Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Như vậy thì là… Đại Hoàng tôn là có ý mượn sức tôn nhi” Lăng Hầu gia lưu loát lột hạt thông, vừa ăn vừa phân tích cho Lăng Tiêu nghe:” Nhị Hoàng tôn ta biết đến, đứa nhỏ này về mặt quân sự thật có kỳ tài, chỉ tiếc người rất đơn thuần, tuổi lại nhỏ, không có chí lớn, không có kiên định …cái này ta không lo, ta chỉ là lo lắng Đại Hoàng tôn…”.
Thời gian cực nhanh, Lăng Tiêu vào cung đã gần một năm, Đại Hoàng tôn Chử Dịch Cẩn lặp đi lặp lại nhiều lần là hắn cực kỳ thích Lăng Tiêu, nhưng mỗi lần đều bị Lăng Tiêu không dấu vết mà né tránh, nhưng Chử Dịch Cẩn cũng không phải ngốc tử, hắn sẽ đợi đến lễ nhược quán. Chử Vương triều có quy củ, cử hành nhược quán xong sau đó sẽ phong Vương, ban thưởng đất phong, ra cung kiến phủ đệ, đại hôn, vào triều.
Đến lúc đó Chử Dịch Cẩn quyền lợi nơi tay, Lăng Tiêu sẽ không dễ dàng như vậy qua loa tắc trách với hắn.
Lăng Tiêu ngồi ở bên cạnh Lăng Hầu gia, cũng chuyên tâm mà ăn hạt thông, thản nhiên nói:” Không có cái gì lo lắng, tôn nhi cùng gia gia có suy nghĩ giống nhau, sau này Đại Hoàng tôn là có khả năng đăng cơ nhất, là trưởng tử hơn nữa trời cho thông minh, tâm tư cũng đủ tinh mịn… Cho nên nhất định là sẽ làm nên chuyện lớn một ngày không xa.”
Hạt thông.
Lăng Hầu gia nhìn tôn tử vui mừng cười:” Không uổng phí ta dạy con nhiều năm, con trong lòng đều biết là tốt rồi. Hoàng gia tranh trữ chi chiến chúng ta không nên tham dự, chỉ nên thuận theo, cũng không nhất định phải thụ hưởng phúc khí của tân Hoàng. Nhà của ta không cầu hiển hách, có thể nhiều thế hệ phú quý thì được rồi.”
“Tôn tử đã hiểu.” Lăng Tiêu cười, nghĩ nghĩ nói:” Vì chuyện Đại Hoàng tôn tâm niệm muốn…tôn nhi nghĩ trước ở trong triều xin một quan chức, Đại Hoàng tôn lập tức sẽ vào triều thảo luận chính sự, đợi cho hắn vào triều ta liền nói thân có quan chức không thể để cho hắn bài bố. Ta sẽ không để bị động ở trong tay của hắn, không bằng ta trước một bước vào triều hành động khỏi ngày sau phiền toái.”
“Ân…”. Lăng Hầu gia trừng mắt nghĩ nghĩ nói:” Không muốn Đại Hoàng tôn thao túng ta nên phải chọn cẩn trọng một chức quan…nếu không phải là Lễ bộ chính là Công bộ. Nếu Đại Hoàng tôn đã có tâm tranh làm Hoàng đế, vào triều về sau tất nhiên sẽ hạ tay trước tiên ở hai bộ này.”
Tam tỉnh Lục bộ, Lục bộ nói ra chính là Lại bộ, Hộ bộ, Lễ bộ, Bộ binh, Hình bộ, Công bộ. Trong đó chủ quản điển tích trường học là do Lễ bộ, chủ quản công trình xây dựng là Công bộ, quyền lợi nhẹ chức vị nhàn, Đại Hoàng tôn có chút đầu óc cũng sẽ không nhúng tay vào việc nhàn kém. Lăng Tiêu nghĩ trước một bước ở hai bộ này sẽ tìm một chức vị, về sau nếu bị Đại Hoàng tôn trực tiếp muốn Lăng Tiêu làm thủ hạ của hắn cũng sẽ không có cơ hội nhiều lắm.
