Edit bởi: Nukaly
Weibo này được đăng vào mười một giờ tối hôm trước, tính tới bây giờ đã thu về bình luận. Trong đó các bình luận được đẩy lên top có nội dung:
Weibo official fanclub toàn quốc của Cố Cảnh: Hạ Ý Thâm cút khỏi giới giải trí. ( lượt like: ba mươi ngàn.)
Chuyên gia tẩy não phật hệ: Có một số con hát bị chiều hư. ( Số lượt like: hai mươi ngàn.)
Cô nàng hít drama:
Rốt cuộc tôi cũng đã hiểu được tại sao kỹ thuật diễn của cậu ta lại nát như vậy rồi, cậu ta coi mình là Hoàng Đế à? Uổng cho một khuôn mặt đẹp, từ fans chuyển thành anti. ( Số lượt like: mười ngàn.)
Trong đó người tức giận nhất phải kể tới fans của những diễn viên khác:
Phong Cảnh trong lòng bàn tay: Ngày hôm qua lúc nhìn thấy cái Weibo kia tôi đã tức tới bật khóc. Tôi lại nhớ tới chuyện cái tên Hạ Ý Thâm đó còn là nam phụ nữa chứ, tôi thật sự cảm thấy cả người không khỏe. Là một Phong Cảnh, nhìn Cố Cảnh từng bước một trưởng thành. Mỗi một bộ phim bất kể là chế tác lớn hay nhỏ anh ấy đều cố gắng hết sức. Nhưng mà để có một bộ phim tốt cần có sự nỗ lực của tất cả mọi người, mỗi một nhân vật trong phim đều vô cùng quan trọng. Thân là nam hai trong phim, Hạ Ý Thâm lại không có chút kính sợ với chuyện biểu diễn, chỉ từ những hành động của cậu ta tôi đã có thể tưởng tượng ra được kết quả bộ phim này sẽ như thế nào! Vừa nghĩ tới Cố Cảnh vì để tạo nên những thước phim tốt mà phải cần cù chăm chỉ xuống ruộng lúa cấy mạ, thế mà lại có những kẻ không có chút kỹ thuật diễn nào còn có thể nhở nhơ dùng thế thân đóng thay, còn mình thì nằm hưởng thụ ở trên ghế tôi liền cảm thấy tất cả những cố gắng của Cố Cảnh đều bị người phụ lòng ( Số lượt like: )
( Phong Cảnh: tên fandom của Cố Cảnh)
Bé con Vân đóa của Bạch Vân: Nữ thần của tôi vì quay bộ phim này mà hôm qua còn bị châu chấu cắn vào chân, Hạ Ý Thâm, anh chỉ là một kẻ mới vào nghề mà lại dám nằm ở trên ghế nhìn tiền bối của mình cực khổ quay cảnh này, anh không thấy ngại sao? [ Hình ảnh châu chấu cắn.jpg ] ( Số lượt like: )
Số mệnh của em thiếu một Thần Thần: Những người mới vào nghề không nhận cái tiếng xấu này, cho xin đi, đừng lấy Hạ Ý Thâm ra để gói hết những người mới vào, anh ta chẳng đại diện được cho ai hết, Dịch Thần nhà tôi cũng rất cố gắng, vừa có giá trị nhan sắc còn vừa có thể đóng phim không cần thế thân nhé! ( Số lượt like: )
Em trắng nhất thế giới: Bé cưng tiểu Bạch của tôi tôi cũng rất ngoan nhé, vẫn luôn không ngừng nỗ lực. ( Số lượt like: )
Bên dưới cũng có một số bình luận nhìn như bình luận của người hâm mộ trộn lẫn giữa những bình luận chửi mắng kia:
Cọp cái đứng đầu thành phố J: Em tin anh, Ý Thâm, em không tin vào mấy lời kia đâu, em vĩnh viễn là fans của anh. ( Số lượt like: )
Tiểu công chúa trong mơ: Ý Thâm nhà tôi là vương tử cao quý, chỉ cần anh vĩnh viễn đẹp trai đẹp trai là được. ( Số lượt like: )
NljSoae: Các người đều đố kỵ độ nổi tiếng của Hạ Ý Thâm thôi chứ gì, người ta tìm đóng thế thì có làm sao? Có ai dám thềm từ trước đến nay chưa từng dùng tới thế thân không? ( Số lượt like: )
…
Sau đó mấy cái bao nhiêu như thế nào đều bị các fans nhà khác vây công, ở dưới không ngừng có người bình luận đốp lại. Thật đúng là một fans này bằng mười antifans mà! Hạ Ý Thâm bất đắc dĩ lắc đầu một cái.
