Nise Seijo Kuso of The Year

af 11: thánh nữ giả mạo đến nhật bản (8)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

--------------------

Nếu cô muốn thì chúng ta có thể đến nói chuyện ở một nơi yên tĩnh hơn. Nếu được thì là cả ngày luôn được chứ?

Nơi Yamoto đưa tôi đến là một nhà trọ suối khoáng nóng cũ gần nhà ga.

Bên cạnh là một khách sạn sang trọng, nhưng chắc là cổ thích mấy nơi như này hơn.

Sau khi check in và nhận phòng, vẻ mặt của Yamato trông nhẹ nhõm hơn và cổ quay sang nhìn tôi.

“Cô chắc là ngạc nhiên lắm nhỉ? Đây là một kiểu nhà trọ của thế giới này đấy.

Tôi ban đầu tính sẽ nói chuyện ở nhà tôi cơ, nhưng mang một cô gái quá đỗi xinh đẹp như cô về thì sẽ làm cả gia đình tôi loạn lên mất.

Giải thích thì cũng phiền nữa nên tôi mới chọn chỗ này.”

Yamoto kiếp trước từng là một con rùa đã sống hơn một ngàn năm, nhưng giờ cô ấy là một người phụ nữ đầu hai mươi.

Theo như lời nói thì có vẻ cổ sống cùng gia đình.

Quả thật nếu tôi, người rõ ràng không phải là người nhật, lại đến đó mà không báo trước thì sẽ rất rắc rối.

Mà, gia đình của Yamoto à… à không, cổ đã thành con người rồi nên cũng phải thôi, nhưng nghe vậy khiến tôi cảm thấy có phần nhẹ nhõm.

Có vẻ quan hệ của cô ấy với gia đình rất tốt.

Khuôn mặt khi nhắc về gia đình của cổ trông thực sự dịu dàng.

“Nhà trọ này tuy hơi cũ nhưng nó rẻ và có cả suối khoáng nóng nữa.

Chúng ta cùng vào sau nhé.”

Hou… suối khoáng nóng à…!

Vậy thì chắc chắn sẽ là ở nhà tắm nữ.

Cũng lâu rồi tôi mới được đi nhìn trộm lại.

Tuy tái sinh thành phụ nữ, nhưng tâm hồn Neo Armstrong Cyclone Jet Armstrong Cannon của tôi vẫn còn đấy nhé.

À nhân tiện, tự nhìn cơ thể trần trụi của mình lại không làm tôi thấy hứng thú. Mà cũng phải thôi.

Sau đó chúng tôi bắt đầu kể về thế giới của mình sau trận chiến với “Phù Thủy”.

Tôi đã rút khỏi vị trí Thánh Nữ và để nó lại cho Alfrea.

Tôi kể về cuộc sống của mọi người như Vernell và Eterna sau trận chiến… tôi cũng kể về cuộc gặp gỡ kì lạ với hoàng đế Sitnalta đã bị tôi dễ dàng tiêu diệt…

Yamoto cũng vừa cười vừa kể lại trải nghiệm đầu đầy hoang mang của mình khi cổ tái sinh ở phía này.

“Mới đầu tôi còn nghĩ là đùa thôi cơ. Thật không ngờ một người đã sống cả ngàn năm như tôi lại phải đi học với trẻ con loài người.

Rồi chưa kể là nền giáo dục ở đây cũng khác với Fiori nữa, tôi được dạy là phải gọi một người sống chưa đến một phần mười tuổi đời kiếp trước của tôi là giáo viên… thật là một trải nghiệm thú vị mà.

Nhưng… quả nhiên là cô đã tiêu diệt linh hồn của Sitnalta.

Tôi cũng dự đoán trước chuyện đó rồi.”

“Vậy Propheter cũng biết về ông ta sao?”

“Ừ. Nhưng tôi nghĩ nó không tới mức quan trọng để nói cho cô. Ít nhất thì hắn vô hại nếu ta cứ để yên ở dưới biển.

Tôi định sẽ nói sau khi mọi chuyện kết thúc nhưng không may là tôi không có cơ hội.”

