Nise Seijo Kuso of The Year

af 8: thánh nữ giả mạo đến nhật bản (5)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

A/N:

(Lần này tôi không nói cổ đến Nhật Bản)

Tôi là Elrise, người đã hủy kế hoạch đến Nhật hôm nay, truyền hình trực tiếp từ một đảo không người ở Fiori đây.

Tất cả bắt đầu từ lúc tôi thấy đám Hộ Vệ bảo dưỡng đầu máy xe lửa.

Giờ nhận ra thì hẳn đã quá muộn nhưng… chẳng phải thứ đó có hơi tiên tiến so với thế giới sao?

Tôi từng nghĩ đó là giới hạn văn minh ở thế giới này, nhưng nếu nghĩ kĩ thì nền văn minh ở đây vẫn chưa đạt đến cấp độ ấy.

Về cơ bản nó vẫn ở thời trung cổ… mà thậm chí có khi còn chưa đến mức đó nữa bởi Phù Thủy và ma vật đã luôn tàn phá suốt bao năm qua.

Phương tiện di chuyển thường dùng là xe ngựa, không hề có hệ thống giảm chấn nên xe ngựa đi rất xóc. Thật không nghĩ họ có thể tạo ra một động cơ hơi nước. Vậy rốt cục công nghệ ấy đến từ đâu? Tôi đã nghĩ vậy.

Tôi đã đặt một vài giả thuyết.

Giả thuyết 1: “Thế giới đã từng đạt đến nền văn minh này trong quá khứ nhưng đã bị phá hủy.”

Đây là một giả thuyết đơn giản. Giả thuyết cho rằng tại một thời điểm nào đó trong quá khứ, ta đã từng đạt đến trình độ có thể chế tạo được động cơ hơi nước, nhưng nền văn minh đã bị phá hủy bởi Phù Thủy nên ta không còn tạo ra được nữa.

Nhưng nếu vậy thì phải còn lại dấu vết của nền văn minh cũ…

Với cả nếu động cơ hơi nước được tạo ra lâu đến vậy rồi thì việc nó còn hoạt động là không hợp lí.

Giả thuyết 2: “Có một quốc gia có công nghệ tiên tiến hơn.”

Quá trình phát triển của nền văn minh không phải là thống nhất.

Trong khi Nhật Bản còn samurai bận bịu với thanh katana rồi suốt ngày “Chém bọn ngoại đạo!” hoặc “Có kẻ dám dùng tên của Cấp Trên-sama để lừa đảo, tìm chúng!” thì người ở bên kia đại dương đã bắt đầu bay bằng khinh khí cầu.

Trong khi Nhật Bản đã biết dùng điện thoại thông minh vào đời sống và bay bằng máy bay, một số bộ lạc vẫn còn gần như không mặc gì đi săn thức ăn.

Tương tự, giả thuyết cho rằng có một quốc gia với nền văn minh phát triển vượt bậc ở đâu đó trên thế giới.

Nhưng… tôi đã bay khắp thế giới khi đi săn ma vật nên đã đi thăm tất cả quốc gia.

Ít nhất thì không có nơi nào tôi đến có công nghệ tiên tiến đến vậy.

Giả thuyết 3: “Có một người chuyển sinh khác trước tôi trong quá khứ.”

Việc tôi là người chuyển sinh từ Nhật Bản hiện đại tới là không còn gì phải nói nữa.

Thế nên sẽ chẳng lạ nếu như từng có người chuyển sinh khác trong quá khứ.

Vậy thì người đó hẳn là kiểu mẫu nhân vật chính “trở nên vô đối nhờ sáng tạo” trong light novel, người sở hữu kiến thức và kĩ năng để tạo ra một cuộc cách mạng công nghiệp. Nếu vậy thì chẳng lạ gì khi họ tạo ra được đầu máy hơi nước.

Thế nhưng tư liệu liên quan đến họ không tồn tại và cũng không ai biết về người đó nên tôi không có cách nào để tra cứu.

Nhưng có một nhân chứng sống đã sống hơn một ngàn năm ở thế giới này… đó là Alfrea.

Nghe tôi hỏi, cổ thảnh thơi trả lời.

“À, tui hiểu rồi, chắc là Elrise không biết.

Hồi xưa từng có một quốc đảo đã tạo ra rất nhiều phát minh tuyệt vời. Đầu máy hơi nước cũng là do họ làm ra và tặng nó cho Billberry hồi đó… mà lúc đó tên của nước này chả phải là Billberry. Nói chung họ đã tặng nó cho vua hồi đó làm quà.

