[note24579]
"Mà để đề phòng, tôi hỏi cho chắc ăn"
Giọng điệu của Renya, người mở miệng, thật điềm đạm.
Điều đó không hiểu sao ngược lại khiến Cion sợ hãi và co rúm người lại.
Vì lí do nào đấy, một cách thật tự nhiên, ánh mắt của Cion đã hướng vào thanh kiếm ở hông của Renya.
Nhận ra ánh mắt đó, Renya cất tiếng thở dài nhỏ.
"Tuy chẳng phải mối quen biết lâu dài đến vậy. Nhưng cô hiểu được tính cách hay cách suy nghĩ của tôi đúng ha?"
Cảm xúc không bao hàm trong giọng nói cậu.
Trước giọng nói như đơn thuần để xác định một cách hồn nhiên của Renya, Cion đã gật đầu.
"Aa, tôi cho là hiểu"
"Và cô bảo trên cơ sở ấy ...... vẫn không tính rút lại lời nói ban nẫy?"
Dù chỉ một chút xíu, nhưng ánh mắt của Renya đã tạo áp lực lên Cion.
Con mắt chỉ hơi nheo lại, đơn thuần vậy thôi, nhưng Cion đã rơi vào cảm giác tựa như bị ngâm trong nước lạnh từ đỉnh đầu tới ngón chân.
Cion đã quyết tâm kiềm chế những lời "Quả nhiên là tôi xin lỗi, nói dối thôi, hãy quên nó đi" thoát ra khỏi cuống họng.
"Việc rút lại lời nói là không có. Tôi muốn anh hợp tác, Renya"
Thật không ngờ đã đến ngày giọng nói của mình nghe lại nghe trống rỗng đến vậy, Cion thầm nghĩ.
Đấy là lời nói của một kẻ đạo đức giả, chưa kể trong lúc đang chạy trốn vậy mà vì bản thân khiến cả Renya lẫn Lorna phải dừng chân.
Việc chuyện này nguy hiểm đến cơ nào trong hoàn cảnh hiện tại, ngay cả Cion cũng không phải là không hiểu được.
Dẫu sao vẫn có lí do mà cô không thể rút lại lời nói.
Lí do đó không phải không thể nói, nhưng Cion lại chẳng đưa ra được phán đoán rằng có nên truyền đạt với Renya hay không.
Cion liếc mắt sang phía Lorna thì Lorna làm khuôn mặt đầy trăn trở và đang giữ im lặng.
Cion tuy chỉ là bằng cách nào đó đi nữa, đã lỡ hiểu ra được suy nghĩ của Lorna rằng: phân nửa tâm tư tình cảm và về mặt cương vị bản thân thì Lorna biết mình phải đứng về phía Cion, nhưng phân nửa tâm tư tình cảm khác và về mặt lí trí, cô không muốn theo đề xuất để Cion dấn thân vào nguy hiểm này này.
Lorna đang nghĩ rằng thật muốn Renya vứt bỏ đề xuất này đi.
Hẳn cô suy nghĩ rằng nếu thế, ngay cả Cion cũng chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo Renya.
Việc hiểu được cô ấy đang suy nghĩ như thế vậy mà lại không có lời nào để lật ngược lại đang làm cho Cion khó chịu.
Tất nhiên, Cion cũng rõ hầu như không có xác xuất rằng Renya sẽ chấp nhận phương án của Cion, bởi cô làm sáng tỏ lập trường của bản thân.
Có bảo thế, thì trong tình trạng hiện tại vốn không thể nói: "bởi như vậy nên tôi muốn làm như thế này", lời nói mà bản thân thốt ra không tránh khỏi việc bị nhận định là lời nói sáo rỗng của kẻ ngu ngốc đơn thuần chẳng hiểu chuyện.
Tuy không rõ là do ấm ức, hay do bực bội bởi chuyện không theo ý muốn, nhưng Cion đã quở tráchbản thân cô, người sắp bật khóc: đừng có đùa giỡn chứ.
Nếu khóc thì sẽ thứ hạng sẽ rớt xuống hơn nữa từ chỉ là kẻ ngốc, thành đứa con gái ngu ngốc dựa vào nước mắt để giành lấy sự cảm thông từ đàn ông.
Chí ít ra cô cũng muốn được hiểu cho rằng mình đang nói một cách nghiêm túc.
Đơn thuần hi vọng vào mỗi chuyện đó, Cion săm soi lấy Renya.
