Trans: Zard
--------------
Alfrea đảm nhiệm việc đánh bại con Wyvern.
Tuy Wyvern yếu hơn rồng nhưng nó vẫn là một ma vật với lớp vảy cứng như thép, có thể bay lượn trên bầu trời và thở ra lửa.
Nhưng cả khi đứng trước một con quái vật như thế, Alfrea vẫn bình tĩnh cười.
Nó quả thật là một ma vật mạnh, điều đó là chắc chắn.
Thế nhưng cô đã từng trải qua những trận chiến như thế này biết bao nhiêu lần trước khi cô bị phong ấn.
Dù bình thường cô trông không đàng hoàng lắm, nhưng cô vẫn là Thánh Nữ Sơ Khai..
Chưa kể cô còn hoạt động trong thời mà Thánh Nữ chưa được công nhận, vậy mà cô vẫn đến được chỗ Phù Thủy và đánh bại ả mặc cho bao khó khăn.
Dù rằng bản thân bị phục kích một cách vớ vẩn và bị phong ấn sau đó, nó vẫn cho thấy cô mạnh thế nào.
Sự khác biệt lớn nhất giữa những Thánh Nữ khác và Alfrea là họ được vô số kỵ sĩ bảo vệ.
Bởi Elrise quá mạnh để được bảo vệ nên cô không nằm trong số đó, nhưng hầu hết các Thánh Nữ đều không đứng ở tiền tuyến sau khi được công nhận là Thánh Nữ.
Họ hầu như sẽ đi chung với lượng lớn kỵ sĩ có nhiệm vụ làm khiên thịt trong khi họ niệm chú.
Nhưng Alfrea thì khác. Trong thời của cô, cô buộc phải tự ra chiến trường một mình và trực tiếp đánh nhau với ma vật.
Việc đó đã khiến phong cách chiến đấu của cô khác hẳn với hình ảnh “Thánh Nữ” của những đời sau mặc cho bản thân là Thánh Nữ Sơ Khai..
“Được rồi, ngươi nên chuẩn bị đi Thằn Lằn-chan à. Ngươi sẽ trở thành vết rỉ trên thanh kiếm của Alfrea-sama ta đây. Ủa mà hình như thịt Wyvern cũng khá ngon nhỉ…? Mình sẽ mang nó về cho Elrise nấu sau.”
Vừa nhìn kẻ địch vừa liếm môi, Alfrea liền sử dụng ma thuật.
Nguyên tố mà cô giỏi nhất là thứ mà chỉ có duy nhất Thánh Nữ và Phù Thủy có thể dùng — hay nói cách khác “Ám.”
Điều khiển bóng tối có nghĩa là tạo ra rồi khống chế không gian để ngay cả ánh sáng cũng không thể lọt vào.
Thế nên Ám nguyên tố có thể gần như được coi là Không Gian nguyên tố, một ma thuật hùng mạnh chỉ những Đại Diện Thế Giới mới có thể dùng.
Dùng Thao Túng Không Gian, Alfrea ném thanh đoản kiếm vào không khí.
Như thể bị một bàn tay vô hình nắm lấy, thanh đoản kiếm đứng yên trên không, rồi Alfrea ném thêm hai thanh nữa từ eo của mình.
Sau khi lặp lại việc đó thêm ba lần, cuối cùng cô lấy ra tấm khiên trông như mai rùa từ phía sau lưng và đưa nó về phía trước.
Tất cả số vũ khí và khiên đều được Elrise chuẩn bị, nhưng trước khi bị phong ấn, người đảm nhận vị trí khiên là Propheter.
“Nào, tấn công!”
Mười thanh đoản kiếm múa lượn trên không và cùng lúc bay về phía con Wyvern theo mệnh lệnh của Alfrea như thể có người vô hình đang thay cô đánh nhau với con quái vật ấy.
Alfrea nấp đằng sau tấm khiên, nhưng chiêu này vẫn có thể coi là phái thập kiếm bởi chúng tấn công từ mọi hướng cùng lúc.
