Nidome no Jinsei wo Isekai de

chương 031: có vẻ như là cuộc thảo luận trong khi dọn dẹp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Số pasta tồn kho được chuẩn bị đã bị hụt còn gần phân nửa.

Chuyện này có thể bảo là chuyện không thể tránh khỏi.

Bởi vốn chúng được chuẩn bị cho tổ nhóm một nam hai nữ: Renya, Cion và Lorna, nên số lượng cũng tương ứng theo đó.

Renya đa mang thừa ra so với số lượng đó khi suy nghĩ đến việc xảy ra tình huống phát sinh ngoài dự kiến, nhưng chuyện này quả thật khó khăn khi thêm cả 5 người đàn ông trưởng thành.

Trái lại cậu còn nghĩ kiểu: thêm từng đó người mà vẫn còn lại được gần nửa cơ à.

Dù sao người mua vấn đề vào người là bản thân Renya.

Vừa nghĩ mấy chuyện không đâu, như: Thật đáng khen cho bản thân mình ngày xưa, trong khi đôi tay cậu đang chú tâm vào việc rửa bát đĩa đã được sử dụng

Tạm không bàn đến bát đĩa, việc không rửa sạch sẽ, rồi hong khô và giữ sạch sẽ nồi hay dao ở cái thế giới này, nơi vốn không biết bảo sao về tình trạng vệ sinh, sẽ trở thành nguyên nhân gây ra mấy bệnh như đau bụng, và làm ta khó thể thoải mái dùng bữa được.

Cậu đang rửa sạch dụng cụ, rồi lau sạch và hong khô chúng.

Renya nghĩ đây đây là vấn đề của thường thức nền tảng đối với người chạm vào thực phẩm.

Cậu nhìn quanh, trong khi dùng cái khăn sạch sẽ để lau đồ đựng thức ăn, và trông thấy mọi người có vẻ đang tận hưởng buổi trưa với cái bụng no căng, dù có sự khác biệt ở chỗ họ nằm thẳng trên mặt đất, hay nằm trên thảm.

Thật sự là một quang cảnh yên bình[note23866].

Mà thực tế cậu lại không thể toàn nói yên bình yên bình.

Azu, người có vẻ cũng nghĩ giống như cậu, vừa giúp lau bát đĩa bên cạnh Renya, vừa bắt chuyện bằng giọng nói nhỏ để mấy người xung quanh không thể nghe thấy.

"Vẫn ...... chưa về ha"

Giọng nói cậu ta không có bao hàm cảm xúc kiểu như bất an.

Chỉ là câu nói để xác nhận một sự thật một cách hồn nhiên.

"Aa, đúng vậy ha"

Renya vẫn không ngừng tay, trong khi gật đầu.

Dù nghe mê cung trẻ chẳng rộng cho lắm, nhưng Renya lại không rõ cụ thể nó rộng đến bao nhiêu.

Tuy nhiên, chuyện các tổ nhóm với thứ hạng tương ứng lại tốn bao nhiều thì giờ mà vẫn chưa đi ra với cấp vậy, chắc họ chẳng tốn nhiều thời gian vậy, trong một cái mê cũng không rộng cho lắm, là chuyện bình thường có khi?

Renya không thể phán đoán nổi.

Ngay từ đầu, thế giới cũ của cậu nào có mấy thứ như mê cung, nên hiển nhiên cậu đâu có kiến thức về chúng.

Không có kiến thức, thì nên làm thế nào chứ.

Thứ gì chẳng có, thì cứ nhờ người khác là được.

Một chuyện rất đơn giản.

"Đệ t, Sư p, Azu ơi. Mà có chuyện tôi muốn hỏi ......"

Dù nói là câu hỏi, hẳn rõ ràng là như vậy, nhưng thế này khác gì bảo người khác cho thông tin miễn phí chứ.

Chỉ bởi nghĩ như thế, Renya thử hạ thấp mình đến mức có thể , nhưng phản ứng của Azu thật sự ngoài sức tưởng tượng.

"Thôi ngay đi, kinh quá. Lỡ tôi làm rơi đĩa thì tính sao. Mà nếu là ông hỏi thì ổn thôi"

Vừa lùi lại nửa bước chân, Azu bộc lộ vẻ vô cùng khó chịu trên khuôn mặt vô cảm xúc vừa lên tiếng phàn nàn.

