8!“. . . Phi, gì vậy em?”
. . . . Phi không đáp lại lời của Yugo.
Bỏ qua những tiếng ồn bên cạnh, thậm chỉ kể cả khi anh mình đang bị buộc tội vô cớ và bị người ta tấn công, cậu bé vẫn nhìn về phía chân trời mà không để tâm đến xung quanh.
Cảm thấy có gì đó không đúng, Yugo tiến lại gần và gọi em ấy thêm lần nữa, để rồi Phi lẩm bẩm đáp lại với giọng nói có phần run rẫy.
“ . . . Nó đang đến . . .”
“Hử? . . . Có gì đó đang đến ư? Cái gì mới được?”
“Em không biết nữa, nhưng em cảm thấy như có gì đó sắp xảy ra . . .!”
Yugo có dự cảm không lành trước những lời của Phi trong khi thằng bé vẫn nhìn về phía xa kia, rồi cậu nhìn xung quanh.
Và ngay lập tức, một tiếng la thất thanh đột nhiên phát ra bên trong học viện.
“Cái . . .? Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Nè, có gì đó lạ lắm! Tiếng ồn đang càng lúc càng lớn hơn!”
“. . . Phi, đừng rời xa anh nhé. Ở càng gần anh càng tốt.”
“V-vâng . . .!”
Đến lúc này, Yugo cuối cùng cũng nhận ra rằng có gì đó kì lạ đang diễn ra.
Cậu kéo Phi lại gần mình, và trong khi quan sát chỗ vừa mới phát ra tiếng hét ban nãy, cậu tập trung tinh thần để có thể kích hoạt Blaster bất kì lúc nào. Để rồi khi nhận thấy có một vài hiện diện đang hướng đến chỗ bọn họ, Yugo siết chặt nắm đấm của mình và chuẩn bị.
Những tiếng xào xạc phát ra ở xung quanh như thể ai đó đang đi trên đám cỏ. Rồi bất thình lình, mọi thứ trở nên im lặng trong tích tắc.
Và rồi . . . Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một bóng đen xông ra bất thình lình và tấn công cậu học sinh đã túm cổ Yugo ban nãy.
“Uwah! Uwaah!?”
“C- Cái gì vậy? Thứ đó là gì thế!?”
Ngay khi tiếng hét của cậu nam sinh kia vang lên khi bị thứ màu đen bí ẩn kia đột nhiên xông đến, thứ đó ngay lập tức nhắm vào đoàn tùy tùng của Rush và tấn công từng người một.
Nó cũng nhắm vào cả Yugo và Phi nữa, nhưng Yugo dễ dàng gạt nó đi và đá nó một cái, để rồi nuốt nước bọc khi cuối cùng cũng nhìn kĩ được kẻ tấn công mình đang nằm trên đất.
“Chết tiệt! Lại là cua nữa!? Bộ mình đã gây thù chuốc oán gì với mấy con cua hả trời!?”
Yugo rên lên khó chịu khi thứ mà cậu nhìn thấy là một con quái cua nhỏ với lớp vỏ đen tuyền.
Hết Marcos, rồi đến gã nguy hiểm dạo trước, giờ lại đến lượt nó nữa. Trong khi đang tự hỏi rằng tại sao mấy anh bạn giáp xác này lại toàn nhắm vào cậu như thế, Yugo nhắm thẳng vào phần bụng, yếu điểm của nó, và tung một đòn đá thật mạnh.
“Bình tĩnh, đừng hoảng loạn! Chúng có thể đông, nhưng không hề mạnh đâu! Nếu bình tĩnh giải quyết chúng, thì ta sẽ có thể làm được gì đó với lũ này mà thậm chí không cần phải biến thân hay gì cả!”
Trong khi hạ hết con này đến con khác, cậu cố gắng khuyên nhủ những học sinh đang bị hoảng loạn và mất bình tĩnh bởi sự xuất hiện bất thình lình của lũ quái vật kia.
Chứng kiến anh mình đang hạ từng con cua một mà thậm chí không cần sử dụng Blaster, trong khi cứu các học sinh khác đang bị tấn công, Phi sợ hãi gọi cậu.