Những thanh đoản kiếm bao vây con quái vật từ bên trên, dưới, trái, phải, trước, sau, đủ mọi góc nghiêng và sẽ tấn công ngay khi nó để lộ điểm yếu.
Đây là chiến thuật mà Alfrea đã sáng tạo ra để chống lại nhiều ma vật cùng lúc.
Bởi cô là người đơn giản, cô cho rằng càng nhiều kẻ địch thì hãy đối phó bằng càng nhiều vũ khí, nhưng cho dù dùng vũ khí nào, cô nhận ra nếu cứ ngu ngốc xông lên thì khả năng sống của cô sẽ giảm đi đáng kể.
Thế nên tất cả những gì cô cần làm là vừa chạy trốn vừa tấn công. Từ đó đã tạo ra một kiểu chiến đấu mâu thuẫn đấy.
Kiểu chiến đấu lí tưởng của Alfrea là an toàn khiến kẻ địch di chuyển theo ý mình và chỉ có bản thân đơn phương tấn công… đó là phong cách của cô.
Lí tưởng đó đúng là tệ hại, nhưng nó thật chất lại rất mạnh.
Bởi không có người cầm kiếm nên những chuyển động mà người bình thường không thể lại trở thành có thể, đồng thời bởi Alfrea liên tục bỏ chạy và trốn sau tấm khiên cứng cáp nên không dễ để hạ gục cô.
Nó cũng giống như bây giờ. Cô điều khiển những thanh kiếm ở khoảng cách xa nhất có thể và dùng khiên kết hợp rào chắn để tự vệ khỏi chiêu Wyvern Hống.
Cô không thể nào thua.
Chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi con Wyvern bại trận.
Eterna đang hoang mang.
Khi cô lần đầu tiên nghe về kế hoạch tự mình đánh với ma vật, cô đã nghĩ đó chỉ là đùa.
Tuy chuyện đó không là gì với Alfrea, nhưng cô chỉ là một người vô tình có sức mạnh tương tự, thế nên cô không tự tin mình làm được.
Nội dung của chiến thuật này là để Alfrea và Eterna mau chóng đánh bại hai ma vật rồi cùng hợp lực với nhóm của John hạ gục hai con còn lại; mục tiêu là quét sạch đám thuộc hạ của Phù Thủy.
Thế nhưng cô nghĩ hẳn phải có sai sót trong việc chọn người.
Cô cho rằng là không thể, thậm chí cô còn nghĩ Elrise đang muốn giết cô.
Nhưng khi thực sự chiến đấu, suy nghĩ ấy đã thay đổi.
— Cô không nghĩ bản thân có thể thua.
“BUMOOOOO!”
Con Minotaur gầm lên rồi vung rìu loạn xạ, nhưng không một đòn nào trúng Eterna.
Kể từ ngày đó, Eterna đã học được cách sử dụng thứ sức mạnh bí ẩn ấy, chỉ cần tập trung sức mạnh đó một chút, không một ma vật nào có thể tấn công cô.
Eterna không biết đó là Nhiễu Loạn Không Gian hay Ám Ma Pháp, nhưng con Minotaur không cách nào đánh thủng được.
Đây là bí mật đằng sau sự bất bại của Thánh Nữ và Phù Thủy. Bởi không gian bị nhiễu loạn nên không gì đả thương được họ.
Để đánh xuyên qua nó, ta cần sức mạnh tương tự như thao túng không gian.
Dĩ nhiên ma vật cũng có dù rất ít. Thế nên chúng mới có thể gây hại cho Thánh Nữ và cứng cáp hơn những sinh vật thông thường.
Nhưng giống như cách mà người thường có thể làm bị thương ma vật, sức mạnh bóng tối bên trong chúng không quá mạnh.
Nếu Thánh Nữ ra sức phòng thủ, một ma vật thông thường sẽ không thể tấn công cô.
