4!
~~
Kuuga Atsuku yomigaere
Kuuga Hokori no enajī
Kuuga Tsuyoku aru tame ni…
~~“Marcos, ngươi . . .!!”
Sử dụng phần còn lại của Giga Scissor như một tấm khiên, Marcos dồn toàn bộ sức lực còn lại của mình để cứu Melt, rồi hét lên với cô.
Marcos đứng chắn cho Melt khỏi kẻ kia, người lúc này đang phẫn nộ vì cuộc vui bị phá hoại, rồi cậu nói với Melt thêm một lần nữa trong khi thở một cách khó khăn.
“Tôi sẽ giữ chân hắn. Dẫn những đứa trẻ rời khỏi đây ngay lập tức. Nhanh!”
“Nếu thế thì cậu . . .!”
“Thật cảm động làm sao, tự biến mình thành con tốt thí cơ đấy. Nhưng liệu ngươi có thể làm gì được cơ chứ? Ngươi nghĩ mình có thể đánh thắng được ta, dù cho cái kéo kia đã bị phá hủy hoàn toàn hay sao?”
Rush cười khinh bỉ, biết rằng việc mất đi cây kéo vàng đồng nghĩa với việc Marcos đã không còn tấn công hắn được nữa.
Rồi Marcos đáp lại hắn, trong khi tập trung chút sức mạnh cuối cùng của bản thân.
“Ngươi nói đúng . . . Ta không thể đánh bại được ngươi. Nhưng mà, ta vẫn thừa sức để làm kì đà cản mũi ngươi đấy. Đừng hòng chạm tay vào những đứa trẻ đó . . .!!”
“. . . Hou?”
Rush nheo mắt lại, nghĩ rằng câu trả lời của Marcos thật thú vị.
Marcos biết rằng cậu đang bị sỉ nhục, thế nhưng đối với cậu lúc này, có những thứ cần phải được đặt lên hàng đầu, rồi cậu giơ phần giáp còn lại của mình lên và hét lớn.
“Đến đây đi, hỡi tên quái vật, Tên của ta là Marcos Borg! Con cả của gia tộc Borg danh giá, và là tấm khiên hoàng kim sẽ bảo vệ tương lai của những đứa trẻ này! Ta vẫn đang đứng vững đây! Ta sẽ không bỏ cuộc! Kể cả khi thân xác này trở nên tàn lui, ta vẫn sẽ bảo vệ những tâm hồn ngây thơ này khỏi bàn tay ác quỷ của ngươi cho đến phút cuối cùng!”
“Hahahahaha! Thú vị, quả nhiên rất thú vị! Nếu vậy thì ta sẽ chiều ngươi! Đầu tiên, ta sẽ dần ngươi như một con chó, rồi sau đó sẽ ‘thịt’ Melt cho đến khi thỏa mãn, rồi cuối cũng sẽ nuốt chửng mấy đứa nhóc đó trước mặt ngươi! Ta sẽ nghiền nát cái niềm kiêu hãnh nhạt toẹt đó của ngươi thành cát vụn!”
Rush rống lên điên cuồng trong khi lao vào Marcos.
Marcos cố gắng sức để câu giờ cùng với phần giáp vàng kim còn lại của mình, nhưng Rush vẫn tiếp tục tấn công trong khi cười khinh bỉ.
“Vô dụng thôi! Tất cả mọi công sức của người đều sẽ đổ sông đổ bể cả thôi! Những con ma thú mà ta sản sinh ra đang kiểm soát toàn bộ xung quanh tòa nhà này rồi. Không ai có thể thoát thân được hết!
Kể cả khi ngươi có hi sinh bản thân mình để ngăn ta lại, kể cả khi có cố câu thời gian đến thế nào đi nữa, mọi thứ đều vô ích thôi!”
“Guh!? Uooh . . .!”
Cứ mỗi khi nhận phải đòn đánh từ Rush, Giga Scissor càng trở nên tàn tạ hơn, thậm chí vài mảnh còn bị xé toạt ra thành từng mẫu vụn.
Để không phí hoài cố gắng câu giờ của Marcos, Melt cố tìm đường thoát thân trong tuyệt vọng, nhưng cô gặp khó khăn rất lớn khi vừa phải dẫn theo quá nhiều đứa trẻ và vượt qua lũ cua cùng một lúc.
“Thật thảm hại làm sao! Sẵn sàng chiến đấu trong một trận mà bản thân đã biết chắc phần thua trong khi ma cụ thân yêu của mình đã vỡ nát, và giờ thì bị ta dần cho một trận! Ngươi thật sự quá thảm hại đấy Marcos! Ngươi nhận mình là con cả của gia tộc Borg danh giá cơ mà, cho ta thấy ý chí đó của ngươi coi nào!”