Thế nhưng quốc gia ấy đã tiêu đời trong cuộc tấn công vô tội vạ của Okaa-sama… nên tui đoán giờ nó đang nằm dưới biển á

Có một vài người sống sót đã di cư đến một hòn đảo khác và hòn đảo đó giờ được gọi là Japon.”

Japon là tên của một quốc đảo giống Nhật Bản có thật ở Fiori.

Chắc là tin đồn trong thế giới fantasy thì luôn sẽ có một quốc gia giống Nhật Bản ở vùng phía đông là thật.

Nhưng dù nói là một quốc đảo, nó giống với một châu lục hơn là Fuguten nên nó không bị bỏ hoang.

Với cả tôi cũng đã đến gặp và nói chuyện với vua ở nơi đó.

Nhưng… thật lòng mà nói, tôi không nghĩ đất nước của họ phát triển đến vậy.

Tôi đã đến đó khi đi săn ma vật, không chỉ nó không phát triển mà còn gợi cho tôi về Nhật Bản thời Edo… à không, nói giống thời nội chiến thì đúng hơn.

Nên sau đó tôi đã đi hỏi ông bác Aiz.

“Vâng, đúng thật họ có trình độ công nghệ rất cao.

Đầu máy hơi nước chúng ta dùng chính là được họ sửa chữa và tân trang lại.

Nhưng chỉ là… họ có vẻ sợ khi dùng công nghệ ấy. Họ chỉ đồng ý bảo dưỡng đầu máy hơi nước duy nhất đó coi như là ngoại lệ và không chấp nhận tạo ra thêm một cái nào nữa.

KHOA HỌC sẽ khiến Phù Thủy và thế giới phẫn nộ… đó là câu nói đã được lưu truyền ở họ.”

Tôi hiểu rồi, vậy ra đó là nguồn gốc của cái đầu máy.

Nghĩ kĩ thì không đời nào một đầu máy từ cả ngàn năm trước lại vẫn có thể hoạt động.

Nó hẳn đã hỏng từ lâu nếu không được ai bảo trì và tân trang lại.

Nói cách khác, Japon có trình độ công nghệ tiên tiến.

Thế nhưng họ đã bị ám ảnh khi thấy đất nước mình bị Phù Thủy Sơ Khai phá hủy nên sợ không dám tận dụng nó nữa.

Mà, chính Alfrea cũng nói Eve đã tấn công họ đến khi họ hoàn toàn bị hủy diệt kia mà.

Hẳn là cổ nhận ra công nghệ của họ nguy hiểm thế nào…

Nhưng việc nhấn chìm cả một quốc gia có kích cỡ bằng một hòn đảo là điều không thể với Phù Thủy bình thường, trừ khi cổ sở hữu lượng ma lực như tôi. Thế nên lí do nó bị chìm xuống biển hẳn không phải là do Phù Thủy mà là sóng thần.

Nói chung, sau khi có được thông tin ấy, tôi đã đến hòn đảo… những gì còn lại của quốc gia có trình độ khoa học tiên tiến từng tồn tại.

Nói là bị chìm nhưng đỉnh núi của nơi đó vẫn còn trên mặt biển, thế nên nó vẫn là một hòn đảo cho dù kích thước như thế nào.

Thật ra cho dù có biết về nguồn gốc của đầu máy hơi nước và di tích của một quốc gia cổ đại thì cũng chẳng thay đổi được gì.

Nếu tôi là một người tái sinh thông minh thì có khi tôi sẽ học được gì đó từ đống đổ nát, nhưng nghề nghiệp kiếp trước của tôi là tiểu thuyết gia mạng mấy bạn biết đấy. Không đời nào tôi có thể làm được chuyện đó.

Nhưng việc điều tra tôi đang làm đây không phải là để tìm kiếm gì đó; chẳng qua là vì tò mò thôi.

Câu chuyện của Thánh Nữ và Phù Thủy đã kết thúc, không còn BOSS nào nữa.

Nói thẳng ra thì giờ đang là game sau khi phá đảo và thế giới được hòa bình còn tôi thì bỗng dưng biết “Ồ, ra là có chuyện này nữa”

Ok, lập kết giới rồi xuống biển thôi!

Tôi lặn xuống biển và nhìn quanh.

…Uhn… Tối quá. Tôi không nhìn thấy gì cả!

Vì đã hết cách nên tôi đành dùng ma thuật để thắp sáng xung quanh, tôi thật sự có thể nhìn thấy khu di tích mang dấu tích của một quốc gia tại đây.

