Chú thích tác giả: có miêu tả giả dối bên trong tiêu đề.
---
Cậu sượt lưỡi thanh kiếm ngắn bằng mithril dọc cơ thể con wyvern.
Ngay cả lớp vẩy và lớp da cứng chắc, thứ thông thường khá khó bị xuyên thủng chỉ với lưỡi kiếm, cũng bị xé tọac một cách dễ dàng mà hầu như không lộ sự kháng cự như chống lại lưỡi dao mithril, thứ đang hút ma lực và ý chí từ người sử dụng.
Lớp vẩy không có giá trị mấy bởi bản thân độ cứng cũng chỉ ở mức tương đối, nhưng dẫu thế vẫn có như cầu làm nguyên liệu cho mấy bộ giáp giá rẻ, hay dùng làm nguyên liệu thuốc để điều trị nhiều bệnh nữa.
Ứng dụng của lớp da cũng rộng lớn do độ bền, nên nó được coi là một loại nguyên liệu khá quý báu.
Sau khi lột lớp da và vẩy ra, thì lớp thịt trắng bóc bên dưới đã lộ diện.
Do mất đầu, hay bị đục một lỗ lớn ở hông, nên Renya vừa nghĩ: chẳng cần rút máu cũng được ha, vừa thoăn thoắt cắt rời phần thịt ấy ra.
Phần này so có việc bảo không lưu thông mấy, lại có điểm khó nhằn là bởi chẳng có nguồn cung, nhưng bởi Renya từng nghe rằng đó là loại thịt khá ngon[note43175] với vị ngon lành của lớp mỡ thượng hạng ở trên phần thịt ẩm ướt, nên cậu xử lí chúng một cách cẩn thận rồi bỏ vào trong Túi đồ.
Có điều, nghe bảo chả phải toàn bộ các phầm đều ăn được, phần có thể dùng làm thức ăn xem ra chủ yếu là phần thịt ức và thịt lưng, và hơn thế là thịt đùi và phần thịt quanh cổ với phần đuôi.
Ngoài ra, khi đâm sâu vào nội tạng, có một viên ma thạch lớn cỡ viên kẹo ở ngay phía trên trái tim.
Đương nhiên cậu sẽ đảm bảo sự an toàn của thứ này.
Nó tựa như thứ mà Frau sản xuất ra hàng loạt, dù đối với Renya, cậu chỉ trông ra thứ có giá trị ngang mấy hòn bi ve, nhưng làm gì có chuyện Renya lại phớt lờ việc thu thập những thứ có thể hóa ra tiền cơ chứ.
Hơn nữa cậu cũng thu giữ nội tạng với tư cách nguồn thức ăn, nhưng quả nhiên do cảm thấy do dự trước việc dùng dạ dày và ruột của loài ma vật ăn thịt, nên cậu liền vứt bỏ, dù cho có hứng thú với chúng.
Tuy cho rằng cỡ như tim hay gan chắc là ổn thôi, nhưng bởi tim cử động nên phần nào còn có thể tìm ra được, chứ lá gan thì cậu hoàn toàn không rõ được nằm ở đâu.
Dẫu cho bằng cách nào đó, suy luận chắc là thứ này ha, cậu lại không có tự tin vào phán đoán của bản thân.
Đằng nào, chúng là loài sinh vật sống không tồn tại ở thể giới cũ.
Khi nghĩ đó là gan, thì hãy còn khả năng đó hoàn toàn là bộ phận khác mà cậu không biết được tên gọi.
Sau một hồi đắn đo vô cùng, Renya quyết định từ bỏ việc thu hoạch gan trong nước mắt.
Dẫu có tính cầu xin lời khuyên, Croire cũng bảo chưa từng làm mấy chuyện như mổ xẻ wyvern, còn một người nữa thì...
Nghĩ tới đây, Renya ngước nhìn lên bầu trời.