Tiểu Vũ suýt chút nữa đã bị đống bình luận của cư dân mạng chọc cho tức chết: “Sếp ơi, bọn họ thật là quá đáng, anh đã cố gắng tới như vậy mà còn bị người ta bịa đặt nữa chứ. Bây giờ em sẽ gọi ngay cho bên quan hệ công chúng xóa hết đống Weibo đặt điều bịa đặt này đi rồi tung chứng cứ anh bị thương lên mạng.”
“Khoan đã.” Hạ Ý Thâm ngăn tiểu Vũ lại: “trên tay chúng ta chứng cứ, lúc nào cũng có thể trở mình, trước tiên em cứ bảo bộ phận quan hệ công chúng là án binh bất động đi đã, chờ anh cẩn thận suy nghĩ kĩ cách phản kích rồi tính.”
Sáng sớm hôm nay đoàn làm phim mới phát hiện cái Weibo về Hạ Ý Thâm kia. Ảnh chụp này rõ ràng bị một nhân viên công tác trong đoàn tuồn ra ngoài.
Đạo diễn Vương nổi trận lôi đình, chỉ sợ vào giờ khắc mấu chốt này Ý Tinh đột nhiên rút vốn, ông ấy gọi tất cả những nhân viên công tác lại mắng to một trận. Mọi người đều âm thầm nghị luận sôi nổi, có rất nhiều người suy đoán chuyện này là tác phẩm của giải trí Cảnh Văn, còn âm thần đoán xem là ai trong đoàn bị thu mua.
Lúc quay chụp, mọi người lại bất ngờ khi không thấy bóng dáng Hạ Ý Thâm đâu. Vì thế trong đoàn làm phim lại xuất hiện tin đồn Hạ Ý Thâm đã rời khỏi đây.
Lúc ăn trưa, khi Cố Cảnh đi trả bát đũa tình cờ nghe được cuộc cãi vã của Hàn Dịch Thần và đạo diễn Vương.
“Cậu thật sự có tự tin mình có thể diễn được nhân vật này?” Sắc mặt của đạo diễn Vương có chút cười lạnh yếu ớt.
“Kỹ thuật diễn của tôi ai cũng thấy được, tôi tin tưởng mình có thể diễn vai nam hai này tốt hơn Hạ Ý Thâm rất nhiều.”
Đạo diễn Vương vỗ vỗ bả vai Hàn Dịch Thần, lắc đầu rời khỏi không nói lời nào.
Ông ấy đi không bao xa thì bắt gặp Cố Cảnh đang xấu hổ lúng túng tình cờ bắt gặp cảnh này ở bên cạnh.
“Cháu nghe thấy hết rồi?” Đạo diễn Vương vỗ vỗ bả vai Cố Cảnh, cùng anh quay lại trường quay phim: “Cháu cảm thấy thế nào? Hạ Ý Thâm và Hàn Dịch Thần, ai thích hợp với nhân vật Phương Vũ kia hơn?”
“Nếu như áng theo đúng kịch bản thì Hàn Dịch Thần hợp vai hơn.” Cố Cảnh suy nghĩ một chút rồi nói: “Hạ Ý Thâm hơi đẹp quá rồi.”
Đạo diễn Vương nghe vậy nở nụ cười: “Suýt chút nữa chú đã quên béng mất, cháu cũng là người của giải trí Cảnh Văn, Hàn Dịch Thần cũng được tính là đàn em của cháu nhỉ.”
“Chẳng qua là, Ý Thâm diễn cũng không tệ, so với trước đó cháu tưởng tượng thì tốt hơn nhiều.” Cố Cảnh dừng một chút rồi bổ sung: “Cũng không giống mấy lời đồn ở trên mạng, bây giờ cách cậu ấy diễn đã phác họa ra được Phương Vũ bên trong tưởng tượng của cháu, trái lại còn khiến cháu cảm thấy Phương Vũ đáng ra vốn nên nên là dáng vẻ này.”
Đạo diễn Vương dừng bước lại, xem xét cẩn thận Cố Cảnh một phen, hình như không nghĩ tới từ trong miệng đối phương sẽ nói ra những lời này:
“Chú nhớ là ban đầu cháu chính là người cực lực phản đối Hạ Ý Thâm đóng vai Phương Vũ nhất mà nhỉ, thật không ngờ bây giờ thái độ của cháu lại xoay hẳn độ như vậy. Chẳng qua là bây giờ cách nghĩ của chú cũng giống cháu vậy, thực ra Hạ Ý Thâm rất thích hợp để diễn Phương Vũ, chú cũng hi vọng thằng bé có thể kiên trì hoàn thành những cảnh quay sau đó.”
