Trái với tất cả các suy đoán của " Siêu thám tử - La Vĩ Thanh ", biệt thự của Yamada Kanae nằm tại phía bắc của cố đô Kyoto chứ không ở gần chùa Koya như tính toán ban đầu. Ngôi biệt thự có thiết kế cũng hoàn toàn mới theo phong cách châu Âu chứ không phải kiểu nhà gỗ truyền thống Nhật Bản khiến La Vĩ Thanh nghĩ đến suy đoán hùng hồn của mình mà xấu hổ lắc đầu. Vũ cũng nhân chuyện này mà đặt biệt danh cho La béo là " thần thám "
Kanae thấy hai người trêu nhau cũng có chút tò mò. Khi biết suy luận của La béo trước đây thì nàng cười đến gập cả người. Tiếng cười khanh khách như ngọc vỡ vưa trong trẻo vừa kích động nhân tâm khiến Vũ và La béo cùng ngơ ngẩn tâm thần.
- Nghe các anh phân tích như vậy, tôi cũng thấy là việc mình không sống ở khu ấy thật là phi lý vô cùng.
- Suy luận thì có vẻ không đúng, nhưng kết quả đat được lại không sai. Thần thám La, chẳng lẽ anh còn có thông tin bí mật giấu tôi sao chứ? - Vũ vào hùa trêu chọc.
La Vĩ Thanh hềnh hệch đáp:
- Suy luận đó đúng là của tôi. Nhưng đó mới chỉ là phân tích sơ qua. Người cứ kiên quyết bảo đảm nó sẽ thành hiện thực hình như là ông Vũ cơ mà. - Đoạn La béo liền kể cho Kanae nghe về cái " Lý thuyết nhân vật chính " của Vũ làm nàng ta càng cười tít mắt.
- Anh thực sự tin vào điều đó hay sao? - Kanae hỏi Vũ
Hắn đáp:
- Chẳng phải chúng ta đã gặp nhau ở ngay khu rừng đó hay sao? Việc tìm một người chỉ với cái tên vốn chỉ là mò kim đáy biển. Thế mà chỉ mất có ngày là ta đã gặp nhau. Cô nghĩ xem có phải do lý thuyết kia ứng dụng hay không?
Kanae cười đáp:
- Nếu không phải tôi đã theo dõi các anh từ lâu thì đừng nói là ngày mà năm các anh cũng không tìm ra được tôi đâu nhé.
Vũ nghĩ thầm " Cũng chỉ là một phần của " Kịch bản" thôi mà. Tôi còn là nhân vật chính thì cô sớm muộn cũng sẽ phải thò mặt ra thôi " nhưng hắn cũng không cố cãi mà làm ra vẻ bất ngờ:
- Thì ra cô đã biết trước. Vậy mà không xuất hiện từ sớm, lại để chúng tôi tìm kiếm mất mấy ngày trời.
Kanae chun mũi:
- Được rồi, mình vất vả mấy ngày, người ta sẽ bồi thường đầy đủ là được chứ gì.
Giọng cô nàng trong trẻo dễ thương, âm thanh ngân nga lên bổng xuống trầm như lồng tiếng nhân vật trong mấy bộ Anime hết sức dễ thương. Mà nội dung lại càng ám muội dụ hoặc, ướt át kích động khiến hai tên ngốc nghe đến phát mê phát muội quả xứng danh Thần tượng AV Nhật Bản
Vũ nuốt nước miếng, cố dời mắt khỏi thân hình mê người của Kanae đang uyển chuyển bước đi. Vừa theo nàng vào nhà vừa nói với La béo:
- Thời gian gần đây tôi bị mất một số khái niệm cơ bản rồi anh La ạ. Bỗng nhiên cứ muốn trở thành phi công như hồi còn bé tí. Trước giờ tôi cũng chưa được lái máy bay lần nào, Xem ra hôm nay cơ hội tới rồi.
La Vĩ Thanh không phải dân Việt nên không biết khái niệm " lái máy bay bà già ". Nhưng có câu Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Ý dâm trong lời nói của Vũ gã nghe hiểu cả, gật đầu cười hềnh hệch. Rồi chợt nhớ ra một điều quan trọng bèn ghé đầu vào tai hắn nói thầm:
- Nhắc đến mới nhớ, Thái cô sao còn chưa xuất hiện nhỉ?
Vũ được La béo nhắc đến mới nhớ, bất giác xoay mình nhìn ngó xung quanh.
