Buổi tối, ở bên trong lều.
Renya mở mắt một cách uể oải khi tiếng âm thanh thoáng qua lọt vào tai.
Đó là lúc cậu sắp sơ ý chìm vào giấc ngủ lại khi được thoải mãn bởi sự ấm áp thoải mái bên trong túi ngủ, nhưng cậu cố gắng kìm hãm cơn buồn ngủ và mở mắt ra.
Có thể nghe thấy âm thanh củi lửa nổ tanh tách[note37421] bên ngoài lều và nhìn thấy ánh sáng lắc lư[note37422] phản chiếu qua cái lều.
Kết cục lần này cũng chỉ một cái lều được dựng lên, Renya rốt cuộc đã lặp lại cuộc nói chuyện đã trao đổi với đám Cion lúc tấn công mê cung lần trước.
Kết quả quả nhiên giống y hệt lúc đó, nên Renya tuyệt vọng tuyên bố rằng: Lúc nào đó tôi sẽ ăn mấy cô cho mà coi nhá!, nhưng Lorna điềm nhiên mỉn cười trong khi vẫy tay, còn Cion tuy chỉ hơi đỏ mặt chút chứng chẳng đáp lại lời cự tuyệt rõ ràng nào.
Renya đã thử nói Sở thích đàn ông của mấy cô tệ quá đó!, nhưng có lẽ nó tựa như một con chó thua cuộc chẳng làm gì ngoài việc sủa ăng ẳng.
Cũng có thể bảo là cậu đang tự diệt, tự hủy thôi.
Thứ tự canh gác theo trình tự Renya, Lorna và Cion.
Tuy Renya phản đối rằng thế này Lorna sẽ vất vả còn gì, nhưng khi bị Lorna bảo rằng: kiểu gì Cion lai chẳng ôm chầm lấ thôi, nếu là thứ tự này, bản thân cô sẽ lôi được Cion ra khỏi Renya ra, lại có thể thay đổi phiên gác, lỡ có chuyện gì xảy ra còn có thể hành động nhanh chóng nữa, thì cậu không phản ứng thêm nữa mà nhìn Cion.
Êhêhêhêhê, Cion cười trong khi gãi đầu, mà chẳng tỏ ra chút kiểm điểm nào cả.
Xem ra cô đã xác nhận việc ôm chầm lấy.
Renya nắm nắm đấm: trước hết cứ đánh một phát nhỉ, nhưng
và đấm một cú, nhưng khi bị Lorna bảo chuyện đó có lợi ích vậy mà, động lực đánh cũng mất đi và thứ tự ấy đã được chấp nhận.
Cậu chui nửa người ra khỏi túi ngủ, lúc nhìn sang bên cạnh có thể thấy một cách mơ hồ Lorna được bọc chặt trong túi ngủ đang say giác và bang lên tiếng ngáy suya-suya.
Việc Lorna đang ở bên cạnh, tức phiên chực hiện tại là khung giờ do Cion đảm nhiệm.
Vào lúc chui ra khỏi túi ngủ và mang chiếc áo đã cởi ra lúc ngủ cùng thanh kiếm lên người, thì lối vào lều lén được mở ra, Cion chỉ thò mỗi đầu vào bên trong lều.
"Chưa làm gì đâu ha?"
Trước giọng nói như thể đang nhẫn nhịn không cười lên, Renya cảm thấy sát khí bốc ra, nhưng cố gắng kiềm chế.
"Tôi chém bay cô giờ ...... Sao đấy?"
Cậu cố ý gạt nhẹ thanh kiếm ra khỏi vỏ lộ vẻ uy hiếp, chắc do Cion không hiểu được ý nghĩa của hành động đó, hay cho rằng cậu uy hiếp do chuyện bị bại lộ, cô chỉ cười tự mãn mà không hề cử động.
"Tạm dừng mấy trò đùa nhạt lại. Chẳng hiểu sao tôi cảm thấy trong rừng khá ồn ào"
"Cô ấy khi cái ngày bị thổi bay đầu bởi trò đùa ấy đến, thì hãy chuẩn bị tinh thần cho nhớ? Thế, chuyện ồn ào là?"
