Nihonkoku Shoukan(WN)

chương 37: siêu cường lụi tàn (5)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 37: Siêu cường lụi tàn (5)

Trans: Dr.Sirius

Edit: Lionel, dưa hấu

.

.

.

.

-Đôi lời từ trans Dr.Sirius mới: Tui là Khải, 2k5, dịch truyện vì đam mê. Mới tập dịch nên còn nhiều sai sót lắm nên mấy bác nào thích thì tặng edit vài viên gạch ống cũng được :>

.

------------:v :V :v--------------

Đế quốc Papaldia, thủ đô Esthirant, cung điện hoàng gia

Cuộc họp khẩn cấp buổi sáng... tất cả những người quyền lực nhất cả nước đều tập trung tại đây cùng quyết định sự tồn vong của toàn bộ đế quốc. Cuộc họp này sẽ xoay quanh những vấn đề cần giải quyết với Nhật Bản.

Thành phần tham dự gồm có:

-Hoàng đế Ludius

-Thành viên hoàng gia Remille

-Tổng tư lệnh Arde

- Cục trưởng cục Ngoại giao 1 Elto

-Cục trưởng cục Ngoại giao 2 Rius

-Cục trưởng cục Ngoại giao 3 Kyeos

-Bộ trưởng Bộ nội vụ Baars

-Bộ trưởng Bộ tài chính Mooly

-Các trợ lý cho từng bộ cũng có mặt

Trước khi cuộc họp bắt đầu, một sấp tài liệu chứa mọi thông tin đã biết về Nhật Bản được phát cho mọi người. Tất cả bắt đầu đọc tập tài liệu được tổng hợp bởi cục ngoại giao 3. Các thông tin xếp theo thứ tự thời gian tóm tắt như sau:

^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

-Trung lịch tháng 1 năm 1639, Công quốc Kua Toine ở lục địa Rodenius đã thiết lập ngoại giao với Nhật Bản. Thời điểm đó vẫn chưa có quốc gia nào khác công nhận sự tồn tại của “Nhật Bản”. Sau khi thiết lập quan hệ, Nhật Bản đã yêu cầu thu mua một lượng lớn lương thực từ Công quốc Kua Toine.

+Tháng 4 cùng năm, , Vương quốc Rowlia vốn sỡ hữu lực lượng quân đội lớn nhất lục địa Rodenius lúc bấy giờ đã tiến hành xâm lược Công quốc Kua Toine nhằm châm ngòi cho một cuộc chiến tranh. Nhật Bản đã tham gia cuộc chiến đó với tư cách là đồng minh của Kua Toine. Trong trận Đại hải chiến Rodenius, lực lượng hải quân Rowlia đã mất hơn 1500 tàu chiến và phi đoàn wyvern hứng chịu thiệt hại nặng nề.

+Trong trận chiến phía tây thị trấn pháo đài Ejey thuộc Kua Toine, lực lượng mặt đất hùng hậu của Rowlia đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

+Dù vẫn chưa rõ cách thức, nhưng ngay sau đó vua Rowlia là Hark Rowlia đã bị Nhật Bản bắt giữ.

- Đế quốc từng cử hạm đội viễn chinh phương đông để trừng phạt Vương quốc Fenn, nhưng các wyvern chúa đã bị bắn hạ và đội tàu chiến tuyến buộc phải rút lui. Đây là cuộc đụng độ đầu tiên giữa đế quốc và Nhật Bản.

+Sau khi thành công chiếm đóng Vương quốc Altarus, quân đội hoàng gia bắt đầu để mắt đến Vương quốc Fenn. Quân ta chiếm đóng thị trấn Nishinomiyako, trong đó bao gồm 200 công dân Nhật Bản và hành quyết họ theo lệnh công nương Remille với quyền hạn cục trưởng cục ngoại giao 1. Phẫn nộ trước hành động này, quân đội Nhật Bản đã tấn công và tiêu diệt lực lượng hải quân đế quốc tham gia xâm lược Fenn. Thất bại này đã làm mất đi 1 phần 3 lực lượng hải quân đế quốc.

+Hoàng đế tuyên bố đế quốc sẽ tiêu diệt và thanh trừng toàn bộ công dân Nhật Bản; đáp lại động thái trên, Nhật Bản tuyên bố sẽ thực thi các hành động phòng vệ chính đáng. Đây chính thức bắt đầu cuộc chiến giữa đế quốc Papaldia và đất nước Nhật Bản.

+Nhật Bản tấn công và đánh bại lực lượng đế quốc đang đóng quân, giành độc lập cho vùng lãnh thổ đế quốc kiểm soát ở Altarus.