Kanae mặc dù ở cách khá xa nhưng thính cực kì, cười tủm tỉm nói:
- Mấy người đó đều đã bị đám pháp tăng rầy rà nên chưa tới được đâu.
Vốn hành động lần này gọi là " câu cá ", trong đó La béo và Vũ là giun và thính để dụ con cá hấp dẫn Yamada Kanae. Người đi câu chính là Thái Minh cùng Bất Giới và Bạch Phong Hành.
Nhưng giun vào bụng cá hết rồi mà vẫn không thấy mấy người kia xuất hiện. Vũ ngạc nhiên hỏi:
- Tôi nghe cô nói nhiều đến các Pháp tăng, bọn họ là ai vậy?
Kanae có vẻ rất ngạc nhiên trước câu hỏi này của Vũ. Nàng quay cả người lại nhìn hắn chăm chú rồi nghi ngờ hỏi:
- Anh chưa từng nghe nói về các Pháp Tăng ư?
Hai mắt Vũ kéo ra gần sát thái dương ( kiểu mặt ngu vô đối ), lúng túng nói:
- Tôi chỉ mới vừa nghe cô nhắc đến lần đầu thôi,
Chuyện này Vũ nói dối, bởi hắn có nghe Bạch Phong Hành kể về các Pháp tăng đã tham gia đoạt Xá Lợi Đường Tăng, hơn nữa các Pháp tăng Nhật Bản rất nổi tiếng và thường được nhắc đến trong các truyện tranh, hắn tất nhiên là có biết. Nhưng các Pháp tăng can thiệp vào hành động của bọn họ lần này thì hắn thật tình không biết.
Kanae chau mày suy nghĩ một lát rồi nói:
- Các anh vào nhà đi, tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện rõ ràng một chút.
Nhật Bản trong mắt những người hiện đại là món Sushi, những thanh Katana chém sắt như bùn hay những bộ AV ( phim người lớn ) nổi tiếng khắp toàn cầu.
Đối với những người luyện tập võ nghệ thì Nhật Bản là Judo, Karate-do, Aikido, Kendo và các Samurai luôn sẵn sàng mổ bụng vì danh dự bị tổn thương.
Nhưng với những người tu luyện đạo thuật thì Nhật Bản nổi danh nhờ sự thần bí của các Nhẫn Giả và những Tăng Binh dũng mãnh.
Có một điều ít người biết là mặc dù Nhẫn Giả và Tăng Binh từ lâu đã đi theo hai con đường riêng biệt nhưng các kĩ thuật chiến đấu cùng tinh thần siêu việt của họ đều có cùng một cội. Đó là Mikkyo - phái Mật Tông Nhật Bản.
Mật Tông Nhật Bản là sự kế thừa và phát huy cực hạn của Phật giáo Tây Tạng và Pháp Nghiêm Tông truyền đến từ Trung Quốc.
Nhưng khác với việc tu hành tự thân, xa lánh hồng trần của Phật Giáo hai hơi kia. Mật Tông Nhật Bản có ảnh hưởng rất lớn tới đời sống chính trị và quyền lực ở xứ sở Phù Tang.
Nếu như các thiền sư Tây Tạng hành trì Ấn Quyết và Yoga để rèn luyện tâm linh cùng thể chất, không ngừng đột phá cực hạn của bản thân nhằm đạt tới Kim Cương Thân, thành quả A La Hán tiến về cõi Niết Bàn thì Mật Tông Nhật Bản vận dụng Thủ Ấn và Niệm đạo để định hướng tinh thần cho cả một dân tộc, vận dụng sức mạnh đó để phục vụ cho những mục đích rõ ràng.
Nếu Thiếu Lâm Tự nghiên cứu và dạy võ thuật với tiêu chí cường thân kiện thể,dùng để tự vệ và hạn chế tính háo sát thì Mikkyo lại đào tạo cho các Tăng Binh và Ẩn Giả( Nhẫn Giả là cách gọi của người Trung Quốc, Ninja trong tiếng Nhật nghĩa là Ẩn Giả ) những kĩ năng chiến đấu để áp dụng trong chiến tranh.
Mật Tông với các đội quân có kĩ năng chiến đấu vượt trội, những ngôi đền, chùa uy nghi đã kiểm soát tín ngưỡng và quyền lực của đất nước Nhật bản suốt chiều dài lịch sử của đảo quốc này. Mặc dù từ sau thời Heian, phái Mật Tông đã rút vào đằng sau bức màn, trao quyền điều hành đất nước cho các chính trị gia. Nhưng sự kiểm soát của họ vẫn không phút nào lơi lỏng.