"Tôi không rõ, chẳng hiểu sao. Cứ thấy thấp thỏm trong ngực"
Cion đang đang nói kiểu bản thân cô cũng không có tự tin liệu nó có phải cảm giác mơ hồ không, nhưng Renya ngay lập tức lay Lorna đang nằm ngủ ở bên cạnh dậy.
Lorna vừa ngáp cái nhỏ vừa mở mắt.
"Có chuyện gì vậy?"
Dù dáng vẻ trông vẫn còn buồn ngủ, giọng cô lại không tạo ra cảm giác ngái ngủ.
Quả nhiên
từng là hiệp sĩ, Renya thán phục.
"Cion cảm thấy có gì đó kì quái. Tuy là thông tin chưa xác định được, nhưng ta phải thử đi xác thực xem"
"Rõ rồi"
Trả lời ngắn củn Lorna dễ dàng chui nửa mình ra từ trong túi ngủ.
Lorna do đi ngủ nên đã cổi bộ đồ tu sĩ mọi khi và đang trong trang phục đồ lót, bởi hai vật thể chẳng có gì chắn trước đang chuyển động theo cảm giác nặng nề và sự rung lắc đã hiện ra trước mắt, cho nên ánh mắt của Renya và Cion đã vô thức găm đinh vào chúng.
"Không đợi đã, tôi thì dù sao đi nữa, cớ sao đến cả Cion?"
"A, vô tình thôi ...... không hiểu sao tôi thấy: kinh khủng nha"
"Không có cảm giác căng thẳng hen~"
Vừa cười khanh khách[note37423] vừa bảo mình đang bị hai người nhìn thấy, nhưng bộ dạng thì lại hoàn toàn không bận tâm tới chuyện ấy, Lorna bắt đầu nhanh chóng mặc trang bị lên người.
Về điểm này, chắc do quả nhiên là nhà mạo hiểm, hay là người có xuất thân là kị sĩ chăng, dù sao cậu sớm từ bỏ việc suy nghĩ câu trả lời một cách dứt khoát.
"Gấp lều lại, rồi điều tra xung quanh. Dập lửa trại đê. Tạo nguồn ánh sáng với lượng sáng giảm bớt"
"Renya, mấy cái chum tính sao?"
Khuôn mặt Renya biến dạng khi bị Cion hỏi vậy.
Cậu không muốn bỏ lại những cái chum đã lao tâm khổ tứ mà không thấy hối tiếc.
"Dù muốn thu hồi, ...... mà đâu có thời gian rảnh như vậy còn gì ha"
"Nếu muốn thu hồi thì chẳng phải cứ thu hồi là được hay sao. Đào chúng lên thôi"
Cion nói một cách dễ dàng và xòe tay ra phía Renya: cho tôi mượn cái xẻng.
Renya đang băn khoăn rằng liệu chuyện như thế có ổn không.
"Cũng đâu phải trường hợp cá biệt cấp thiết đâu chứ. Chẳng được hay sao?"
"Phải vậy ha, thật lãng phí thời gian trăn trở đó, Renya"
Hãy cho cả tôi mượn xẻng đi, đến cả Lorna đã chìa tay ra, nên cậu lấy trong Túi đồ ra 2 cái xẻng trao cho họ, trong khi suy nghĩ: thật sự thế có ổn không chứ.
"Vậy, bởi bọn tôi sẽ đào mấy cái chum lên"
"Nhờ Renya thu dọn lều hen"
Nói nhanh hơn làm, hai người chẳng đợi câu trả lời của Renya, mà bắt đầu đi về phía mấy cái bình đặt bẫy và đào chúng lên.
Dứt khoát rằng chắc lãng phí thời gian để nói cái gì đó, Renya ngay lập tức bắt đầu công việc gấp lều lại và ném nó vào trong Túi đồ.
"Ưwa, Renya! Cảm giác kinh tởm đang mò vào! Ê này[note37424]!? Đừng có đính lấy, con này!"
"Con bé hay con lớn, tự do lựa chọn hen~"
Thật sự không có cảm giác căng thẳng ha, Renya vừa thả lỏng người, vừa lấy vải và dây trong Túi đồ ra.