+Nhật Bản cũng triển khai rất nhiều máy bay tấn công căn cứ quân sự phòng thủ thủ đô phía bắc Esthirant, phá hủy hoàn toàn hệ thống phòng ngự ở đó.

+ Cùng thời điểm, hải quân Nhật Bản đã tiêu diệt lực lượng hải quân đế quốc và phá hủy tòa nhà trụ sở chỉ huy hải quân cùng các công sự xây dựng tại cảng.

-Nhật Bản xác nhận đất nước mình bị dịch chuyển từ một thế giới khác, hoặc có lẽ là một hành tinh khác đến nơi này. Họ sỡ hữu những thành tựu công nghệ quân sự không tưởng dù nằm ngoài khu vực văn minh. Trong suốt chiều dài lịch sử, đế quốc chưa từng biết đến một quốc gia nào như thế nên giả thuyết họ đột nhiên xuất hiện càng đáng tin cậy hơn.

^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

Tất cả đều đã đọc xong bản báo cáo. Sắc mặt ai nấy đều chùng xuống.

“Đầu tiên, tôi sẽ tóm tắt tình hình hiện tại của quân đội.”

Tổng tư lệnh Arde đứng lên nói.

“Lực lượng hải quân chủ lực đã bị tổn hại nặng nề, chỉ còn 12 mẫu hạm wyvern trên tổng số 50 tàu sống sót. Còn về lực lượng viễn chinh, ta còn lại 22 tàu hạm đội phương đông và 13 tàu hạm đội phương tây. Chung quy lực lượng hải quân của ta tổng lại chỉ còn 85 tàu. So với trước khi đụng độ Nhật Bản, chúng ta đã tổn thất hơn 90% lực lượng, một thiệt hại quá lớn.”

Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán Arde. Với lực lượng hải quân còn lại, họ vẫn mạnh hơn nhiều so với các quốc gia lân cận thuộc Khu vực Văn minh thứ Ba. Nhưng nếu xét đến tốc độ Nhật Bản tiêu diệt lực lượng chủ lực thì chỉ có thể coi phần còn lại này là quá nhỏ bé và hết sức thảm hại.

“Tiếp đến là lực lượng mặt đất. Một trong những căn cứ quân sự lớn nhất đế quốc, tức Căn cứ phòng thủ Thủ đô Đế quốc đã bị phá hủy hoàn toàn. Chúng tấn công ta từ bầu trời bằng những vật thể nổ trên phạm vi lớn đến khó tin. Nếu xây dựng căn cứ mới trong tương lai, chúng ta nên cân nhắc tránh tập trung quá nhiều công trình tại một điểm, nhưng xét đến tình hình hiện tại thì hầu như không thể.”

“Vì hệ thống phóng thủ thủ đô đã suy yếu trầm trọng, ta sẽ rút mọi lực lượng ở các lãnh thổ về tham gia bảo vệ thủ đô. Sự an nguy của thủ đô là ưu tiên hàng đầu nên tôi đã ban hành lệnh rút quân khẩn cấp dưới quyền hạn Tổng tư lệnh. Nhưng lưu ý là ngay cả phần lực lượng này cũng không thể lấp lại khoảng trống như trước lúc ta bị tấn công.”

“Khoan... tôi có ý kiến thưa ngài Arde!” Bộ trưởng Bộ nội vụ Baars chợt cắt ngang.

“Sao lại rút toàn bộ binh lính từ các lãnh thổ?! Rồi lỡ bọn chúng nổi dậy làm phản thì sao?! Ngài không thể rút số quân hiện đang đóng trên hai lục địa lớn khác được à?”

“Không được. Những căn cứ đó đều có vị trí chiến lược cực kỳ quan trọng. Sức mạnh lớn nhất của bộ binh là dựa vào lợi thế địa hình; tuy rút quân từ những căn cứ lớn vẫn có thể giúp kiểm soát các nước chư hầu, nhưng ngược lại hiện diện quân ta trên trường quốc tế sẽ suy giảm quá nhiều. Ban cai trị tồn tại không phải để ngăn chặn nổi loạn ngay từ đầu sao? Cơ mà, dù mấy nước chư hầu có bất mãn gì thì chúng cũng chẳng liên kết với nhau được nên không cần phải quan tâm. Trường hợp khó xảy ra nhất là chúng nổi dậy và ta mất một phần lãnh thổ, nhưng nếu xét việc củng cố phòng thủ thủ đô thì tôi nghĩ mất mát đó cũng hợp lý, ngài thấy đúng không?”

“Ừm... thì...”

“Với lại mệnh lệnh đã được thực thi rồi. Tất cả binh lính phục vụ ban cai trị hiện tại đã sẵn sàng rút về thủ đô.”

