Kẻ đó là Winston Ferrius, một người xuất thân từ hoàng gia, chỉ huy quân đội của Vương quốc Ferrius đến viện trợ cho Myard.
Winston đã tốt nghiệp trường quân sự với tư cách là một trong những người giỏi nhất trong những người đồng trang lứa và là lựa chọn hàng đầu để bổ nhiệm làm tổng chỉ huy trong cuộc chiến này, ngay cả khi bỏ qua sự thật rằng hắn là kẻ đứng thứ hai trong danh sách kế vị ngai vàng.
Winston giỏi hành động nhóm và kỹ năng cá nhân của hắn cũng ngang cơ với một hiệp sĩ do đã nhận được sự huấn luyện từ nhỏ. Hắn có kinh nghiệm trên mọi mặt trận, từ những cuộc giao tranh nhỏ lẻ đến những trận đại chiến trên thực địa, và hắn thật sự tự tin về khả năng hoàn thành nhiệm vụ của mình với tư cách là một chỉ huy.
Các cố vấn quân sự và tướng lĩnh giúp đỡ hắn đều là những cá nhân ưu tú nổi tiếng được đào tạo hàng ngày và có vô số kinh nghiệm. Lần đầu tiên trong đời Winston có cảm giác mất kiên nhẫn kinh khủng tới vậy.
“Quân địch vẫn không ngừng tấn công!!”
“Hàng rào chắn ngựa đã bị kéo ra. Bọn chúng đang tiến đến đây.”
Winston nghiến chặt răng khi hung tin cứ ùn ùn kéo đến.
“Nếu chỉ có kỵ binh thì có thể ứng phó được, nhưng chúng vừa lên đồi cùng với một đoàn bộ binh đã chạy bộ vượt qua quãng đường 6km. Tại sao phe ta lại bị những kẻ như vậy đẩy lui cơ chứ!?”
Không thể nào. Đúng, điều đó dường như là không thể xảy ra, nhưng thực tế rằng Winston đang phải giải quyết một tình huống như vậy. Ngay từ đầu, quân đội Myard đã bao gồm cả dân quân, hoàn toàn không phù hợp với chiến tranh cơ động tiên tiến.
Do đó, việc phòng thủ ngọn đồi chính, dẫn đến thủ đô Myard đã được củng cố qua các cuộc họp trước đó. Đội quân Highserk, vốn đã tấn công vào vị trí do cả Ferrius và Myard phục kích sẵn, sẽ hoàn toàn bị cầm chân ở tiền tuyến. Sau đó, mạng lưới bao vây đã được thiết lập sẵn sẽ từ từ tiêu diệt tất cả trên sa trường. Đây là kế hoạch.
Và đúng như dự đoán, đối phương đã tấn công vào trại của Myard, nơi chỉ toàn binh lính yếu ớt. Hơn nữa, tiền tuyến đã bị đình trệ, không có cách nào tiến lên do binh lính Myard đã ra sức phòng ngự ở đây
Winston tin chắc rằng mình không thể bại trận khi đã bao vây được một nửa quân chủ lực của địch. Nhưng trên thực tế, hắn đang lâm vào rắc rối.
Winston và các tướng đoán rằng chỉ có quân kỵ binh mới có thể tấn công đến tận căn cứ. Vì vậy, tất cả quyết định đặt hàng rào chắn ngựa cho mục đích này và cắt cử thêm 2000 binh sĩ làm lực lượng dự bị.
Không giống như Myard, quân đội Ferrius chỉ toàn những lính chính quy đã được huấn luyện bài bản. Ngay cả khi kẻ thù là những người lính Highserk đã trải qua nhiều trận chiến, quân Ferrrius cũng có thể đối đầu được.
Winston chưa bao giờ nghe nói rằng có bộ binh hạng nhẹ nào có thể đuổi theo bước tiến tấn công của kỵ binh. Mà ngay cả khi có thể đi theo kỵ binh, họ sẽ kiệt sức và ở trong tình trạng khiến không thể chiến đấu.
Thế nhưng, Quân đội Highserk đã nhận ra điều này.
Quân bộ binh Myard tiến sang hỗ trợ từ bên trái đã bị kỵ binh chặn đứng. Ngay cả lính Ferrius, đang phòng thủ trên đồi, cũng sắp bị nghiền nát.
“… Winston-sama, nguy hiểm quá. Ta không còn lựa chọn nào khác ngoài chuyển về hậu quân ”.
Một trong những chiến lược gia cố gắng thuyết phục Winston.
“Im đi. Ngươi đang bảo ta bỏ trại chỉ huy và chạy trốn sao?
Ở cánh phải, chủ lực phe địch tiếp tục tấn công. Nếu họ bỏ trại và để ngỏ ngọn đồi ở đây, quân chủ lực sẽ bị rơi vào thảm cảnh. Đối với Winston, việc này là không thể chấp nhận được.
“Nếu chỉ huy bị giết, tất cả sẽ sụp đổ. Ngay lúc này, chúng ta nên bỏ lại ngọn đồi và tái thiết lại quân đội thì hơn!!”