Không thể tin được… mình có thể thắng… một cách rất đơn giản nữa chứ.
Không đòn tấn công nào của con Minotaur chạm được vào người Eterna, trong khi mọi đòn của cô đều cực kì hiệu quả với ma vật.
Như đã giải thích trước đó, ma vật sở hữu một chút năng lực Thao Túng Không Gian để tự vệ.
Bởi vì vậy mà chúng chỉ nhận một nửa sát thương từ các kỵ sĩ.
Nhưng nếu người tấn công cũng mang năng lực Thao Túng Không Gian thì hoàn toàn có thể xuyên thủng nó, bởi vậy mà đòn đánh của Thánh Nữ luôn gây 100% sát thương cho ma vật.
Một khi lớp bảo vệ Không Gian này bị phá hủy, ma vật không khác mấy so với động vật bình thường.
“Luce!“ (Zard: ‘Ánh sáng’ trong tiếng Ý)
Eterna đọc tên ma thuật, rồi một tia sáng phóng ra từ ngón tay cô.
Chỉ một đòn đã dễ dàng xuyên thủng ngực của con Minotaur, khiến nó ngã gục trong vũng máu.
“Fuhahahaha! Nào, nhảy đi!”
Vernell, Mary và Supple phụ trách việc cầm châm Phù Thủy cũng đang bị dồn vào thế khó.
Phù Thủy vung trượng khiến hàng loạt viên đạn màu đen bắn ra.
Họ tản ra để tránh, nhưng khi thấy sàn nhà vỡ nát thế nào đã làm họ đổ mồ hôi lạnh.
“Restrigione!“ (Zard: ‘Giam Cầm’ trong tiếng Ý)
Supple niệm chú; đồng thời một sợi xích xuất hiện từ dưới đất và quấn chặt lấy cơ thể Phù Thủy.
Dùng những thành phần trong sàn đá, anh đã biến đổi dá thành xích bằng Thổ Ma Pháp để tấn công Phù Thủy.
Chúng không thể gây sát thương.
Nhưng anh có thể ngăn cử động của ả trong một thời gian ngắn.
“Trò vặt!”
Nhưng khi Phù Thủy hét lên, một thứ gì đó vô hình tỏa ra từ người cô kéo căng sợi xích rồi phá hủy nó.
Cô đã làm nở không gian xung quanh mình để phá tan sợi xích.
“…Đóng Băng!”
Mary dùng lượng lớn ma lực cho một đòn Băng Ma Pháp.
Cả sàn nhà cùng với nửa thân dưới Phù Thủy đều lập tức bị đông cứng, làm hạn chế chuyển động của ả.
Đây không phải để gây sát thương mà là để tạm kìm hãm ả.
Đó cũng là lí do mà cô được chọn vào nhóm này, băng ma pháp của cô đủ mạnh để làm được việc ấy.
“Vẫn chưa đủ đâu!”
Thế nhưng Phù Thủy chỉ cần phóng ra ma lực để tự giải thoát.
Rồi ả di chuyển cây trượng chuẩn bị cho đòn tiếp theo.
“Đây rồi!”
Không gian chớp choáng khiến nơi Vernell đứng rung lên.
Sợi xích mỏng đeo quanh cổ cậu đứt ra, khiến sợi dây chuyền được Elrise cho rơi xuống.
May mắn thay, đòn này được hạn chế sao cho không giết nhóm Vernell.
Lí do Phù Thủy gọi nhóm Vernell xuống đây là để dùng làm một tấm khiên mang tên con tin.
Thế nên nếu họ chết thì chuyện sẽ thanh ra công cốc. Ả cần phải giữ họ sống.
Cảm giác ưu việt khi nghĩ rằng bản thân mạnh hơn và giới hạn không được vô tình giết họ.
Nếu không phải vì hai lí do trên, Phù Thủy đã có thể lập tức giết sạch nhóm Vernell.
Nhưng nhờ vậy mà họ đã xoay sở cầm chân được ả.