"Hãy che bình bằng tấm vải rồi lấy dây buộc lại cho tôi. Rồi sau đó, tôi sẽ bỏ chúng vào trong Hư không khố"
"Hiểu rồi, Renya. Một mẻ khá lớn đó?"
"Bõ công tới đây hen~"
"Dù tôi là người nói. Nhưng thật sự không cảm thấy căng thẳng ha mấy người ......"
So với chuyện bảo khó kiếm, bên trong những cái bình đặt bẫy là một số lượng các con bạch tuộc lớn nhỏ đang định cư.
Renya đã không thể phán đoán được là do chúng bị mồi câu, hay bởi vốn có tập tính tu tập nghỉ ngơi như được nói lúc ban đầu, nhưng bởi kiếm được mẻ lớn, nên cậu cho là cũng chẳng cần để ý tới nguyên nhân.
Có lẽ do bởi đám mạo hiểm giả cũng chẳng tính mất công nhắm bắt forest octopus nữa, và xem ra cũng không có ngư dân chuyên gia về lĩnh vực này, nên việc chúng chẳng có thứ gọi là tính cản giác trước bẫy, hay việc bị đặt bẫy chẳng phải là nguyên nhân thu được mẻ lớn hay sao, Renya phỏng đoán.
Cậu bỏ những cái bình đã bị niêm phong vào trong Túi đồ.
Thứ này có một vấn đề, vào lúc Renya thử nghiệm nhiều thứ khi rảnh rỗi, cậu đã chẳng thể bỏ sinh vật sống vào trong Túi đồ.
Dẫu có thể bỏ bông hoa đã hái vào, lại không thể bỏ hoa trồng trong chậu.
Tuy nhiên, ở chỗ này có mánh khóe, nếu đóng gói cẩn thận trong mấy thứ như hộp, sẽ được xem như "Hộp " và có thể bỏ vào.
Nếu cũng đóng gói cẩn thận con người vào hộp, thì sẽ được xem như "Hộp " và có thể bỏ vào có khi.
Dù quả nhiên đâu thể nhờ vả Cion hay Lorna bị dóng gói một chút, nên hiện giờ vẫn chưa vượt quan sự phỏng đoán.
"Thế Renya, hành động từ giờ là sao?"
Cion hỏi Renya, người đã bỏ các cái bình vào trong Túi đồ.
"Trước hết, ta di chuyển từ từ hướng về phía bên ngoài. Nếu tìm thấy, hay cảm thấy cái gì đó dị thường, hay nhớ thông báo ngay lập tức"
"Dù bản thân là người nói. Nhưng di chuyển vì thông tin mập mờ như vậy liệu có ổn không?"
Việc bảo rằng cảm thấy bất an rõ ràng đâu vốn có nghĩ là có chuyện gì đó .
Xem ra đối với Cion, cô không lí giải được tốt lắm về hành động dọn dẹp khu cắm trại và di chuyển vì một câu chuyện không xác thực như vậy, hay hành động chẳng phàn nàn trước chuyện ấy của Lorna.
"Thật tốt nếu chẳng có gì. Đặc biệt cũng chẳng có vấn đề gì"
Renya niệm ma thuật không niệm chú đã được suy giảm lượng sáng vào lòng bàn tay.
Đây là thứ này cậu đã thử trong quá trình đào tạo, nhưng thực tế ngay cả lúc sử dụng, nếu nắm chặt tay, vẫn có thể tránh nguồn ánh sáng bị rò rỉ, nên gần đây Renya đã nhận ra việc nó cũng có tính thực dụng đâu ra đấy.
Cậu cũng áp dụng thứ tương tự với Cion và Lorna.
"Vấn đề là lúc có thứ gì đó. Khi ai đó cảm thấy gì khác thường, thì ít ra cũng nên ứng phó với nó Tuy trông có vẻ nhát gan cũng nên, nhưng nếu chỉ bị cười vì sự nhát gan, mà có thể né tránh được nguy hiểm đến tính mạng, thì tôi làm tên nhát gan cũng được"
"Là ...... như vậy sao?"
