Cái gọi là hồi ức, liệu có thể làm cho cán cân trong lòng mất cân bằng đến mức độ nào?
Bản thân nó không có ý nghĩa.
Quan trọng là kí ức ẩn sâu trong lòng, cũng chỉ duy nhất phần kí ức này sẽ không bao giờ rơi vào tay người khác.
Phần kí ức đó hiện tại vẫn rực rỡ chói mắt như cũ, là một trong số ít báu vật còn sót lại của tôi trong cuộc sống đầu tiên.
......Nhưng cũng chính vì như thế, tôi mới cảm thấy nó đã bị vấy bẩn bởi đôi bàn tay bẩn thỉu.
Tao hiểu tại thời điểm đó, có lẽ bọn mày không biết nơi đó rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào.
Tao cũng hiểu đối với bọn mày mà nói, hành động lúc đó chẳng qua chỉ là chuyện đương nhiên.
Mặc dù như vậy, cái đó đã trở thành lý do khiến tao dù có chém giết bọn mày ngàn vạn lần vẫn không thấy đủ.
Tao hỏi, bọn mày có cảm tưởng như thế nào?
Tại thế giới này, giết người không cần lý do nào đặc biệt.
Tại thế giới này, bạn bè hôm qua vẫn còn cười nói vui vẻ, hôm sau liền trở mặt biến thành kẻ thù.
Như thể hãm sâu dưới đáy vũng bùn, liều mạng giãy giụa chính là thế giới mà tôi đã chứng kiến.
Tao hỏi lại, bọn mày có cảm tưởng như thế nào?
Sinh mệnh của bọn mày, thật sự......
Có đủ cân nặng làm cho cán cân trong lòng tao cân bằng trở lại không?