[note23748]
"Anh cố ý làm vậy hen"
Trên chiếc xe ngựa đang lắc lư gato-goto,
Lorna kết luận trong khi nhìn chằm chằm Renya.
Là chuyện gì cơ, Renya nhìn lại Lorna.
Lorna, người đang vắt chân vắt tay, và nhìn chăm chú về phía mình, không mặc mặc bộ áo tu sĩ căng phồng như mọi khi, mà trong bộ dạng mặc bộ đồ vừa vừa vặn với cơ thể, có gắn giáp ngực và giáp tay,
Ở eo, có treo một cây chùy[note23749] dùng một tay.
Mái tóc bồng bệnh được buộc chặt lại, với đôi mắt to như mọi khi, nhưng bằng cách nào đó, sự không đáng tin cậy lúc gặp mặt đã nhạt nhòa đi, có thể nhìn thấy cám giác về một người chiến đấu bao bọc lấy cô.
"Đã thay đổi hen~......"
Renya nói một cách chân thành, nhưng có vẻ Lorna không hiểu đó là chuyện gì.
"Chuyện đó được rồi, nhưng cô bảo cái gì cố ý cơ?"
Từ lúc ra khỏi thị trấn, họ đã lắc lư trên chiếc xe ngựa trong một khoảng thời gian tương đối.
Dẫu nói một từ xe ngựa, nó không phải loại chạy trong khi chở khách thông thường, mà thực tế là loại giản dị hơn, chỉ có một con ngựa được nối với xe chở hàng.
Ngoài chỗ cho người đánh xe, chỉ có ghế được trang bị trên khoang để đồ, đương nhiên không có mái che.
Hẳn chẳng có trải nệm trên mặt ghế ngồi, nên cậu đang đặt mông lên miếng gỗ lộ ra ngoài, nhưng cái này gây gánh nặng lên hông và mông cực kì.
Hội mạo hiểm giả, chắc ra được từ ai đó trong nhóm tham gia, về chuyện lúc gặp mặt, đã chuẩn bị 4 xe ngựa cho các nhóm tham gia, mỗi nhóm đã không rơi vào tình thế phải ngồi chung chỗ, và xong chuyện.
Có điều, họ không thuê hộ cho cả người lái xe, nên mỗi nhóm tự chọn ra một thành viên làm người lái xe để chạy xe ngựa.
Trong nhóm Renya, người có thể cưỡi ngựa chỉ có Cion.
Renya không có kinh nghiệm cưỡi ngựa, còn hình như Lorna lúc nào cũng ngồi sau lưng Cion, nên bản thân không điều khiển nổi ngựa.
Tự nhiên thành ra Cion ngồi ở vị trí lái xe, còn Renya và Lorna đang ngồi ở trong khoang xe, theo hình thức đối mặt nhau.
"Chuyện làm buổi gặp mặt trở nên tồi tệ ấy"
Lorna không tự mình tham gia buổi họp mặt, nên đã tham gia ủy thác lần này, mà chẳng biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô đại khái lí giải được rốt cuộc đã có chuyện gì, từ ánh mắt mà các nhóm khác, nhìn về phía bọn họ ở nơi tập trung.
Ban đầu có vẻ cô nghĩ Cion đã chấp nhận lời khiêu chiến của đối phương, nhưng điều đó ngay lập tức bị Renya phủ nhận, và tuyên bố là do mình làm, nên Lorna mới nói lời mở đầu vậy.
"Cũng đâu phải tôi cố ý làm chuyện ......"
"...... Anh đã nghĩ mọi chuyện sẽ trôi qua yên ổn, nhưng chuyện thành vậy rồi hen ......?"
Cậu chẳng thể phủ nhận nổi.
Nhìn Renya gật đầu, rồi Lorna tiếp tục.
"Đằng nào, chắc anh đã suy nghĩa kiểu: nếu cứ hợp tác với nhau trong bầu không khí tồi tệ, thì chọn chia tay dứt khoát đầy quyết đoán và hành động đơn độc sẽ khỏe hơn rồi hen~?"
"Tạm bỏ qua tính thật giả ...... đây là vấn đề nói ở chỗ này à?"
"Vấn đề à? Nhóm khác không nghe thấy được đâu?"
Chiếc xe ngựa khá rung lắc do đường xấu, nếu đối mặt nhau, thì bằng cách nào đó, họ có thể thiết lập được cuộc nói chuyện, nhưng đó không phải tình trạng mà giọng nói có thể vang đến chỗ xa một chút.