Trái lại, trong đầu Renya lại đang nghĩ một chuyện hoàn toàn khác so với tưởng tượng của Cion.
Nếu nói thẳng ra, trong mắt Renya, Cion chỉ cô tiểu thư ngây thơ với suy nghĩ ngây thơ, non nớt.
Chẳng thể phán đoán được tình hình, và chẳng hiểu sao đang biểu thị sự chống chế việc vứt bỏ người khác một cách dứt khoát.
Chẳng có vấn đề đặc biệt với chuyện đạo đức giả.
Từ xa xưa cũng có câu nói: đạo đức giả rồi làm còn tốt hơn loại có đạo đức mà chẳng làm gì cả, ít ra cố cũng tính hành động, dẫu chỉ tính bản thân hành động chăng nữa, Renya nghĩ rằng nó mang thiện cảm hơn hẳn cái lũ đang ngồi ngả người và chỉ ra lệnh: mày làm đê~ từ nơi cao tít.
Cậu cũng nghĩ: chẳng phải cô nhóc kia. người đã gửi bản thân cậu đến thế giới này, nên sắc cặn móng tay của Cion ra mà uống hay sao.
Do đó, tình hình hiện tại là một sự kiện nằm trong phạm vị dự tính của Renya.
Thế nên, Renya đang nghĩ như thế này.
Rằng: mình bị phát hiện rồi à.
Dù cậu tính bỏ trốn theo diễn biến và bầu không khí xung quanh, trước khi Cion nhận ra tính khả thi của việc cứu trợ hay tính cần thiết của việc điều tra, nhưng chắc là nó không diễn ra được xuôn xẻ hay sao, Renya khẽ tặc lưỡi.
Renya có hai phương án ứng phó trong hiện tại đã bị bại lộ.
Thứ nhất là từ chối một cách cụt lủn và vứt bỏ phương án ấy.
Dẫu Lorna đứng về phía Cion, chỉ hai người họ cũng sẽ chẳng thể cứu giúp hay điều tra nổi.
Cùng lắm chắc sẽ lặp lại sai lầm của nữ mạo hiểm giả đã bị cắn xé bởi thứ gì đó từ bên trong cơ thể và đã chết[note24580] trước đó.
Cách thứ hai là đồng ý với phương án của Cion.
Với Renya, cậu vốn chẳng hề mang chút cảm giác nào rằng bản thân thật cao siêu, nhưng cậu có niềm tin rằng chắc sẽ xoay sở ở mức độ không bị chết nếu hai người này đi cùng với bản thân.
Tuy nhiên, Renya hơi hơi có suy nghĩ rằng: chuyện này thật chẳng giống mình cho lắm.
Đầu tiên, có bảo là làm được thì hiện tại chẳng có lí do nào khiến cậu phải làm chuyện đó.
Kế đến, bản thân vốn không hợp với mấy chuyện như thế này ha, Renya thở dài.
Nếu là nhân vật chính trong mấy câu chuyện cổ tích, đây chắc là cảnh cậu ta sẽ vui mừng can đảm rút kiếm ra trước lời cầu xin của nàng công chúa xinh đẹp, nhưng Renya chỉ cảm thấy buồn sầu chút về bản thân, vốn lỡ nghĩ rằng mình chẳng thể làm được cái chuyện ngu ngốc như vậy.
Dẫu có nghĩ như thế, bởi không thể làm được chuyện không thể làm được, nên cứ tạm giao phó hành động ngầu như thế của nhân vật chính cho người có thể làm được, Renya liền suy nghĩ xem giờ bản thân nên làm như thế nào.
Lựa chọn từ chối lời đề nghị của Cion, trên thực tế Renya đã loại bỏ ngay từ đầu.
Nếu đào sâu nguyên do, dù có nhiều, nhưng nguyên nhân lớn nhất là bởi bản thân chính Renya cũng đã thừa nhận việc đồng thời vào lúc Cion dựa dẫm vào Renya, ngay cả Renya cũng phụ thuộc vào Cion rồi.
Renya khi ở thế giới này, vốn chẳng có mối liên hệ với bất cứ một ai ở chốn nào cả.
Cậu vẫn thường xuyên nghĩ răng đây là một câu chuyện kinh khủng đến mức phi thường.
Nếu có thể viết kiểu chuyển sinh dị giới, thì có khi trông ngầu hơn cũng nên, nhưng vị tri mà Renya bị đặt lại suy cho cùng vốn chỉ đơn thuần có một mình.