Ở đó là một hình nhân bằng sắt không hiểu sao lại bốc ra thứ cảm giác từ bỏ về nhiều mặt khác nhau đang bay trên không trong trạng thái treo lơ lửng, với hai tay và hai chân đang vung vẩy.
Khi cơ thể ấy lại bị làm cho bay một cách mãnh liệt lần nữa, thì đóa hoa máu đỏ rực lại nở rộ trên bầu trời.
"15 con, bắn hạ ......"
Cậu nghe thấy giọng nói có phần nào trống rỗng của Croire.
Ban đầu Croire làm om xòm gần Renya, nhưng cô đã ngừng ồn ào theo dòng thời gian, và hiện giờ cả cô cũng chỉ phần nào nhìn một cách xa xăm vào công việc giải thể của Renya, hay hướng đi của Rialia đang tiếp tục bay trên bầu trời, với biểu cảm đã bỏ cuôc trên nhiều mặt.
"Thiệt biết ơn mấy con wyvern. Nhưng rồng đá thì chịu ha. Chẳng có cách xử trí"
Chắc do bị lôi kéo bởi mùi máu chảu ra từ mấy con wyvern đã chết, á long đang liên tiếp lộ diện tại chỗ mà đám Renya có mặt.
Hầu hết là wyvern, nhưng thi thoảng cũng có cả rồng đá lẫn vào nữa.
Rồng đá đúng như tên gọi được bao phủ toàn thân bởi lớp da dày gồ ghề cứng rắng như đá, trước tiên không dễ gây tổn thương chúng bằng những cú đánh.
Hết cách, cậu xoay sở thử đánh bại chúng bằng cách đánh chúng bằng Rialis một cách bất cẩn, nhưng đánh bại thì đánh bại rồi, thì giờ đến phần da dày ấy lại gây vướng víu cho việc giải thể chúng.
Hơn nữa lớp da ấy cứng quá, không phù hợp cho việc gia công.
Sau cùng thì chắc là để cử động cơ thể nặng nề đó, phần thịt cũng cứng ngắc, một thứ khó nhai.
Đã kì vọng rằng: có lẽ nào bên dưới lớp da cứng ngắc là một phần thịt ngon tuyệt chăng, kết cục Renys bị làm cho thất vọng kinh khủng.
Nếu vừa tầm thường, vừa mạnh, vừa rắn chắc, lại chẳng thể ăn được, cũng chẳng dùng làm nguyên liệu, thì nó là loại ma vật phiền nhiễu thôi, Renya sau khi đánh bại vài còn, đã cắt nhỏ bằng ma pháp gió rồi bỏ mặc mỗi khi phát hiện ra chúng.
Bởi cắt vụn một cách kĩ càng, cũng chẳng cần lo lắng việc chúng trở thành thây ma.
Tuy nhiên, nếu đánh một cách hòa nhoáng cỡ này trong cuộc chiến tiền đồn thì ...... mình có cảm giác sẽ chẳng cần phải đánh bại rồng cũng được ha.
"Anh tính, cũng, đánh, rồng, bằng, cách đó, sao?"
"Phải vậy ha~ ...... nếu không trúng một phát thì cũng khó bảo là đã tham gia cuộc chiến rồi ha?"
"Tôi, cho, rằng, ngay cả, tình trạng hiện giờ, cũng khó nói vậy được"
Phải ha~, Renya ngước nhìn bộ giáp đang bay vòng vòng trên đầu.
Rõ ràng người điều khiển là bản thân, nhưng nếu chỉ nhìn vào kết quả, việc Rialis ở bên trong bộ giáp đang sử dụng cơ thể để đánh bại wyvern là một sự thật không thể nghi ngờ gì nữa.
Có điều, chỉ là chính chủ hoàn toàn không tự do hành động.
Dẫu có điều tra thực hư bằng ma thuật, Renya có sự tự tin xác đáng rằng chắc hầu như không hề bị phán định rằng đây là lời nói dối.