Renya ít ra tính hỏi một cách nghiêm túc, tuy bất đắc dĩ, lại đang cảm thấy chút mãn nguyện với việc nhìn thấy vẻ mặt như thế của Azu.

Dù cậu sẽ không chịu đựng nếu y làm vỡ mất cái đĩa bởi chuyện đó.Chưa kể nói lỡ vỡ cái đĩa, tức là cậu ta đã ráng chịu đựng được rồi.

"Ông muốn hỏi cái gì. Cứ hỏi bình thường coi"

"Chuyện 2 tổ nhóm vào mê cung hẹp, vẫn chưa đi ra sau nhiều giờ là chuyện bình thường à?"

Do Renya không biết nhóm Harz vào mê cung lúc nào, nên chẳng biết nói sao về điểm đó, chứ về nhóm Zest, ít ra cũng vào được cỡ 5 tiếng rồi, mà chưa có hồi âm gì.

Nghe Renya nói ra câu hỏi, Azu đáp lại một cách nhanh chóng, chắc cậu cũng đang suy nghĩ về thắc mắc tương tự.

"Không thể nói là bình thường được, nhưng cũng đâu thể bảo là dị thường ha"

Azu trả lời vậy, trong khi đưa Renya cái đĩa đã lau sạch sẽ và lấy một cái đĩa còn ướt khác rồi lại tiếp tục công việc.

Tay nghề đó thật là đáng kể, nhưng khi hỏi mới ra rằng thông thường Azu hay đảm nhận vị trí nấu nướng và dọn cho bốn người đóng vai trò hộ vệ, nên đây là một kĩ năng có thể hiểu được.

"Không hiếm chuyện những mê cung hẹp lại tốn thời gian chinh phục. Chẳng hạn như việc chạm trán phải người bảo vệ khó nhằn chẳng hạn, dù chúng cũng chẳng mạnh mẽ cho lắm"

"Ra là vậy?"

"Tuy nhiên, trong trường hợp đó, bởi có người trợ giúp ở đây, nên thông thường ta sẽ nghĩ đến lựa chọn sẽ vừa phòng ngự, vừa đi gọi cứu viện"

Dù địch có mang lực phòng ngự chắc chắn đến cỡ nào, nếu bị bầm dập bởi số đông, thì đương nhiên khoảng thời gian cho đến khi đánh bại nó

sẽ được rút ngắn lại.

Nếu chẳng có ai trợ giúp ngoài bản thân bọn họ, sẽ đành tự thân vận động thôi, nhưng nếu có cứu viện ở ngay gần đó, không có chuyện họ sẽ không gọi trợ giúp.

"Ra vậy"

"Thằng ngốc tóc nâu đó có khả năng cao để mức phát khóc rằng y chẳng có trí thông minh để nhận ra điều như thế này, chứ thật khó nghĩ là cả Harz cũng như vậy"

"Ra vậ ...... Mà từ ngữ cay độc nha, ôi"

Renya hiểu ra vấn đề và nói móc lại, nhưng Azu đã bơ cậu mà không thay đổi nét mặt.

"Về kết luận, tôi đang nghĩ: liệu đã xảy ra chuyện gì đó hay không"

Azu giơ Renya cái đĩa đã lau xong.

Renya nhận nó, kiểm tra xem đã lau sạch nước chưa, rồi bỏ vào trong Túi đồ.

"Tôi đang suy nghĩ xem nguyên do là gì"

"Cả hai nhóm đi trước đều là tổ nhóm được đánh giá cao hơn chúng ta ha~"

"Dù không thể nghĩ chúng ta sẽ phải hành động cùng họ, nhưng nếu không làm gì thì chẳng còn việc gì làm ngoài việc tiếp tục

cuộc píc-níc ở đây"

"Nguyên liệu vẫn còn, hơi dư giả hen"

Thời gian chuẩn bị cho chuyến này đã được Renya sử dụng phần lớn để đảm bảo cho bữa ăn.

Số tiền cậu có, bao gồm cả phần bán ma thạch, đã giảm mất 3 đồng vàng,

nhưng lí do nó giảm đi hầu hết là do mua dụng cụ và thực phẩm.

