- Anh có được khối lập phương chính xác là khi nào?
Casta hỏi Vũ trong khi thang máy vẫn đang đi sâu xuống lòng đất bên trong căn cứ.
- Sau khi tôi gặp phải Lôi Kiếp, khi tỉnh dậy thì thứ đầu tiên mà tôi thấy chính là nó. Do đó tôi mới gọi nó là Độ Kiếp.
Độ tức là qua. Kiếp là Lôi Kiếp - Một điển cố quan trọng bậc nhất trong các truyền thuyết về tu luyện pháp thuật của người Á Đông chúng tôi.
Nó là đại biểu cho việc tôi đã Độ Kiếp. Vì vậy nên tôi mới viết một câu truyện ngắn trên diễn đàn Tàng Thư Viện mô tả về việc đó. Khiến cho các cô tìm được tôi.
Cũng thật không ngờ là trên đời lại có người biết về vật đó
Casta hỏi:
- Vậy anh có thực sự tu luyện được pháp thuật như trong truyền thuyết không?
Vũ cười :
- Nếu cái chiêu Từ Trường Nổ Mạnh mà tôi hay dùng được coi là pháp thuật, thì có.
Casta phản bác:
- Đó là một hiện tượng khoa học có thể giải thích được mà.
- Đúng vậy, là khoa học. Nhưng chẳng phải giới khoa học các cô từng nói " Khống chế được khoa học chính là ma pháp " hay sao?
Casta cười:
- Anh nói hay lắm. Vậy bây giờ tôi sẽ cho anh thấy ma pháp của chúng tôi.
Lúc này thang máy đã dừng, Vũ theo Casta tiến vào một căn hầm khổng lồ.
Ở Khu Vực này, bề mặt chỉ là một căn cứ không quân. Mặc dù phát triển và thử nghiệm những loại máy bay tối tân nhưng cũng chỉ là một kiểu ngụy trang nhằm " hợp thức hóa những bí mật " được cất giấu sâu dưới lòng đất trong các phòng thí nghiệm tuyệt mật mà thậm chí cả những quan chức cấp tối cao của chính phủ cũng không được biết.
Căn phòng thí nghiệm mà Casta dẫn Vũ vào không lớn như gian nhà xưởng nghiên cứu đĩa bay, Bên trong cũng không có một siêu kì quan nào khiến Vũ phải sững sờ thảng thốt, nhưng căn phòng thí nghiệm này lại gây ấn tượng mạnh hơn hẳn gian nhà xưởng chứa chiếc đĩa bay.
Nếu gian xưởng kia trông giống một công trường vĩ đại với những cánh tay máy khổng lồ, không gian rộng lớn và các chuyên gia chạy qua chạy lại như thoi đưa thì căn phòng thí nghiệm này lại toát ra một thứ hơi thở đậm tính khoa học.
Những màn hình vi tính chi chít những dòng chữ, công thức. Các nhà khoa học cắm cúi ghi chép, phân tích trên một hành lang tròn bao quanh một sân rộng thấp hơn hành lang chừng mét. Những tấm kính lớn hoàn toàn cách li hành lang đầy máy móc và các nhà khoa học với khoảng sân.
Xung quanh khoảng sân là bốn hệ thống máy móc khổng lồ với những tháp năng lượng liên tục phát ra những luồng hồ quang điện dài cả chục mét tựa như những con lôi long đang múa lượn trên đỉnh núi.
Chính giữa sân là một bệ sứ cao gần mét. Chân bệ sứ được chia thành hai bậc thang để cho các nhà khoa học có thể đặt vật thí nghiệm lên trên.
Bên trên bệ sứ lúc này có một khối lập phương bằng kim loại có kích thước bằng một khối Rubic với những hoa văn kì lạ.
Một màn hình lớn hiển thị rõ nét từng chi tiết của khối lập phương.
Vũ nhìn lên màn hình thấy khối lập phương mang đầy đủ những hoa văn, kí tự giống hệt với khối lập phương mà hắn đặt tên là Độ Kiếp.
Tuy nhiên khối lập phương này lại mang một dòng chữ số khác với khối Độ Kiếp của hắn. Trên khối lập phương này mang dòng chữ số ---
Casta thấy Vũ lẩm bẩm đọc dòng chữ số bèn giải thích:
- Những chữ số ấy chỉ là những chữ số ngẫu nhiên không có ý nghĩa gì đâu. Khối lập phương này cũng giống như khối lập phương mà anh từng có, là một vật thí nghiệm của chúng tôi mà thôi.
Các kí tự trên bề mặt của nó là các loại kí tự của nhiều nền văn hóa, ngôn ngữ khác nhau. Đặc biệt là các loại chữ tượng hình, chữ giáp cốt cổ đại. Những chữ số Ả-rập khắc trên đó cũng chỉ là một trong những kí tự được chúng tôi khắc ngẫu nhiên lên đó mà thôi.