"Liệu cả con rồng có bị dẫn dụ với mùi máu rồi tới đây cho không ta~"
Nếu như thế thì sẽ giảm bớt thời gian công sức tìm kiếm vậy mà, Renya nói.
Che giấu đằng sau khuôn mặt cười mơ hồ cái suy nghĩ: dù nếu được thì thật không muốn gặp chúng ha~, Croire nói.
"Tôi tìm, thử xem sao?"
"Có thể tìm được à?"
Trước Renya hỏi với vẻ hơi bất ngờ, Croire gật đầu.
"Cô có thể sử dụng được cả ma thuật <Điều tra> sao?"
"Elf, không thể sử dụng, ma thuật. Bởi, không, hề, tôn thờ, thần"
"Vậy, làm như thế nào?"
"Trước hết, xin hãy, giao cho tôi"
Vỗ bộp[note43176] một cái ngực và tiếp nhận công việc, Coire tập trung ý thức.
Đó không phải thứ sánh ngang với ma thuật.
Cũng chẳng thể gọi là kĩ năng.
Đó chỉ là thứ được gọi là "Khuếch đại tri giác" mà đám elf mang trong mình từ lúc được sinh ra.
Vốn dĩ nó được sử dụng để tìm hiểu tình trạng xung quanh trong rừng, nhưng ngay cả khi không ở trong rừng, nó vẫn có thể cảm nhận được âm thanh của gió, mùi vị, rung chấn hay những tiếng động nhỏ bé, bằng cách nào đó họ có thể hình dung ra kha khá quang cảnh trong màn não.
Đương nhiên đây chẳng phải thứ có thể thi triển một cách thường xuyên.
Đây là kiểu một loại tài năng mà sẽ không phát huy nếu không nghĩ tới việc dùng tới nó.
Nếu không như vậy, đám elf sẽ luôn cảm thấy run sợ trước những âm thanh nhỏ bé hay những dấu hiệu nhỏ và sẽ chẳng thể trải nghiêm nổi cuộc sống thường ngày được rồi còn gì.
Đám elf cố gắng không sử dụng tài năng này ở những nơi có chủng tộc nào khác ngoài elf.
Bởi nếu như thế, họ sẽ để ngửa ra lá bài nắm trong lòng bàn tay.
Do đó, cũng ít người biết chuyện elf mang trong mình thứ tài năng như thế.
Hiện lí do mà Croire tính sử dụng tài năng ấy trước mắt Renya, thứ nhất là bởi cô nghĩ chắc có cho Renya xem cũng ổn thôi, và một nguyên nhân nữa là bởi cô nghĩ: nếu không tìm thấy rồng nhanh chóng, thì Rialis sẽ bay vòng vòng trên trời trong khi lặp đi lặp lại việc va chạm với lũ wyvern và rồng đá tới tận bao giờ cơ chứ.
Mở rộng phạm vi nhận thức, Croire ngay lập tức nhận ra được hai điều dị thường.
Thứ nhất là phạm vị nhận thức của bản thân.
Nếu là elf thông thường, phạm vi ấy sẽ duy trì trong một hình tròn vài trăm m.
Nếu tương đối thành thục thì có thể đạt từ 1km cho tới sấp xỉ 2km.
Tuy nhiên, nhận thức khai mở hoàn toàn từ đầu của Croire đã vượt qua một cách nhanh chóng hình tròn 2km, và mở rộng tới cỡ đạt tới 3km lận.
Croire nhận ra sự dị thường này không chỉ dừng lại ở nhận thức, mà còn bao phủ lên cả tay nghề ma thuật, cách sử dụng kiếm và sự chuyển động của cơ thể nữa.
Đó là điều bất thường xảy ra từ sau khi đánh bại đạo quân ma vật cùng với Renya.
Tuy Croire không rõ cơ thể bản thân đã xảy ra chuyện gì, nhưng đó không phải điều gì tệ hại, cũng bởi nó không phải chuyện xấu nên cô đã không để ý tới mấy.