"Trên hết, hen. Tôi cũng chẳng rõ quan điểm chung mà"
Ngay cả khi được nói về những thường thức và mánh khóe kì lạ, đối với Renya, cậu cũng chẳng có phản ứng nào ngoài vẻ bối rối.
Bởi vốn chẳng có kí ức, nên cậu cũng không rõ nếu là bản thân trong kiếp trước thì sẽ hành động thế nào nữa, mà cũng không có cách để biết được.
Có thể, nếu bản thân ở kiếp trước mà nhìn thấy bản thân hiện tại sẽ cười ầm lên cũng nên.
Tuy cũng đã bao lần suy nghĩ như vậy, nhưng đành chịu thôi.
"Nói chuyện đến đây thôi. Trước hết, ta di chuyển thôi"
""Đã rõ""
Nhìn hai người họ đồng thời gật đầu, Renya đúng vị trí tiên phong và bắt đầu đi.
Dẫu có ánh trăng, chúng hầu như không chạm tới mặt đất sau khi họ chui vào rừng.
Quả nhiên ngay cả Renya cũng chẳng thể nhìn thấy gì trong điều kiện gần như không có ánh sáng, cậu hầu như chỉ tiến lên trong tình trạng dò dẫm và dựa vào nguồn ánh sáng yếu từ lòng bàn tay, đương nhiên tốc độ đi bộ sẽ bị chậm đi.
Hơn nữa, cũng cần thiết phải để ý phía sau lưng.
Chuyện này cũng là do kết quả của tập huấn hay chăng, Lorna có thể di chuyển ở mức độ nào đó, còn về phía Cion, chuyển động trong bóng tối của cô hoàn toàn là của kẻ nghiệp dư.
Nhìn cảnh cô thậm chí chẳng thể đi một cách thoải mái chỉ với tầm nhìn được nguồn ánh sáng yếu ớt trong lòng bàn tay đảm bảo, biết bao lần đập đầu hay mặt vào các cành cây thấp rồi cất tiếng rên rỉ, Renya liền nắm vai Cion.
"Renya…..."
"Hãy đặt tay lên vai tôi. Rồi theo tôi. Đừng có tóm lấy áo đó? Lúc di chuyển gấp rút sẽ gây vướng víu"
"Xin lỗi, cám ơn anh"
Cion xin lỗi trong khi len lén đặt tay lên vai Renya.
Gõ nhẹ lên bàn tay đặt trên vai mình, Renya đã nói.
"Rồi cô sẽ quen thôi. Việc như vậy là kinh nghiệm, thân quen"
"Kinh nghiệm à ......"
"Đúng thế đó. Nếu có thể, trong khúc hỏi tại sao làm được, thì có thể trả lời rằng bằng cách nào đó làm được thôi ha~, kĩ thuật vốn là một thứ như vậy"
Khi Renya bảo: trước hết, về thường thức hay phương pháp hành động trong đêm ấy, dẫu có hỏi chăng nữa tôi cũng không trả lời được mà, thì Cion đã cười.
"Renya, tôi cũng muốn nắm vai"
Trông khá ghen tị với Cion đang đi trong khi nắm lấy Renya, Lorna đã nói vậy với Renya, nhưng Renya hoàn toàn ngó lơ điều đó.
"Renya~!"
"Phiền phức, im đê. Dẫu cho chẳng hỗ trợ cô cũng đi được hay sao?"
"Vấn đề về cảm xúc ấy~"
"Nếu hai người kéo thì tôi sẽ không di ch ...... chờ chút"
Ngắt ngang lời nói, Renya thúc giục Lorna cảnh giác.
Ngay cả Lorna đang phàn nàn Bư~ Bư~, cũng nhanh chóng ngậm miệng lại và dõi theo nơi mà Renya đang nhìn.
Do Cion đã không nhận ra việc bầu không khi của hai người họ đã thay đổi, cô không biết nên chút ý vào ai trong hai người, mà đang đảo mắt lung tung.
"Thứ gì đó đã chuyển động. ...... Một thứ có độ lớn kha khá"
Tuy không nhìn thấy rõ ở nơi tầm mắt hướng tới, Renya đã nhận ra cái gì đó đang chuyển động.