Nếu là người tinh ý, có thể thấy dấu ấn đậm nét của thế lực này sau mỗi lần chuyển đổi quyền lực. Mỗi vị tướng quân, Nhật hoàng lên ngôi, mỗi trường phái Tôn giáo hưng thịnh đều không quên gia cố quyền lực cho nó, cũng đồng thời thỏa hiệp những điều kiện ngầm mang tính chất định hướng cho cả quốc gia. Chính điều này tạo thành bản sắc văn hóa của Nhật. Mọi thứ đều duy ý chí và rất cực đoan, thậm chí có nhiều mặt còn cá biệt đến mức thành ra biến thái.
Như mọi tổ chức nắm giữ quyền lực khác. Mật Tông cũng có quy chế nội bộ riêng của nó. Và nắm trong tay lực lượng để đảm bảo pháp quy đó không bao giờ bị vi phạm bởi những kẻ được họ ban cho quyền lực.
Ở những thời đại trước, Tăng Binh là vũ lực mà Mật Tông trao cho các Lãnh chúa và Ẩn Giả để đảm bảo hiệp ước với các Lãnh Chúa không bị quên đi.
Tới thời kì của vũ trang quân đội, các Tăng Binh không còn tác dụng lớn, và các Ẩn Giả cũng dần tách ra thành những thế lực riêng. Mật Tông đã gộp cả hai lực lượng này thành một thế lực mới, gọi là Pháp Tăng.
Sự tồn tại của Pháp Tăng luôn bị che lấp bởi sự bí ẩn và bưng bít từ phía chính quyền. Từ sau thế chiến thứ hai, Pháp Tăng gần như biến mất. Có kẻ cho rằng họ đã bị quân đội Mỹ phế truất và tiêu diệt sau khi tiếp quản nước Nhật từ tay Phát xít. Cũng có kẻ cho rằng họ lẩn trốn vì không muốn trả lại những báu vật mà họ đã tích lũy hoặc cướp đoạt được từ thời thế chiến. Dù thế nào đi nữa, các thông tin về sự tồn tại của Pháp Tăng cũng ít đến mức gần như truyền thuyết. Những người biết về họ lại càng hiếm thấy vô cùng.
Kanae lúc này đã thay bộ đồ ninja thành chiếc yukata màu xanh dương ( kimono mỏng mặc mùa hè ) ngả mình trên ghế sofa sau khi kể cho Vũ nghe một số thông tin về các Pháp Tăng. đoạn nàng hỏi:
- Bây giờ anh có thể kể cho tôi nghe, vì sao anh lại trở thành đối tượng mà các Pháp Tăng nhắm đến hay không?
Vũ đảo tròng mắt nói:
- Chắc tại tôi là nhân vật chính.
Kanae cười mị hoặc, thân mình mềm mại như thể không xương trườn tới ngồi cạnh Vũ, giọng ướt át nói:
- Tôi thấy thích anh cùng với cái " Lý Thuyết nhân vật chính " của anh rồi đấy. Anh có bí mật nào hấp dẫn mau lấy ra đây. - Nói đoạn nàng dán chặt thân mình vào cánh tay hắn khiến Vũ toàn thân cứng đờ như điện giật.
La Vĩ Thanh thấy vậy cũng nóng cả người lên, gã biết ý tự động bỏ ra ngoài hành lang hóng gió.
Vũ đã tuổi nhưng phần lớn thời gian tuổi trẻ của hắn chìm đắm trong những vụ... thất tình. Quãng thời gian gần đây, khi không còn bị mê hoặc bởi những cô gái xinh đẹp với hoài không tới, bởi việc lý tưởng hóa tình yêu thì hắn lại gặp vô số chuyện. Với tiền sử bị trời đánh rất nhiều lần ( Có lẽ do dị năng hệ nhân điện của hắn hấp dẫn sấm sét trên trời tìm tới ) và hơn một năm thường trú ở Trâu Quỳ nên các cô nàng chỉ cần nhìn qua sơ yếu lý lịch liền chạy xa không ngoái đầu trở lại.
Bí mật đau khổ mà mà thần thánh hắn không bao giờ dám nói ra đó là hắn vẫn " trinh nguyên " cho đến tận bây giờ. Do đó khi Kanae tựa cả vào người Vũ khiến hắn cảm thấy cái thứ mềm mại mà hết sức đàn hồi sau chiếc Yukata bóp nghẹt tinh thần mình đến không thở nổi. Lắp bắp nói:
- Có lẽ họ quan tâm đến chuyện Xá Lợi Đường Tăng.