“Anh hai, rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra vậy? Tại sao những con quái vật này lại ở bên trong trường học được chứ?”
“Anh cũng không biết nữa. Hay là do gã quái nhân cua kia giở trò? Nếu thế thì làm cách nào mà hắn lại có thể vô trong trường được chứ . . .?”
Mấy con cua này khiến Yugo liên tưởng đến gã quái nhân đã trốn thoát mấy ngày trước . . . Thế nhưng, cậu không nghĩ rằng hắn tại có thể lọt vô trong trường được, vì nghe nói rằng lực lượng an ninh ở ngôi trường này hoạt động rất tốt.
Liệu rằng hắn ta
thật sự có thể lẻn vào bên trong học viện Luminous này mà không bị lính canh phát giác? Đó là còn chưa kể đến việc Yugo chưa từng thấy hắn ta gọi ra thuộc cấp như thế này trong lần giao chiến trước. Nếu có thì lần đó hắn ta đã phải làm vậy từ lâu rồi.
Dựa theo những tiếng la hét bên trong tòa nhà, thì chắc chắn đám cua đen xì này đã lọt được vào bên trong những dãy phòng học.
May thay, bọn chúng không mạnh lắm. Nếu những học sinh có thể bình tĩnh lại, họ hoàn toàn có thể xử lý được bọn chúng mà không gặp vấn đề gì.
“Màu sắc thì khác trước, lại thêm khả năng này nữa . . . Không lẽ hắn đã trở nên mạnh hơn hay sao?”
Có lẽ, sau khi để thua trước cậu và Marcos, hắn ta bằng một cách nào đó đã trở nên mạnh hơn.
Có lẽ nhờ vậy mà hắn mới có thể lẻn vào được ngôi trường này để báo thù bọn họ. Trong khi Yugo đang nghĩ như vậy, Phi đột nhiên nhìn thấy gì đó và lớn tiếng gọi cậu.
“A-anh hai! Nhìn đằng kia kìa!!”
Phi vừa hét lớn lên vừa chỉ tay về một phía, và rồi khi Yugo quay người nhìn về hướng đó, cậu thấy một cậu trai đang loạn choạng đi về phía họ.
Cậu thanh niên với mái tóc bạc đó bước hai bước, rồi thêm được bước nữa, trước khi ngã xuống đất bất tỉnh như thể cậu ta đã đến giới hạn của bản thân. Yugo ngay lập tức phóng thẳng đến đó và gọi cậu ta.
“Này, cố gắng lên! Zenon! Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với cậu vậy!?”
“Au, guh, uaah . . .! Guuh . . .!”
“ . . . Mấy vết thương này nặng quá. Tại sao một người có thể đánh bại được anh lại ra nông nỗi này cơ chứ . . .!?”
Phi ngơ ngác khi chứng kiến dáng vẻ tàn tạ của Zenon lúc này, quần áo thì tả tơi, khắp người chi chít vô số vết thương.
Zenon được coi là một trong nhưng học sinh mạnh mẽ nhất học viện, thế nhưng cậu ta lại bị thương nặng đến mức này . . . Trong khi Phi đang ngạc nhiên nghĩ vậy, Yugo bế Zenon lên và nói với thằng bé.
“Tụi mình cần phải đưa cậu ta đến bệnh xá ngay lập tức! Nếu để cậu ta ở đây, kiểu gì gã cũng sẽ làm mồi cho mấy con cua đó mất thôi!”
“V-vâng!”
Phi đuổi theo anh trai mình trong khi cậu ta đang mang Zenon đi.
Hai anh em chạy băng qua học viện lúc này đang chìm trong trạng thái hoảng loạn. Và trong khi nhìn thấy vẻ mặt bất tỉnh của Zenon, cậu hỏi thầm.
“Rốt cuộc chuyện gì đã xảy với cậu vậy, quý ngài người hùng? Chẳng phải cậu mạnh hơn tôi sao? Ai lại có thể khiến cậu ra nông nỗi này được cơ chứ . . .?”