hoặc là sẽ mất tất cả.
Nàng nhớ đến những hòn đá của mình chỉ bởi vì chiếc túi ứng biến của nàng đập vào đầu gối nàng khi nàng nhảy ra khỏi cát.Nàng dừng lại một lát để nới lỏng nút thắt mà nàng đã buộc cái túi và mở một cái khe nhỏ để nàng có thể luồn tay vào trong.Khi chắc chắn là nàng không tình cờ gặp bất cứ điều gì ở phía sau nàng trước tiên, nàng quay lại để ngó những tên cướp biển chỉ đủ thời gian để thấy rằng chúng đang gia tăng tốc độ hơn để đến gần nàng.Quá gần.Nếu chúng quyết định tấn công nàng bằng một nhóm như hai nhóm kia đã làm với Boyd…
Nàng ném một hòn đá về phía chúng.Chúng dừng lại và cười nàng khi viên đá rơi xuống phía trước cách chúng vài feet. Chầm chậm lùi lại phía sau, nàng ném một viên đá khác, lần này khó khăn hơn.Chúng lại cười lớn khi nó vượt ra phía sau chúng, không trúng ai.Điều gì khiến nàng nghĩ ném những viên đá là một vũ khí tốt khi mà nàng không biết làm thế nào để nhắm trúng mục tiêu chứ?Tất cả những điều mà nàng làm đang mua vui cho chúng!Nhưng một lúc sau nàng nhận ra những viên đá của nàng là một thứ vũ khí tốt hơn là nàng tưởng, bởi vì chúng đã làm chính xác điều mà nàng muốn, giữ sự chú ý của những tên cướp biển về phía nàng đủ để cho Boyd chuẩn bị.
Giờ nhìn thấy anh đang chạy lên từ phía sau chúng, cây gậy to anh cầm trong tay trông giống cành cây , nàng khiến những tên cướp biển bị sao nhãng với một vài hòn đá.Và Boyd đã ngay lập tức “làm việc” với chúng hầu như không ngơi nghỉ.Anh vung cây gậy của mình từ bên này, đến bên kia.Hai tên ngã xuống.Một tên trong số chúng cử động,chưa bất tỉnh.Một cú đấm nhanh vào mặt hắn ta và hắn không cử động nữa.
tên còn lại quay về hướng phát ra tiếng ồn.Ba tên tấn công Boyd ngay lập tức.Anh bước sang một bên và vung cái gậy của mình thành một hình vòng cung để tóm được một lúc hai tên khác.Điều đó không hạ được cả hai tên, nhưng một tên đã hét lên và để tay nên cái tai bị đánh.Hắn bị bất động tạm thời bởi cơn đau.
Tên cướ biển cuối cùng không di chuyển.Thay vào đó hắn lôi ra một khẩu súng lục dài khỏi thắt lưng.Nhưng hắn quay lưng về phía Katey.Điều hắn đang làm với khẩu súng đó nàng không biết và không muốn tìm ra, đặc biệt là khi hắn có thể quyết định rằng một nô lên, là nàng, đủ tốt và Boyd quá nhiều rắc rối làm bực mình.
Thậm chí không suy nghĩ về điều đó, nàng cầm lấy những hòn đá cuối cùng mà nàng giữ, để những viên khác trượt xuống đất để nàng có thể cầm một hòn đá lớn bằng cả hai tay, và, tiến đến từ phía sau tên cướp biển, ném phịch nó vào đằng sau đầu hắn.Hắn ngã xuống đất.Nàng nhìn chằm chằm xuống một cách đầy nghi ngờ rằng nàng đã hạ được hắn.
Liếc nhìn ra phía sau, nàng thấy rằng Boyd gần như chưa kết thúc.Anh đang có một trận ẩu đả với hai tên cướp biển.Anh hẳn phải đã tước hết vũ khí của chúng trong trận đánh.Chúng không còn vũ khí của mình nữa, và anh đang thắng.Gương mặt chúng đầy máu me, còn anh thì không.Một tên khác vẫn đang giữ lấy tai của mình và hét lên điều gì đó bằng tiếng nước ngoài, chắc chắn là câu chửi thề.Nhưng hắn cũng tìm thấy súng của mình ở thắt lưng, và hắn chắc chắn nhìn đủ tức giận để sử dụng nó.