Kanae dường như cũng không biết gì về Xá Lợi Đường Tăng, nghe hắn nói vậy thì cảm thấy ngạc nhiên:
- Xá Lợi Đường Tăng?
Vũ nuốt nước miếng, toàn thân nhộn nhạo khó chịu, khẽ cựa thân mình. Kanae thấy hắn đề kháng kém, liền nũng nịu ngồi lên đùi, thân mình dán sát cả vào người hắn. Nàng phà hơi thở nóng ẩm vào tai hắn thì thào:
- Mau nói cho người ta nghe với.
Sức kháng cự của Vũ với con gái vốn đã dưới . Kanae lại càng xinh đẹp thuần thục khiến hắn phun ra tuốt tuột.
Sau khi kể hết nguyên nhân mục đích của chuyến đi sang Nhật, Vũ đã bắt đầu được chiều chuộng đâm hư hỏng, tay chân rục rịch du lịch lung tung. Bất ngờ một tiếng hừm nhẹ vang lên.
Vũ nghe tiếng mà như bị sét đánh luống cuống tay chân, định xô Kanae đang ngồi trên đùi xuống.
Kanae ngược lại, mặc dù có người lạ vào nhà nhưng vẫn không chút giật mình, liếc mắt cười lạnh với người mới tới rồi làm nũng nói:
- Anh Vũ đã tới nhà tôi, cứ thoải mái nghỉ ngơi không phải khẩn trương.
Vũ cũng hơi hoàn hồn, nghĩ lại mình cũng đâu phải bị bắt gian tại giường. Bèn trấn định tinh thần, ngẩng đầu lấy giọng vô tội hỏi Thái Minh:
- Ủa sao cô biết nơi này mà tới?Thái Minh cùng Bất Giới và Bạch Phong Hành vừa trải qua một màn ác đấu. Mặc dù bọn họ đều là cao thủ nhất đẳng Trung Hoa nhưng đám Pháp Tăng kia quả thực không dễ đối phó chút nào. Thoạt trông mấy người có vẻ nhàn nhã nguyên lành nhưng cuộc chiến vừa rồi hung hiểm vượt xa tưởng tượng. So với chiến đấu cấp cao của họ thì việc Vũ và La Vĩ Thanh đối đầu với hai tên ninja chỉ là trò trẻ con nghịch ngợm mà thôi.
Vậy nên khi bọn họ thoát khỏi đám Pháp Tăng lại mất dấu hai người thì đã cuống cuồng tìm kiếm khắp nơi. Tận đến lúc La Vĩ Thanh gọi điện thoại di động cho Thái Minh nàng mới nhớ ra là vẫn còn cách liên lạc hiện đại này. Lúc La béo thông báo gã và Vũ bị Kanae cầm đầu đám ninja bắt cóc mang về biệt thự còn khiến nàng một phen lo lắng, cấp tốc đuổi đến tận nơi. Không ngờ Vũ lại đang bận hưởng thụ trong vòng tay người đẹp, bảo sao nàng không giận dữ.
Thái Minh không trả lời câu hỏi nhạt nhẽo của hắn, khẽ hừm một tiếng. Ánh mắt lạnh như băng liếc qua Kanae đang lả lơi trong lòng hắn.
Kanae chính là trêu đùa quá trớn, thấy ánh mắt của Thái Minh nhìn mình chán ghét thì lại càng thích làm trò. Thân mình như thể không xương, uốn lượn mềm mại càng dán sát vào người Vũ, đem bộ ngực căng tròn ép hắn không thở nổi.
Thái độ khiêu khích này rõ ràng chọc tức được Thái Minh. Một luồng uy áp cực mạnh tỏa ra khiến những người xung quanh cảm thấy có một luồng hàn ý dâng lên từ trong tâm khảm.
Luồng hàn ý cùng uy áp này vô hình vô chất nhưng không ai không cảm nhận rõ ràng, sức ép của nó khiến hô hấp của mọi người gần như đình trệ.
Mà đối tượng bị luồng uy áp này tấn công trực tiếp nhất chính là Kanae. Nàng cảm nhận rõ ràng một tảng băng lạnh giá với mũi nhọn kê sát linh hồn mình. Hàn khí mà nó tỏa ra khiến máu huyết cơ hồ đông lại, bóp nghẹt ý chí phản kháng của mình.