Baars không nói gì thêm. Arde tiếp tục trình bày.

“Hoàng đế và ngài Mooly đã được thông báo từ trước và đều chấp thuận, ngoài ra các nhà máy sản xuất ở Duro đã được lệnh sản xuất số lượng lớn quân trang. Nhờ đó sẽ không xảy ra vấn đề thiếu hụt trong đường dây cung ứng của ta đâu.”

Sau khi Arde kết thúc phần trình bày, cục trưởng cục ngoại giao 3 Kyeos giơ tay ý kiến.

“Theo như hiện trạng quân ta, Nhật Bản là một thế lực cần phải để tâm và hảnh động thật cẩn trọng, tôi tin mọi người cũng đã nhận ra. Vấn đề là...” Kyeos hít một hơi thật sâu. “Cuộc chiến này sẽ có kết cục ta là bên thua cuộc.”

“!!!”

Tất cả đều sốc. Kyeos biết mọi người đã nhận ra, chỉ là không một ai đủ can đảm để nói ra trước mặt hoàng đế.

“Tổng tư lệnh Arde, tôi muốn hỏi một điều.”

“Sao vậy?”

“Nếu toàn bộ lực lượng còn lại của ta đổ bộ vào Nhật Bản, liệu có thể thực hiện mệnh lệnh tuyệt diệt lũ người Nhật của hoàng đế không?”

“Để thực hiện ý nguyện ấy của hoàng đế, chúng tôi sẵn sàng hi sinh cả thể xác và linh hồn của mình.”

“Tôi không hỏi lý tưởng của ngài. Cái tôi muốn hỏi là có thể hay không, với sức mạnh hiện tại của quân ta ấy.”

“...Với quân lực hiện tại thì bất khả thi. Để thực hiện mệnh lệnh đó, cần phải tuyển thêm binh lính và đóng tàu chiến. Thứ chúng ta cần là thời gian.”

“Nhật Bản không đời nào cho ta thời gian làm việc đó đâu. Tôi sẽ chuyển vấn đề sang cục ngoại giao số 1, xin hỏi những người đã khơi mào cuộc chiến với Nhật Bản, trước hết là ngài Elto.”

“...Ngài có ý gì?!”

“Các vị sẽ giải quyết cuộc chiến này như thế nào đây?”

Trán Elto túa đầy mồ hôi, mắt đảo láo liên. Ánh mắt ông lướt qua mặt hoàng đế.

“Chúng ta đã công khai tuyên bố tiêu diệt Nhật Bản; nếu thay đổi ý định thì sẽ ảnh hưởng đến vị thế của ta trong mắt quốc gia khác cũng như các nước chư hầu. Nếu coi trọng vị thế đất nước, không còn lựa chọn nào ngoài tiếp tục theo đuổi mục tiêu đâu.”

“Ngài Elto, ngài có tin mục tiêu đó còn khả thi không?”

“Theo những gì tổng tư lệnh Arde đã nói thì hoàn toàn khả thi nếu ta có đủ thời gian. Tôi không có kinh nghiệm hay chuyên môn về các vấn đề chiến lược quân sự nên không thể nói gì hơn.”

“Được rồi, vậy xin hỏi người đứng đầu cục ngoại giao 1 rằng: Nhật Bản muốn gì ở chúng ta?”

“Thứ Nhật Bản muốn… xuất phát từ biến cố Vương quốc Fenn, nơi chúng ta xử tử công dân của chúng, Nhật Bản muốn ta đưa ra một lời xin lỗi thích đáng, bồi thường và bàn giao tất cả những ai liên quan hoặc có thể cung cấp thông tin về biến cố đó. Ngoài ra gửi lời xin lỗi đến Fenn cũng như các khoản phí và vật phẩm bồi thường. Đó là đề nghị của phía Nhật Bản.”

Khuôn mặt Remille lúc này đang tái mét.

“Vậy thưa công nương Remille, công nương nghĩ như thế nào về những yêu sách của Nhật Bản?”

Cả căn phòng rơi vào tĩnh lặng.

“Ta... ta...”

“Đủ rồi!!!”

Giọng nói lắp bắp của Remille bỗng bị át đi bởi tiếng hét đầy giận dữ. Ai nấy đều im bặt khi biết chủ nhân của giọng nói đó là ai. Hoàng đế Ludius quay ngoắt sang cục trưởng cục ngoại giao 3 Kyeos.

“Kyeos, ý ngươi là sao?! Ngươi muốn siêu cường đế quốc Papaldia phải giao các đầu não là bản thân chúng ta, cũng như Remille đây cho Nhật Bản và phải chịu thất bại ê chề như thế sao?!”