Có vẻ chuyện đó cũng tương tự với ngay cả Lorna.
"Tôi cảm thấy có âm thanh kim loại. Là con người à?"
"Ế, hướng nào? Ở đâu?"
Renya hướng ánh sáng trong lòng bàn tay về phía mà bản thân cảm thấy đã nhìn thấy thứ gì di chuyển, để cho Cion vốn không nhận ra có thể hiểu được.
Ở đằng sau, Lorna nắm tay lại và tắt đi nguồn sáng.
"Đằng đó. Cô hiểu được chứ"
Cion đã nhìn chằm chằm trong khoảng một khoảng thời gian, nhưng cuối cùng lại lắc đầu.
"...... Xin lỗi, tôi không hiểu"
"Cũng chẳng phải thứ hiểu ra được trong một sáng một tối đâu"
Renya nói như thể an ủi Cion, người đang buông vai xuống một cách tuyệt vọng.
"Renya, hình như nó đang tiến về phía này đó"
"Cô hiểu rõ ha. Có hiểu đối phương là cái gì chứ?"
"Rất đáng tiếc nhưng ...... dù nghĩ có lẽ là con người, nhưng ngoài chuyện đó, trong bóng tối như thế này thì có hơi"
Renya thấy do dự.
Nếu châm nguồn sáng thì có thể ngay lập tức biết được đối phương là cái gì, nhưng trong trường hợp đó là một tồn tại nguy hiểm, cái hành động châm nguồn sáng sẽ kéo sự chú ý của tồn tại đấy vào bọn họ.
Nếu vậy, cũng có phương án chờ đợi cho đối phương đi qua mà không châm nguồn sáng, nhưng trong việc hình như hướng di chuyển của đối phướng là về phía bọn họ và trong trường hợp đối phương thực tế có thể quan sát tình hình xung quanh mà không lệ thuộc vào thị giác, thì đó chỉ sẽ thành bất lợi một chiều cho đám bọn họ.
Trong khi nghĩ vậy, chắc đối phương đã tiến lại khá gần đám Renya, nên bọn họ có thể nghe thấy âm thanh dẫm lên cỏ.
"Tinh sao đây, Renya"
"Châm ánh sáng lên thôi. Ta sẽ xác nhận đối phương. Trong trường hợp là thứ nguy hiểm thì dốc toàn lực chạy trốn. Được chứ?"
"Tôi hiểu rồi"
"Xin giao cho anh[note37425]. Thời điểm châm ánh sáng là để anh nói?"
"Aa, bởi dẫu cho có đến gần quá, thật khó khăn trong lúc chạy trốn ha. Tôi sẽ ra tín hiệu"
Sau khi nói chuyện bằng giọng nói thầm, Renya nhìn chằm chằm vào giữa màm đêm hầu như tăm tối.
Nếu ở quá xa thì dẫu có châm nguồn sáng cũng chẳng nhìn thấy nữa, còn nếu gần quá thì lúc
tính chạy trốn, sẽ tăng khả năng không cắt đuôi dược do khoảng cách quá gần
Vừa suy nghĩ cách cân bằng giữa hai khoảng cách ấy, vừa phán đoán: chắc cỡ này chắc được, Renya cất tiếng gọi hai người đằng sau lưng.
"Hãy chuẩn bị để có thể chạy thoát bất cứ lúc nào đê. Giờ tôi châm nguồn sáng. Lấy tay che để không bị ánh sáng làm chói mặt đê. Sẽ bị hoa mắt đó"
Sau khi xác nhận hai người họ dùng một tay che mắt như được bảo, Renya niệm ma thuật lên một cành cây của cái cây cách họ càng xa càng tốt.
Thứ được thiết lập với mức độ kha khá và thời gian duy trì thông thường đã tỏa sáng giữa khu rừng đêm tối, họ có thể nhìn thấy tình hình xung quanh.
Nhìn thấy thứ được chiếu sáng trong nguồn sáng ấy vào hiện ra, Cion đã nuốt lấy hơi thở, còn Lorna ấn tay vào miệng của bản thân, ngăn không cho giọng nói rò rỉ ra.