Casta nói đến đây thì những tháp năng lượng đã bắt đầu phát sáng rực rỡ. Những con lôi long đang chậm rãi múa vờn bỗng trở lên lồng lộn. Cả khoảng sân rực sáng bởi ánh sáng của các tia hồ quang điện khổng lồ.
Casta kéo Vũ ra sau một tấm kính đen trong suốt, chỉ vào khối lập phương đang nằm trên bệ sứ.
- Bây giờ tôi sẽ cho anh thấy ma pháp mà chúng tôi đã tạo ra được nhé.
Bốn luồng hồ quang điện khổng lồ từ bốn tháp năng lượng đặt quanh sân cùng lúc chụp xuống chiếc bệ sứ. Cả khoảng sân bỗng trở nên mờ tối như thể ánh sáng của những luồng hồ quang bị hút vào một cái hố đen nhỏ đặt trên bệ sứ.
Rồi một luồng sáng trắng cực mạnh bùng lên ngay từ chiếc bệ sứ đặt giữa sân.
Ánh sáng mạnh đến nỗi dù Vũ đứng sau tấm kính râm đen nhưng vẫn thấy cặp mắt truyền đến một cơn đau nhức.
Lắc mạnh đầu xua đi cơn choáng váng, Vũ nhìn lại khoảng sân.
Lúc này những con lôi long đã trở về trên các tháp năng lượng. Chiếc bệ sứ vẫn sừng sững giữa sân, nhưng khối lập phương đặt trên đó đã biến mất không còn tăm tích.
Casta tự hào giải thích:
- Nếu anh để ý các thông số trên màn hình chính sẽ thấy, tổng khối lượng trong khoang thí nghiệm đã giảm đúng bằng khối lượng của khối lập phương kia. Nó đã " biến mất "
Vũ nghe Casta giải thích thí nghiệm vừa rồi mà toàn thân chấn động. Đúng là chấn động, bởi dù hắn không phải là một nhà khoa học với những kiến thức cao siêu, nhưng dù là một người nông dân với những tri thức cơ bản cũng thuộc lòng câu nói " Vật chất không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi " - Đó chính là định luật bảo toàn khối lượng cơ bản nhất mà ai ai cũng biết.
Vì vậy khi nghe Casta kết luận là tổng khối lượng của khoang thí nghiệm đã sụt giảm đúng bằng khối lượng của khối lập phương thì hắn không khỏi chấn động tinh thần.
Tất nhiên khối lượng của một khoang thí nghiệm có thể thay đổi do vật thí nghiệm bị biến đổi về chất dẫn đến khối lượng riêng thay đổi và dưới tác động của từ trường, trọng trường mà dẫn đến thay đổi khối lượng.
Hoặc giả một số vật chất bị trực tiếp phân rã thành các hạt quang tử thông qua ánh sáng truyền qua khoang thí nghiệm gây ra sự thay đổi khối lượng.
Nhưng Vũ cũng tin rằng một đám nhà khoa học hàng đầu thế giới ở đây cùng các máy móc tối tân có thể cân đo tính toán đến từng phân tử không thể mắc sai lầm ấu trĩ để rồi đưa ra một kết luận bác lại một trong những định luật tối căn bản của tự nhiên được.
Nếu bọn họ nói là khối lập phương đã " biến mất " tức là nó đã thực sự " biến mất ". Điều này chính là một sự thần kì đến không thể tin nổi.
Vũ muốn dành tặng một lời khen, nhưng bản tính hắn thích hài hước hóa mọi việc nên lời khen tặng ra đến cửa miệng lại thành một câu nói xóc óc:
- Thế ra ma pháp của người Mĩ các cô là làm nổ tung các khối lập phương à?
Ài, nếu cái này mà áp dụng thành một loại Vũ Khí Hồ Quang Điện tân tiến thì đúng là có thể đổi cái câu " - Dưới sức mạnh vũ khí của người Mĩ, một viên gạch của Hà Nội cũng không còn nguyên vẹn " thành ra " Dưới sức mạnh vũ khí của người Mĩ, Hà Nội sẽ mất đi một viên gạch ". Tiến bộ, tiến bộ đây.
Lần này Vũ ăn nói linh tinh làm Casta nổi cáu. Cô không cãi nhau với Vũ nhưng nói bằng giọng bực tức:
- Chúng tôi làm việc cho chính phủ Mĩ, nhưng chúng tôi là những nhà khoa học chứ không phải là mấy vị phát ngôn viên chiến tranh từ mấy chục năm về trước. Cái mà chúng tôi quan tâm, đó là khối lượng đã mất đi ấy, nó đã đi đâu.
Vũ biết mình vừa ăn nói bậy bạ liền câm miệng. Vốn hắn không có ý định khơi dậy thù địch dân tộc hay hoài niệm thời chiến gì cả. Với một kẻ sinh rất lâu sau thời kì chiến tranh, những tư tưởng thù địch dân tộc với Mĩ, Tàu... chỉ là những trò tuyên truyền nhảm nhí. Hắn nghe nhiều nhưng chả muốn học theo. Dù sao thời kì đó cũng đã trở thành lịch sử.