“Ý của tôn nhi là Công bộ, còn nhớ năm đó tôn nhi cải tiến cung tiễn đã lập được công lao, hiện giờ lại làm ra thành tích khác thì, hẳn là không khó.” Lăng Tiêu cười:” Bất quá lần này không thể là binh khí hạng nhất như vậy thì quá phô trương.”
Lăng Hầu gia suy nghĩ trong chốc lát nói:” Làm khó con phải suy tính một bước vậy, chính con khống chế tình hình là tốt rồi. Đại Hoàng tôn coi trọng con đơn giản là hai dạng khác biệt, một là duy trì Thọ Khang Hầu phủ, hai là năng lực của con. Đương nhiên không thể tiếp tục chế tạo binh khí, con mặc dù ở phương diện này tạo nghệ cực cao, nhưng cái này quan hệ nền tảng lập quốc, năm đó việc thay đổi cung tiễn.. Ta vẫn luôn hối hận.”
“Gia gia là vì thần dân của Đại Chử thôi.”
Lăng Tiêu khuyên giải an ủi nói: “Chuyện này cũng không có thể nói là không tốt, nếu không Thọ Khang Hầu phủ ta về sau kế thừa lại không có người tài? Như vậy nếu giấu kín tài e là sẽ làm Lăng gia xuống dốc.”
Lăng Hầu gia thoải mái cười, cuộc đời này công tích của ông có hai cái, một là phụ trợ Hoàng đế đánh hạ dành được giang sơn, hai chính là dưỡng dục ra Lăng Tiêu, dặn dò:” Từ từ mới tính đi, mới về nhà ở hai ngày, hảo hảo nghỉ ngơi.”
Nói xong chính sự, Lăng Hầu gia cầm lấy chung trà uống nhuận nhuận cổ họng, rốt cục kiềm chế không được lộ ra mặt bát quái hỏi: “Nghe người nói, Nhị Hoàng tôn tựa hồ đối với con cũng rất có ý, giống tình cảnh của thiếu nữ mười tám động xuân, nào đem chuyện các con ở chung từng tí nói tỉ mỉ một lần, gia gia giúp cho con phân tích một chút.”
“Chuyện này cũng không nhọc đến gia gia hao tâm tổn trí.” Lăng Tiêu cười. Tay cầm đem hạt thông xoay người đi tìm Lăng Trĩ.
Lăng Trĩ biết Lăng Tiêu đã trở lại đã sớm ở Sấu Ngọc Hiên chờ, Lăng Tiêu thấy Lăng Trĩ cười: “Muội muội lại cao lớn.”
Lăng Trĩ cười, đi đến trước mặt Lăng Tiêu khoa tay múa chân một chút, cười duyên: “Nhị ca cũng cao lớn, so với muội cao lớn nhanh hơn nữa, đúng rồi…” Lăng Trĩ cầm cái tiểu hà bao đến, đưa cho Lăng Tiêu: “Muội mới làm xong, tặng Nhị ca mang đi.”
Lăng Tiêu tiếp nhận nhìn kỹ, Lăng Trĩ hiện tại nữ hồng càng ngày càng tinh xảo, Lăng Tiêu lập tức mang ở trên người, cười nói: “Như thế nào mà tay nghề tiến bộ như thế? Sẽ mau vượt qua các tú nương trong châm tuyến phòng thôi.”
Lăng Trĩ ngọt ngào cười: “Lại trêu ghẹo muội rồi.”
Lăng Tiêu cúi đầu uống trà, Lăng Trĩ do dự nhỏ giọng nói: “Trước đó vài ngày… Đại tỷ tỷ trong viện, giống như xảy ra chuyện gì đó.”
Lăng Tiêu đem chung trà đặt lên bàn, cười lạnh: “Ác giả ác báo, việc này huynh đã biết, muội đừng nói đến nữa.”
“Ân.” Lăng Trĩ từ trước đến nay đều là nghe Lăng Tiêu nói, gật gật đầu:” Muội nghe Nhị ca, trong ngày thường cũng sẽ không gây chuyện.”