“K... Không ạ, có mơ thần cũng không dám nghĩ như thế. Thần chỉ muốn đáp lại nguyện vọng của con dân, muốn xác nhận những gì Nhật Bản yêu cầu, làm rõ mọi biện pháp bên ta có thể thực hiện, và đặt lên cán cân để chắc chắn mọi thứ đều hợp lí rồi tìm ra giải pháp khắc phục thôi ạ.”

Kyeos lựa lời cẩn thận, bởi chỉ một sai sót thôi là đầu cả gia đình ông sẽ lìa khỏi cổ.

“Nhật Bản rất mạnh. Thần thực sự thấy thất bại của ta đã ngay trước mắt rồi. Nếu mọi thứ cứ tiếp diễn như vậy, đế quốc sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ, và thần không thể không lo lắng ạ.”

“Hừm... Nhật Bản thực sự rất mạnh. Hải quân của ta bị tàn phá, một trong những căn cứ lớn nhất cũng bị phá hủy. Tuy nhiên, chúng ta vẫn còn hai căn cứ lớn khác và thành phố Duro hỗ trợ nên không lo bị thiếu hụt vũ khí. Hơn nữa, đám mọi rợ đó không thể nào bước chân vào lãnh thổ chúng ta được.”

“Liệu thần có thể được biết lí do không ạ?”

“Để đổ bộ lên lục địa của một siêu cường, chúng sẽ cần tiêu tốn một lượng rất lớn nguồn lực vì không thông thạo địa hình. Tuy lực lượng hải quân rất mạnh, nhưng chưa chắc bộ binh của chúng cũng được như thế. Lãnh thổ chúng ta vô cùng rộng lớn; không quan trọng chất lượng binh lính ra sao, chúng không thể nào chi viện cho quân của mình đâu.”

Mọi người đều gật gù đồng tình, không một ai dám bác lời hoàng đế. Tuy vẫn còn canh cánh những vấn đề có thể khiến đế quốc sụp đổ trong nay mai, nhưng nếu

Kyeos nói ra thì không chắc giữ nổi cái đầu, vì vậy ông đành phải nuốt lại.

Cuộc hội nghị bàn biện pháp đối phó Nhật Bản tiếp tục diễn ra.

-------------------------------------

Đế quốc Papaldia, lãnh thổ Kooze

Để chống lại ban toàn quyền bạo ngược do đế quốc Papaldia thiết lập, Haki đã tập hợp những đồng minh có cùng ước muốn giành độc lập. Số người bất mãn với chế độ nhiều đến chính Haki cũng khó tin được là mình đã lập nên một nhóm hơn 2.500 người.

Tên tổ chức kháng chiến này tên là “Quân đoàn Tái thiết Vương quốc Kooze”.

Sức mạnh quân sự thực tế chỉ khoảng 1.500 người nhưng nhìn chung vẫn là một con số rất lớn. Tổ chức ban đầu chỉ gồm vài chục thành viên tạo thành một mạng lưới liên kết (Trans: nghe có vẻ quen); dù tất cả 2.500 thành viên chưa từng tập trung lại để hoạt động quy mô lớn lần nào nhưng như thế cũng giúp che dấu sự tồn tại của họ khỏi công chúng, và đặc biệt là tránh khỏi tầm ngắm của lũ toàn quyền.

Buổi sáng nọ, khi Haki đang dùng điểm tâm thì bỗng có tiếng gõ cửa. Khi ra mở, anh thấy một người đàn ông vừa chạy hụt hơi xong nên đang đứng thở hổn hển.

(Chuyện gì vậy nhỉ?)

Haki mời người đàn ông đó vào trong. Haki là chỉ huy của tổ chức Quân đoàn Tái thiết Vương quốc Kooze, và người đứng trước mặt kia, Ikya chính là cánh tay phải của anh.

“Sao anh lại đến đây vào sáng sớm như thế này... đã xảy ra chuyện gì à?”

Ikya cuối cùng cũng ổn định lại nhịp thở. “Lũ toàn quyền đã chuẩn bị rút quân từ hai ngày trước rồi! Và sáng nay, hầu hết binh lính đã rời khỏi Kooze đấy!”

“Anh chắc chứ? Lỡ như sự tồn tại của tổ chức bị rò rỉ, thì đây chẳng phải thông tin giả để dụ ta ra mặt sao?”

“Không đâu, chuyện tôi sắp nói đây là do bọn lính trao đổi với nhau, khả năng chính xác cao lắm.”

“Chúng nói gì vậy?”

“Có vẻ căn cứ Phòng thủ Thủ đô Đế quốc đã bị phá hủy. Bọn chúng đang rút quân để

bù vào lỗ hổng ở tuyến phòng ngự đó.”