Bởi 4 chiếc xe ngựa xếp thành hàng thẳng, với xe của đám Renya đi sau cùng, thực sự dẫu tai có tốt mấy, cũng chẳng lo lắng cuộc nói chuyện của Lorna và Renya bị rò rỉ ra.
Chẳng có, nhưng Renya đang ám chỉ chỗ lái xe bằng ánh mắt.
Lorna lắc đầu khi Renya nói: có thể bị Cion nghe thấy còn gì.
"Cô không hướng sự chú ý về phía này bởi đang điều khiển ngựa, nên sẽ không nghe đâu"
"Ừ ha, ngốc nghếch ha"
"Đó là sự thật. Vậy là như thế nào?"
Trong khoảnh khắc, suy nghĩ lảng tránh nó đã lóe lên trong đầu cậu.
Lorna bảo cổ sẽ không nghe, nhưng chỉ có một khoảng cách ngắn từ khoang xe đế chỗ người lái xe, cậu vẫn còn nghi vấn liệu có thực sự là cô ấy sẽ không nghe thấy không.
Nhưng mà, dẫu cho có bị nghe thấy, cũng không phải chuyện rắc rối, nên Renya trả lời một cách thẳng thắn.
"Đúng như cô nói. Khi thấy mặt đối phương và nghe về thứ hạng của họ, tôi đã nghĩ tính làm như vậy"
"Tôi có thể hỏi lí do được chứ"
"Aa, bọn họ vừa có hạng cao hơn bên ta, lại đông người hơn. Tôi ngay lập tức hiểu ra: Không sai vào đâu, họ sẽ nhìn xuống chúng ta thôi. Cách cách coi thương như thế ha"
Khi nói như vậy, chủ yếu trong đầu Renya hiện ra khuôn mặt Zest.
Thứ hạng của nhà mạo hiểm được đánh giá dựa trên thực lực và cũng xem xét theo mấy thứ như độ cống hiến tới Hội.
Do đó, không có chuyện thứ hạng cao nghĩa là giỏi.
Nhưng mà, Zest đã tỏ thái độ gay gắt khi nghe thứ hạng của đám Renya.
"So với việc làm với người mình không thích, làm việc đơn độc rõ ràng[note29282] thoải mái hơn. Bên cạnh đó, chẳng phải kiểu gì thì đám người đó sẽ tán tỉnh nhau lúc cùng vào khám khá mê cung còn gì?"
"...... êê, đúng vậy hen~. Thông thường chắc sẽ tánh thành hai nhóm nhỉ, việc một nhóm sẽ ở lại trên mặt đất là bình thường hen"
Việc bảo có 19 người đồng loạt tiến vào mê cung, nơi chỉ có những con đường không rộng rãi và đồng loạt tìm kiếm, có tỉ lệ thấp đến dị thường.
Thông thường, việc quyết định phân chia vai trò và tiến hành điều tra như Lorna nói là bình thường.
Trong trường hợp này, nhóm ở lại trên mặt đất thường là do rút thăm trượt, nhưng trong trường hợp các nhóm đi xuống không trở lại, họ sẽ đóng vai trò trở về thị trấn gọi cứu viện, nên đây là phương pháp chắn chắn được sử dụng trong tình huống có nhiều người tham gia như sợi sợi dây bảo đảm sinh mạng.
"Nếu thế, dẫu có chia thành 4 nhóm tìm kiếm cũng được"
"Cá nhân tôi không khuyến khích, phương pháp đó"
Bản thân lời nói không phải điều gì lạ lùng đến thế, nhưng Renya đang nói rằng họ sẽ lặn xuống vùng đất nguy hiểm mà không có bảo đảm an toàn.
Với Lorna, người muốn đặt việc an toàn là số một làm chủ đạo, đó hẳn là ý kiến mà cô không thể tán thành.
"Mà tôi nghĩ việc liều lĩnh hợp tác với kẻ mình không thể tin tưởng thật nguy hiểm ha~?"
"Ra vậy, tôi tán thành với ý kiến đó hen~"
"Nói chung, tôi nghĩ chúng ta không quá sức, hành động tạm tạm trong mấy ngày quy định, và tiến hành tác chiến kiểu làm đục trà thôi"[note29283]
"Một chiến lược tuyệt vời, trưởng nhóm. Tôi đồng ý trên mọi mặt mất"
Từ góc độ một người đặt an toàn trên hết như Lorna, hẳn cô phải đồng tình và tán thành với định hướng của Renya.
Dẫu chuyện có đi đến đâu đi nữa, cũng cho lợi ích của Cion ha, Renya cười gượng.
"Thế cứ tiếp tục rung lắc đến cửa mê cung, rồi khi đến nơi thì lập tức tấn công sao?"