“Cháu chỉ đứng ở góc độ bộ phim mà đưa ra nhận xét thôi.” Cố Cảnh thở một hơi thật dài.
Thực ra, góc độ quay chụp đến xem, biểu hiện của Hạ Ý Thâm thật sự đã khiến anh có niềm vui bất ngờ.
Mặc dù tối ngày hôm qua đối phương đã thể hiện mình nhất định sẽ kiên trì quay xong phim, thế nhưng cậu đã bị thương, hôm nay lại phải trải qua một màn mắng mỏ trên mạng như vậy, cũng không biết cậu có thể nhẫn nhịn được hay không, hay là sẽ ngay lập tức rời khỏi đoàn làm phim luôn.
Cố Cảnh có chút không nghĩ ra vì sao biểu thị nhất định sẽ anh một màn như thế, không được trực tiếp rời khỏi đoàn làm phim.
đến bây giờ đoàn làm phim còn không thay Hạ Ý Thâm bác bỏ tin đồn. Anh vừa mới nhắc tới một câu đạo diễn Vương đã nghe ra, thế nhưng ông ấy lại cố sức dời đề tài này đi không nhắc tới.
Đoàn làm phim không làm gì cả, anh là một trong các diễn viên chính của phim cũng không tiện bày tỏ thái độ, huống hồ anh còn là nghệ sĩ của giải trí Cảnh Văn, không thể quá thân mật với Hạ Ý Thâm, dù sao thì đối phương còn có một mối quan hệ đặc biệt với ai đó trong Ý Tinh.
Đến buổi chiều, Weibo lớn có dấu tích V đã post bài viết Một tiểu thịt tươi làm mình làm mẩy, toàn bộ hành trình quay chụp đều sử dụng diễn viên đóng thế kia lại tiếp tục cập nhập trang của mình, đăng lên mấy bài viết mới, mà lần này người đó còn không chỉ đăng lên một tấm hình nữa mà đăng lên hẳn một đống hình, có thể gọi là “nói có sách mách có chứng”, liệt kê ra các tội lỗi của Hạ Ý Thâm khi cậu ở trong đoàn làm phim “Lễ truy điệu thời gian”.
Bài viết đầu tiên là tập hợp các hình ảnh lúc Hạ Ý Thâm quay cảnh phim tại Thượng Hải, trong bức ảnh bên trái, Hạ Ý Thâm mặt lạnh ngồi ở một góc, đạo diễn Vương đang đứng ở trước mặt chỉ vào mũi cậu nói chuyện, dáng vẻ hai người vừa thấy chính là đang tranh luận không vui. Hình bên phải là hình Hạ Ý Thâm ra vào câu lạc bộ, bộ quần áo cậu mặc lại chính là bộ mặc ở bức ảnh bên trái. Trên ảnh còn có một loạt chữ to màu đỏ—— Vương tử Hạ Ý Thâm tới câu lạc bộ đêm, trong khi đang quay phim vẫn không quên đêm đêm chơi bời, kỹ thuật diễn nát ngoài dự đoán, một phân cảnh mà quay tới mấy chục lần cũng không thành công, chẳng qua mỗi ngày đều mặt trời chưa lên đỉnh đầu chưa thèm tới trường quay.
Trong bài viết thứ hai, bức bên trái là ảnh cậu đang ở cổng sân bay được đạo diễn Vương đích thân đón tiếp, phía sau là tiểu Vũ xách theo mấy vali hành lý lớn nhỏ. Bức ảnh bên phải lại là khi ở trên máy bay, Cố Cảnh đứng dậy nhường chỗ cho cậu. Trên bức ảnh còn được có một dòng chữ màu đỏ, —— với thân phận của Cố Cảnh và đạo diễn Vương trong giớicó ai dám làm mình làm mẩy tới như vậy? Được đạo diễn đích thân đón máy bay, được ảnh đế nhường chỗ ngồi, cũng chỉ có một mình vương tử hội sở mà thôi.
Trong bài viết thứ ba lại là các loại hình ảnh liệt kê ra đủ loại lịch sử đen tối đua xe đánh nhau trước đây của Hạ Ý Thâm, tất cả đều bị người một lần nữa lật ra ngoài cho công chúng xem.