Cô chỉ nghĩ cỡ: có lẽ nào việc được Renya khuyến khích và gửi lời cầu siêu tới đám ma tộc đang gây ảnh hướng tới mình cũng nên.
Điều thứ hai là chuyện đã xảy ra trong tri giác được mở rộng ấy.
Croire bắt được vài phản ứng lớn bên trong phạm vị tri giác.
Bởi là phản ứng mạnh mẽ mà wyvern chẳng thể nào so bì, Croire đã nghĩ rằng: có lẽ chẳng phải chúng là phản ứng của rồng hay sao.
Tuy nghĩ vậy, nhưng chẳng hiểu tại sao, phản ứng của chúng lại là: bọn chúng đang di chuyển một cách khá nhanh chóng theo hướng rời ra khỏi nơi mà bọn họ đang có mặt.
Thêm nữa, lại càng không hiểu nổi, tại nơi có bình nguyên mở rộng, cách bọn họ vài phút, còn sót lại mỗi một phản ứng lớn, nhưng nó lại hoàn toàn không cố gắng di chuyển khỏi vị trí ấy.
Những điều này rốt cuộc đang biểu thị cho thứ gì chứ, Croie nghiêng đầu mà chẳng thể lí giải nổi.
Theo dõi bộ dạng cô ở bên cạnh, nhưng khi thấy Croire nghiêng đầu, Renya đã cất tiếng hỏi.
"Cô biết được điều gì rồi sao?"
"Ở hướng, này ......"
Croire chỉ tay về phía có phản ứng không tính di chuyển.
"Có, một, phản ứng, to lớn. Và , dù, không hiểu được, lí do"
"Ừm"
"Cũng có, vài, phản ứng, lớn, đang rời, đi hen"
Nếu chỉ suy nghĩ về hướng đi của các phản ứng, chẳng nghĩ ra ý nào khác ngoài việc chúng đang chạy trốn, nhưng nhắc tới rồng, đó là tồn tại có tiếng là ma vật mạnh nhất.
Dẫu nói ngắn gọn Con rồng, cũng có đủ loại, nên chẳng phải tất cả đều là những tồn tại siêu việt trong mọi mặt, nhưng dẫu thế, nếu là rồng cấp thấp nhất, không nghi ngờ việc nó là kẻ địch khó nhằn, mà phải chuẩn bị vài tổ nhóm mạo hiểm giả hạng A, và cũng xác định tinh thần bị thương tích kha khá nữa.
Nếu là rồng cấp cao, đó là tồn tại mà thậm chí các cá nhân mang năng lực chiến đấu vẫn có khả năng thất bại cao, dẫu cho cả nước có chung tay hợp tác chinh phục nó.
Croire đã điều tra trước rằng loài rồng sinh sống ở rặng núi đá này xem ra là loại cấp độ tương đối, nhưng chúng vẫn chẳng phải loại sẽ bỏ trốn trước một tổ nhóm chỉ có mỗi ba người.
"Chúng đang bỏ chạy sao?"
"Dù là, phản ứng, như thế. Nhưng chuyện, bọn chúng, lại lựa chọn, việc bỏ chạy, một cách đơn giản, như thế này ......"
Là có cũng nên, Croire đang thay đổi suy nghĩ trong lời nói của bản thân.
Xem ra ma vật gọi là rồng vừa có trí thông minh, lại vừa là sinh vật sống tương đối thông minh.
Thông thường, bởi rồng hầu như không có cơ hội gặp những loại ngang tầm với bản thân, nên không có tình thế khiến con rồng bỏ chạy, nhưng trong số các thành viên đang nhắm tới việc săn bắt bọn chúng hiện giờ, chính Croire và Rialis đang bay lượn trên bầu trời vốn là những tồn tại thông thường, vấn đề lại là Renya..
Tự hào với dung lương ma lực đủ để thay thể hầu như toàn bộ lượng ma lực của một đội quân chỉ với mỗi bản thân, là một người sử hữu kĩ năng đồ tề cả tên ma tộc ấy trong cuộc chiến một đấu một.