Đồng thời không phải là không có cách phản công.
“HAAAAAH!”
Vernell hét lên, khiến cả cơ thể cậu được bao phủ trong lớp hào quang đen.
Đó chính là “Bóng Tối” của Phù Thủy.
Nó vô hiệu hóa ma thuật của Phù Thủy rồi Vernell vung thanh đại kiếm xuống.
Tuy đòn này đã đánh trúng Phù Thủy và đánh bay ả đi, nó vẫn không thể chém được ả.
Dù cùng loại sức mạnh bóng tối, đầu ra của hai bên là quá khác biệt.
Hiệu quả đòn tấn công của Vernell còn chưa đến 10% sức mạnh của nó.
Nhưng Phù Thủy vẫn cảm nhận được cơn đau, khiến ả thắc mắc đó là gì.
Rồi ả nhìn tay mình… và giật mình khi thấy máu đang chảy ra.
Với một kẻ lẽ ra phải vô địch như ả, việc bị thương là điều không thể ngó lơ… và ả Phù Thủy sớm hiểu ra lí do.
“Ngươi… Ra là vậy! Người mang một phần sức mạnh của ta… là ngươi!”
Phù Thủy đã từng… khi Alexia còn giữ được nhận thức, trước khi ả hoàn toàn chìm vào bóng tối, ả đã cắt đi một phần linh hồn của mình và để nó trốn thoát như một cách phản kháng.
Khi trở thành Phù Thủy, ả chỉ thấy việc đó là ngu ngốc và hối hận, nhưng ả biết một phần sức mạnh ấy đang ở đâu đó trên thế giới này.
Và ả đã tìm thấy nó vào ba năm trước.
Cho dù bị tách ra, nó vẫn là sức mạnh của ả. Nhờ vào độ cộng hưởng mà ả đã tìm được vị trí của nó.
Nhưng khi ả gửi Octo đến thì nó lại bị Elrise cản đường… và vì lí do nào đó mà ả không còn cảm nhận được sức mạnh ấy nữa.
Con cá đã chạy trốn ngày hôm ấy, không ngờ nó lại ở đây!
Môi của Phù Thủy nhếch lên tạo thành một nụ cười quỷ dị, ả trông rất hạnh phúc khi đã tìm ra kho báu mà ả đã từng mất.
“Ooh, may mắn làm sao… thật không nghĩ trong số những kẻ mà ta mời đến lại có kẻ mang một phần sức mạnh của ta…”
“Đây- là sức mạnh của ngươi…?”
“Chính xác, khi ta còn ngu ngốc, ta đã cắt bỏ một phần sức mạnh của ta đi. Ta biết nó sẽ ám vào sinh mạng nào đó chưa chào đời, nhưng thật không nghĩ nó sẽ tự tìm đến đây.”
Trái với vẻ hạnh phúc của Phù Thủy, khuôn mặt của Vernell ngập tràn giận dữ.
Ra vậy, thì ra tất cả là lỗi của ả.
Việc mình bị gia đình vứt bỏ, bị nguyền rủa là một con quái vật…
…Không, việc đó không quan trọng.
Có một điều mà cậu tuyệt đối không thể tha thứ.
“Sinh mệnh của ta không còn nhiều nữa. Lâu nhất sẽ là nửa năm… ta thậm chí còn không thể đón được sinh nhật tiếp theo của mình.”
Bởi cái thứ sức mạnh khốn kiếp này, cô đã đến cứu cậu.
Cô đã không màng bản thân mà lấy đi sức mạnh ấy, khiến sinh mệnh của cô bị rút ngắn.
Chỉ nửa năm nữa, thế giới sẽ mất đi Elrise.
Người có thể đạt được những thành tựu ấy, sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.
Chưa một ai từng cứu nhiều người như cô.
Vậy mà chỉ trong nửa năm tới, cô sẽ chết.
Cô sẽ không còn cười nữa… cô sẽ không còn di chuyển nữa.