Lăng Tiêu thấy muội muội nhu thuận như vậy rất là vui mừng, an ủi: “Không cần lo lắng trong viện của muội đều là người của huynh, được huynh cẩn thận chọn ra đưa tới, cuộc sống gia đình thê tử, thúc bá, huynh đệ của các nô tài đó đều nằm trong tay huynh, xảy ra chuyện gì cũng không thoát khỏi dự tính của huynh.”
“Ân.” Lăng Trĩ an tâm gật đầu, lại tiếp tục nói với hắn nói một lát, hai huynh muội đã lâu không gặp, hảo hảo đoàn tụ hai ngày.
Chờ về tới trong cung Lăng Tiêu mới chính thức bắt tay vào việc muốn vào Công bộ, kỳ thật ở hiện tại Hoàng Đế đối với Lăng Hầu gia rất coi trọng và đối với Lăng Tiêu rất yêu thích, nếu Lăng Hầu gia đi đường tắt muốn an bài Lăng Tiêu ở Công bộ một công việc nhàn hạ cũng không khó, nhưng Lăng Tiêu đối với bán quan bán tước, cựu thần vì ấu tử thỉnh ân chủ sự có bản năng chán ghét, cho nên hắn không thích Lăng Nho Học vì Lăng Hiên quyên quan thời điểm đó thực bài xích. Lăng Tiêu nhân phẩm không tính là cao thượng, nhưng hắn cũng là người có chút thanh cao.
Lăng Tiêu vẫn là quyết định làm ra thành tích trước, sau đó đợi lão Hoàng Đế hạ chỉ Tứ Quan, chính mình sẽ ngạo kiều cầm quan ấn, đó mới là danh chính ngôn thuận.
Không thể bắt tay từ binh khí cao cấp, Lăng Tiêu trước nghĩ, khi về nhà hắn nghe Lăng Hầu gia nói năm nay phía Nam lại gặp bão, lúc này kỹ thuật chống lũ bất quá vẫn là Đại Vũ trị thủy lưu lại. Có một bộ phân lưu trừ úng, đó là cách chống lũ thường xuyên duy trì từ trước, tuy rằng cách cũ, vẫn dùng được, nhưng nếu trong hoàn cảnh xấu lại không thể áp dụng được. Thậm chí có địa phương lúc nước lũ đến quá lớn các phân lưu trừ úng cũng không thể chứa đựng nước đến một tháng, qua mùa lũ thì không còn chứa nước nên khi thiếu mưa mùa khô vẫn là luống cuống!
theo mình hiểu phân lưu trừ úng có lẽ là các đập chứa nước
Lăng Tiêu tay cầm bút lông, tùy tay cầm tờ giấy bắt đầu vẽ vẽ phác họa, mấy ngày hôm trước hắn đi Hoàng đô bản thân đã xem qua, hiện tại công cụ tưới nước vẫn đều là guồng nước long cốt, tất cả đều dùng nhân lực, dựa vào nhân lực thải đạp guồng nước đem nước sông đi theo vận tải đường thuỷ vào đồng ruộng, việc này so với đem nước tưới điền tự nhiên thuận tiện rất nhiều, nhưng có hai điểm không đủ: một chính là làm chuyển động bánh xe không thể dùng ít sức, hơn nữa phải dùng sức từ nhiều người lao động cường tráng đồng thời cùng làm việc mới được, hao nhân lại hao lực. Hai là cứ như thế sẽ phải đi lên đầu nguồn nước lấy nước lợi ích cũng không nhiều, thậm chí có địa phương dân chúng vẫn dùng thùng nước tưới, cảm thấy như vậy dễ dàng hơn chút. Hồng thủy… Tưới, nếu có thể đem này hai điểm kết hợp lại…
Lăng Tiêu lấy ngón tay thon dài nhẹ gõ án thư, linh cảm đột nhiên đến, cúi đầu tay nhanh chóng trên giấy xoát xoát họa sơ đồ phác thảo. Lăng Tiêu cả một đời theo học chuyên nghiệp trình độ tốt lắm, loại này cũng chính là chuyên môn của hắn, dùng một canh giờ đã đại khái phác thảo ra sơ đồ, tính toán thụ lực, vội một ngày liền hoàn thành.