“Cái gì... không thể nào! Thật hay giả vậy? Mà hình như chúng đang có chiến tranh với Nhật Bản phải không?”

“Đúng vậy, chúng đang chiến tranh với Nhật Bản. Tôi còn nghe nói Nhật Bản đã dùng hàng tấn máy bay khổng lồ để tấn công thẳng vào đế quốc nữa cơ. Đấy là lí do căn cứ đó bị phá hủy... ngoài ra còn một điều nữa.”

“?”

“Hải quân Nhật Bản đã chạm trán với lực lượng hải quân chủ lực của Papaldia, đế quốc mất đến 550 tàu chiến tuyến và nhiều mẫu hạm rồng, hơn nữa là cảng phía nam Esthirant của chúng đã bị thổi tung thành cát bụi. Điên rồ hơn nữa là trận đó Nhật Bản chỉ sử dụng đúng 20 tàu chiến mà không mất một chiếc nào cả.”

Haki không nói nên lời được nữa... Báo cáo về cuộc chiến này đã đi quá xa so với thường thức về chiến tranh của anh, và giờ Haki đang gặp rắc rối với việc xử lý đống thông tin đó.

“Ấy… khoan, đợi đã, chờ tí, vậy sao những thông tin này chưa được đưa lên thời sự? Chuyện động trời như này thì các khu vực văn minh khác phải biết rồi chứ.”

“Có lẽ là vì do quá điên rồ và khó tin. Nếu tất cả đều đúng thì đồng nghĩa Nhật Bản đang sở hữu thứ sức mạnh ngang một siêu cường hoặc thậm chí còn hơn thế nữa. Và đưa ra một thông tin nửa vời có thể khiến họ bị mất lòng tin nếu lỡ có sai sót. Cả Nhật Bản và Papaldia đều chưa đưa ra thông cáo chính thức nên có lẽ các quốc gia khác vẫn chưa nắm được chi tiết.”

Sau khi bị đánh bại bởi đế quốc Papaldia, Vương quốc Kooze giờ đặt dưới sự quản lý của ban toàn quyền đáng nguyền rủa đó, lũ đó đổi tên đất nước họ thành "lãnh thổ Kooze", gọi người dân là "bọn Kooze rác rưởi". Họ muốn giành lại đất nước, nhưng quân lực của một siêu cường quá lớn mạnh. Ngay cả với đội quân Kooze thời kỳ hưng thịnh nhất vẫn dễ dàng bị đánh tan trước sức mạnh của quân toàn quyền. Chưa kể một cuộc nổi dậy phi vũ trang sẽ bị nghiền nát đến tận gốc rễ.

Áp đảo... à không, còn tệ hơn thế nữa, phải nói rằng có sự cách biệt vô bờ bến giữa quân đội một siêu cường và quân khởi nghĩa cũng không ngoa. Nhưng... từ cái ngày mà Nhật Bản xuất hiện, mọi thứ đang dần thay đổi. Họ giải phóng Altarus, một quốc gia đã trở thành lãnh thổ đế quốc và chứng minh các siêu cường không phải bất khả chiến bại. Nhật Bản đã gây thiệt hại cho đế quốc đến mức buộc chúng phải thu hồi các lực lượng vũ trang quản lí lãnh thổ của mình... Haki cảm thấy lồng ngực mình bừng bừng phấn khích.

“Ikya!” Haki chợt hét lớn.

“Cái... cái gì vậy?”

“Thời cơ đến rồi!!!”

“Hở?!”

“Đã đến lúc khơi mào cho trận chiến đầu tiên của Quân đoàn Tái thiết Vương quốc Kooze rồi! Tất cả sẽ hành động đồng loạt vào 3 giờ chiều nay! Ta sẽ tiến quân và phá hủy trụ sở ban toàn quyền, hãy giành lại quê hương của chúng ta nào!!!”

“Anh điên à? Vũ khí duy nhất chúng ta có chỉ là kiếm và khiên. Lỡ mà đám toàn quyền quay lại thì tất cả chết sạch đó!!!”

“Đám đó sẽ không quay lại, chúng không thể bỏ mặc thủ đô đâu. Nếu bao vây trụ sở ban toàn quyền với 1.500 binh sĩ, ta có thể đánh bại chúng trong nháy mắt... Và Kooze sẽ lại là đất nước của chúng ta!!!”

Haki quyết tâm phát động một cuộc nổi dậy. Tâm trí chỉ còn duy nhất mục tiêu đánh bại đế quốc; anh không hề nghĩ đến những gì sau đó. Bóng ma báo thù vẫn tiếp tục rực cháy trong lòng anh.