Đúng như tôi nghĩ, Yamoto có biết về sự tồn tại của hoàng đế Sinalta.

Lí do mà cổ không nói cho tôi cũng giống như tôi đã dự đoán.

Tuy ông ta là kẻ chủ mưu cho mọi chuyện xảy ra ở Fiori nhưng trừ khi ổng đích thân ra mặt thì mức độ ưu tiên của ổng không cao, bởi vậy không cần phải nhắc đến hoàng đế Sitnalta khi mà mọi người còn đang bận bịu đối đầu với Alexia.

Tôi đã chết ngay sau khi trận chiến với Alexia kết thúc, rồi khi được hồi sinh và đánh bại “Phù Thủy” thì Propheter lại chết.

Thế nên không có ai kể cho tôi cả.

Nhưng giờ nghĩ lại thì thấy lạ.

Tôi chết ở Nhật Bản và tái sinh ở Fiori, còn Propheter lại chết ở Fiori rồi tái sinh ở Nhật Bản.

Hay nói cách khác cả hai chúng tôi đều có thể xem là đã chết.

Vậy mà chúng tôi giờ đang ở đây nói chuyện với nhau, cảm giác đúng là lạ thật.

Mà… đào sâu hơn chút nữa thì tuy là hơi muộn rồi nhưng không ai trong chúng tôi biết “kiếp sau” là thế nào.

“Propheter… tôi muốn hỏi cô chuyện này. Thế giới này có phải là thế giới sau khi chết của Fiori không?”

Lúc trước tôi đã cho rằng có tồn tại kiếp sau ở Fiori.

Đó là bởi game đã thể hiện cho thấy kiếp sau trông như thế nào qua góc nhìn của Thần… dựa trên kiến thức của tôi.

Thế nhưng game lại tạo ra dựa theo kí ức kiếp trước của Yamoto, với một số điều không phải sự thật mà chỉ là suy nghĩ của Yamoto.

Vậy có nghĩa suy đoán “kiếp sau có tồn tại” của tôi thực sự nguy hiểm.

Nếu chuyện đi sai hướng thì tôi có lẽ bước thẳng vào chỗ chết trong khi mong chờ vào một kiếp sau không tồn tại rồi.

“Không đâu, tôi chỉ vô tình được tái sinh ở đây mà thôi.

Fiori có một nơi riêng để các linh hồn được yên nghỉ.

Tôi biết rất rõ về nó hồi còn là Nhà Tiên Tri.

Không chỉ tôi mà tất cả Thánh Nữ đều có thể cảm nhận được nó.

Bản Ngã Thế Giới… có thể nói là vậy chăng? Là nó nói với chúng tôi.

Rồi cô một ngày nào đó sẽ cảm nhận được thôi.”

Nhà Tiên Tri là Ngôn Sứ của Thế Giới.

Bởi có thứ như thế nên tôi dám chắc thế giới Fiori có bản ngã của riêng mình.

Và bản ngã ấy đã nói với Propheter và các Thánh Nữ rằng “Kiếp sau có tồn tại!”

Vậy là Fiori có kiếp sau… nhưng tôi không thể dám chắc được…

Bản Ngã Thế Giới có hơi đần.

Dù có tồn tại thì cũng có khi không phải là thiên đường để tôi được quyền sống thoải mái mà tôi hình dung.

Bởi khi nhìn lại, tôi có thể nói rằng Bản Ngã Thế Giới của Fiori có hơi đần… kiểu vậy đấyAfter all, when I looked back, I could only say that the Fiori’s W.

Nếu nó làm tròn bổn phận của mình ngay từ đầu thì chuỗi thảm kịch hơn một ngàn năm đã không xảy ra, cả những đau khổ mà các đời Thánh Nữ phải chịu cũng là do thế giới không chịu sửa cái hệ thống kém cỏi của nó.

Nó tạo ra Eve, rồi cổ phát điên. Mà, chúng ta có thể xem đó như là lỗi của hoàng đế Sitnalta.

