Nidome no Jinsei wo Isekai de

chương 022: có vẻ như là bắt đầu tu hành

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trước mắt sẽ không tiếp nhận công việc.

Lời nói như vậy của Renya làm cho Cion và Lorna bất ngờ, nhưng họ chấp nhận, mà không đưa ra ý kiến phản đối nào đặc biệt.

Sau khi học phép ở tiệm của Khalil và hội nhóm với Lorna ở nhà trọ, Renya đã đáp lại như vậy với Cion, người bảo sẽ nhanh chóng đi tiếp nhận công việc.

Dù bị Lorna hỏi: Anh bảo là làm mạo hiểm giả để kiếm sống, mà giờ lại không muốn làm việc là thế nào chứ, nhưng Renya đã thẳng thắn trả lời như thế này.

"Bản thân tôi chưa nắm rõ được khả năng của mình"

Renya muốn nói mình chưa lí giải được các thông tin cơ bản, như: bản thân có thể làm cái gì, không thể làm cái gì hay mấy việc có thể làm được nằm ở cấp độ nào.

Đó là bản thân mình còn gì, Cion ra ra khó hiểu.

Trước khi nói: Rõ ràng là như vậy, Renya vừa suy nghĩ xem mình sẽ nói đến mức nào, rồi bảo.

"Thực ra lúc đến thế giới này, hầu hết ký ức về thế giới trước đã đã bị xóa mất rồi. Do đó, tôi không biết bản thân mình đã làm cái gì như thế nào ở thể giới trước"

"Là chuyện mất ký ức à? Nhưng nếu thế, cũng chẳng thấy anh tỏ ra hoảng loạn lắm, ngay lúc gặp nhau, anh đã xưng danh là người đi lạc luôn ha?"

Renya không thể bảo: thực ra tôi đã gặp thần và được yêu cầu chuyển sinh rồi đến đây.

Tuy cảm thấy có nói thì cũng chẳng sao, nhưng cậu cũng không cho họ sẽ tin, bị đối xử như kẻ ngốc còn đỡ, nếu bị cho là mắc bệnh thần kinh thì thật phiền hà.

"Chuyện đó thì tôi cũng không rõ lắm. Dù sao đi nữa, tôi cũng đâu có kinh nghiệm đi qua thế giới khác chứ. Cả chuyện giới thiệu tên, chỉ là tự dưng tôi cảm thấy đã được nói cho thông tin như thế, mà còn về việc ai bảo cho, thì tôi hoàn toàn không nhớ luôn"

Nếu chẳng có phương pháp xác nhận tính thật giả của lời nói, thì nếu cứ khăng khăng là không biết không tồn tại, nó sẽ thành sự thật.

Dẫu có tính chứng minh đó là lời nói dối, nhân vật đứng ở ghế nhân chứng chắc chỉ có cô nhóc, người chắc đang ở một nơi rất cao trên không.

"Về chuyện này, tôi sẽ hiểu đó là chuyện không thể tránh được, nhưng nếu bản thân chẳng hiểu rõ thực lực của bản thân đến đâu, hay mình có thể làm được gì, thì lúc tôi bảo vậy, lúc khẩn cấp hẳn sẽ rắc rồi còn gì?"

"Chuyện đó quả là đúng vậy ha"

Đâu có kẻ ngốc nào vung thanh kiếm trên tay, mà không hiểu nó có thể chém được cỡ nào.

Chắc đây là chuyện mà đến cả Cion cũng hiểu rõ, cô đang gật đầu một cách sâu sắc với lời nói của Renya.

"Thế nên một chút nha. Ý tôi nói là: bao hàm cả việc tu luyện, tôi muốn xác định bản thân"

"Ra vậy, tôi hiểu rồi. Bọn tôi sẽ đi lấy phần thưởng của công việc lần trước, nên tạm thời sẽ ổn thôi ha, Lor?"

"Êê, nhưng mà, anh cần bao nhiêu thời gian vậy?"

"Tôi nghĩ có hai ngày là có thể lĩnh hội được. Dù chuyện rèn luyện có thể tiếp tục hen. Thế nên, có điều tôi muốn thảo luận"

Renya suy nghĩ: Nào, xem nói chuyện với bên nào đây.

"Liệu có chỗ nào, mà dẫu phá hủy tùy tiện, cũng chẳng có vấn đề gì ở gần thị trấn này không?"

Tuy đã thử suy nghĩ, nhưng chẳng thể đưa ra được kết luận, nên cứ theo dòng câu chuyện, Renya thử hỏi Cion như thế.