Còn có bài viết thứ tư, thứ năm, đều là các hình ảnh lịch sử đen của cậu… Cuối cùng, bức ảnh then chốt cậu nằm trên ghế nhìn những người khác cấy mạ lại bị đăng lên lại một lần nữa, Hạ Ý Thâm còn bị bên kia ác ý photoshop chỉnh sửa để cậu khoác lên mình một chiếc áo choàng vàng.
Người đăng bài sau đó lại dựa vào những Weibo trước đó để đăng lên một bài sớ dài, lấy danh nghĩa của nhân viên công tác trong đoàn làm phim thêm mắm dặm muối nói xấu Hạ Ý Thâm đủ kiểu. Nhất là cái cảnh Cố Cảnh nhường chỗ ngồi trên máy bay kia càng bị gã nhấn mạnh, còn nói đó là cậu muốn tranh đoạt địa vị trong giới với ảnh đế Cố, dẫn tới
một làn sóng fans Cố Cảnh xồn xồn tấn công. Trong lúc nhất thời mấy đề tài như Hạ Ý Thâm làm mình làm mẩy và Hạ Ý Thâm tranh đoạt chỗ ngồi trên máy bay nhanh chóng leo lên hot search.
“Bossơi, lẽ nào chúng ta thật sự cứ để mặc như thế không làm gì sao?!” Ngón tay Tiểu Vũ nhanh chóng di động trên màn hình điện thoại di động.
“Đâu có đâu, không phải em đã đích thân vào nick clone chửi lại bọn họ rồi sao?” Hạ Ý Thâm ngồi ở chênh chếch dựa vào chỗ tựa của ghế sau xe. Cậu vừa uống thuốc giảm đau, chỉ cần không làm ra động tác lớn gì thì cảm giác đau đớn trên người sẽ gần như không có.
“Một mình em nói cho anh thì có ích gì chứ! Anh nhìn đi, cái tên này bịa đặt thật sự quá đáng quá luôn, gã còn đăng lên bao nhiêu là ảnh nữa nè! Gã muốn bịa chuyện chỉ cần một cái miệng, nhưng chúng ta muốn bác bỏ tin đồn phải chạy gãy chân đó anh. Anh mau để công tình yêu ra mặt đi, phải bắt gã phải chịu trách nhiệm trước pháp luật!” Tiểu Vũ nhìn bình luận mình vừa mới đăng lên được một giây đã bị đại dương bình luận của antifans dìm xuống không thấy tăm hơi.
“Bản thân anh không chịu lên tiếng thì thôi, sao anh còn không cho đạo diễn Vương và công tình yêu giúp mình làm sáng tỏ là sao chớ! Em thật sự không hiểu nổi anh đang nghĩ cái gì nữa! Anh xem đi, bây giờ bọn họ đều gọi anh là Hoàng để rồi.”
“Tiểu Vũ, thấy em trung tâm như vậy, bao giờ về trẫm sẽ tăng lương cho em.” Hạ Ý Thâm vui cười hớn hở cười nói.
Bây giờ Hạ Ý Thâm vô cùng bình tĩnh, chuyện này so với những đả kích mang tính hủy diệt mà nguyên chủ thân thể này đã từng gặp phải, mấy làn sóng công kích trên internet này thoạt nhìn hung mãnh nhưng thực ra căn bản chẳng được tính là gì, căn bản không khiến cậu phải quan tâm.
Sau khi Weibo lớn kia đăng lên hết đống ảnh tồn kho liền không ngừng định hướng dư luận, để mọi người nhìn cậu thành một kẻ tiểu nhân kệch cỡm mới nổi tiếng có chút xíu đã không coi ai ra gì, thêm chí còn có những câu nói ám chỉ cậu có quan hệ gì đó không thể cho người biết với các lãnh đạo cấp cao của Ý Tinh.
Nhưng mà thái độ của đạo diễn và ảnh đế đối với cậu lại vừa lúc thể hiện ra thực lực của Ý Tinh. Kết quả, cổ phiếu của Ý Tinh không những không bị hạ giá mà ngược lại còn tăng lên, ngoại trừ chuyện cậu lại có thêm một chút antifans thì cả Ý Tinh và đoàn làm phim đều có lợi, hiện tại cục diện là hai phe đều có lợi, đợt bôi xấu này của cậu còn giúp bọn họ giảm được không ít phí tuyên truyền.
Bên cạnh đó, cậu đã sớm để bộ phận quan hệ công chúng báo cảnh sát, tra xét cái tên chủ weibo lớn kia để đánh úp gã một vố. Bây giờ cậu chỉ còn chờ một thời cơ hợp lí, hạ lệnh thu dây liền có thể bắt được người sau lưng bịa đặt mình.