Một phần nguyên nhân nhỏ còn lại đã bị tiêu mất để gánh cho phần mà Lorna ứng ra mua giùm cho mấy thứ như: dây thừng, hộp đá đánh lửa hay đèn lồng.

"Bên tôi cũng vậy. Mà dẫu có bảo thế, vốn cũng chỉ toàn bánh mỳ cứng với thịt khô"

Đây là câu chuyện không thú vị, nhưng về cơ bản nó vốn là chuyện với các nhà mạo hiểm bình thường.

Việc chú trọng vào trang bị và dụng cũ và chuẩn bị những thức ăn gì không nặng nề cồng kềnh mấy dẫu nói về tính hợp lí, có thể bảo đó là lựa chọn hiển nhiên, còn kiểu chú trọng vào những thứ không thể giữ được mùi vị dài lâu, lại cồng kềnh như rau tươi hay sữa, kiểu Renya thật là kì quái.

"Thế này mà píc-níc, chẳng phải hơi hà khắc hay sao ha. Dù dùng đồ ăn của bên tôi là món nhắm cũng được, nhưng nó cũng có giới hạn thôi"

"Nếu có thể làm món nhắm, tôi cũng muốn ăn, nhưng về phía tôi, lại thành ra chẳng có còn gì để trả cả. Nói cách khác"

""Chỉ còn cách hành động, rồi làm sáng tỏ vấn đề này thôi ha""

Cùng thốt ra một câu nói trong một thời điểm, Renya và Azu nhìn mặt lẫn nhau.

Sau khi nhìn nhau trong một khoảng thời gian ngắn, cả hai lại đồng thời chuyển ánh mặt đi chỗ khác.

"Ra vậy, ra vậy, nói như thế cũng không tệ"

"Dù tôi đã nghĩ rằng có lẽ ông là dạng giống với thằng ngốc tóc nâu, nhưng không không, thật tốt khi ở bên một người tinh tường mọi chuyện"

"Cớ sao tui lại bị đối xử tương tự với thứ đó chứ?"

"Bởi nhóm ông toàn nữ vậy mà?"

Bị ngắt lời kiểu: đương nhiên còn gì, Renya liền cười ngượng.

Người ta thường nhận định rằng: một nhóm toàn đàn bà hẳn có nhiều rắc rối, nhưng dẫu cho có một thằng đàn ông vào nhóm, quả nhiên vấn đề hãy còn nguyên đó.

Mà nói thế, có vẻ về phía Lorna, cô kịch liệt phản đối chuyện thêm một thành viên nam khác vào nhóm, nên việc thực hiện được chuyện đó khá là khó khăn.

"Ta phải quyết định mục tiêu hành động. Tôi không thích việc xông vào một cách mơ hồ"

"Ta sẽ điều tra bên trong và xác nhận xem các nhóm đi trước. Điều kiện rút lui là ......"

"Trong trường hợp phát hiện ra thứ gì đó hầu như chỉ ra được sự an nguy của nhóm đi trước mang tính tuyệt vọng, hay bắt gặp thứ gì đó là nguyên nhân cho chuyện ấy, ha"

Cùng lúc Azu nói hết câu, cậu đưa cho Renya cái đĩa cuối cùng mà bản thân đã lau xong.

Renya xác nhận trạng thái của cái đĩa đó.

Nước đã được lau một cách hoàn hảo.

Thật

sự có thể tán thưởng cậu ta đã làm khá tốt.

"Vậy thì mà, chúng ta phải hoàn thành công việc à. Việc bảo tổ nhóm với trình độ vượt trột hơn đã bị tiêu diệt hoàn toàn, là đủ làm lí do để từ chối công việc rồi mà?"

Dù không nói ra miệng, Azu đã gật đầu với Renya, người đang có ý: nếu thành ra thế thì tốt hơn ha.

"Aa, việc bảo là cái gì đó đi cũng tương đương với chuyện bị đưa ra mệnh lệnh: đi chết đi ha"

"Vậy quyết định nhá. Cion! Lorna!"

Khi bị gọi tên, hai người, vốn đang trải chăn trên mặt đất và cất tiếng ngáy thiu thiu[note31161] cho đến giờ, đã nhanh chóng nhỏm người dậy.