Cơ thể ở tuổi 18, nhưng nào phải là trải qua 18 năm ở thế giới này, và cũng chẳng có một ai có mối quan hệ huyết thống nữa.
Bên trong đã 94 tuổi, nhưng những mối nhân duyên và kí ức của 94 năm ấy đều đã để lại ở kiếp trước[note24581] mất rồi.
Nói cách khác, dẫu có đi đến đâu đi chăng nữa, tồn tại được gọi là Kunugi Renya sẽ chỉ là một dị vật ở thế giới này thôi.
Sự tồn tại của hai người Cion và Lorna này đã chút ít cứu giúp được suy nghĩ như thế của cậu.
Ngoài ra cậu cũng bắt đầu các mối nhân duyên với bạn bè hay cô hầu gái một cách thưa thớ, nhưng người đầu tiên đã vươn tay ra với Renya và hỏi: có muốn làm đồng bọn không, là hai con người này.
Đương nhiên việc hành động vươn tay ra là có tư lợi, tính toán là bởi họ là con người, nên đành chịu thôi.
Việc yêu cầu thứ gì đó không có phần thưởng kèm theo từ một ai đó không quen biết là thứ được gọi với cái tên sự tham lam.
Bên cạnh đó, Renya vừa cảm nhận trọn vẹn chút cảm giác bức bối, vừa suy nghĩ.
Rằng: nếu cậu lỡ cười nhạo Cion là đồ đại ngốc đủ bản lĩnh chỉ bàn về sự ngây thơ trong lối suy nghĩ nếu tạm không màng tới thực lực của cô ấy, thì bản thân cậu là thế nào đây chứ.
Dù sao đi nữa, bởi chính bản thân cậu đã xiêu lòng trước câu nói của cô nhóc ấy, rằng: nếu anh không đi thì thế giới sẽ diệt vong và nhiều người sẽ chết, một kẻ đại ngu xuẩn đã bước qua thế giới khác sang một thể giới hoàn toàn chẳng liên quan tới bản thân để bảo vệ mạng sống.
Cũng có cách nhìn rằng bởi nếu không tiếp nhận câu chuyện thì chết chắc, hay bởi cậu bị mắc câu bởi đồ ăn ngon, nhưng sau cùng chỉ là bởi việc cậu không thể làm ngơ trước lời nói: xin hãy cứu giúp.
Bản thân vốn trở thành người đi lạc bởi lí do như vậy, đâu thể nào cười nhạo hay cự tuyệt lại Cion, người đang khiếu nại rằng: nào thể cứ thế mà cho qua rồi chạy trốn, dẫu cho cô lại chẳng thể nói ra nguyên nhân đi chăng nữa.
"Renya ......"
Cion cố gắng dòm lấy khuôn mặt Renya, người đã lỡ chìm vào suy nghĩ của bản thân, và thì thầm.
Renya, người đã chìm đắm trong những trăn trở, khi nhận ra ánh mắt đó, liền thở một tiếng thở dài một cách gượng gạo, rồi khoanh tay và nhìn lên bầu trời.
Chẳng hiểu sao muốn hút thuốc lá quá chừng ha, Renya nghĩ.
Cũng chẳng biết liệu có hút thuốc ở kiếp trước hay không, cũng chẳng rõ liệu ở lứa tuổi của cơ thể này hút thuốc có được hay không, và ngay từ đầu cậu vốn chẳng hay liệu thế giới này có thứ gọi là thuốc lá hay không nữa, nhưng cậu có cảm giác so với việc thở ra tiếng thở dài thì việc thở ra khói thuốc sẽ tốt hơn rất nhiều.
Người ta thường nói lợi nhiều hơn hại[note37617], nhưng bởi thuốc lá có tác dụng ổn định tinh thần, nên Renya cho rằng nó cũng có ít ra một ích lợi còn gì.
Và hiện giờ, Renya đang muốn cái tác dụng ổn định tinh thần ấy một cách cấp bách[note37618].
"Nếu tôi hợp tác ......"
Renya nói vậy, trong khi vẫn ngẩng đầu nhìn trời.
Dù không phải là rất nhiều, nhưng cậu không có cảm giác có thể nói chuyện bằng âm điệu bình thường, khi nhìn mặt đám Cion.
Dẫu không có nhìn chăng nữa, Renya đã tưởng tượng ra liệu Cion và Lorna đang làm khuôn mặt như thế nào.