"Làm gì có chuyện, đây là hành trình tốn một ngày đường đó? Hôm nay sẽ dựng trại gần lối vào, cuộc tấn công là từ ngày mai"
"Hôm nay cắm trại à ...... chẳng thể kì vọng vào bữa ăn ha"
Renya ủ rũ thì thầm như vậy, thì Lorna mỉm cười.
Chắc nghe thấy tiếng cười ấy, Cion ở ghế lái xe vang lên giọng nói bất mãn.
"Không hiểu sao ...... hai người đang nói chuyện có vẻ vui vẻ, nhưng tôi thấy tò mò"
"Cũng nào phải đang nói chuyện to tát đâu. So với chuyện đó, lái xe hãy tập trung vào đi"
"Tôi muốn đôi lúc được thế chỗ cho ......"
Trong tình huống không có người nói chuyện, có bảo là chuyện trọng đại, việc nắm dây cương, điều khiển ngựa đi thẳng và tiếp tục chế ngự hoàn toàn nói hẳn là chuyện khó khăn, chuyện này dẫu có là người không thể điều khiển ngựa như Renya cũng có thể tưởng tượng ra dễ dàng.
"Dù nếu có thể xử trí con ngựa, thì lúc nào đổi chỗ cũng được ha~"
"Nếu thế, tôi sẽ chỉ cho cách dùng tay, dùng chân và dùng hông, nên Renya có muốn thử làm một lần chứ?"
Renya không chịu được, gầm lên với Cion, người đang nở nụ cười gian tà[note29285] qua vai.
"Hông chẳng có liên quan đúng không ha!? Mà, cái cách nói chuyện vòng vo đó, cô học được từ chỗ nào vậy, có thế dạy nghiêm túc một lần không hả? Với cả hãy thôi kiểu cười đó đê"
"Renya-san, có thể Cion đang rảnh rỗi ......"
Lorna nhẹ nhàng hướng mắt xuống, và có vẻ như đang giả vờ không nghe thấy lời của Cion.
Cho đến giờ Lorna cũng vẫn chưa nói cho Renya biết Cion là ai ở chốn nào, nhưng nếu cô mang dòng máu cao quý như Lorna nói, thì hẳn Cion ít nhất được xếp vào nhóm người được gọi là công chúa.
Có vẻ cái hiện thực là cô đang khuấy động lên trò đùa nhếch nhạc nhẹ với nụ cười toe toét về chuyện đó, hơn nữa là một hiện thực không thể nhìn thẳng vào, đối với Lorna, người đang phụng sự cho cô ấy.
"Tôi có thể nhờ anh tiếp cô ấy, trong khi chuyện đó chưa leo thang thêm nữa chứ ......"
Lorna toát ra mùi: nếu không có ai đó để tâm đến, có khi cô sẽ nói ra chuyện không đâu vào đâu hơn nữa cũng nên.
Với Renya, cậu chẳng quan tâm đến việc nói, hay nghe bản thân mấy trò đùa bẩn bựa lắm, nhưng đối với Lorna thì có lẽ không như vậy, cậu nhấc hông đứng dậy.
"Hiểu rồi, cCô luôn vất vả hen~"
Vừa lén nhìn Lorna đang lấy tay nhíu khóe mắt, Renya vừa di chuyển một cách không nguy hiểm trên khoang xe đang rung lắc, rồi ngồi lên chỗ ghế lái và nhận dây cương từ Cion.
Sau đó, trong thời gian ngắn, cậu được Cion nắm tay và dạy cách điều khiển ngựa.
Hiển nhiên không có chuyện dùng hông, nhưng Renya, người học những điều cơ bản điều khiển ngựa về cách dùng tay và chân từ Cion, bằng cách nào đó đã có thể làm cho xe ngựa chạy thẳng về phía trước.
Nhân tiện, Renya không bỏ lỡ cảnh Lorna bị cánh tay chạm tới hông một cách kĩ càng khi cô cũng đổi chỗ với Renya và ngồi cạnh Cion, và được Cion chỉ dạy cách sử dụng chân tay, nhưng trước bộ dạng hai người gây ồn ào với mấy tiếng kyaa kyaa, cậu phải hứng chịu những ánh mắt đáng sợ từ các xe ngựa đi trước.
Renya hiểu và nắm bắt được mấy suy nghĩ kiểu: thật ồn ào, không đủ cảnh giác chú ý cao độ, hay nếu gọi ma vật tới thì tính sao, nhưng cậu không tính cảnh báo hai người ồn ào kia lại, mà dõi theo một cách thong thả và kĩ càng hai người, khi họ bắt đầu dính lấy nhau.