Nhưng Kanae cũng nào phải hạng nữ nhân chân yếu tay mềm, thân hình như rắn bơi trong nước, uốn éo đứng lên, trong tay đã xuất hiện một thanh trường kiếm.
Trường kiếm tới tay, tức thì uy áp như núi đè nặng tận tâm linh tức thì bị cách ly không còn ảnh hưởng chút nào. Kanae cất tiếng cười trong trẻo mà mị hoặc:
- Vị tỉ tỉ này lo lắng quá rồi. Tôi chỉ là tận tình gia chủ bồi đắp thương tổn tinh thần đã gây ra cho anh ấy thôi mà - Vừa nói nàng vừa cúi xuống hôn nhẹ lên vành tai Vũ lúc này đang ngồi ngây như tượng gỗ, ánh mắt còn ánh lên vẻ khiêu khích Thái Minh.
Luồn uy áp vừa hòa hoãn xuống lại bùng lên mãnh liệt. Hàn khí từ Thái Minh tỏa ra khiến nhiệt độ trong phòng giảm xuống khiến người ta bất giác rùng mình.
Thái Minh lạnh lùng lên tiếng:
- Dùng kiếm để bồi đắp tổn thương tinh thần, cách tiếp khách này quả là độc đáo. Làm ta nhìn qua lại tưởng là cô đang có ý uy hiếp anh ta?
Mỗi lời nói ra lại kèm theo uy áp khủng khiếp liên tục được tăng lên. Lúc này Bạch Phong Hành cùng Bất Giới đều cảm thấy không khí trong phòng bị nén ép đến mức gần như đông đặc, nhiệt độ không thấp mà ai nấy đều có cảm giác lạnh run. Hai người cùng nhìn Thái Minh ngạc nhiên tột độ.
Thực lực của Thái Minh trước giờ vẫn cao thâm mạt trắc, không phải ngẫu nhiên mà nàng lại chưởng quản Dịch Thôn, đứng vững trên cương vị Hội Trưởng điều hành thế giới tu chân Trung Quốc đầy rẫy cao nhân tới mấy chục năm như vậy. Việc tạo thành uy áp như thế này cũng chưa tính là gì. Nhưng điều khiến hai người hết sức ngạc nhiên là mấy chục năm tu luyện đạo thuật, đồng thời là người chưởng quản đại sự đã tôi luyện được cho Thái Minh đạo tâm vô cùng vững chắc, tâm lý ổn định lão thành. Không dễ gì thấy nàng nổi giận, càng không dễ gì thấy nàng bất kể quy củ, áp đáo tại gia không buồn nói lý như thế bao giờ. Xem ra...
Kanae cũng hết sức ngạc nhiên. Nàng không phải không biết thân phận của Thái Minh. Trước khi tiếp cận với Vũ nàng đã điều tra thông tin của cả đoàn người, Thái Minh địa vị cao quý, là truyền thuyết trong tu chân giới Trung Hoa tất nhiên khiến nàng hết sức chú tâm. Vừa rồi nhân lúc trêu đùa cố tình chọc tức nàng ta một chút, cũng là để dò xét xem nữ nhân truyền kì này có bao nhiêu tu dưỡng. Không ngờ Thái cô nổi tiếng lạnh lùng như băng tuyết hôm nay lại cường liệt bất ngờ.
Kanae liếc nhìn Vũ, tên nhóc này trông ngớ ngớ ngẩn ngẩn lại có vẻ thú vị hơn nàng nghĩ rất nhiều.
Mặc dù có thể đoan chắc Thái Minh sẽ không ra tay trước nhưng uy áp nàng mang theo cảm giác nguy hiểm càng lúc càng gia tăng khiến nàng không dám phân tâm, tay bấm chặt thanh trường kiếm Vạn Dạ Lãnh trong tay. Thanh ma kiếm khẽ rung lên, dường như nó cũng cảm nhận được một linh hồn cường đại đang uy hiếp nó.
Từng đợt từng đợt rung động theo thân kiếm thoát ra, như kiếm khí vô hình cắt nát uy áp đang như thiên ti vạn lũ quấn chặt quanh nàng, một lần nữa giúp Kanae thoát khỏi khống chế của luồng uy áp.
Mặc dù nàng vẫn đang tươi cười nhu nhuyễn như không nhưng trong lòng liên tục hô nguy hiểm
Uy áp này không phải cảm giác áp bức thông thường do các cao thủ tích lũy lượng khí khổng lồ sinh ra.