Đó là quang cảnh kiểu như khi ta hình dung đến một con mèo vểnh tai lúc bị gọi tên, làm cậu muốn khen ngợi cho tốc độ phản ứng ấy.

"Hãy chuẩn bị đi, ta sẽ đi vào mê cung"

"Bên ta cũng chuẩn bị nào. Chúng ta sẽ cùng với đám Renya tiến vào mê cung "

Sau hiệu lệnh của Azu, các thành viên liền bắt đầu trang bị.

Trang bị của mấy người đóng vai trò khiên đỡ là bộ áo giáp kim loại mỏng và tấm khiên khá dày đặn.

Đó là những món trang bị cực kì nặng nề, nhưng thứ làm Renya chú ý lại là vũ khí của bọn họ.

Tất cả bọn họ đều đeo theo bên mình một thanh kiếm ngắn dễ dàng sử dụng.

"Chuyện đó ngoài sức tưởng tượng của ông à?"

Chắc bởi nhận ra thứ Renya đang săm soi, Azu cất tiếng hỏi.

Renya sau một một hồi dính mắt vô những thanh kiếm nhỏ ấy đã lắc đầu.

"Ông đã suy tính khá kỹ càng đấy"

Cậu ta đã nhận ra rõ việc dùng thanh kiếm dài đánh vào bộ giáp mỏng được chế tạo cẩn thận sẽ chỉ gây ra được những thương tích còn cách xa với vết thương chí mạng.

Mấy đòn đánh, mà cả người lẫn giáp cứ đập tưng bừng vào nhau vốn chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết hay truyện tranh thôi.

Thông thường, nếu đấu đầu với chiến binh có trang bị áo giáp toàn thân, chỉ có một cách đâm vào các kẽ hở của bộ giáp, hay gây choáng bằng đòn tấn công rồi cắt đứt hơi thở của họ.

Renya phỏng đoán cảnh: bốn người họ sẽ trấn áp đối phương bằng sức phòng hộ của mỗi cá nhân, và chiến đấu theo cách để một ai đó đảm nhận vai trò đâm chém đối thủ bằng thanh kiếm nhỏ.

Trong trường hợp cả bốn người chuyển sang tư thế phòng ngự, đó là lúc Azu thực hiện đòn tấn công bằng ma thuật.

"Bởi bọn tôi không phải kỵ sĩ ha. Nên không quan tâm đến cách chiến đấu. Khi một ai đó làm kiềm chân kẻ đich, một người nào đó sẽ giảm bớt chúng. Nếu làm được chuyện này một cách chỉnh chu, sẽ chẳng có vấn đề gì cả"

Lorna cau có mặt mày khi mấy chuyện về kỵ sĩ được đưa ra, nhưng lại không bị Azu phát hiện ra.

"Renya, chuẩn bị xong rồi"

Cion lên tiếng gọi.

Cô đang mặc bộ trang phục miko như mọi khi, với giáp ngực và dải băng buộc đầu bằng đồng ở trên và dưới.

Renya lỡ thấy nghi ngờ: cái kiểu trang phục với ủng có gắn miếng sắt và giáp da được bổ sung thêm miếng sắt tương tự, thực tế mang cảm giác nhật bản, chẳng phải cô ta còn là người nhật hơn cả bản thân mình hay sao

Lorna cũng trong bộ trang phục mà cậu từng thấy ở trong xe ngựa và đang đứng ở bên cạnh.

Trên lưng cả hai người có đeo một cái ba lô nhỏ.

Bên trong là mấy thứ, như: thuốc, bông băng, chai nước và thực phẩm lưu động.

Có người cho rằng: chẳng phải chúng không cần thiết nếu có Renya sao, nhưng nếu vướng vào những tình huống ngoài dự kiến, đâu phải sẽ không có khả năng họ bị lạc lẫn nhau.

Nếu toàn dựa dẫm vào kho hư không của Renya, họ sẽ chẳng thể động chân động tay vào những lúc thực sự khó khăn.

Khi nhìn những thứ đó, Renya liền lấy trang bị của bản thân ra khỏi Túi đồ.

Bộ giáp đồng bọc da và giáp tay là mấy món giản dị bán ở tiệm.

Do khá cản trở tầm nhìn, Renya chẳng tính đội lên mình mấy thứ như mũ giáp.