Renya đang suy nghĩ.
Rằng vốn quang cảnh, hai thiếu nữ xinh đẹp đùa
giỡn một cách trẻ con, có thể gọi là thứ phải gọi là nhãn phúc, chỉ nhìn thôi đã chữa lành đôi mắt.
Có bảo có thể gọi rắc rối nhỏ đến đi nữa, Renya cho việc nhìn bằng ánh mắt chỉ trích là một sai lầm lớn.
Chuyện này, nếu đang chạy bên trong khu rừng tối om nào đó, rõ ràng dẫu bị coi là vấn đề cũng đành chịu, nhưng hiện giờ họ đang chạy trên con đường thị trấn bình thường, nên đây là nơi được đảm bảo sự an toàn tương đối.
Chưa kể, ít ra cũng có tận 19 mạo hiểm giả, việc nhìn chằm chằm và tức giận với mức độ hai thiếu nữ ồn ào chẳng phải quá không rộng lượng lắm hay sao.
Renya nhớ lại từng khuôn mặt các thành viên đã nhìn lúc gặp mặt.
Nhóm của Zest toàn nữ giới.
Tuy nghĩ dẫu cho nhóm đó có cũng đang làm ầm ĩ cũng chẳng kì lạ đâu ha, nhưng cỗ xe ngựa đi đầu 4 chiếc xe của Zest lại tiến lên một cách im lặng đến kì quặc theo những gì cậu thấy.
Bản thân Zest quả nhiên đang ngồi ngả người ra và ôm một cô gái tóc bạc mang vóc người nhỏ nhắn trong cánh tay, nhưng Renya nhận ra các thành viên khác trong nhóm đang thấp thoáng giao ánh mắt với nhau và nhìn theo hướng khác.
Có vẻ cô gái trong cánh tay được Zest yêu thích, nên các thành viên khác đã kiềm chế lẫn nhau trong trạng thái bất động.
Thiếu nữ mà Zest đang ôm là cô gái khác với người đã ném dao vào Renya hôm qua.
Có thể nhìn thấy cô là ma thuật sư từ việc cô cầm gây và mặc áo choàng có chỉnh sửa chút thiết kế.
Nhìn qua, chẳng thể không nhìn ra đây là một nhóm harem mà bất cứ người đàn ông nào cũng thấy ghen tị, nhưng việc hắn chỉ làm thế trong khi không để lộ ra ngoài, thật khó mà nghĩ bầu không khí của tổ nhóm trông tốt đẹp.
Nhưng mà, Zest không trong bộ dạng để ý đến chuyện ấy.
Y là tên tai to mặt lớn, hay là kẻ ngốc đây.
Sau khi một chút suy nghĩ, Renya phán đoán chắc là vế sau.
Kế tiếp là xe ngựa của Harz, nhưng bên đó cũng mang không khí tối tăm, và im lặng, như thể một đám tang.
Tất cả thành viên đều tập trung vào việc xác nhận, hoặc kiểm tra trang bị và hầu như thỉnh thoảng chỉ nói chuyển ở mức độ cần thiết tối thiểu, chứ không tính kéo dài câu chuyện.
Dù nói ít ra cũng có lẫn cả thành viên nữ, nhưng không thể nhìn nhận họ sót lại nét trẻ trung hay rực rỡ nào.
Thay vào đó, họ toát ra vẻ bình tĩnh, khiến cậu phỏng đoán rằng chắc hẳn là kẻ có thực lực tương đối, nhưng không hiểu sao trông thật ngột ngạt, Renya đã dừng việc quan sát lại.
Nhân tiện, nhóm Azu chạy thứ ba, ngay từ đầu đã nằm ngoài đối tượng quan sát của Renya.
Lí do rất đơn giản.
Bởi những người trên xe là 4 bộ áo giáp và một ma thuật sư u ám.
Tuy nhiên theo những gì nhìn thoáng qua, có vẻ giữa 4 bộ giáp và Azu đã thiết lập một cuộc nói chuyện tử tế đáng ngạc nhiên.
Xét cho cùng về phía được bảo vệ với vai trò lá chắn, chắc là mối quan hệ tin tưởng tương ứng, hay dễ đáp ứng được những điều kiện để họ trở nên thân thiết cũng nên.
Vừa suy nghĩ những chuyện như vậy, Renya vừa thấy mệt mỏi với độ cứng của khối gỗ đang định hình lại mông và hông liên hồi, và rung lắc theo chấn động của chiếc xe ngựa chở hàng, thì đoàn xe ngựa đã tiến tới đích đến.