Katey lạnh cứng vì sợ.Thật khó khắn thậm chí là nghĩ đến, nàng đột nhiên rất sợ - cho Boyd.Nàng bắt đầu la lên cảnh báo cho anh, nhưng nhận ra là anh không thể nghe thấy nàng bởi sự nỗ lực của anh, và làm anh sao lãng lúc này có thể là điều tồi tệ nhất mà nàng có thể làm, khi mà hai tên cướp biển mà anh đang chiến đấu vạn vỡ như anh.Nên nàng nâng một hòn đá nặng mà nàng vẫn còn cầm trong tay lên, nhưng nhớ đến khả năng ngắm đích tệ hại của mình.Một tia sáng léo lên, ánh mắt trời chiếu vào kim loại, khiến nàng nhìn xuống, và nàng lao đến chỗ khẩu súng mà tên cướp biển bất tỉnh đã đánh rơi trước khi hắn ta bị đánh ngã xuống đất.
Nàng không bỏ lỡ cơ hội chĩa nó vào tên cướp biển giận dữ để bắt hắn bỏ vũ khí của mình xuống, thứ mà hắn cầm ở trong tay.Hắn vẫn chưa nổ súng, ngoại trừ chắc chắn bởi vì hắn không ngắm một cách rõ ràng vào Boyd, với mục tiêu của hắn.Và hắn không nhìn nàng và không chú ý là nàng cũng được vũ trang.Thính giác của hắn lúc này có lẽ cũng đã bị giảm, bởi nàng cũng không tin là đang nhắm bắn vào hắn.Nhưng hắn đã nghe thấy một tiếng bóp cò, nàng chắc chắn vậy, nên nàng đơn giản là làm điều đó,bắn một phát súng vô hại.
Giờ nàng chắc chắn đã có được sự chú ý của hắn, và của tất cả những người khác.Nàng gần như nảy người lên từ vụ nổ.Khẩu súng cổ lỗ sĩ đáng nguyền rủa, lòng súng quá dài và quá nặng đối với nàng.Và nàng cũng như những người khác biết rằng nó chỉ bắn được một phát.Nhưng một lần nữa, hành động của nàng đã đưa Boyd đến chỗ ít nguy hiểm hơn.Anh chỉ dừng lại một giây từ phát súng của nàng.Và bởi vì nàng đang đối mặt với tên cướp biển giận dữ, Boyd cũng cho hắn vài sự chú ý, tấn công thẳng vào khẩu súng vẫn còn ở trên tay hắn.Giờ với khẩu súng trên tay mình, anh phang mạnh nó vào tai bên kia của tên cướp biển.Ngay lúc đó hắn ngã xuống.Sau đó Boyd lấy đầu đập vào mặt tên cuối cùng.Tất cả bọn chúng đều bất động!Nàng chia sẻ với Boyd sự run rẩy của thanh công.Thực sự là anh trông mệt mỏi.Nhưng nàng rất kích động bởi chiến thắng của anh, nàng gần như nhảy cẫng lên sung sướng – cho đến khi nàng nhớ đến chiếc xuồng thả neo gần đó.
“Chúng sẽ gửi đến nhiều hơn?”nàng hỏi anh khi anh cúi xuống, chống tay lên đầu gối, để nghỉ ngơi một chút.
Anh liếc nhìn lên nàng nói,”Chắc chắn rồi.Nên hãy thu nhặt những khẩu súng ở đây trong khi anh trói chúng lại với nhau.Anh nghĩ anh sẽ bắn bất cứ tên nào khác xuất hiện.”
Nàng để ý thấy anh không nói một từ nào về sự có mặt của nàng, rằng nàng đã không ở nơi mà anh nói nàng phải ở.Để giữ cho anh khỏi nhận ra rằng nàng đã không tuân theo những chỉ dẫn của anh, nàng hỏi,”Anh sẽ trói chúng lại bằng cái gì?”