Các tòa nhà chưa đạt đến thời hiện đại nhưng chúng vẫn trông như đang ở kì Phục Hưng.

Mẫu xe hơi đầu tiên mà tôi từng được thấy trong mấy tấm ảnh đen trắng ở Nhật Bản ở khắp nơi, là minh chứng cho nền văn minh tiến bộ đã từng có.

Phí thật… giá mà Phù Thủy Sơ Khai không đi tàn phá thì giờ Fiori hẳn đã hiện đại hơn cả trái đất luôn rồi.

Tại Phù Thủy mà nền văn minh đến giờ vẫn kẹt ở thời trung cổ.

…Nhưng biết đâu lại là điều tốt? Nếu khoa học quá phát triển thì có khi sẽ dẫn đến sự xuất hiện của vũ khí hạt nhân.

Hoặc có khi thế giới ngăn việc đó xảy ra bằng cách dùng Phù Thủy để chặn sự phát triển của công nghệ…? Thôi, tôi suy nghĩ nhiều quá rồi.

Vừa bơi quanh biển, tôi vừa quan sát dấu tích của nền văn minh bị Phù Thủy Sơ Khai phá hủy.

Có xe cộ trên những tòa nhà cao… thậm chí xe tăng và súng cũng đầy khắp đường.

Thật không ngờ ả lại có thể phá hủy tất cả mặc cho đã đạt đến trình độ khoa học này. Quả nhiên Phù Thủy quá nguy hiểm.

Có lẽ ả đã dùng ma vật để phá hủy nơi này từ từ.

Vòng quanh thành phố phồn vinh một thời, tôi nhìn thấy di tích của một trong những tòa nhà lớn nhất.

Vào qua khoảng trống trông như từng là cửa sổ, tôi đã đến một hành lang khổng lồ.

Có một thứ trông như làm từ loại vật liệu bí ẩn nào đó giống đá cẩm thạch. Tuy giờ đã bị vỡ nhưng hồi đó hẳn là thứ rất tuyệt vời.

Ngai vàng cũng đã bị vỡ nhưng trông nó vẫn rất tuyệt, phần lưng của nó được khắc đầy chữ viết.

Err, nó viết gì đây…?

“Chúng ta đã thua.

Qua những nghiên cứu về ma thuật, Đế Quốc Sitnalta chúng ta đã tìm được cách can thiệp vào không thời gian.

Bằng phương pháp ấy, chúng ta đã tìm được một thế giới có trục thời gian khác với chúng ta và đã thành công tạo ra một vết nứt tại Fuguten, nơi gần với thế giới ấy nhất.

Chúng ta đã thu được rất nhiều sức mạnh từ vết nứt.

Chúng là phẫn nộ, ghen ghét, ganh tị, sát khí… tranh đoạt, đau khổ, tự phụ và khát vọng được công nhận, chúng là những gì mà chúng ta thiếu.

Đó là khi ta nhận ra. Thế giới chúng ta từ trước đến nay đã luôn cố tình ngăn những cảm xúc ấy.

Qua việc hấp thụ những cảm xúc tiêu cực đấy, chúng ta đã thay đổi.

Nhanh hơn, cao hơn và tiện lợi hơn. Hết thứ này đến thứ khác, sức mạnh chạm đến “Tiếp Theo” nảy mầm trong thâm tâm chúng ta.

Khát vọng trở nên mạnh hơn khai sinh ra vũ khí.

Khát vọng được ăn ngon hơn phát triển nấu nướng.

Khát vọng được sống thoải mái đã cải thiện quy chuẩn đời sống.

Đế Quốc chúng ta đã phát triển với một tốc độ khiến cho sự trì trệ khi trước như là một giấc mơ thoáng qua. Nếu chúng ta cứ tiếp tục phát triển thế này thì sớm muộn gì thế giới cũng là của chúng ta.

Nhưng… A! Thế giới ngu ngốc, vậy ra ngươi tuyên bố không đồng ý với chúng ta!

Ngươi đã tạo ra một người phụ nữ làm đại diện cho mình, kẻ mang sức mạnh can thiệp với không gian mà chúng ta tìm thấy để tiêu diệt chúng ta. Chúng ta đã khiến ngươi khó chịu đến thế sao?!

……Chúng ta sẽ sớm bị diệt vong. Bởi ả Phù Thủy có sức mạnh khủng khiếp ấy… Eve sẽ tiêu diệt tất cả chúng ta.

Thế nhưng mầm mống tà ác đã được gieo vào thế giới này.