Chân cậu có đi giầy ống cổ, nhưng thức này khác với loại mà Cion và Lorna mang, chúng là loại bình thường, không được gia cố thép.

Duy chỉ có mỗi đế giày là được thêm miếng thép vào.

Vũ khí là thanh katana đã trao đổi với Kirie.

Vào lúc Renya rút nó ra, mọi ảnh mắt xung quanh đều tập trung vào nó.

"Biết nói sao nhỉ, một món vũ khí có hình dạng mà tôi chưa từng thấy nha"

"Thân kiếm mỏng ha? Nó mang hình dáng khá đẹp nhưng ......"

Azu và Cion lần lượt đưa ra cảm nghĩ.

Ra họ nhìn nó như thế sao, Renya nghĩ mấy thứ như vậy, trong khi treo vào hông cái đai kiếm đã mua trước khi rời thị trấn và treo thanh kiếm vô.

Dây lưng và vỏ kiếm được nối với nhau bằng miếng kim loại, trong trường hợp cần thiết, có thể tháo rời bằng cách ấn mạnh ngón tay vào phần nhô lên có gắn mấu kim loại.

Renya dã nghĩ rằng: Nếu so với các loại vũ khí lưu hành ở thế giới này, chắc chẳng có mấy món đồ có kiểu mánh khóe như vậy, nhưng ngạc nhiên thay, cậu đã dễ dàng tìm thấy thứ này bên trong một cửa hàng bình thường.

Lúc hỏi chuyện, hình như đai kiếm khá thịnh hành với trang bị cơ chế như thế, kiểu để chuẩn bị

khi cần phải tháo rời nó cấp tốc trong trường hợp rơi xuống nước, mà vẫn đang trang bị vũ khí.

Tuy cách sử dụng có sai, nhưng Renya đã mua nó ngay lập tức bởi đó là tính năng đủ để cậu đem ra sử dụng trong thực tế.

Dù có một bí mật là cậu đã bí mật vay tiền Lorna do không đủ tiền sau khi mua thực phẩm.

"Xe ngựa thì tính sao?"

"Quanh chỗ này hẳn chẳng có ma vật loại sẽ tấn công ngựa đâu. Cứ buộc vào cọc cũng được. Chắc sẽ ổn thôi, nếu ta trở về trong cỡ 2, 3 tiếng"

"Vậy à. Vậy tất cả đã sẵn sàng rồi ha?"

Khi Renya lên tiếng, từng người một đều gật đầu.

Khi nhìn thấy đến những thành viên nhóm Azu cũng đang gật đầu, Renya liền quay sang

hướng Azu.

Ở đó, cả Azu cũng đang gật đầu theo.

"Này[note31162]?"

"Trong trường hợp này, chắc đâu cần phải nói, so với một ma thuật sư như tôi, việc để một kiếm sĩ như ông làm trưởng nhóm sẽ phù hợp hơn"

"Tại sao chứ"

"Thật sự không cần thiết để nói ra, nên tôi sẽ không nói"

Có gì phàn nàn sao, Azu ưỡn ngực.

Nên hiểu đây là dấu hiệu của sự tin tưởng, hay nên hiểu hắn đang tính đẩy phiền hà sang cho mình đây.

Nếu suy nghĩ theo hướng tốt thì mọi người đều hạnh phúc ha, Renya thở ra một tiếng rồi nói.

"Tôi rõ rồi. Tôi sẽ ra chỉ thị. Nếu không thể làm theo được, thì cứ bảo lúc nào cũng được"

"Tôi hiểu rồi. Mấy người cũng thấy ổn ha?"

Azu xác nhận với các thành viên trong nhóm.

Bọn họ không tỏ vẻ bất mãn, bốn cái mũ đồng che kín mặt đều gật lên gật xuống cùng một thời điểm.

"Ngon, vậy giờ đi chuẩn bị đènm rồi ...... đi thôi."

Renya không tỏ ra bộ dạng rằng liệu có ổn không khi để bản thân làm nhiệm vụ cho cái mê cung đầu tiên của cậu ở cả thế giới trước lẫn thế giới hiện tại, cậu vừa để tâm để trông nghiêm trang nhất có thể, trong khi đưa ra mệnh lệnh cho bảy người đồng đội.

[note23865]

Truyện Chữ Hay