Cion không trông giống người có thông tin đặc biệt theo tính tổng quan, so với chuyện liện quan đến vấy đề đó lắm, nhưng câu trả lời lại đáp lại một cách nhanh chóng.

"Nếu vậy, cái bình nguyên khi ra khỏi cổng Bắc được đấy"

Cion bảo: Xung quanh thị trấn này, dẫu có ra khỏi cửa nào bằng cửa nào cũng chỉ toàn bình nguyên, nhưng bình nguyên ở cửa phía Bắc ít nguy hiểm hơn.

Cô nói thêm: mấy ma vật xuất hiện khá yếu, nếu đi bộ vài tiếng, thì sẽ thấy dãy núi đá, nơi có "Phần Mộ Ẩn Giả", hay nói tóm lại, dường như chẳng có gì khi ra khỏi cửa.

Ở những cổng khác, cũng xuất hiện tương đối các ma vật, lại còn được dùng làm đất nông nghiệp, nên thường có người và ma vật, nếu làm ầm ĩ không tránh khỏi việc gây phiền ha đến ai đó.

Đất đai ở cửa Bắc không có lắm đất đại, nên cũng chẳng được dùng làm đất nông nghiệp, , nơi hay có những hoạt động phá họa của mấy kiếm sĩ đang tu luyện, hay ma đạo sư đang rèn luyện, nhưng hiện giờ hình như không thấy mấy lời than phiền nào.

"Đó là chỗ mà tôi đã được chăm sóc, nhưng thực sự chẳng có gì. Đó là chỗ thích hợp nhất để vung kiếm, nhưng Khalil bảo đi giải phóng xì-trét[note23614] và gây ra đống lỗ ở khắp nơi ha"

"Dẫu làm vậy cũng không bị quở trách à. Chỗ đó vẻ là tốt ha"

Sau khi quyết định như vậy, vào ngày kế tiếp, Renya từ rạng sáng rời khỏi giường từ khoảng thời gian cực sớm, trước lúc đám Cion tỉnh giấc, nhận lấy cơm hộp đã nhờ với chủ quán trọ từ hôm trước, ăn vội vàng bữa sáng mà bản thân nghĩ: quả thật chẳng ngon lành, rồi rời nhà trọ.

Bởi hành lý toàn bộ đều được để trong Túi đồ, nên đi tay không là đủ, cả hộp cơm cũng bỏ trong Túi đồ, cậu hướng thẳng tới cửa Bắc.

Nắm tay của Renya siết chặt trong khi chạy, có thể nhìn thấy thứ ánh sáng khá mạnh mẽ lọt qua khe hở giữa các ngón tay.

Đó là cách tu hành ma thuật mà cậu bắt đầu tu luyện từ tối hôm qua.

Lúc đầu, lúc trở về phòng mình ở quán trọ, cậu đã thử dùng nó, quả nhiên như chuyên gia đã bảo: ma lực thiếu tới mức tuyệt vọng, tạo được một nguồn sáng là cơn hoa mắt đã ập tới.

Tuy nhanh chóng được chữa lành, nhưng Renya phán đoán: hẳn chính cơn hoa mắt là trạng thái cạn kiệt ma lực.

Bởi không phải game[note29053], làm sao thấy được chỉ số ma lực còn lại chứ.

Chắc mình nghỉ ngơi, nghỉ ngơi rồi sử dụng chăng, trong lúc làm chuyện sử dụng một lần, rồi đợi một khoảng thời gian, lại sử dụng tiếp và nghỉ ngơi, Renya đã lí giải được: ma thuật "Minh Quang" là thứ như thế nào.

Trước hết, không thể điều chỉnh độ sáng.

Trong tình huống chỉ lí giải được lúc hô câu chú là ánh sáng sẽ xuất hiện, cậu không hiểu làm thế nào để điều chỉnh độ mạnh yếu và nghĩ rằng vấn đề là do tưởng tượng, nhưng dẫu cậu vừa tưởng tượng thứ tựa như tia sáng từ lửa ma-giê vừa đọc câu chú, cũng chỉ tạo ra xung quanh nguồn ánh sáng của đèn pin bỏ túi, theo cảm giác của Renya.

Không biết nên làm như thế nào, không rõ nguyên cớ, Renya lại nghĩ rằng: chính những lúc như thế này, nên dùng kĩ năng trợ giúp, thì một tin nhắn hiện ra dưới tầm nhìn.

Truyện Chữ Hay