-----------------------------------

Đế quốc Papaldia, lãnh thổ Kooze

“Haki không hiểu gì cả!!!”

Ikya vô cùng khó chịu trước quyết định phát động cuộc cách mạng đầy bốc đồng và đơn giản của Haki. Đây không phải trò chơi, mà là chiến tranh, nơi mà mọi người đặt cược mạng sống của chính mình. Rất nhiều người đã có gia đình, và họ cần một lí do chính đáng để đánh liều mọi thứ. Dù có thể thành lập chính phủ tạm thời sau cách mạng, nhưng nếu đế quốc không bị đánh bại, việc chúng quay lại nắm quyền và chà đạp Kooze một lần nữa chỉ là vấn đề thời gian. Trước khi huy động quân nổi dậy thông qua thiết bị liên lạc ma thuật, Ikya quyết định thử thuyết phục một tổ chức gần đây tham gia kế hoạch. Cánh cửa được mở ra, và anh bước vào căn nhà.

“...Ý tôi là, đúng 3 giờ chiều nay Quân đoàn Tái thiết Vương quốc Kooze sẽ đồng loạt nổi dậy giành lại đất nước. Để đảm bảo mọi người có đủ thời gian chuẩn bị, trưa nay tôi sẽ gửi một tin nhắn mã hóa qua thiết bị liên lạc ma thuật.”

“Cứ cho là chúng ta có cơ hội chiến thắng đi, thế các anh đã tính đến những gì xảy ra sau đó chưa? Nếu quân đế quốc trở lại, tất cả sẽ lại bị nghiền nát như gián thôi.”

Một thành viên tổ chức chỉ ra điểm đáng lo đúng như những gì Ikya e ngại; anh cũng biết giờ vẫn quá sớm để bắt đầu một cuộc nổi dậy.

...Ai nấy đều lặng thinh.

Reeng... Reeng...Reeng...

Chiếc máy thu hình cũ kỹ lắp trong căn nhà bỗng đổ chuông. Ikya và các đồng đội liền quay ngoắt lại nhìn thứ thiết bị đến từ khu vực Văn minh thứ Nhất kia.

“...Chúng tôi xin được phép gián đoạn chương trình để đem đến cho các bạn một tin tức nóng hổi. Nữ hoàng Lumiess, cựu công chúa Vương quốc Altarus có một thông điệp quan trọng muốn gửi đến toàn thế giới.”

Một lúc sau, Lumiess tiến lên bục.

“Mọi người trên toàn thế giới, buổi sáng tốt lành.”

Lumiess từ từ cúi người hạ thấp đầu. Cách cúi chào thật đẹp phản ánh rõ tính cách của cô.

“Những gì tôi sắp công bố đây đã được chấp thuận bởi quốc gia trong cuộc, tức Nhật Bản. Vài ngày trước ở phía bắc Vương quốc Altarus thuộc vùng biển phía nam Esthirant đế quốc Papaldia, một trận hải chiến giữa Nhật Bản và đế quốc đã diễn ra.”

Đây là lần phát sóng đầu tiên đưa ra một thông báo chính thức quan trọng nên các phóng viên đều chúi người vểnh tai nghe để không bỏ sót từ nào. Trước màn hình, Ikya và mọi người cũng rướn người chờ nghe tin tức liên quan đến tình hình hiện tại.

“Trong trận hải chiến đó Lực lượng Phòng vệ Hàng hải Nhật Bản đã triển khai hạm đội hộ tống khoảng 20 tàu chiến, trong khi đó phía Đế quốc Papaldia đã cử đi lực lượng hải quân chủ lực gồm khoảng 600 tàu chiến tuyến và nhiều tàu chiến khác.”

Những tin đồn mấy ngày qua giờ đã chính thức được xác nhận bởi chính phủ. Nhân sự các ngành truyền thông điên cuồng viết những thông tin đó ra giấy.

“Sau trận chiến đó Nhật Bản không chịu bất kì thiệt hại gì. Không một con tàu hay người lính nào hi sinh. Mặt khác, khoảng 550 tàu phía Đế quốc Papaldia đã bị đánh chìm, chỉ còn lại 50 tàu sống sót. Nói cách khác, chủ lực hải quân Đế quốc Papaldia đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Hội trường bắt đầu náo động.

“Ngoài ra Nhật Bản cũng phát động tấn công từ trên không và phá hủy một căn cứ mặt đất của Đế quốc Papaldia, tức Căn cứ Phòng thủ Thủ đô Đế quốc. Đặc biệt là cuộc tấn công này được triển khai từ căn cứ quân sự đất nước chúng tôi. Để củng cố phòng thủ thủ đô, chúng tôi đã nhận được tin Đế quốc đang thu hồi tất cả lực lượng vũ trang từ các lãnh thổ.”

