Yugo nhìn vào Rush, kẻ lúc này đang thảm hại cậu xin cậu tha mạng.
Hắn ta vừa chỉ vào cánh tay đã cụt của mình vừa khóc thét.
“Hãy nhìn những cánh tay này đi! Tôi không còn có thể chiến đấu được nữa! Tôi sẽ không tấn công mọi người nữa đâu! Vậy nên làm ơn! Chẳng phải chúng ta là bạn học cùng trường hay sao!? Cậu đâu cần phải giết một kẻ đã mất khả chiến đấu như tôi nữa, đúng không? Tôi sẽ không chống cự đâu, nên làm ơn . . .!”
“ . . .”
Yugo cứ thế nhìn Rush, kẻ lúc này dường như đã tan vỡ trái tim hoàn toàn trong khi khi không nói gì.
Rồi cậu hạ mũi kiếm xuống một chút . . . và đó là lúc Rush, kẻ đang cúi mặt khóc lóc xin tha mạng từ nãy đến giờ, như thể đang chờ đợi khoảng khắc này, hắn tay tay lên cao và hét lên.
“Đồ ngốc! Ngươi bất cẩn quá đấy!! Chết đi, Yugo Clay!”
Cánh tay phải bị cắt đứt ban nãy đã mọc lại với một tiếng động khó chịu.
Như một con cua, Rush có khả năng khôi phục lại phần cánh tay của mình. Và trong khi diễn trò với Yugo để câu thời gian và hạ thấp cảnh giác của cậu, hắn ta chờ thời cơ để sử dụng năng lực đó.
Thần đầu của cái càng vừa mới hồi phục lại tỏa ra ánh sáng đen tuyền và cực kì sắt nhọn ấy hướng thẳng vào mặt Yugo.
Ta đã thắng rồi! Hắn tự tin đến mức nheo mắt lại và méo miệng nở ra một nụ cười kinh tởm trong khi ra đòn . . . thế nhưng thực tế lại khác xa so với những gì hắn tưởng tượng.
“. . . Cái gì?”
Những tiếng nứt vỡ phát ra. Trong khoảnh khắc, Rush nghĩ rằng đó là tiếng mặt nạ của Yugo bị nứt vỡ ra, thế nhưng có gì đó không đúng.
Cảm thấy như vậy, hắn ta từ từ thu tay phải lại . . . Và nhìn thấy cái càng cua của hắn đã bị nghiền nát gần như hoàn toàn.
“ . . . Cậu không còn có thể cứu vãn được nữa! Tôi không có ý định tha cho cậu ngay từ đầu, nhưng khi chứng kiến cậu bộc lộ ác ý của mình đến mức này, nó khiến tôi cảm thấy thanh thản phần nào.”
“Ah, ah,
aaah . . .!?”
Như một lẽ dĩ nhiên, cái càng vừa mọc lại sẽ không đời nào cứng cáp bằng so với ban đầu.
Nếu như cái càng nguyên vẹn kia còn không thể xuyên qua phần lớp phòng ngự được, thì không có lý nào cái càng mới này có thể làm được gì cả.
Yugo không hề mất cảnh giác, cậu chỉ đơn giản là nhận lấy đòn tấn công mà mình đã đoán được từ trước mà thôi.
“Nếu nó có thể hồi phục lại sao khi bị cắt lìa, vậy thì nếu như nó bị nghiền nát thì sao? Cậu dự định làm gì? Cắt bỏ nỏ đi để mọc lại cái mới nữa sao!? Như lời cảm ơn cho việc cậu để tôi nghỉ ngơi trong cuộc đấu lần trước, tôi sẽ đợi cho đến khi nó hồi phục.”
“Uuu . . . Uaaaaaahhhh!!”
Không đời nào Rush bỏ cuộc tại đây. Kể cả khi không còn có thể làm gì khác được nữa, hắn vẫn cố tấn công trong vô ích.
Mỉa mai làm sao, kẻ vừa nãy đã lăng mạ sự chống cự của Marcos ban nãy, giờ đây lại đang nằm ở vị trí tương tự cậu . . . Thế nhưng Yugo ngay lập tức cầm lấy thanh kiếm bằng cả hai tay, rồi hét lớn hơn cả Rush trong khi đâm hắn.
