“Còn chưa tới kỳ phát tình, sao anh lại dâm đãng như vậy?”
Những lời này của Dư Hành kích thích đến Nhâm Niệm Niên, anh nghe xong lắc đầu liên tục, nhưng sâu bên trong lại thít chặt, còn đang không ngừng co rút hút chặt Dư Hành.
Mồ hôi từ gò má Dư Hành chảy xuống, hắn bí hút đến tê dại từng cơn, làm hắn càng thêm ra sức cày cấy. Nhâm Niệm Niên kêu khóc liên tục, mông và bắp đùi đều đỏ ửng lên, phía dưới cũng ướt đẫm bẹp bẹp, theo bắp đùi chảy xuống tích thành một vũng.
Nhìn mình trong gương, Nhâm Niệm Niên thực sự xấu hổ đến muốn hôn mê, nhưng cố tình Dư Hành lại nắm tay anh đặt lên bụng mình.
Một trận dao động có quy luật truyền đến lòng bàn tay, cách một tầng bụng nhưng Nhâm Niệm Niên vẫn có thể cảm nhận Dư Hành rõ ràng. Thời gian dần dần trôi qua, Nhâm Niệm Niên đã không còn lý trí, đầu óc anh không thể suy nghĩ, đồng tử cũng lơ mơ, lúc này chỉ biết nghênh hợp và thuận theo.
Nhâm Niệm Niên sung sướng kêu lớn, thân thể ngày càng run rẩy kịch liệt, rất nhanh, dương vt ẩn giữa bắp đùi chợt cương cứng, anh lập tức bắn lên gương.
Nếu như làm trong phòng tắm quá lâu, Dư Hành hơi lo lắng Nhâm Niệm Niên lõa thể sẽ bị cảm lạnh. Vì vậy hắn liền ôm Nhâm Niệm Niên đã mềm nhũn ra khỏi phòng tắm, đi về phía phòng ngủ.Vào phòng ngủ khá rộng rãi, Dư Hành lại đè Nhâm Niệm Niên xuống giường tiếp tục.
Nhìn Nhâm Niệm Niên ở phía dưới giãy giụa khóc lóc, ánh mắt Dư Hành âm trầm, không chỉ tốc độ mà ngay cả cường độ cũng bắt đầu gia tăng không tiết chế, vào giờ phút này hắn thực sự giống một con sói hoang.
Nhâm Niệm Niên hoàn toàn không chịu được dằn vặt, bị đâm vào quá sâu, anh trợn to mắt đã đỏ ửng, hai tay túm chặt cánh tay Dư Hành: “Ưm a! Đừng… Đừng mà!”
Nhâm Niệm Niên không chịu nổi! Tiếp tục như vậy nữa, anh có thể sẽ bị chơi hư!
Kỳ thực trong khoảng thời gian này Nhâm Niệm Niên luôn cảm thấy Dư Hành có hơi khác thường. Số lần Dư Hành xuất hiện ở nhà anh tăng rất nhiều, số lần ở trên giường muốn anh càng nhiều hơn lúc trước, dường như là hằng đêm đều làm tình, hơn nữa Dư Hành còn học được nhiều kiểu ‘Bắt nạt’ anh rất đa dạng.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhâm Niệm Niên đều là nước mắt, thừa nhận từng trận điên cuồng của Dư Hành. Anh cảm thấy tối nay Dư Hành còn mạnh bạo hơn những lần trước, đều làm đến kịch liệt.
Trong lúc hoảng hốt đó, Nhâm Niệm Niên suy nghĩ hôm nay đã xảy ra chuyện gì sao?
Dư Hành không chỉ không ăn cơm tối, bây giờ còn đè anh làm liên tục như vậy, nhìn như đang phát tiết, cũng như đang tìm kiếm cái gì…
Không thể nói ra lý do, bỗng nhiên Nhâm Niệm Niên cảm nhận được Dư Hành bất an, tựa như thiếu niên nhiều năm trước dùng vẻ ngoài lạnh lùng ngụy trang.