“Chết tiệt…”
Dù nghe thấy lời khuyên của mấy gã chiến lược gia, Winston vẫn do dự với quyết định của mình và gầm gừ trong miệng. Kẻ thù là một tiểu đoàn gồm 4000 người. Chỉ cần hậu quân ở cuối cùng tham gia thì vẫn có thể cầm cự được. Quân Myard tràn sang cánh trái vẫn có thể chiến đấu do địch ưu tiên tốc độ. Không còn nghi ngờ gì nữa, Ferrius sẽ thắng nếu có thể câu giờ.
Winston không thể đưa ra quyết định ngay lúc này. Nếu từ bỏ những ngọn đồi này, chiến thắng sẽ càng trở xa vời hơn nữa.
Một âm thanh ma pháp lớn vang vọng ở phía trước. Những tiếng gào thét bị cuốn theo gió hẳn là của những người lính Ferrius. Là một chiến binh, Winston không thể quyết định rằng mình sẽ rút lui và bỏ lại nhiệm vụ hoàng gia của mình.
Một người lính với cơ thể đẫm máu xông vào trại.
"Thứ gì đây? Người đang đứng trước mặt Winston-sama đấy biết không!!?”
Người lính hét lên, phớt lờ lời quở trách của cấp trên.
“Hàng rào chắn ngựa đã bị phá tan rồi. Kỵ binh địch đang tràn tới đây. Không thể giữ chân chúng thêm nữa rồi!!”
Tin này đủ để khiến tất cả đám người trong trại chính trở nên tuyệt vọng.
“Winston-sama, rời đi ngay lập tức, chúng ta sẽ làm gì đó ở đây!!”
Những người đầu tiên phản ứng là những cận vệ của Winston.
"Bắt hắn!"
Trước khi Winston có thể đưa ra quyết định, binh lính và đám chiến lược gia đã tóm lấy Winston và đưa anh ta ra khỏi trại chính.
“Gọi một nhóm mồi nhử, NGAY BÂY GIỜ! Chúng đang ở ngay gần đây thôi!”
Lều trại chính nổ tung với một tiếng nổ, và có một tên địch tiếp cận Winston.
“Làm gì đó đi, ngăn chúng lại mau lên!!”
"Chúng đang ở đây. Đám bộ binh hạng nhẹ đó.”
Ở cuối tầm nhìn của mình, Winston nhìn thấy những cận vệ mà hắn rất tin tưởng đang bị những người lính bình thường của phe đối thủ lần lượt hạ gục.
Một người là một gã đàn ông đầy cơ bắp, nhưng kẻ còn lại làm Wiston cảm thấy bị mê hoặc. Một gã nhìn có vẻ bình thường và vô hại đã kích hoạt kỹ năng của mình và hạ gục tất cả những lính canh được trang bị áo giáp.
“Bi-Binh lính Highserk quả thực rất đáng sợ.”
Winston nhận ra rằng trận quyết chiến trên đồng bằng sẽ không thể thắng lợi nếu ngay cả một người lính bình thường phe Highserk cũng có sở hữu kỹ năng như vậy. Và rằng lẽ ra anh ta nên tham gia trận chiến bao vây gần Aidenberg, thủ phủ của Myard.
Các lính canh đang cố gắng hết sức để giúp chủ nhân của họ, Wiston, chạy trốn. Thực sự thì có những cá nhân trên thế giới này tài giỏi đến mức có thể xử lý sự chênh lệch lực lượng đến mức hàng chục người khi gặp khó khăn mà chẳng cần chiến thuật gì cả.
Winston cảm thấy lưng mình nóng ran, và khi quay người lại, hắn nhận thấy binh lính đang ẩn nấp ở hai bên trái và phải mình. Ngay sau đó, một ngọn lửa dữ dội lan tỏa một lượng nhiệt không thể tưởng tượng đang tỏa ra trong không khí.
“C-cái gì…”
Winston, nhìn thấy sự pha trộn giữa ngọn lửa và gió, đã vô cùng sửng sốt. Những binh lính đang cố gắng bảo vệ hắn đã bị lửa nuốt chửng, chân tay chúng khua khoắng như đang nhảy múa, và rồi bất động.
Những người lính phía sau Winston đã bị bỏng đến nửa người và thở hổn hển liên tục.
“Oi, tập trung lại nào!!”
Winston nhớ lại chuyện mà hắn từng gặp trên sa trường. Một người lính già, sau này đã trở thành một giảng viên, đã nói với hắn rằng,
『”Nếu ngài nhìn thấy ngọn lửa xanh trên chiến trường, đó là ngọn lửa sẽ đưa tất cả đến cổng địa ngục, và nếu ngài được nó mời gọi, thứ chờ đợi ở bên trong nó chỉ là cái chết. Tên của nó là――”』
Winston nghĩ rằng đó chỉ là mê tín hoặc một loại huyền thoại nào đó, nhưng nó là có thật và sắp nuốt chửng hắn.
“Từ…《Ignis Fatus》”
Kẻ sở hữu kỹ năng này chỉ là một người lính bình thường, chẳng có gì đặc biệt. Trong khi lặng lẽ đi giữa những người đang bốc cháy, người đó dần tiến lại gần.
“Còn sót lại, chỉ có mình ngươi… tên chỉ huy.”
Người đàn ông nói với Winston một cách vô cảm, như thể đang nhìn vào đám cỏ rác chưa được dọn dẹp.