Tạm bỏ qua độ nguy hiểm, chẳng phải còn người này đã ngang tầm với rồng rồi còn gì sao.
Suy nghĩ ấy đang nổi lên trong đầu Croire.
Đó xem ra không phải suy nghĩ ngu ngốc tới vậy, Crorie nghĩ.
"Sao vậy?"
"Không, không có gì. Thế nên, hen. Phản ứng, duy nhất, hãy còn ở lại, theo phía này"
"Là chạy trốn muộn màng hay sao?"
"Là thế nào, đây? Dù, tôi nghĩ, nếu tính, chạy, thì chắc chắn, chạy rồi. Phản ứng, thì nó không tính, cử động, khỏi, vị trí đó"
"Đó là rồng chăng?"
Dẫu có bị hỏi thì cô vẫn chẳng biết rõ tới mức độ vậy.
Croire nhún vai.
"Xét từ, độ lớn, tôi cho rằng, khả năng, đó, cao"
"Vậy, thử tìm hiểu nó chứ"
Nói như vậy, Renya hướng ánh mắt sang Rialis đang bay trên bầu trời.
Bộ giáp đang bay vòng vòng trên trời với Rialis ở bên trong đã rơi xuống chỗ đám Renya nhanh chóng như bị ánh mắt của cậu chỉ đạo, rồi dừng lại gần mặt đất một cách chính xác.
"Rialis, còn tỉnh chứ? Mất ý thức là chết cũng nên đó?"
"An, anh Renya ...... cách đối xử này...... quá kinh khủng ......"
Giọng của Rialis nghe một cách rời rạc.
Xem ra dẫu có bị quay lắc và bị va đập như thế, chỉ ý thức của cô là chưa bị đánh mất.
Bởi mithril là kim loại phản ứng theo ý thức người mặc nó, nếu ngất và ý thức thì hiệu quả sẽ giảm đi đáng kể.
Renya đã xác định được chuyện: nếu hãy còn ý thức, dẫu cho có bị đối xử gay gắt chăng nữa, người mặc ở bên trong nó sẽ hầu như không nhận thiệt hại nào như thương tích cả.
"Do tìm thấy được thứ có vẻ là rồng, nên ta sẽ đi tới đó. Giữ vững tinh thần lên chớ?"
"Tô ...... tôi sẽ cố"
Trước câu trả lời rõ ràng ngoài dự kiến dù vẫn còn bị gián đoạn, Renya hiện tại chắc vẫn còn ổn
Trọng lượng là trọng lượng, nên Renya đã lo lắng ma lực tiêu thụ để vận chuyển bộ giáp, nhưng khi thử sử dụng, tuy tiêu thụ ma lực nhiều, nhưng đó chẳng phải lượng mà cậu không thể duy trì.
Nếu gỡ trang bị một lần rồi bắt cổ mặc lại sẽ tốn thời gian công sức, nên Renya quyết định cứ vậy vẫn chuyển bằng ma thuật .
"Vậy, đi thôi chứ"
Renya thúc giục Renya và hướng tới chỗ có phản ứng mà Croire cảm nhận được..
Sau một khoảng thời gian đi, Renya và Croire chẳng mấy chốc đã tới được nơi rộng rãi chút, ở nơi đó hiện tra một quang cảnh mà họ ngay lập tức thấy không thể tin nổi.
"Này ...... cô cho đó là thứ gì?"
"Dẫu cho, anh có hỏi, tôi chăng nữa ......"
Quang cảnh hiện ra trước mắt đám Renya là một quang cảnh không biết nói ra làm sao.
Nơi đó là một nơi hơi rộng rãi theo đúng như Croire đã cảm nhận, nhưng ở trung tâm của nơi đó là con rồng vảy đỏ với chiều dài khoảng 10m, đang quầy phá quằn quại với sợi dây xích lớn, mà đầu kia được chôn xuống mặt đất, buộc quanh cổ.