“Gaha!!”
Gã quái vật chập hai cái càng lại với nhau và tung ra một cú vung búa. Gã ta vung hai cái càng đang được bọc trong lớp vỏ cứng của mình bổ dọc xuống, khiến Marcos thở hổn hển khi nó đập thẳng vào lưng cậu.
Sau khi cười nhạu kẻ đã bị mình đánh gục và ngã xuống đất, Rush có gắng bước đến chỗ Melt, người lúc này đang che chắn cho lũ trẻ, nhưng . . .
“Vẫn chưa . . . đâu . . .! Ta . . . Mọi chuyện vẫn
. . . chưa xong đâu . . .!”
Marcos tóm lấy chân của hắn, rồi nhìn lên Rush trong khi đang thổ huyết.
Cảm thấy kinh tởm trước ngọn lửa kiên định đang cháy bỏng trong mắt của cậu, điều mà hắn không mong đợi từ một kẻ đến ngay cả việc thở cũng khó khăn, Rush tặc lưỡi và phỉ nhổ vào mặt cậu.
“ . . . Ngươi phiền phức quá rồi đấy. Cứ bò trên mặt đất như mấy con sâu bọ thảm hại đi!”
“Gah . . .!”
Rush vùng vẫy chân như thể đang nâng Marcos lên, rồi hắn đá cậu đi.
Trong khi Marcos bị đá bay về phía bức tường theo một quỹ đạo hình parabol, bộ giáp vàng vỡ tan thành từng mảnh xung quanh cậu.
(Chỉ đến đây thôi sao . . . Không thể bảo vệ được ai cả, không thể hoàn thành được bất cứ việc gì, chẳng lẽ mình sẽ bỏ mạng tại đây như thế sao . . .)
Không thể tự mình bảo vệ bọn trẻ được, thậm chí còn không thể câu giờ một cách đàng hoàng. Run rẫy trước sự bất lực của bản thân, rồi tuyệt vọng rơi nước mắt, Marcos nguyền rủa sự thảm hại của chính mình trong khoảng thời gian lơ lửng trên không trung.
Phải chăng Rush đã nói đúng? Phải chăng tất cả những gì mình làm là vô nghĩa sao . . . Trong khi cậu nghĩ như vậy . . .
“Ugh . . .!”
Thay vì bị thổi bay và đập mạnh xuống đất, có ai đó đã bắt được cậu.
“ . . . Xin lỗi vì đã đến trễ.”
“Thiệt tình . . . Bắt tôi đợi cậu lâu đến thế này . . .”
Cậu choàng tay mình qua vai của Marcos, rồi nhẹ nhàng hỗ trợ cái thân thể tưởng như sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Trong khi cậu mang Marcos đến chỗ Melt và những đứa trẻ, cậu nói.
“Mọi người an toàn rồi. Quần áo của Melt bị xé toạc, nhưng cô áy không có vẻ gì là bị thương nặng cả. Cậu đã bảo vệ được mọi người.”
“Tôi không thể làm được gì cả . . . Tôi bất lực quá mà. Không thể hoàn thành bất cứ điều gì cả . . .”
“Cậu đang nói cái quái gì vậy? Cậu đã chiến đấu đến giây phút cuối cùng. Kể cả khi biết rằng bản thân sẽ không thể nào thắng được, cậu vẫn chiến đấu để bảo vệ lũ trẻ. Nhờ cậu mà tôi mới đến kịp đấy. Vậy nên, cậu nghe cho kĩ đây. Đừng có nói rằng bản thân chả làm được gì hết, Marcos. Cậu là người anh hùng đã bảo vệ cho những đứa trẻ. Ngẩng cao đầu lên đi.”
Cơ thể bầm dập của Marcos được đỡ lên một cách đầy mạnh mẽ.
Cậu cảm nhân được sự tôn trong dành cho mình từ tôi bàn tay và cánh tay đó.
Cậu đặt cơ thể của Marcos ở chỗ những đứa trẻ đang đứng đợi, rồi khoác lên người Melt cái áo khoác ngoài của mình. Rồi cậu ta quay lưng lại, để Marcos lại cho người đồng đội và em trai mình chăm sóc.
“Melt, Phi . . . Chăm sóc cho Marcos dùm mình.”
Rồi trong sự chứng kiến của em trai, bạn bè mà những đứa trẻ, cậu bắt đầu hướng thẳng về phía kẻ thù mà mình cần phải đánh bại.
Rush, kẻ lúc này đã một lần nữa biến lại thành người, trừng mắt nhìn về phía cậu và hét tên của cậu.
“Ta đã đợi ngươi đấy, Yugo Clay! Bằng cách giết được ngươi, ta sẽ hoàn toàn tái sinh thành một con người mới!”