Ngay lúc này, giọng Lumiess cất lên đầy sức mạnh.

“Hỡi những con người đã phải chịu ách thống trị bất công của Đế quốc Papaldia! Giờ là lúc để mọi người hành động!!! Nếu nổi dậy ngay lúc này, đế quốc sẽ không có khả năng ngăn cản!!! Giờ là lúc mọi người hợp sức giành lại quê hương, giành lại hòa bình, niềm vui, và trên tất cả, là lòng tự tôn của mọi người với tổ quốc!!!”

“Mọi người đã có thể thấy kết quả trận chiến này, chắc chắn mọi người đều thấy ngọn lửa rực cháy trên những mảnh gỗ vụn nát kia, và nó chứng minh rằng Nhật Bản mạnh hơn Đế quốc Papaldia!!! Đế quốc đã tuyên chiến với Nhật Bản! Nhưng chúng sẽ không bao giờ giành được chiến thắng!”

“Chúng tôi đã chiến đấu cùng họ! Và chúng tôi sẽ không gục ngã tại vùng đất của quỷ dữ, không gục ngã trước Papaldia!!! Nếu tất cả những ai ngoài kia có thể giành lại đất nước của mình, đó sẽ là một tác động to lớn đến cuộc chiến này. Đấu tranh! Nếu mọi người đấu tranh... nếu mọi người đấu tranh ngay lúc này, mọi người có thể thắng!!! Ngay thời điểm này, mọi người sẽ chiến thắng. Và Đế quốc sẽ sụp đổ khỏi vị trí siêu cường của nó. Giờ là lúc để mọi người cùng hành động!!!”

Các phóng viên bắt đầu dồn dập đặt câu hỏi. Buổi phát sóng khẩn cấp kết thúc.

Tất cả đều là sự thật... Đế quốc đã phải hứng chịu thiệt hại to lớn. Đất nước Nhật Bản mạnh một cách không tưởng.

“...Được rồi. Đến lúc hành động rồi.”

Các thành viên tổ chức khác cũng đã theo dõi chương trình phát thanh và được thông báo về mục tiêu của Haki và Ikya. Ngày hôm ấy, lãnh thổ Kooze đã đứng lên chống lại đế quốc và giành quyền kiểm soát được đất nước của chính mình.

-------------------------------------

Đế quốc Papaldia, thủ đô Esthirant, cung điện hoàng gia

Cuộc họp khẩn buổi sáng dừng giải lao một lúc rồi tiếp tục kéo dài đến tận tối. Chủ đề chính cuộc họp dần chuyển hướng sang cách khiến Nhật Bản nếm trải cay đắng sau cuộc chiến.

Cục trưởng cục ngoại giao 3 Kyeos đang dần mất kiên nhẫn... Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục theo hướng này, đế quốc sớm muộn gì cũng diệt vong. Với toàn bộ sức mạnh quốc phòng đáng tự hào đã gây dựng, cộng thêm vô số quốc gia trên thế giới đã công nhận họ là một trong 5 siêu cường, Đế quốc Papaldia không thể cứ thế sụp đổ rồi tan thành mây khói được.

Kyeos quyết định đánh cược mạng sống của mình để làm gì đó trong cuộc họp.

“...trường hợp này, xét đến các cuộc khủng hoảng trong nước, với tư cách là người đứng đầu bộ phận tài chính, ngài cần phân bổ các chi phí cần thiết để Duro tiếp tục sản xuất hàng loạt các loại vũ khí. Hơn nữa, ta cần tuyển thêm lính từ các vùng lãnh thổ để bổ sung quân số; mục tiêu là tăng số lượng binh lính lên gấp 3 lần so với hiện tại. Với đủ quân số, ta có thể cử một hạm đội lớn đến thủ đô Nhật Bản và biến nó thành biển lửa ngay trong đêm. Tôi tin đây là phương thức ta nên làm; tâu bệ hạ, người thấy có hợp lí không ạ?”

Đấy là kế hoạch do Tổng tư lệnh Arde đề xuất. Chiến lược trên hoàn toàn dựa vào giả thuyết Nhật Bản sẽ ngồi yên mặc cho đế quốc tự do hành động; Kyeos ấm ức đến mức đau hết cả đầu. Có vẻ mọi người trong cuộc họp đang lấy lại tự tin sau khi nghe kế hoạch, nhưng Kyeos chỉ thấy họ như những lũ ngốc cố trốn tránh cái thực tế nghiệt ngã mà không hay biết rằng mình đang rửa cổ đợi chém.