Con ả đó có vẻ giống ta, cũng sở hữu đặc tính hấp thụ ác ý. Ả bây giờ có thể trung thành với thế giới, nhưng ả rồi sẽ bị tha hóa một ngày nào đó.

Ôi Phù Thủy ngu ngốc. Ngươi đã ngăn kế hoạch hủy diệt thế giới của bọn ta. Nhưng rồi ngươi sẽ trở thành kẻ hủy diệt tiếp theo.

Và thế giới ngu ngốc. Hãy chứng kiến nhân loại mà ngươi yêu quý bị hủy diệt bởi đại diện cho chính ngươi tạo ra đi!”

— Uhn, dài quá.

Việc họ khắc được lên cái ngai vàng này cũng hay thật. Tôi không biết là ai làm nhưng người đó quả là có tài đó.

Ngai vàng không phải là nhật kí đâu.

Mà nói chung tôi đã hiểu được chuyện gì xảy ra. Về vết nứt ở Fuguten và vì sao thế giới lại tạo ra Phù Thủy.

Cái ghế này có vẻ có giá trị lịch sử đấy. Tôi quyết định sẽ mang nó về cho ông bác Aiz.

“Kẻ nào dám chạm vào ngai vàng của ta…”

Khi tôi chạm tay vào chiếc ghế, bỗng dưng tôi nghe thấy một giọng nói.

Dù nghĩ rằng cứ lờ nó đi để về, tôi vẫn quay đầu lại để nhìn.

Rồi, như thể đang chờ đợi tôi, một khối ma lực khổng lồ tập trung lại, tạo thành hình dạng của con người.

Ể, gì vậy? Mị phải đánh nhau à?

Phiền lắm nên cho mị về được không?

“Ta là Hoàng Đế Sitnalta… là người tin rằng nhân loại nên tiến hóa qua cảm xúc tiêu cực…”

“…Haa.”

“Ta đã chờ đợi… một kẻ có ma lực sánh ngang với ả Phù Thủy ấy.

Và cuối cùng thời khắc ấy đã đến…

Ngay tại đây, ta sẽ biến con nhóc tội nghiệp này thành vật chủ của ta và bắt đầu tiến hành trả thù thế giới…”

À~ Hiểu? Vậy là ổng giống Eve, loại mà dùng cảm xúc tiêu cực để tồn tại trên thế giới này.

Và ổng định làm giống Eve bằng cách dùng vật chủ để quậy phá.

Dù ổng đã bằng cách nào đó mang hình dạng con người nhưng tôi chỉ thấy mỗi một cái bóng đen khổng lồ đang nhìn mình.

Uwah, đây là BOSS Ẩn thật luôn nè.

Mấy thứ như này đôi lúc cũng xuất hiện trong game.

Kiểu tự nhiên có một hầm ngục ta có thể vào sau khi phá đảo game. Rồi người chơi khi vẫn chưa hiểu chuyện gì bởi họ chưa nhập tâm, đột nhiên có thứ xuất hiện rồi độc thoại rằng “Ta là kẻ chủ mưu”, lúc đó người chơi chỉ biết đáp “À vậy sao.”

Nhưng hầu hết người chơi sẽ nghĩ rằng “Thế rốt cục ngươi đã làm được gì từ trước đến giờ?”...

Saru… Hoàng Đế Saruta (?) trông như đang phát ra sát khí cuồn cuộn, như thể trận đánh trùm cuối sẽ bắt đầu bất cứ lúc nào.

Kuh… Áp lực…!

“Aurea Libertas(Nền Tự Do Huy Hoàng) + Ánh Sáng Từ Trái TIm”

“GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!”

Rồi xong, bùm. Kẻ địch đã chết.

Mà, có lúc chỉ áp lực thôi cũng không giúp được gì trong chiến đấu.

A/N:

Q: Ủa BOSS Ẩn (LOL)-san chết thật rồi à?

A: Chết thật rồi.

Q: Ổng không xuất hiện nữa à?

A: Ổng chết rồi.

Q: Vậy ra ổng là người đã gây ra mọi chuyện…

A: Ông chú này sẽ thành BOSS ẩn thật đấy, đó là nếu như không có Elrise.

Bởi vì có Elrise nên ổng chỉ thành một ông chú kì quặc thôi.

Q: Ổng mạnh không?

A: Mạnh. Nếu sức mạnh của hầu hết Thánh Nữ/Phù Thủy là 9, Alfrea là 10 thì ông chú này sẽ là 12

Chỉ là, Elrise đã hơn 1000 rồi thôi.

Truyện Chữ Hay