Đây là loại uy áp sâu tận tâm linh, đánh mạnh vào bản năng cùng linh hồn đối thủ. Giống như rắn nhìn chuột ếch hay mãnh sư chấn nhiếp con mồi vậy.Đó là sự chênh lệch về đẳng cấp, là sự siêu việt về linh hồn và ý chí.
Chỉ cần một chút thất thần vô ý, để luồng uy áp ấy xâm nhập vào tâm linh liền sẽ bị nó đè bẹp linh hồn, trở thành một nỗi sợ hãi không bao giờ xóa bỏ được. Lúc đó thì dù có là thần tiên trên trời cũng vĩnh viễn không có cơ hội trở mình, mãi mãi bị đối phương uy hiếp.
Trong lúc bất giác, Thái Minh đã thi triển Định Phách Tỏa Hồn Thuật công kích Kanae. Mở màn cho một cuộc chiến không khoan nhượng.
Kanae may nhờ có bảo kiếm Vạn Dạ Lãnh bảo trụ linh hồn nên thoát khỏi độc chiêu, trong mắt lệ khí xông lên vùn vụt.
Tới nhà ta, khi dễ ta ? Sơn Điền gia tộc đã khi nào bị ép đến mức thế này?
Nụ cười vẫn tươi sáng và quyến rũ trên gương mặt Kanae nhưng lúc này không khí trong phòng lại một lần nữa trở mình. Một luồng lệ khí hung hăng xông tới, như mặt trời thiêu đốt sương mù đánh tan hàn khí từ trong mắt Thái Minh.
Lệ khí sắc bén như dao, nóng như sa mạc hễ quét đến đâu liền khiến người ta cảm thấy như đang đối mặt với một cơn bão cát cuồng nộ và nóng rực. Nó khiến cho khí huyết sôi trào, thân mình như mất đi khống chế chỉ muốn gào thét mà lên.
Nhưng hàn khí uy nghiêm dù bị lệ khí mạnh mẽ đẩy lùi nhưng lại không bị triệt tiêu. Nó giống như trái bóng cao su có sức co dãn đàn hồi. Hễ nơi nào lệ khí hùng mạnh quét qua nó lại lùi về một chút, mật độ trong không gian lại tăng lên một chút. Đến tận khi có thể chống chọi cùng lệ khí mới thôi.
Trong phòng phút chốc trở thành bãi chiến trường của hai luồng khí. Cũng may hai luồng khí này đều là Niệm khí do tâm linh phát ta chứ không phải là Hàn - Nhiệt hai khí bình thường.
Mặc dù người đứng trong vùng hàn khí sẽ cảm thấy rét lạnh thấu xương, linh hồn cũng run rẩy còn người ở trong vùng lệ khí sẽ thấy máu huyết sôi sục, bức bối điên cuồng nhưng hai luồng khí này lại không tạo thành biến đổi vật lý nào tác động đến đồ vật xung quanh.
Chứ nếu không, hai luồng khí có thể khiến những cao thủ như Bạch Phong Hành, Bất Giới cũng không chịu nổi này va chạm với nhau hoàn toàn có thể tạo thành sức hủy diệt như là bom đạn.
Bạch Phong Hành cùng Bất Giới ở gần chỗ Thái Minh, bị hàn khí uy áp cho cơ hồ không thở nổi nhưng nhờ công phu tu dưỡng cao cường nên vẫn còn trụ được.
Khổ nhất là La Vĩ Thanh không có công pháp định tâm như hai người kia nên mặc dù đã khôn ngoan tránh xa Kanae mấy bước nhưng vẫn bị lệ khí xâm lược khiến cho thần trí đã gần mất đi kiểm soát.
Vũ mặc dù khá hơn đôi chút, hai luồng hung khí này không ảnh hưởng tới hắn chút nào nhưng cảm giác kiếm bạt cung giương giữa hai cô gái khiến hắn còn khó xử hơn nhiều. Tuy hắn không trực tiếp tạo nên tràng cảnh này, nhưng vẫn áy náy không thôi. Do không biết nói gì nên hắn ngồi im thin thít từ nãy tới giờ, nhưng lúc thấy La Vĩ Thanh bị lệ khí cắn nuốt sắp hỏng mất bèn cuống quýt hô lên:
- Cô mau ngừng tay lại, anh La không chịu nổi rồi. - Đoạn túm lấy Kanae ở gần kéo lại.