Rồi sau khi Eve phát điên, nó lại tạo ra Thánh Nữ để đối phó. Đến đó thì vẫn ổn.

Thế nhưng bởi cái lỗi “Điểm yếu là sự tiêu cực” không bao giờ được sửa nên Thánh Nữ bị sa ngã (chính xác hơn là Thánh Nữ đời tiếp nữa do Đại Diện sau Eve là Alfrea đã bị phong ấn), rồi cái lỗi đó cứ kéo dài qua các thế hệ… và không bao giờ kết thúc nữa chứ! Nó còn chả thèm cải thiện!

Cái vòng lặp ấy cứ tiếp diễn và tạo ra một cái bug khổng lồ mang tên “Phù Thủy”, chưa kể Bản Ngã Thế Giới còn dùng một bug khác là tôi bị dịch chuyển qua đó trước khi “Phù Thủy” hoàn toàn bị đánh bại.

Nghĩ lại thì nó đúng là tệ hại mà.

Trong game thì kiếp sau được mô tả là một cánh đồng hoa nơi mọi người có thể sống mà không còn phải bận tâm gì nữa.

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của Propheter.

Đó là chưa nói nội dung game tôi biết là dựa trên lịch sử gốc — hay nói cách khác là kí ức của Propheter trong thế giới Bad END.

Nếu vậy thì khả năng cao cái kiếp sau được mô tả ấy chỉ là hi vọng của Propheter.

Là do cổ mong mọi người có thể sống hạnh phúc ở kiếp sau, tôi không thể phủ nhận được suy nghĩ ấy.

Mà tuy trễ nhưng thật lạ khi tôi đã tin rằng “vì có kiếp sau nên tôi có thể bình an sống ở đó” mà không có căn cứ gì. Hồi đó mình ngu vậy luôn à…?

Quả nhiên là do linh hồn tôi bị chia làm hai nên trí tuệ của tôi cũng bị giảm đi không ít.

Tôi nhận ra là vì đã có cả kí ức của Fudou Niito và Elrise nhưng… kể cả theo thường thức của tôi (Fudou Niito), thì tôi (Elrise)... Nói sao nhỉ, kì quặc.

Đó là do tôi thường bỏ qua những điểm mà tôi đáng ra phải để ý…

Có lẽ khoảng 70% trí khôn của tôi hồi đó đã ở lại với Fudou Niito…

Mà, giờ tôi cũng không dám nói là mình thông minh.

“Sao thế? Cô đang nghĩ gì sao?”

“Không, tôi chỉ đang hình dung kiếp sau là nơi như thế nào mà thôi.”

“Là nơi như thế nào à… chuyện đó ta sẽ không biết trừ khi ta đích thân đến.

Mà phải rồi, cũng sắp đến giờ ăn tối rồi nên cô có muốn đi tắm chung với tôi không?”

Cuối cùng thì đó vẫn là thứ mà tôi sẽ không biết trừ khi đến lúc.

Với cả tôi bây giwof cũng không còn nghĩ đến chuyện tìm cách đơn giản bằng đường chết.

Tôi không thể làm vậy sau khi thấy Leila đau khổ thế nào lúc tôi chết…

Thôi, hết giờ tự suy ngẫm rồi! Đến lúc tận hưởng tận hưởng suối khoáng nóng rồi.

Tôi không cần phải chết để tìm thấy thiên đường. Uhehehe.

Toàn mấy bà già, yep.

Người trẻ đều ở khách sạn sang trọng bên cạnh. Theien đường không tồn tại rồi.

Yamoto vào cùng tôi cũng có thể gọi là trẻ, nhưng tôi vốn đã biết bên trong cổ là một con rùa đã sống cả ngàn năm…

Tôi không thể hứng thú nổi với vẻ ngoài của cổ khi mà dáng vẻ rùa kiếp trước vẫn cứ hiện lên trong tâm trí tôi.

Cuối cùng thì tôi vào tắm rồi ra như bình thường.

Nhân tiện thì suối khoáng nóng hơi bình thường… đúng hơn là khá thoải mái.