Đột nhiên một thành viên ban cố vấn quân sự tiến đến nói nhỏ vào tai Arde. Người phụ tá đó trông rất vội vàng, mặt anh ta tái mét trong khi mồ hôi chảy đầm đìa.

?

Hoàng đế cũng tò mò quan sát. “Cái gì vậy Arde? Đã xảy ra chuyện gì?”

Mồ hôi cũng bắt đầu túa ra trên mặt Arde, tay thì run rẩy không ngớt. Có vẻ ông gặp rắc rối trong việc trả lời.

“Chuyện gì thế? Cứ nói đi.”

“Là... Duro ạ, trung tâm công nghiệp của chúng ta, đã bị Nhật Bản tấn công và phá hủy hoàn toàn. Phần lớn khu dân cư không bị hư hại nhưng các nhà máy... tất cả đều đã bị phá hủy.”

“Cái... cái gì?!”

“Không... không thể nào!!!”

“Hơn nữa căn cứ quân sự Duro cũng đã bị Nhật Bản tấn công và quét sạch.”

“Sao có thể...”

Phòng họp im lặng một cách chết chóc vì sốc. Sự im lặng đó bị phá vỡ khi một người phụ tá khác lao vào phòng, mặt cũng tái mét không kém.

“Lần này lại là gì nữa?! Không cần nói thầm với Arde, cứ việc công khai với mọi người đi!!!” hoàng đế hét vào mặt người phụ tá.

“V... Vâng, thưa bệ hạ!!!” Người phụ tá quỳ xuống bắt đầu báo cáo. “Các lãnh thổ Kooze, Marta và Akukh đã đồng loạt nổi dậy. Cả 3 trụ sở ban toàn quyền đều đã rơi vào tay quân giải phóng rồi ạ.”

Mọi người đều choáng cả rồi... nhưng người phụ tá vẫn tiếp tục.

“Đó mới chỉ là những lãnh thổ đã thất thủ... hiện tại 15 lãnh thổ khác cũng đã nổi dậy tấn công vào các trụ sở ban toàn quyền rồi ạ. Vừa nãy nữ hoàng Vương quốc Altarus đã kích động các cuộc nổi dậy qua truyền hình phát sóng ma thuật! Thần tin là các cuộc nổi dậy đều đang hưởng ứng buổi phát sóng đó. Nếu điều này là sự thật, chúng thần dự đoán số lượng các cuộc nổi dậy sẽ tiếp tục nhân lên nếu có thêm một chương trình phát sóng tương tự ạ!!!”

Tất cả đều không nói lên lời...

Đế quốc Papaldia dùng “nỗi sợ” để biến các quốc gia khác thành lãnh thổ của mình, rồi kiểm soát và bóc lột những nơi đó. Nhưng thứ “sức mạnh” làm nên nỗi sợ hãi đó đã bị Nhật Bản làm phân tán thành từng mảnh. Sự mong manh vốn có của việc cai trị bằng nỗi khiếp sợ được chứng minh theo cách tồi tệ nhất, chúng được khai sáng rồi quay lại đối đầu đế quốc. Họ đã nới lỏng sợi xích để bảo vệ thủ đô. Quân toàn quyền có thể quay lại giành quyền kiểm soát các vùng lãnh thổ, nhưng cũng sẽ khiến thủ đô không còn khả năng phòng thủ được nữa. Họ không thể làm gì hơn trước tình thế này nữa rồi.

“ĐÁM... ĐÁM KHỐN NẠN ĐÁNG NGUYỀN RỦA ĐÓ!!!”

Hoàng đế không thể làm gì hơn ngoài nguyền rủa trong thịnh nộ, cuộc họp cứ thế kéo dài đến khuya.

-----------------------------------------

Đế quốc Papaldia, thủ đô Esthirant, tư dinh Kyeos

Cuối cùng, cuộc họp chẳng thu được kết quả gì đáng mong đợi mà chỉ đưa ra được những ý tưởng sáo rỗng. Vì muốn tránh tương lai tồi tệ nhất cho đế quốc, cục trưởng cục ngoại giao 3 Kyeos đã quyết định. Với đà này, đế quốc sẽ bị xóa sổ hoàn toàn. Nếu ván cược của Kyeos thất bại, không chỉ bản thân Kyeos mà cả gia đình ông cũng sẽ bị xử tử. Tuy nhiên nếu thành công, ít nhất đất nước vẫn sẽ tồn tại.

Ở một góc biệt thự, ông vươn tay về phía thiết bị liên lạc do Nhật Bản lắp đặt.

“...mình chỉ cần làm thế này.”

Kyeos nhấn mạnh vào cái nút để kích hoạt.

Truyện Chữ Hay