Vì sao Dư Hành bất an?
Nhâm Niệm Niên lại nghĩ tới Chu Phàm, giáo viên số học Alpha ưu tú kia, kết hợp với hành động dị thường tối nay của Dư Hành, Nhâm Niệm Niên chậm rãi giơ tay lên, sờ gò má Dư Hành: “Dư… Dư tiên sinh, cậu… Chẳng lẽ là cậu… Đang ghen?”
Trong nháy mắt Dư Hành ngẩn ngơ, cũng ngừng động tác ra vào.
Nhâm Niệm Niên cũng ngẩn người, anh mới vừa nói ra những lời này lập tức hối hận, kỳ thực với thân phận bạn tình hiện tại, hoàn toàn không có tư cách nói những lời này.
Anh lấy tự tin ở đâu ra?
Tiền đề để một người ghen tuông, là yêu thích và quan tâm một người khác, mà bây giờ tình cảm của Dư Hành đối với anh có thể đã sớm thay đổi…
Nhâm Niệm Niên yếu ớt rút tay về: “Dư tiên sinh, tôi… Xin lỗi, tôi không nên…
Anh còn chưa nói xong, ai dè một giây sau Dư Hành bỗng nhiên hôn anh, dùng nụ hôn bất ngờ nồng nhiệt chặn miệng Nhâm Niệm Niên.
Lông mi Nhâm Niệm Niên run rẩy, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Trước đây Dư Hành chưa bao giờ hôn môi Nhâm Niệm Niên khi đang làm tình, đây là lần đầu tiên
Hô hấp hai người đan xen, đầu tiên là Dư Hành mút mát cánh môi mềm mại của Nhâm Niệm Niên, sau đó thừa dịp Nhâm Niệm Niên khẽ kinh ngạc nhếch môi, hắn vươn lưỡi vào trêu đùa hàm trên của Nhâm Niệm Niên, cũng hút liếm và quấn quýt lấy lưỡi của anh, vô cùng lưu luyến hương vị ngọt lịm trong miệng Nhâm Niệm Niên.
Trừ một lần này ra, kỳ thực Dư Hành cũng đã từng hôn Nhâm Niệm Niên. Chỉ là lần kia là trộm hôn, môi hai người chạm nhau chỉ là chuồn chuồn lướt nước, khi đó Dư Hành trộm hôn xong bỏ chạy, để lại Nhâm Niệm Niên sững sờ ngơ ngác đứng tại chỗ.
Nhưng mà đêm nay, nụ hôn của Dư Hành nóng bỏng mà bá đạo. Nhâm Niệm Niên cảm thấy đầu lưỡi sắp bị hắn mút đến tê rần, trong đầu anh hỗn loạn, bị hắn hôn mê say không ngớt.
Cùng lúc đó, hông của Dư Hành lại vận động điên cuồng, mạnh mẽ đâm vào điểm nhạy cảm của Dư Hành, cuối cùng tất cả đều đút cho Nhâm Niệm Niên ăn.
Nhâm Niệm Niên nóng không chịu nổi, bụng cũng căng lên, suýt chút nữa đã hôn mê.
Lúc sau Dư Hành ôm Nhâm Niệm Niên mềm mại nằm úp sấp trên người anh, ngưng mắt nhìn Nhâm Niệm Niên, ánh mắt ngày thường âm trầm không nhìn thấu của Dư Hành, vào giờ phút này lại trở nên trong sáng mà chân thành: “Thầy Niên Niên, Nhâm Niệm Niên, anh thích em sao?”
Lời còn chưa dứt, Nhâm Niệm Niên đã đong đầy nước mắt, trong phút chốc anh nhớ tới rất nhiều năm trước, Dư Hành còn chưa đến hai mươi cũng từng hỏi anh như vậy, lời nói giống nhau như đúc.