Vừa đánh xong một giấc thì sếp đến thăm, trước giờ tôi kính trọng sếp như một người cha. Khi tôi làm tổn thương ba thì tôi gặp sếp, ông cưu mang tôi và cho tôi tình thương của một người cha, có lẽ, ông cũng xem tôi như một người con trong nhà. Tôi vùng vẫy muốn ngồi dậy, ông nhanh chóng chạy đến ngăn cản, tôi cũng không cố gắng thêm nữa:
"Tiểu Hải! không cần ngồi dậy! cứ nằm mà nghĩ ngơi đi!".
Ông đem đến một giỏ trái cây và để trên đầu giường. Tôi hỏi mọi chuyện của công ty, thật ra vấn đề làm tôi lo lắng nhất chính là lô hàng của trương Nhuệ, ông cho tôi biết chuyến hàng đó đã giao cho khách hàng ổn thoả và khách hàng đã thanh toán toàn bộ số tiền đặt mua thiết bị, kêu tôi không nên lo lắng quá, Châu Dương và Trương Nhuệ tối nay sẽ trở về. Tôi nghe xong cảm thấy an ủi phần nào, cuối cùng thì đơn đặt hàng đầu tiền của hắn đã thành công mỹ mãn, sau này công việc của hắn sẽ đâu vào đấy và sẽ nhanh chóng đi vào quỹ đạo thôi!
Sau đó chúng tôi còn nói rất nhiều chuyện, nhưng tôi lại không nói ra sự nghi ngờ của tôi về việc đó. Thật ra tôi hiểu rất rõ việc lầm lẫn về chủng loại máy chắc chắn không đơn giản, nhưng bây giờ đã cứu vãn được tình thế, nếu tiếp tục truy cứu chỉ khiến công ty thêm rối loạn mà thôi! Trước khi đi, ông còn dặn dò tôi phải giữ gìn sức khoẻ và nghỉ ngơi thêm một khoảng thời gian. Tôi cười và gật đầu cám ơn!
Điều làm tôi ngạc nhiên là tối hôm đó hắn đã đến thăm tôi...