Chuyện tiếp theo cũng rất trọng yếu, Lăng Tiêu đến tìm hiểu vài địa phương, lại tính toán trong chốc lát, yên lặng đi vài cái bước, cuối cùng chậm rãi phác họa sơ đồ đã hoàn thành, Lăng Tiêu triển khai bản vẽ nhẹ nhàng cười, hoàn mỹ.
Lăng Tiêu đem ý tưởng cùng với sơ đồ phác thảo đều đốt sạch, chỉ để lại bảng vẽ đã hoàn thành.
Lăng Tiêu sửa kiểu cũ của long cốt guồng nước, vận dụng lực kết cấu, hắn triệt bỏ một cái bánh xe di chuyển, sửa lại tổng thể, mượn lực kéo từ súc vật, như là trâu bò thì sức lực sẽ lớn hơn, gắn cho nó cái yên trên đó có dây thừng được gắn trực tiếp vào bánh răng, chỉ huy súc vật đi phía trước kéo, từ lực kéo này làm di chuyển bánh xe, chuyển động thay đổi liên tục làm long cốt chuyển động đem nước trong hồ đưa lên bờ vào trong ruộng vườn.
Trước kia vì guồng nước không thể sử dụng sức lực súc vật, hiện tại trải qua sự chỉnh sửa của Lăng Tiêu thay đổi về sau hoàn toàn đem nhân lực giải phóng ra, hơn nữa súc vật kéo so với nhân lực lớn vài lần, như vậy lượng nước cấp sẽ không có trở ngại, mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy.
Lăng Tiêu mỉm cười cầm lấy một cái trương đồ khác đến, nếu như nói mặt trên là một sự cải cách vượt trội, như vậy trương đồ thứ hai chính là kỳ tích, sửa lại sức người đổi thành súc vật kéo bất quá là thay đổi về bộ phận lực kéo, Lăng Tiêu nguyên bản rất chuyên nghiệp đề cập đến phương diện này không coi là cái gì, nhưng trương đồ thứ hai xác xác thật thật là tư tưởng của chính Lăng Tiêu.
Trương đồ thứ hai của Lăng Tiêu là một cái “lũ lụt xa”, cái này chỉ cần guồng nước không cần nhân lực cũng không cần súc vật kéo, hoàn toàn lợi dụng lực dòng nước, từ hai cái bánh xe lớn và một cái bánh xe nhỏ cấu thành, lấy hai cái trục xoay liên tiếp, trên bánh xe nước an trí rất nhiều cái bản diệp, tương liên cùng guồng nước dựng thẳng bánh răng, chỉ cần đem guồng nước loại này sắp đặt tại bờ biển thích hợp, từ dòng nước luân chuyển đi vào trong sông là nước có thể chảy vào đồng ruộng.
Càng hay chính là loại guồng nước này có thể an trí để chống lũ, bên cạnh đập chứa nước, trong thời kỳ nước lớn có thể giữ nước, sau đến mùa khô sẽ đưa nước từ từ vào đất ruộng hoặc vào nhà phục vụ sinh sinh hoạt của người dân.
Lăng Tiêu nhìn hai tờ bản vẽ có chút do dự, hắn bổn ý là làm ra chút thành tích, làm cho lão Hoàng đế danh chính ngôn thuận cấp cho hắn một chức quan trong Công bộ, nhưng cái này thành tích thấy thế nào… Đều có chút lớn.
Công lao quá lớn không có kết cục tốt, từ xưa như thế a…
“Nhị gia, Nhị Hoàng tôn tìm đến ngài.” Bên ngoài có một tiểu thái giám nhẹ giọng gõ cửa, Lăng Tiêu sửng sốt một chút, miệng nổi lên một tia mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Thỉnh.”