Chắc tôi sẽ đi tìm một suối khoáng nóng ở Fiori rồi mở rộng nó.

Sau đó tôi sẽ mang Alfrea với Eterna theo.

“Quả nhiên là bộ yukata đó trông rất hợp với cô. Mà đúng hơn là cô mặc gì cũng đẹp cả.”

“Nó cũng rất hợp với Propheter đấy.”

“Cảm ơn vì lời khen. Nào, đến giờ ăn tối rồi nên hãy về phòng thôi.”

Tắm xong, tôi cùng thay bộ yukata cùng với Yamoto

Mặc váy liền mảnh ở nhà trọ kiểu Nhật thì sẽ rất nổi bật nên tôi sẽ mặc thứ này.

Trên đường về phòng, tôi đi ngang qua vài người và đều bị nhìn nhằm chằm. Yep, mị quen quá rồi.

Sau đó là bữa tối.

Có sashimi, tempura, heo nướng và trứng sữa hấp. Nói sao nhỉ? Đúng kiểu thực đơn truyền thống nhà trọ luôn đấy.

“Sao nào, ngạc nhiên chứ? Ở đây là ăn cá sống đấy. Thử một miếng đi, tôi đảm bảo an toàn. Cô có thể thêm wasabi tùy theo khẩu vị.”

Yamoto tự hào nói và nhìn tôi ăn.

Cổ đang đợi phản ứng của một người dị giới từ tôi đấy à?

Giống trong mấy truyện mà thức ăn dở, đến món Nhật thì phản ứng kiểu “không thể tin là cá sống lại ngon đến vậy!”.

Tôi hiểu cảm giác đó. Tôi cũng thích thế nên mới vừa làm bánh vừa hơi mong chờ phản ứng của Alfrea với Leila.

Chưa kể Yamoto còn là tác giả tiểu thuyết.

Phản ứng của một người dị giới thật sự hẳn sẽ rất có ích.

Về phần Yamoto… kiếp trước cổ là rùa mà, cổ đã ăn cá sống từ hồi đó rồi.

Quả nhiên khẩu vị của cổ từ kiếp trước vẫn còn đó kể cả sau khi tái sinh thành con người.

Mà kệ đi. Lâu rồi tôi mới được ăn sashimi kiểu nhật.

Đầu tiên là nạc cá ngừ. Cho một ít wasabi rồi chấm nó với nước tương rồi ăn.

…Hình như tôi cho hơi nhiều wasabi rồi thì phải? À không, chắc là do lưỡi tôi giống trẻ con hơn so với kiếp trước. Nhưng nó vẫn rất ngon. Tôi có hơi ấn tượng đấy.

Nhân tiện tôi là kiểu người thích trộn wasabi với nước tương rồi ăn.

Tôi nghe nói trộn wasabi với nước tương là bất lịch sự nên tôi không làm vậy trước mặt người khác, nhưng tôi vẫn thích ăn như thế.

Nếu tôi ăn wasabi không thì vị cay của nó sẽ xộc thẳng lên làm tôi không cảm nhận được mùi vị của sashimi.

Nếu là cá vị nhạt thì còn dễ bị át đi bởi vị của wasabi và nước tương hơn.

Ngược lại, khi trộn vào thì vị cay của nó sẽ giảm đi, giúp ta cảm nhận được mùi vị của cả wasabi và sashimi.

Nói chung đây là khẩu vị cá nhân mà thôi. Tôi biết nó không hề phổ biến.

Nhân tiện sashimi tôi thích nhất là cá hồi. Vị ngọt của nó khiến tôi càng muốn ăn thêm.

Nó ngon nhất là khi ta cho nước tương chua lên để nhấn mạnh hậu vị của wasabi..

“Hm… quả là ngon thật.”

“Sao mà phản ứng của cô bình thường thế… nó trông thiếu thiếu…”

“Tôi đã từng ăn sashimi ở Japon rồi kia mà.”

“À, ra vậy. Quả là có quốc gia đó nhỉ. Thế thì cô không ngạc nhiên là đúng rồi.”