Chắc hẳn Lorna đang làm khuôn mặt như thể tình cờ chạm trán với ma trên con đường đêm khuya thôi, còn Cion mang vẻ vẻ mặt kiểu như một chú cún coni được cho ăn và đang vẫy hết mình nếu có đuôi.
"Thì đối sách sẽ làm theo ý kiến của tôi. Không có phản đối ha?
"Renya ...... chuyện đó ......"
Thay đổi hoàn toàn, Cion cất giọng nói mang vẻ bất mãn.
Dẫu đâu phải là không hiểu tâm trạng ấy.
Có lẽ Cion đang nhận định rằng Renya hoàn toàn chẳng tiếp nhận ý kiến của Cion, mà tính nói chuyện để hạ xuống một điểm trung gian.
Tuy nhiên, đây là điểm mà Renya không thể nhân nhượng được.
Đâu thể để người quen biết dấn thân vào nguy hiểm bởi một ai đó chẳng hề hay biết chứ.
"Ta không thể chọn phương pháp là: từ giờ đi tìm kiếm bên trong khu rừng. Sẽ là chuyện khác, nếu Cion và Lorna xuất sắc trong chiến đấu và hành động giữa màn đêm ngang hàng tôi, nhưng nó là chuyện không thể, hay nói thẳng ra thì cả hai đều gây cản trở cả. Dù bởi chuyện này có liên quan đến mạng sống, nên đánh giá về khoản này, hãy cho phép tôi được nói một cách khắt khe"
"Ư ......"
Trước Cion không thể phản biện[note37619] lại, Renya nói mạnh mẽ: chỗ này đó.
Dù sao Renya có suy nghĩ là không trao cho Cion thời gian để suy nghĩ hay phản bác lại.
"Chuyện vung vũ khí cũng khó khăn bên trong khu rừng. Ngay cả hành động cũng bị cản trở. Bởi xem ra đối phương có thể xoay sở một cách vô tư cả trong rừng, nên bên này ở thế bất lợi một cách áp đảo. Việc tiến hành chiến đấu trong tình thế bất lợi sẽ tựa như hành động tự sát"
"Ừm ......"
"Ngay cả khi không phải thế, Cion vẫn khá yếu. Tôi cũng đã nghĩ rằng liệu có thể giống với kiếm sĩ tương ứng với bộ dạng ấn tượng hay chăng, nhưng quả nhiên là yếu một cách hết thuốc chữa. Mà đầu óc thật đáng tiếc, nếu kém cỏi về khoản chiến đấu, thì sẽ rơi vào cảnh sau đó chẳng bên lên khen ngợi ở điểm nào, về sắc cũng kém xa Lorna, về vẻ đáng yêu thì khác biệt một cách tuyệt vọng so với Frau, nên còn chẳng thành nổi linh vật[note37620] cho nhóm nữa"
"Hửm?"
"Thêm vào đó, do ngay cả cách đánh giá tình hình cũng hời hợt, nên cũng chẳng có năng lực lập kế hoạch. Đại để dẫu có bảo là điều tra, việc không thể làm được cuộc điều tra về phía đó bởi bên này chỉ toàn kẻ nghiêp dư vốn là sự thật mà ngay cả trẻ con còn hiểu được nữa, về hành động cứu giúp, thậm chí cô còn chẳng có não để hiểu được rằng chẳng thể di chuyển, chỉ đại những người bình an vô sự và những người bị thưởng chỉ với mỗi ba người chúng ta nữa, cho nên tôi nghĩ nếu cô cứ im lặng và lúc tôi bảo hướng sang bên phải thì đừng có phàn nàn mè nheo[note37621] mà nên hướng sang bên phải chứ"
"N, này[note37622] ...... Renya ......?"
"Đó là lí do như vậy, nên im lặng và nghe người ta nói đê. Trước khi tình hình trở nên phức tạp hơn, hãy nghe những điều tôi nói đê."
"A, vâng ......"
Renya đột ngột áp mặt vô và nói dứt điểm vậy, thì Cion thấy tranh luận thất bại và gật đầu trong vô thức.
Lấy được cam kết rồi đấy, vừa làm tư thế chiến thắng[note37623] trong thâm tâm, Renya vừa đưa ra chỉ thị trước khi Cion nói ra ra điều thừa thãi.
"Nếu thế, dẫu cho sớm thêm một khắc, cũng phải chui ra khỏi rừng thôi. Bởi chuyện là kế sau đó"
Cậu đánh vào lưng của Cion đang gật gù và Lorna đang theo dõi tình hình, đám Renya lại bắt đầu di chuyển để hướng ra bên ngoài khu rừng.