Mọi thứ… mọi thứ…
“Ra vậy… thì ra mọi chuyện — là tại ngươiiiiiii!!”
Vernell gầm lên, cơ thể cậu tràn ngập sức mạnh bóng tối.
Thứ sức mạnh ấy trào ra như đáp lại cơn giận của cậu, nó tạo thành một thứ giống như Ác Ma khiến cho cả Phù Thủy cũng phải khiếp sợ.
Cậu đã hoàn toàn quên mất nhiệm vụ cầm chân ả và vung thanh đại kiếm bằng tất cả sức lực.
Cậu thậm chí còn không quan tâm ả đỡ được nó.
Không, cậu đã bị cơn giận che mờ lí trí, cậu thậm chí còn không nhận ra đòn tấn công của mình đã bị chặn.
Hết lần này đến lần khác, cậu vung kiếm đến mức tạo ra tia lửa trên lớp bảo vệ của Phù Thủy như thể đã hóa điên.
“Guh… cái, cái gì thế này!? Sao tự nhiên…!”
Tuy sợ hãi bởi áp lực mà cậu tạo ra, Phù Thủy vẫn niệm chú.
Nhưng Vernell không dừng lại.
Cho dù bụng đã bị nướng chín bởi ma thuật, cậu vẫn cứ vung kiếm như không hề cảm thấy đau.
Ding, ding, âm thanh ấy cứ vang vọng. Phù Thủy lấy tay ôm đầu như để bảo vệ chính mình.
“Nếu như! Nếu như ngươi không tồn tạiiiii!”
Vừa khóc, Vernell vừa vứt kiếm đi và ngồi lên người Phù Thủy.
Cậu nắm chặt nắm tay rồi dùng hết sức đấm vào mặt Phù Thủy.
Hai đấm, ba đấm, bốn đấm… cho dù âm thanh vang vọng như búa đập, sát thương Phù Thủy phải nhận lại không lớn đến vậy.
Phù Thủy mới đầu bị chèn ép bởi Vernell đã bắt đầu bình tĩnh lại và giải phóng ma lực để đánh bay Vernell.
“Đừng có ngạo mạn! Thằng nhóc!”
Phù Thủy vung trượng và 5 quả cầu lửa lập tức phóng ra.
Mary vô hiệu hóa chúng bằng Băng Ma Pháp, khiến nước bốc hơi che kín tầm nhìn của hai bên.
Nhưng kể cả trong tình trạng thiếu tầm nhìn, đòn tấn công vẫn sẽ trúng.
Supple niệm Đạn Đá từ phía bên kia hơi nước, Mary cũng niệm Đạn Băng vài lần liên tục.
Vernell lao thẳng vào bên trong làn sương và vung kiếm.
“Đừng có xem thường ta lũ nhãi… ta là Phù Thủy!”
Phù Thủy giận dữ nói và không gian xung quanh trở nên nhiễu loạn.
Lượng ma lực được sử dụng lần này hoàn toàn khác biệt.
Ngoài thứ sức mạnh Phù Thủy giúp ả vô địch, thứ ma lực vượt xa người bình thường của ả cũng nguy hiểm không kém.
Bởi Sức Mạnh Ma Pháp = lượng ma lực được sử dụng, sự cách biệt về ma lực của mỗi người (Max MP) cũng được trực tiếp biểu lộ sự khác biệt về sức mạnh.
Thế nên nếu Phù Thủy dùng lượng lớn ma lực vào ma thuật, họ không đời nào có thể cản được.
Chỉ một đòn, Vernell, Mary và Supple đều bị đánh bay và dính chặt vào tường.
“Fuhn… các ngươi cũng giỏi đấy, nhưng ta…”
“Úi chà, tìm thấy một đứa ngốc lơ là cảnh giác nè!”
Ngay khi Phù Thủy vừa tỏ vẻ bình tĩnh, Alfrea liền nhảy tới và đá cô từ bên hông.