Có một quốc gia giống Nhật Bản ở Fiori.

Ẩm thực của họ khá giống với Nhật Bản, và tôi được đãi tempura với sashimi khi đi săn ma vật ở đó.

Nhờ vậy mà không hẳn là không có nơi để ăn sashimi ở phía bên kia.

Đúng hơn… quốc gia ấy chắc chắn từng có người chuyển sinh…

Và là người giỏi đến mức phát triển được cả nước tương với

miso.

“Mà nè, tôi có hơi tò mò. Làm sao cô có thể nói tiếng nhật trôi chảy như vậy? Cô đã học nó ở đây sao?”

“Kiểu vậy, tôi đã nói chuyện với Fudou-san rất nhiều kia mà.”

Đó… Không hẳn là nói dối. Yep, hoàn toàn không hề nói dối.

Đúng là tôi đã học tiếng nhật ở thế giới này (kiếp trước), tôi cũng đã nói chuyện rất nhiều với Fudou Niito.

Khả năng cao tôi sẽ bị nắm thóp nếu cứ nói về chủ đề này nên tôi mau chóng dừng và tập trung lại vào đồ ăn.

Món tiếp theo tôi đưa đũa tới là tempura.

Có loại tempura vị súp và tempura vị muối, nhưng tôi thích vị súp hơn.

Lí do là vì nó dễ ăn. Vị muối cũng ngon nhưng nó làm tôi khô miệng do thiếu nước.

Nhưng đó chỉ khi tôi mua tempura ở siêu thị.

Cũng đành chịu thôi, hầu hết tempura mua ở siêu thị đều được làm ra từ lâu rồi nên lớp vỏ của nó hơi khô.

Để bù lại thiếu sót cho phần kết cấu, cách tốt nhất là ăn với canh.

Ngược lại, nếu tôi nhúng tempura mới chiên vào canh thì nó lại thành ra nửa mềm nửa giòn đi nên ăn không là ngon nhất.

Món tempura ưa thích của tôi là tôm như hầu hết mọi người… cũng không hẳn. Tôi còn thích cả bí, khoai lang và cà tím nữa.

Chắc là vì tôi thích đồ ngọt.

Và tempura ở nhà trọ này giòn nên nó rất ngon. Mùi vị của sẽ khác hẳn khi nó còn giòn hay không.

Tiếp đến là thịt heo nướng.

Tuy đơn giản nhưng lại rất ngon.

So với thịt ở Fiori thì như trời với đất.

Thịt heo bên kia ăn được, nhưng không ai biết nên cho chúng ăn gì để cho ra được chất lượng thịt tốt nhất.

Họ cứ vứt cho chúng mọi thứ ăn được để vỗ béo rồi ăn chúng khi mùa đông đến. Chỉ vậy mà thôi.

Chúng ta đang ăn thịt của những chú lợn được nuôi để thịt. Nghe thì ác nhưng mà nó ngon. Cảm ơn nhé lợn.

Ăn kèm với cơm, tôi có hơi ấn tượng bởi mùi vị.

Ở Fiori cũng có cơm, nhưng vị của nó khác hẳn.

Cơm ở nơi này đã được cải tiến bằng xương máu của biết bao đời nông dân thực sự khác hẳn.

Kiếp trước tôi đã ăn mà không để ý, nhưng sau khi tái sinh, tôi mới nhận ra nó xa xỉ đến nhường nào.

Cơm, siêu ngon.

Cuối cùng tôi nắm chặt đũa và nhẹ nhàng thưởng thức hương vị của món trứng sữa hấp.

Tôi đã quen đồ tây nhưng giờ khi ăn lại… Đồ Nhật cũng ngon không kém.

Kiếp trước tôi thích steak hơn sashimi, tôm rán hơn tempura tôm, pudding hơn trứng sữa hấp, nhưng tại khoảng khắc này,

tôi có thể cảm nhận sự khác biệt của nó hơn bao giờ hết.

Không thứ nào kém hơn thứ nào cả.

Truyện Chữ Hay