"Renya! Chui ra khỏi rừng, rồi sau đó ta sẽ tính sao chứ?"
Cion vừa chạy, vừa hỏi.
Vừa suy nghĩ: vẫn còn rảnh rỗi để nghĩ chuyện như thế à, Renya vừa trả lời.
"Hai người hãy tiếp tục di chuyển, chạy về phía thị trấn đê. Khi đến thị trấn hãy xông vào Hội, rồi giải thích tình hình kiểu đã xuất hiện loại ma vật không rõ là thứ gì, hay có khá nhiều người trong các tổ nhóm tiếp nhận ủy thác chinh phục đã chết bên trong rừng, và cố gắng tổ chức đội chinh phục cùng đội nghiên cứu."
"Họ có chịu nghe không ha?"
Cion nói với vẻ bất an.
Lo lắng đó là rõ ràng.
Ngay cả đám lãnh đạo của Hội, thật khó nghĩ họ sẽ hành động đáp ứng ngay lập tức, khi bất ngờ được Cion và Lorna, vốn chỉ là một thành viên, yêu cầu tổ chức nhóm chinh phục.
Tuy nhiên, đó là trong trường hợp Cion và Lorna thực sự là những nhà mạo hiểm đơn thuần, tuy Renya không rõ chi tiết về Cion, dẫu ít ỏi, bởi Lorna là kị sĩ nên hẳn có phương pháp để thông qua ý kiến phù hợp, Renya phỏng đoán.
"Lorna, làm gì đó đê"
"Tôi biết rồi"
Theo như dự tính của Renya, Lorna đã nhanh chóng gật đầu.
"Renya, vừa rồi anh đã bảo là hai người ha? Còn Renya tính sao?"
Chỉ vận động não vào chỗ không đâu là nhanh ha, Renya buông ra lời cay độc, mà không để bị nghe thấy.
"Đến cả tôi cũng di chuyến về thị trấn, thì chẳng khác gì việc ba người bỏ trốn hay sao?"
"Ế? Không, thì bởi ......"
Đâu thể để người quen biết dấn thân vào nguy hiểm bởi một ai đó chẳng hề hay biết chứ.
Theo phán đoán của bản thân cậu, người tốt hơn để dấn thân vào nguy hiểm cho người không quen được, chỉ có mỗi bản thân, cái người đã đưa ra nhận định đó thôi.
"Tôi sẽ cảnh giới ở gần lối vào khu rừng. Chắc sẽ ổn thôi, nhưng vạn bất nhất, trong trường hợp đám ma vật đó chui ra khỏi rừng và tính hướng tới thị trấn, tôi sẽ đóng vài trò ngăn chặn chúng lại ha"
"Renya! Chuyện như thế ......"
Bất ngờ trước lời nói của Renya, Cion tính ngăn cản lại, nhưng bị Renya ngắt lại câu nói đó giữa chừng.
"Cion, hãy nhớ lấy đê. Việc cố gắng làm chuyện gì quá sức bản thân, cũng tựa như việc khiến cho ai khác ngoài bản thân phải gắng sức theo, và tệ nhất sẽ gây ra kết quả là giết luôn người đó. Tuy tôi chẳng rõ tại sao cô lại ngoan cố về chuyện cứu giúp người khác, nhưng nếu từ giờ vẫn tiếp tục phán đoán như thế, thì chuyện tương tự sẽ lặp đi lặp lại thôi"
"Renya ...... tôi ......!"
"Không cần phải giải thích tình hình thêm. Lúc nói nghe lời tôi bảo đê, cô đã khẳng định còn gì. Nếu thế, hãy im lặng, rồi làm theo đúng lời được bảo đê."
Kiềm chế Cion đang định nói cái điều gì đó, Renya chạy lên phía trước, trong khi nở nụ cười với Cion, người đang nhìn về phía cậu.
"Ma, lần này sẽ bằng cách nào đó sẽ ổn thỏa thôi mà. Nếu thấy lo lắng thì nhanh chóng về thị trấn gọi cứu viện đến cho tôi"
Vừa suy nghĩ: nhờ thế mà suy nghĩ của Cion cũng thay đổi chút ít thì tốt, Renya vừa pha trò: đe dọa quá thì chắc sẽ thật đáng thương.
[note37624][note37625]