Hạ Ý Thâm đã phân tích, phía sau đợt sóng dư luận này chỉ sợ có tới hai người nhúng tay. Người đầu tiên chỉ cung cấp một tấm hình, từ góc độ quay chụp nhìn tới hẳn là một nhân viên công tác của đoàn làm phim, mặc dù cậu đã đoán được là ai nhưng mà lúc này cậu còn chưa có chứng cứ, cũng không thể tùy tùy tiện tiện đuổi người đó ra khỏi đoàn làm phim.
Mà người thứ hai… Có thể lấy được ảnh chụp cậu ra vào câu lạc bộ đêm, còn có cả các tin tức cũ có thể bôi đen cậu… Chỉ sợ chuyện này không thể không liên quan tới cái gã Hồ Diệp kia, chỉ có điều, cậu chưa đoán được đây là hành vi tự phát do cay cú của gã hay là chuyện này còn có Hàn Dịch Thần ở sau lưng sai khiến.
“Boss ơi! Bây giờ anh còn cười được nữa à?! Thật đúng là Hoàng Đế không vội thái giám đã gấp mà!” Tiểu Vũ lải nhà lải nhải, cô ấy thật sự cảm thấy phục Hạ Ý Thâm rồi.
“Nếu như em là thái giám thì cũng là thái giám tổng quản.” Hạ Ý Thâm tinh nghịch nháy nháy mắt nói: “Sau khi về đoàn làm phim em nhớ phải biểu hiện thật tốt đó, phải giúp anh lôi ra được kẻ đứng sau kia…”
Đêm khuya, Hạ Ý Thâm trở lại đoàn làm phim, còn cố ý để tiểu Vũ thông báo cho tất cả mọi người trong đoàn làm phim tới phòng của mình nhận chút đồ ăn vặt.
Thức ăn trong làng quê rất chán, mọi người lại chỉ có thể ăn cơm nhà nông tập thể. Vừa nghe tới Hạ Ý Thâm mang đồ ăn vặt về liền vội vàng không thể chờ đợi được nữa chạy tới phòng của Hạ Ý Thâm nhận đồ.
Sau khi vào phòng của Hạ Ý Thâm, tất cả mọi người đều có chút sửng sốt. Mặt đất trong phòng là xi măng đen nhánh, trên tường là từng mảng nấm mốc, còn có nước đọng lại bên trên, ở dưới lại là một chiếc giường làm từ những tấm ván gỗ cũ nát.
Trong miệng ăn đồ ăn vặt đối phương cho, mắt lại nhìn thấy hoàn cảnh sống tồi tệ như vậy, lại nghĩ tới mấy lời đồn đại đầy trời nói Hạ Ý Thâm làm mình làm mẩy ở đoàn làm phim trên internet, còn có những chăm sóc tận tình của đối phương suốt dọc đường đi tới nơi đây, trong lòng các nhân viên công tác khó tránh khỏi cảm thấy hơi hơi chột dạ.
Một cô nàng xinh xắn nhanh mồm nhanh miệng hỏi: “Thầy Hạ, căn phòng này là ai sắp xếp cho thầy vậy? Cũng cũ nát quá đi! Sao phòng này nhìn còn tồi tàn hơn cả phòng của mấy nhân viên bọn em vậy!”
“Đúng đấy đúng đấy!” Mấy cái khác nhân viên công tác khác cũng phụ họa theo: “Chỗ này kém quá đi, sao có thể ở lại được chứ, sao caauj không tới nói nhờ đạo diễn Vương đổi phòng cho mình?”
“Thế ư? Chẳng lẽ không phải là phòng của mọi người đều giống nhau sao?” Đôi con ngươi của Hạ Ý Thâm lóe sáng nhấp nháy, cố sức bày ra một biểu tình kinh ngạc.
“Boss ơi! Đến bây giờ anh còn giấu bọn họ làm gì chứ!” Vành mắt tiểu Vũ đột nhiên đỏ hoe: “Rõ ràng hôm đó anh cồn nói với em, nhà ở đây nhiều như vậy, thể nào cũng phải có người phải ở nhà cũ, nếu như chúng ta đòi đổi phòng thì sẽ lại có người khác phải ở lại đây. Anh làm nhiều chuyện như vậy thì có ích gì chứ, mọi người cũng đâu có quan tâm tới hi sinh của anh đâu? Ở trên mạng anh đã bị mắng tới mức nào rồi, có ai nói giúp anh câu nào không chứ? Anh, anh thế mà còn sợ bọn họ sẽ băn khoăn!”
____________
Hết chương