“Uoooooooh!!”
“Guaaaahhh!!”
Một đòn đâm thẳng đầy uy lực đâm xuyên qua phần vỏ cứng cáp của Rush và găm thẳng vào người gã.
Trong khi toàn thân cứng đờ run rẫy từng chút một, hắn ta mở to mắt nhìn Yugo và rên lên.
“Làm thế nào mà . . . ? Ta . . . Manh hơn . . . ngươi mà . . .!!”
“. . . Ờ, đúng vậy. Rush, cậu mạnh hơn tôi rất nhiều. Nhưng mà . . . Cậu không phải là đối thủ của chúng tôi.”
Rush có được sức mạnh bằng cách sử dụng mạng người làm bàn đạp, còn Yugo thì mạnh mẽ hơn nhờ vào cảm xúc và hi vọng của mọi người. Giữa hai con người đó, sẽ luôn có một khoảng cách không thể nào xóa bỏ được.
Yugo chưa từng chiến đấu một mình. Cậu luôn chiến đấu cùng với cảm xúc của mọi người dành cho cậu. Bất kì kẻ nào đối mặt cậu đều
sẽ phải đối đầu với cảm xúc của những người thậm chí còn không hề ở nơi đó. Mãi cho đến phút cuối cùng, Rush vẫn không thể nào hiểu được lẽ dĩ nhiên như vậy.
“Ta là kẻ mạnh . . .! Là kẻ mạnh nhất thế giới này. . .! Sức mạnh là công lý, bất kì lỗi lầm nào cũng sẽ được tha thứ nếu như có sức mạnh! Vậy nên ta, ta . . .!!”
“Mọi chuyện kết thúc rồi, Rush! Tôi sẽ chấm dứt cơn bạo loạn do cậu gây ra ngay tại đây.”
Cậu tập trung ma lực và truyền nó vào thanh kiếm trên tay mình, thứ lúc này vẫn đang cắm vào người Rush.
Thanh kiếm phát ra ánh sáng tim trong khi truyền ma lực vào cơ thể Rush, gây ra vô số vụ nổ phá hủy lớp vỏ của hắn ta từ bên trong.
“Calamity Crash!! Uooooohhh!!” [note60547]Với một tiếng hét đầy quyết tâm, Yugo găm sâu thanh kiếm vào người hắn ta, trước khi rút nó ra rồi quay người lại.
Sau lưng cậu, Rush có vùng vẫy và dùng cánh tay chém vào không khí trong khi những tia lửa bắn ra từ miệng và vết thương của hắn, nhưng rồi cuối cùng hắn cũng ngừng chuyển động và ngã về phía sau, trước khi hét lên một tiếng đầy chết chóc.
“Ta đã mạnh hơn rồi mà! Ta đáng lý ra phải mạnh hơn ngươi chứ . . . Không thể nào!!”
Bùm, bùm. Những vụ nổ nhỏ liên tục xảy ra.
Rồi sau khi chúng dừng lại, cơ thể Rush được bao bọc trong ánh sáng tím trước khi một vụ nổ lớn xảy ra.
Nhìn thấy dáng vẻ anh hùng của Yugo được soi rọi bởi luồng ánh sáng rực rỡ sau lưng, Phi hiểu rằng trận chiến này đã kết thúc . . . rồi cậu bé mỉm cười khi nghe những tiếng reo hò cỗ vũ từ những đứa trẻ khác.
“Anh thật sự rất tuyệt vời đấy anh hai . . .! Anh là người hùng của em . . . Là người hùng của tất cả mọi người!”
Nhận được lời khen người lớn nhất mà cậu có thể có được từ cậu em trai của mình, sau khi đã lật ngược tình thế tưởng chừng như vô vọng kia để có thể bảo vệ những điều quan trọng với cậu, Yugo giơ ngón cái lên để ăn mừng và đáp lại Phi.
Phi cũng đáp lại bằng cách giơ ngón cái của mình lên, rồi chào đón anh mình sau trận chiến với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.