Sự vô địch của Phù Thủy không là gì với Thánh Nữ Sơ Khai Alfrea.
Cú đá của Alfrea đã đá bay Phù Thủy, rồi Alfrea đưa tay tạo hình chữ V với đồng đội của mình.
“Yay!”
Rồi Alfrea, người đã rời mắt khỏi kẻ địch liền bị Phù Thủy cho ăn một ma pháp ngay vào đầu, lần này đến lượt cô bị đánh bay.
Úi chà, tìm thấy một đứa ngốc lơ là cảnh giác nè.
Alexia rơm rớm nước mắt bởi cơn đau do bị đập xuống đất và đứng dậy.
“Ngươi là ai… làm sao ngươi có thể đánh xuyên lớp phòng thủ của ta…?”
Phù Thủy cảnh giác với Alfrea; ả nhìn cô rồi giương trượng ra thủ thế.
Trước tồn tại có thể bình thản phá tan lớp phòng ngự cảu ả, ả cảm thấy có phần sợ hãi.
Lần này, ma thuật của Eterna phóng đến.
Ả định chặn nó bằng một tay, nhưng ả chợt có cảm giác xấu nên đã lập tức tránh.
Ngay sau đó, bàn tay của Phù Thủy đã bị ma thuật cứa qua; khuôn mặt ả lộ rõ vẻ kinh hoàng.
“Không, không thể nào… nó cũng phá được phòng ngự của mình…!? Chuyện gì thế này…”
Những người có thể đánh xuyên được lớp phòng ngự của Phù Thủy lần lượt xuất hiện, chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.
Trước ả Phù Thủy điên loạn, nhóm Eterna đã tập trung lại sau khi tiêu diệt đám ma vật và tượng đá; Phù Thủy giờ đã nhận ra ả đang bị cô lập.
Nhưng họ không cho ả thời gian để suy nghĩ.
Alfrea vung cây trượng được Elrise cho. Cô đổ toàn bộ ma lực vào và bắn ra một đòn toàn lực.
Không gian nhiễu loạn và một hố đen hút lấy mọi thứ được tạo ra.
“Cái… không thể nào, đó…! Tại sao! Elrise không hề ở đây! Tại sao lại có Thánh Nữ ở đây!?”
Trước Phù Thủy đang sợ hãi hét lên, lần này đến lượt Eterna làm kích hoạt ma thuật tương tư.
Không gian lại trở nên biến loạn, trong không gian hẹp ấy, quang ma thuật đặc trưng của Eterna được nén lại.
“Cả, cả đây luôn sao?! Đùa, đùa thôi phải không… không thể nào… tại sao… tại sao! Tại sao lại có tận hai Thánh Nữ!?”
Mỗi thế hệ chỉ có một Thánh Nữ. Đó là nguyên tắc chung.
Vậy mà tại đây, một ngoại lệ đã xuất hiện.
Chẳng những thế, tính chung cả Elrise chưa xuất hiện, thế không phải có tổng cộng ba Thánh Nữ sao?
“Được, cùng tấn công nào Eterna-chan!”
“Vâng, Alfrea-sama!”
Alfrea và Eterna càng đổ vào nhiều ma lực và họ cùng phóng ma pháp ấy về phía Phù Thủy.
“Siêu Tất Sát! Quả Cầu Siêu Cấp Siêu Mạnh Siêu Vô Đối!”
“E, eerrr… Nói chung là Quả Cầu Tuyệt Vời!
Alfrea đọc ra cái tên kĩ năng chứng tỏ khiếu đặt tên của cô tệ thế nào, cả Eterna cũng bị rối lên và đọc theo một cái tên kì lạ.
Nhưng cho dù cái tên nghe như trò đùa, sức mạnh của chúng vẫn là thật.
Phù Thủy vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên ả chỉ có thể đổ hết ma lực vào rào chắn…
— Nó tạo ra một vụ nổ bên dưới lòng đất mạnh đến nỗi đủ để xuyên thủng màng nhĩ.