Thời Tiểu Ngư mỉm cười: "Chị như này là đang khoa trương quá, có rất nhiều loại món ăn trên thế giới như vậy, làm sao em có thể biết hết tất cả được.
Nhưng mà...!cố gắng học càng nhiều món ăn, thực sự chính xác là mục tiêu của em."Tiêu Nhã không nghĩ tới sẽ nghe được kết quả như vậy, sửng sốt một chút, nở nụ cười: "Ha ha, Tiểu Ngư em đùa chị, em là ngôi sao mà, vậy mà lại nói học càng nhiều món ăn là mục tiêu của em, em nói thế thì người hâm mộ của em nghĩ thế nào đây?"Thời Tiểu Ngư gãi gãi đầu: "Thật ra, em không thích làm ngôi sao tí nào.""Hửm?" Tiêu Nhã chống cằm, sau khi ăn no, trong vẻ mặt có mấy phần lười biếng, nhìn Thời Tiểu Ngư."Chỉ là...!Nếu sau này có cơ hội, em có thể sẽ mở một quán ăn nhanh." Thời Tiểu Ngư nói."Quán ăn nhanh? Tiểu Ngư, em thật đúng là một cái tài năng đầu bếp bị nghề diễn làm chậm trễ!" Tiểu Nhã cảm khái nói."Nhưng mà, chị cũng không ngờ tới, em xuất thân là một ngôi sao nhí, lại không có mục đích ở trong giới giải trí." Tiêu Nhã đưa mắt nhìn Kính Gia Uyên: "Còn Gia Uyên, tài năng của anh là ở âm nhạc, nên từ nhỏ đã muốn tham gia vào giới giải trí à?"Kính Gia Uyên không ngờ đột nhiên lại nhắc đến mình, dừng lại, lạnh nhạt nói: "Cũng không phải, thực ra tôi chỉ thích ca hát, sáng tác, chỉ cần cho tôi một sân chơi là được rồi.
Lúc đầu tôi muốn đi hát ở quán bar, nhưng nơi đó quá phức tạp, có đủ loại người, quy tắc cũng nhiều, không thể yên tâm ca hát và sáng tác được.""Nếu không muốn quan tâm đến những quy tắc này, có thể tự mình điều hành một quán bar, nhưng đồng thời lại cũng cần những người khác phụ giúp, những việc này đều tiêu tốn quá nhiều tinh thần và thể lực, cho nên đã không làm." Kính Gia Uyên lần đầu tiên đề cập đến những việc đã trải qua khi tham gia vào giới giải trí: "Sau đó, có lần tình cờ, người đại diện của tôi tìm thấy tôi, bảo tôi gia nhập giới giải trí.
Mặc dù ngành giải trí cũng phức tạp, nhưng tóm lại vẫn có người giúp tôi giải quyết những chuyện phức tạp đó, người đại diện nói với tôi, tôi chỉ cần làm những gì mình muốn làm là được, không cần để ý tớ tất cả chuyện khác, cho nên, tôi bèn ở lại giới giải trí."Thời Tiểu Ngư yên lặng lắng nghe, trong đôi mắt cô tràn đầy màu sắc tươi sáng của những vì chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày có thể đến gần Kính Gia Uyên như vậy, càng không nghĩ tới, có thể từ trong miệng anh nghe được quá khứ của anh, lúc này trong lòng càng cảm thấy ấm Tiêu Nhã nghe xong, lại thấy buồn cười."Hai người thật là buồn cười, một người không muốn vào giới giải trí, muốn mở quán ăn nhanh, một người vì sợ phiền phức mới tham gia giới giải trí, tôi nói này, sau này hai người mà không sống trong giới giải trí nữa, cứ dứt khoát hùn vốn với nhau mở quán ăn đi, Tiểu Ngư sẽ phụ trách kinh doanh và nấu ăn, còn Gia Uyên sẽ hát bài hát của anh, hoàn hảo!" Tiêu Nhã cười ha ha, nói khi giọng nói của Tiêu Nhã vừa dứt, không biết Thời Tiểu Ngư nghĩ đến điều gì, cả khuôn mặt nhỏ đột nhiên đỏ bừng người sau khi cơm nước xong xuôi, tâm trạng vui vẻ, giọng nói khi trò chuyện có hơi cao lên, mà PD Trương đang ở một bên nghe bọn họ nói chuyện thì lại rối sao chuyện gì cũng không như trong tưởng tượng của ông lẽ không phải Lâm Vũ Phi liên tục la hét muốn tìm Thời Tiểu Ngư à? Sở dĩ tìm cô là vì nguyên nhân này?Xung đột đâu? Đã nói xong rồi là có thể bắt đầu gây chiến đâu?Còn có, với số tiền ít ỏi như vậy, mấy người ăn ngon như vậy để làm gì?.