Hơn nữa bản thân hắn chưa từng trải qua, dù có bê nguyên cái gọi là tự hào dân tộc, truyền thống lịch sử gì gì đó mà cưỡng ép dụ dỗ hắn thì hắn cũng không có ý định học theo.
Với hắn, những ưu điểm của người Việt Nam luôn là hiếu khách, vị tha và hài hước.
Tiếc là lần này hắn hài hước hơi quá lố, tự nhiên lại gây mất lòng.
Vũ vội đánh trống lảng:
- " Vật chất không tự nhiên mất đi " vậy thì hẳn là nó " chuyển từ vị trí này sang vị trí khác " đúng không?
Casta gật đầu đồng ý:
" - Anh nói rất đúng. Khối lập phương đã " biến mất " ấy hẳn là đã được chuyển đến một vị trí khác. Vấn đề của chúng ta là nó đã chuyển đi đâu?
Trong vòng năm nay, chúng tôi đã làm thí nghiệm này hàng ngàn lần. Lúc đầu chúng tôi khắc lên những vật thí nghiệm đó thứ ngôn ngữ khác nhau, nội dung đều là " Ai tìm được vật này, vui lòng liên hệ với số điện thoại xxxxxxxxx ". Thậm chí bên trong các khối lập phương đều gắn các thiết bị phát sóng cực mạnh có thể thông báo vị trí của nó dù ở bất kì đâu trên trái đất.
Nhưng tất cả những vật thí nghiệm đều bặt vô âm tín. Dường như chúng bị tống ra rất xa so với trái đất, hoặc là vào một lớp không gian khác không hề có liên hệ với vũ trụ này."
"- Thậm chí về sau các thí nghiệm của chúng tôi thay đổi hẳn về cách nhìn nhận. Từ " Vật chất chuyển từ vị trí này sang vị trí khác " đổi thành những nghiên cứu theo chiều hướng " Chuyển từ dạng này sang dạng khác "
Do đó các loại ngôn ngữ và số điện thoại trên vật thí nghiệm cũng chuyển thành các loại chữ tượng hình cổ, số nhị phân và các chữ số Ả rập ngẫu nhiên giống như khối lập phương mà anh có được - Một dạng hoa văn họa tiết thêm thắt thể hiện tính khoa học của các thí nghiệm này mà thôi. "
" - Cho tới khi một nhân viên của tôi tình cờ tìm thấy dãy chữ số được anh mô tả trong truyện ngắn mà anh đăng trên mạng.
Thời điểm anh bị sét đánh và nhặt được khối lập phương được ghi lại trong bệnh án cấp cứu trùng hợp tuyệt đối với thời điểm chúng tôi làm " biến mất " khối lập phương ấy.
Điều này khẳng định hiệu ứng dịch chuyển tức thời mà thí nghiệm tạo ra "
"- Thế nên tôi chưa bao giờ tin lời anh rằng khối lập phương ấy có thể là một chìa khóa mang lại nguồn năng lượng hay có khả năng khởi động được chiếc đĩa bay " - Casta kết luận.
Vũ nghe Casta kể ra một thiên cố sự, trầm ngâm hỏi:
- Thí nghiệm này quả là tuyệt vời. Nhưng tôi có tác dụng gì trong chuyện này?
Casta nói bằng giọng xúc động:
- Thí nghiệm thành công chứng tỏ chúng tôi đã có thể tạo thành Cánh Cửa. Và anh chính là Người Mở Cửa.
" - Thí nghiệm này được tiến hành dựa trên những kiến thức rời rạc mà tôi tiếp thu được từ chiếc đĩa bay. Chính nó đã giúp tôi khẳng định được vị trí lãnh đạo trong dự án vĩ đại này." - Casta giải thích.
"- Anh cũng đã tiến hành nghi thức kết nối với chiếc đĩa bay. Tôi tin là anh cũng đã tiếp xúc với rất nhiều tri thức trong đó. Nếu anh có thời gian sắp xếp lại các tri thức đó. Anh sẽ biết thí nghiệm mà chúng tôi thực hiện chính là một phần của nguyên lí dịch chuyển tức thời giúp những người ngoài hành tinh có thể vượt qua những thiên hà cách nhau hàng vạn năm ánh sáng để khám phá vũ trụ và du lịch tới trái đất này. "
" Tôi tin rằng anh chính là Người Mở Cửa ứng với lời tiên tri. Và chúng ta sẽ hoàn toàn nắm bắt được nguyên lí dịch chuyển tức thời này để mở ra cánh cửa dẫn đến một thế giới mới. - Đó cũng là lối thoát duy nhất cho nhân loại trước thảm họa mà bà Vanga đã nhắc tới."