Những Ngày Tháng Yêu Thầm

quyển 1 chương 31

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuối cùng hắn cũng chuyển đến phòng sales cùng với Tiểu Thôi và một vài nhân viên mới, tôi còn chưa kịp qua chào hỏi thì phải đi tham dự hội chợ triễn lãm ở Thẩm Quyến, cùng đi có Lưu Giai, lão Vương và trợ lý của lão. Đi tham dự những hội chợ như vậy thường gặp nhiều khách hàng lớn. Trên Đường đi không nói nhiều với lão ta, chỉ có cái miệng thao thao bất tuyệt của Lưu Giai. Thật ra, ngoài mặt cô ta có vẻ như một cô gái còn ngây thơ, gặp ai cũng cười nói vui vẻ, nhưng giải quyết vấn đề thì không hàm hồ chút nào, chỉ có tôi ít nhiều hiểu được và thỉnh thoảng cũng hay đấu khẩu với cô ta.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chút đã qua ngày rồi, mọi việc diễn ra rất tốt đẹp, lão già ấy tỏ ra rất đắc ý, chắc là đã tìm được nhiều khách hàng. Lần này tôi cũng có chút lưu tâm, làm quen được với một chị họ Triệu, người Vũ Hán, theo tình huống chị ấy nói với tôi thì bên đó đang có nhu cầu mở rộng quy mô sản xuất, tôi biết đây là vụ làm ăn lớn, nên tối hôm đó tôi lén mời chị ta đi ăn tối. Khi quay về khách sạn thì gặp Lưu Giai, ánh mắt cô ta nhìn tôi có vẻ khác thường, tôi nghĩ việc này không qua mặt cô ta được, nhưng tôi cũng không muốn tiết lộ, nói chuyện vu vơ vài câu rồi mảnh ai nấy về phòng ngủ.

Không ngờ vừa trở về, bên Trương Nhuệ đã có tin tốt, Trịnh Tổng ở Tô Châu đã gọi cho hắn vì bạn ông ta muốn mua một số máy móc thiết bị, tên nhóc này mới vào công ty tuần mà đã lập nên thành tích, trước giờ chưa nhân viên nào như vậy, tôi cũng cảm thấy vui mừng cho hắn.

Tôi đang trong phòng tắm thì nghe bước chân hắn về, biết tôi đã về hắn cũng rất vui. Tôi vừa bước ra, hắn liền kéo tay tôi:

"Giám đốc Âu! vì chiến thắng trở về của anh, tối này mời tôi đi ăn tối nhé!"

Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra: "Lại nữa, tại sao lần nào cũng là tôi mời?"

"Cái gì? anh nói chuyện có lương tâm chút được không? lần trước đi uống rượu nói rõ ràng là anh mời, nhưng cuối cùng cũng là tôi trả tiền thôi!" hắn đang uất ức.

"Tên tiểu tử nhà ngươi có phải đàn ông không vậy? có một bữa ăn tối thôi mà nhớ dai quá vậy?" tôi cười và la hắn.

"Ha... ha... Khác nhau chứ, cho đến bây giờ tôi vẫn chưa được lãnh lương, tiền thì sắp tiêu hết rồi, đương nhiên là phải tính kỹ chứ!" hắn cười trông thật ngốc nghếch...

Truyện Chữ Hay