“Anh đã bên vài sợi dây thừng trong khi chờ chiếc xuồng đầu tiên cập bến.Lá cọ, tươi và khô, khá chắc chắn nếu khéo léo một chút, và buộc lại với nhau dễ dàng.Mặc dù anh sẽ cần nhiều hơn nữa.Anh không tính được có bao nhiêu tên cướp biển sẽ lên bờ.”
“Dây leo được không?”nàng đánh bạo hỏi.”Chúng ở khắp nơi.”
“Quá trơn, và chúng có thể cắn nó ở chỗ nối, nên những sợi dây leo không đáng tin cậy.Ngoài ra, anh chỉ cần đảm bảo là nếu có bất cứ tên nào tỉnh lại, chúng không trở thành vấn đề nào lớn hơn nữa.Anh không muốn giết chúng ngay.Chúng chắc chắn là mắc tội cướp biển, nhưng chúng không làm điều gì khác hơn thế.Thuyền trưởng của chúng sẽ chỉ cần thay thế chúng và tiếp tục công việc như thường.”
Anh nghe đầy phẫn nộ khi anh nói điều đó, nhưng sau đó anh nhanh chóng đi khỏi để quan tâm đến công việc buộc dây.Nàng nhìn chằm chằm vào nơi anh đang hướng đến, nơi anh đã để những cơ thể bị trói lại thành một bó.
Anh làm việc mau lẹ.Anh đã buộc tên vào với nhau trước khi có nhiều tên khác đến.Không, thực sự vậy, nàng phải giúp anh hoàn thành điều đó nhanh hơn.Nên nàng thu thập những khẩu súng như anh nói, và nàng chạy nhanh nhất có thể trên những lá thông hình nón và hình kim để tham gia cùng với anh.Anh đã buộc tên lại và đang gỡ những chiếc lá khỏi tán lá cọ khác.Nàng đổ những khẩu súng lên đống anh đã thu thập được từ tốp thủy thủ đầu tiên và bắt đầu giúp anh gỡ những tán lá.Anh buộc chúng vào với nhau một cách chắn chắn.
Well, anh là một thủy thủ.Anh biết làm điều đó.Và ngay khi anh hướng trở lại đám thủy thủ thứ hai anh có nhiều hơn sợi dây thừng làm ứng biến trong tay.
Nàng đi theo anh.Anh không phản đối.Nhưng khi nàng bắt đầu giúp anh trói những tên cướp biển lại, anh bảo nàng quan sát con tàu thay vào đó.Hình dung rằng anh không tin nàng buộc được một cái nút tử tế.
Nhưng anh chỉ trói cổ tay ra sau lưng, nên anh cũng hoàn thành khi nàng buộc phải nói, “chúng đang hạ một chiếc xuống nhỏ khác xuống nước.”
Nàng nghe thấy tiếng thở dài của Boyd đằng sau lưng mình.Anh giờ chắc cực lì kiệt sức.Chúa tôi, anh đã đánh nhau với tên cướp biển và đã chiến thắng! Giả dụ, chúng đang cố gắng bắt anh nhưng không gây bất cứ tổn hại thật sự nào cho anh, nhưng tuy nhiên, anh đó là sự cố gắng của anh để hạ chúng, và anh làm điều đó trông thật dễ dàng làm sao!Nàng có thể đã giúp một chút khi làm sao nhãng chúng, nhưng những cơ bắp và kĩ năng của anh mới là cái thực sự nguy hiểm.Giờ anh thậm chí còn đối mặt với nhiều lần đổ bộ hơn.
Liếc nhìn anh một cái thấy rằng anh không ngừng điều mà anh đang làm.Cũng không vội vàng hoàn thành nó.Anh bỏ thời gian để đảm bảo là sợi dây chắc chắn.
Nhìn lại hướng con tàu, đôi mắt nàng mở rộng ra và nàng vui mừng nói,”Chúng có lẽ đã thay đổi ý định.”
“Ý em là gì?”Anh đứng lên để tự mình nhìn.
Chiếc xuồng nhỏ đã hạ xuống mặt nước và chất đầy những tên đàn ông không lên bờ,; thực tế là, những tên đó đang chèo nhanh quay trở lại thuyền.Một lúc sau Katey và Boyd thấy được là tại sao.Một con tàu khác xuất hiện trong tầm mắt.